Tiêu Hà đã hơn một năm nay vẫn luôn trong trạng thái hồi phục, mỗi ngày đều tương đối vất vả, đặc biệt là tay phải lần nữa trở về nắm chuột, ngón tay đặc biệt cứng, tốc độ có thể so với người già.
Cậu mỗi ngày trừ việc muốn đi bệnh viện phục hồi, lúc ở nhà luôn bị khống chế không chạm vào máy, một khoảng thời gian kia Tiêu Hà trở nên táo bạo vô thường, muốn sớm khôi phục và theo đuổi lại niềm vui của bản thân, tay phải cứng đờ làm cậu cảm thấy cảnh tượng mà mình suy nghĩ cùng nó chênh lệch hoàn toàn, lòng tự trọng chịu áp lực mãnh liệt, cậu vì thế biến thành một tên ngang ngược và cuồng bạo.
Hạng Lập rất lo lắng cho trạng thái này của cậu sẽ làm cậu đẩy mình vào ngõ cụt, cũng may cậu khi ở với Tống Dịch cũng trở nên dịu ngoan hơn nhiều, ít nhất còn trong phạm vi khống chế được.
Tống Dịch càng lo lắng Tiêu Hà bị như vậy, anh vẫn luôn nhớ rõ biểu cảm khi Tiêu Hà nghe nói bản thân còn hy vọng có thể chơi game, không khác gì một đứa trẻ khi nhìn pháo hoa trên trời đêm, thế nhưng trạng thái thân thể của cậu theo không kịp yêu cầu cậu đưa ra, cậu bắt đầu trở nên cuồng táo bực bội, giống một chú sư tử bị nhốt, tìm không thấy cửa thoát nên bắt đầu cắn linh tinh.
Vì thế anh tạm ngừng mọi công việc, vẫn luôn ở cạnh Tiêu Hà, anh không cho rằng Tiêu Hà trong tình hình hiện tại thích hợp xuất hiện ở trước công chúng, cho nên anh lựa chọn trầm mặc, không làm mới weibo acc phụ, hơn nữa hy vọng bên SG và phía phát sóng trực tiếp sẽ phối hợp với mình, đừng để Tiêu Hà chịu quá nhiều áp lực.
Tuy rằng mọi áp lực đều từ Tiêu Hà mà ra, lòng tự trọng của cậu quá cao, không cho phép bản thân mất đi bộ dạng tuyệt đối trong lĩnh vực yêu thích, mỗi khi thao tác tay thì đều không theo kịp ý nghĩ của cậu, cậu đều sẽ nhớ đến cánh tay phải này đã mang đến bao nhiêu kiêu ngạo bấy lâu nay.
Ngạo mạn từng có bao nhiêu thì giờ thất bại bấy nhiêu.
Hạng Lập nói với cậu rằng, quá trình hồi phục này chính là thời kỳ thống khổ nhất của một vận động viên, rất nhiều người đã thua ngay ở cánh cửa tâm lý.
Tiêu Hà muốn tay hồi phục trở lại sinh hoạt bình thường không khó, nhưng nếu muốn trở về trạng thái như lúc thi đấu thì thật không dễ dàng.
Hạng Lập nói cậu còn có cơ hội chơi game, nói rằng chỉ cần khôi phục toàn bộ, Tiêu Hà về sau còn có thể chơi giải trí, một lần nữa trở về phát sóng trực tiếp.
Nhưng mục tiêu của Tiêu Hà lại không chỉ có như vậy, cậu có yêu cầu quá cao, cho nên khi đối mặt với cánh tay cứng đờ này cậu lại trở nên khó chịu và bá đạo hơn.
Cường cực tắc nhục.
Đối mặt với Tiêu Hà như vậy Tống Dịch có thể hiểu được, nhưng lại càng lo lắng cậu dễ để tâm vào chuyện vụn vặt, giam mình vào vòng luẩn quẩn không có cách nào thoát ra.
Anh mỗi ngày đều sẽ không ngừng trấn an Tiêu Hà, chậm rãi dẫn đường cậu, đầu tiên phải khiến cậu làm được, để cậu có một tâm thái vững vàng.
Phương pháp này không ổn liền đổi loại phương pháp khác, Tống Dịch trong thời gian này dùng vô cùng nhiều phương pháp, khi cậu chơi game, anh sẽ ngồi trên người cậu, để cậu nắm tay anh chậm rãi thao tác, cho dù mỗi lần hiệu quả không tốt, Tống Dịch cũng có thể nói là nguyên nhân do mình anh, không cho Tiêu Hà có gánh nặng trong lòng.
Tiêu Hà sao có thể nhìn không ra dụng tâm của Tống Dịch, Tống Dịch của cậu vẫn luôn ôn nhu như vậy, cậu thế nào có thể làm Tống Dịch lo lắng.
