Liễu Nguyệt Vân và Tuyết Mỹ Liên sao không nghe ra Cửu U Huyền đang mắng nàng, tức giận đến tá hoả
Tuyết Mỹ Liên:" Ngươi có tin hay không ta đem ngươi giết!"
"Từ trước đến giờ kẻ muốn giết ta đều sẽ chết trước! Mà không phải các ngươi đã bỏ thêm gia vị vào trong kia rồi hay sao?"
Cửu U Huyền nở một nụ cười nhẹ, mắt liếc về phía điểm tâm trên bàn.
Hai người nhìn nhau, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.
Sao nàng lại biết?
Mọi chuyện diễn ra hoàn toàn lệch đi với ý định ban đầu của Liễu Nguyệt Vân và Tuyết Mỹ Liên.
Nhìn thân ảnh nhỏ bé trước mắt, rõ ràng là thấp hơn họ rất nhiều, thực lực cũng thấp hơn (tỷ đang ẩn tu vi nha), nhưng lại có cảm giác đang bị nàng từ trên cao nhìn xuống!
"Từ trước tới giờ, kẻ nổi lên sát tâm với ta, ta đều giết hắn trước khi hắn động thủ! Các ngươi cũng không ngoại lệ đâu nhỉ?"
Giọng nói pha chút hài hướng.
Nhưng như vậy lại càng khiến nỗi sợ hãi gia tăng!
Người trước mắt là ác quỷ! Không, nàng còn đáng sợ hơn ác quỷ!
Liễu Nguyệt Vân và Tuyết Mỹ Liên sợ tới mức không biết nói gì?
Từ trong Vân Thiên lấy ra một thanh kiếm hoàng cấp, từng bước chầm chậm đi tới.
Liễu Nguyệt Vân nhìn thanh kiếm kia, sắc mặt càng khó coi hơn
Hoàng cấp! Hài tử này rốt cuộc có thân phận gì?
"A Cửu, dừng tay!"
Nhìn thấy người tới, Cửu U Huyền phá bỏ kết giới.
Xem ra hôm nay giết không được hai nữ nhân này!
Vừa rồi, Hàn Dạ Minh nhìn thấy ở đình hóng mát xuất hiện kết giới liền biết là có chuyện.
Kết giới cường đại như vậy chỉ có một người!
Thông qua Vân Thiên liền nhìn thấy Cửu U Huyền muốn giết Liễu Nguyệt Vân và Tuyết Mỹ Liên!
Nhìn thấy Hàn Dạ Minh, cả hai lập tức tiến tới.
Tuyết Mỹ Liên khóc lóc
"Minh ca ca, bọn ta có lòng muốn gọi nàng tới ăn chút điểm tâm, ai ngờ nàng lại muốn giết ta!"
Hắn nhìn qua nàng
"Vì sao lại muốn giết hai người họ!"
"Ngươi cảm thấy ta giết được hay không?"
Cửu U Huyền hơi rũ mắt, chế giấu đi tâm tư, không ai nhìn được nàng đang nghĩ gì, giọng nói bình tĩnh lạ thường.
Nhưng trong mắt Liễu Nguyệt Vân và Tuyết Mỹ Liên thì nàng đang hoảng sợ
" Có thể! Ngươi mạnh hơn!"
Cái gì? Người trước mặt mới bao nhiêu tuổi chứ?
Câu nói của Hàn Dạ Minh khiến cho hai nữ nhân kia hoàn toàn chấn động
"Nga, đúng rồi! Ta mạnh hơn mà!"
Dứt lời tiếng kêu đau đớn và tiếng đồ vỡ truyền tới
"A!!!"
"A!!!"
Huyết tràn ra.
Cánh tay và gương mặt của Liễu Nguyệt Vân và Tuyết Mỹ Liên
"Mặt...mặt của ta! Minh ca ca, giúp ta!"
Liễu Nguyệt Vân và Tuyết Mỹ Liên bị mấy tia băng làm bị thương.
Thủ phạm là ai thì không cần nói.
Bởi vì, ở đây chỉ có một người có năng lực dám trước mặt Mình Đế động thủ!
"Nàng làm vậy là có ý gì?"
"Như ngươi thấy đó! Ta mạnh hơn!"
"A Cửu, bình thường nàng không như vậy! Hai người họ vốn không thù không oán với nàng, tại sao lại muốn giết họ!"
"Hôm qua ta đã nói với ngươi: ta có rất nhiều mặt! Hơn nữa, ta không cần ngươi tin ta!"
Hàn Dạ Minh lên tiếng chất vấn.
Đối với sự chất vấn này, Cửu U Huyền vẫn lạnh nhạt, thơ ơ, nhưng sâu bên trong bỗng nhiên nổi lên thất vọng và...uất ức!
"Hàn Dạ Minh, nếu ngươi tin tưởng hai nữ nhân kia vậy không cần hỏi vì sao.
Bởi vì trong ngươi đã có đáp án! Nếu ngươi không biết vì sao, vậy để ta nói cho ngươi biết: ta là ma đầu giết người không ghê tay nha! Mà đã là ma đầu thì cần gì có lý do giết người! Buồn chán thì giết người cho vui thôi!"
"A Cửu!"
"Hắn từng nói với ta, chỉ cần ta quay về nơi đó, hôn ước giữa chúng ta liền không cần thực hiện! Nể mặt Hàn Dạ Hiên, lần này ta có thể tha cho chúng, nhưng lần sau thì không chắc!"
Hắn trong lời của nàng chính là Quang Đế, còn nơi đó đương nhiên là Quang Giới!
Liễu Nguyệt Vân và Tuyết Mỹ Liên nghe thấy thế lần thứ hai chấn động.
Hai người họ...vậy mà có hôn ước! Tại sao các nàng không biết chuyện này!
"Truyền tống thuật!"
Cửu U Huyền nhẹ giọng nói ra.
Hàn Dạ Minh nghe thấy thì bắt đầu hoảng hốt.
Hắn biết nàng muốn rời đi
"A Cửu, đợi chút!"
Hắn tiến nhanh tới giữ lấy nàng, nhưng không thể bởi vì thứ hắn bắt được chỉ có không khí!
Hắn cảm thấy bản thân sắp mất đi thứ gì đó rất quan trọng!
___________________
Hôm trước hỏi app có thể kiểm duyệt nhanh hơn được không? Và app trả lời

Kiểu này là các nàng phải đợi rồi ????????.