Cho nên tâm thái Tiêu Hà dần dần điều chỉnh lại, giống lúc trước khi vừa mới thi đấu, một động tác không hài lòng liền lặp đi lặp lại liên tục, mỗi ngày giới hạn 2 tiếng đúng là không vừa lòng với sự tận lực ấy.
Trải qua đã hơn một năm hồi phục, tay đã không có vấn đề gì, nhưng tốc độ và linh hoạt hoàn toàn không so được với hồi còn thi đấu.
SG hỏi cậu có muốn trở về thi đấu không, cậu suy xét một chút, lắc lắc đầu, trạng thái của cậu so với hồi đó quả thực chỉ có thể nói, quá yếu.
Trước mắt Tiêu Hà vẫn quyết định phát sóng trực tiếp, chậm rãi tìm về loại cảm giác này, rồi mới quyết định trở về thi đấu hay không.
Cho nên ngày đầu khi cậu một lần nữa phát sóng trực tiếp, phòng phát sóng trực tiếp đột phá năm ngàn vạn.
Quà tặng trên weibo khi đó cũng bắt đầu, phòng phát sóng trực tiếp không bao giờ bị gián đoạn, quà tặng trên sóng không ngừng, làn đạn dày đặc như một cánh rừng trắng xoá.
—— rốt cuộc chờ cậu quay lại rồi, may mắn tui đã không từ bỏ!
—— Hà Thần! Hoan nghênh trở về! Chúng tôi vẫn luôn ở đây!
—— ba năm đợi một trận mưa, hôm nay rốt cuộc chờ được tin tức anh quay lại rồi!
——15555551, có thể cho yêm nhìn anh chút được không! Đã hơn một năm nay yêm không nhìn thấy mặt anh rồi, được không được không!?
—— mất tích mãi rốt cuộc cũng quay lại! Cầu xin cậu về sau đừng kiểu không nói một tiếng liền biến mất nữa nha!
Tiêu Hà vẫn 7h buổi tối mở ra phát sóng trực tiếp, hình ảnh vẫn đen sì như vậy, nhưng các fan đã ngay lập tức nghe thấy thanh âm.
“Lát nữa nói cho mọi người biết là mình ổn có biết không? Biểu cảm đừng quá nghiêm túc, cười một cái, đúng, cứ như vậy,” ngay sau đó bọn họ nghe được thanh âm hôn hít, sau đó lại nghe giọng nam trầm dễ nghe tiếp tục nói, “Nhớ phải tương tác với làn đạn đó biết chưa, nói chuyện nhiều chút, A Hà của chúng ta đúng là nhất,” sau đó lại nghe thấy tiếng hôn môi.
“Anh đi làm việc đây, tước 10 giờ phải offline ngay nhé.” Sau đó là tiếng bước chân và tiếng đáp ứng của Tiêu Hà.
Cuối cùng là tiếng đóng cửa.
Tuy rằng đoạn hội thoại này chỉ thông qua một màn hình đen, nhưng làm đạn vẫn nổ mạnh như cũ.
—— ối thiên địa thần phật ơi, còn chưa bắt đầu đã thồn cẩu lương no bụng rồi!
—— hu hu hu, bọn họ quá ngọt rồi, thầy Tống có thể yêu ảnh cả đời, thật sự quá ôn nhu, còn dặn dò Hà Thần phải tương tác với chúng ta nữa chứ!
——hiu hiu, vì sao anh hùng giải cứu ngân hà kiếp trước không phải là ông đây vậy giời!
Dưới làn đạn, màn hình sáng lên, góc phải bên dưới hiện một khung nhỏ, khuôn mặt Tiêu Hà liền xuất hiện trước mắt fan.
“Chào mọi người, chúc buổi tối tốt lành, tôi trở về rồi đây.” Tiêu Hà ngắn gọn chào hỏi fan rồi lại không lên tiếng bắt đầu mở game.
Làn đạn giờ khắc này đã điên rồi, màn hình rậm rạp trắng xoá che kín, mười giây về sau các fan lại thấy màn hình biến đen toàn bộ.
Mặc kệ bọn họ out đi vào lại cũng vẫn thế, đều toàn màu đen, lúc này bọn họ điên cuồng xoát dấu chấm hỏi.
Một phút sau Hoàng Chanh phát Weibo, đại khái nói bọn họ quá nhiệt tình nên dẫn tới bên hệ thống của họ gặp trục trặc, hiện tại toàn bộ hệ thống phát trực tiếp đều biến đen, bọn họ sẽ lập tức liên hệ nhân viên kỹ thuật sửa gấp.
Thông suốt rồi, là do chơi quá trớn đấy!
Phòng phát sóng trực tiếp mở lại các fan không dám phát phát làn đạn, sợ lát nhân viên kỹ thuật sửa không kịp, vì thế sôi nổi liên tục chiến đấu ở các chiến trường Weibo.
—— mấy người bị gì thế trời! Lúc trước quảng cáo mình lợi hại các thứ mà, sao lúc mấu chốt thế này lại rớt dây xích vậy hả?
—— nhà mấy người chắc là nhà đầu tiên bị fans làm rớt server đây mà
—— ta mặc kệ, Nicolas · Cẩu Đản ta đây ra lệnh cho mấy người, trong vòng 10 phút phải sửa chữa lại như cũ!
—— khuyên thật đấy ạ, dùng nhiều tiền thông cái server giùm cái, người đàn ông kia xứng đáng được dùng gói VIP đó! Nói đi, muốn bao nhiêu tiền! Bọn tôi đây trù liệu cho!
Thình lình xảy ra biến cố làm Tiêu Hà bất ngờ, Tống Dịch ở thư phòng cũng đang xem Tiêu Hà phát sóng trực tiếp, sợ cậu lại như hai năm trước phát sóng trực tiếp không nói một lời, kết quả không ngờ server lại xảy ra vấn đề.
Anh phụt một chút liền bật cười.
Khi anh mở cửa phòng ngủ ra, Tiêu Hà đã đăng nhập trò chơi, trong đội còn có một người, Tống Dịch nhìn ID, là Tuế Tuế.
“Tuế Tuế buổi tối tốt lành nhé.” Tống Dịch dựa lên thành ghế Tiêu Hà nói.
“Chị dâu buổi tối tốt lành! Đã lâu không gặp nha!” Tuế Tuế trước sau như một, tràn trề sức sống.
Tống Dịch nói với cậu ta hai câu, sau đó lại nghe thấy tiếng YY vang lên.
“Ây yo? Có nghe thấy không?” Là giọng của Happy.
“Hà Thần! Nhiệt liệt chúc mừng sau hai năm trở lại phát sóng trực tiếp thì làm rớt server nhoa!” Happy không hề sợ chết nói.
“Tiêu đội buổi tối vui vẻ, khi nào tới căn cứ thăm bọn em vậy?” Miên Phong vẫn luôn ngay thẳng như vậy.
Mộc Mộc và Thu Dương còn chưa kịp nói chuyện, trên YY đã lại có thêm người.
“Lão Tiêu à, ông thật tàn nhẫn, vừa trở về đã làm hỏng cả server, hiện giờ bọn tôi đều ngưng hẳn trực tiếp rồi, bắt đền ông đấy!” Xích vừa vào đã bù lu bù loa kể mọi tổn thất.
Chỉ Kiếm thì bình tĩnh hơn rất nhiều, “Dù sao cũng không thể phát sóng trực tiếp, cùng nhau chơi đi?”
Tiêu Hà nghe thế thì thay đổi biểu cảm, cậu hoạt động đôi tay, “1.”
“Chuẩn bị chuẩn bị, mấy người bọn tôi nhìn không đủ đâu, đi gọi người trong đội mấy ông đến đây nữa đi, có hai đội cũng gọi lên đi, bằng không là không đủ để ông đây và Hà Thần giết đâu.” Happy vừa nghe liền táo lên, bọn họ đã rất lâu không cùng Hà Thần đấu một trận rồi.
“A, vậy tôi đi gọi mấy streamer khác lại đây nhé? Hơn nữa có bạn gái tôi, chị dâu cũng chơi luôn đi chứ nhỉ?” Tuế Tuế đã xuất ngũ rất lâu, hơn nữa đồng đội cũ cũng ở chỗ này, cậu ta chỉ có thể gọi thêm một vài streamer khác nữa.
“Ông gọi đi, thực lực mạnh chút nhé, gọi cho đủ nhân số đi, thầy Tống cũng cùng chơi nha.” Chỉ Kiếm đáp lại.
“Tôi nói trước là tôi tham gia cho đủ nhân số thôi.” Tống Dịch rất có hứng thú, mấu chốt là anh thấy Tiêu Hà cũng rất muốn tham gia, dù sao Tiêu Hà chơi trận thường lâu như vậy, thực lực người chơi không đồng đều, cậu đã sớm muốn chơi một trận lớn thế này lâu rồi.
Tin này được các streamer khác truyền tai nhau rất nhanh, mấy chiến đội nghe xong cũng đến đây tham dự, cuối cùng còn kinh động bên phát sóng trực tiếp, tuy rằng bên họ còn đang sửa, nhưng bọn họ không ngại gửi người đến làm trọng tài, hơn nữa nhân cơ hội này trấn an fan, toàn bộ hành trình chiến đấu sẽ được xem dưới góc độ của người quan sát.
Rất nhiều fans nghe vậy liền chạy đến phòng phát sóng trực tiếp của Tiêu Hà nghe góc tường, tuy rằng không thể nhìn thấy hình ảnh, bọn họ cũng không muốn bỏ lỡ trận đấu này.
Nửa giờ sau, phòng sáng, trọng tài cũng đã vào chỗ, các tuyển thủ cũng đã vào vị trí.
100 người, vốn ban đầu muốn chơi solo giờ lại biến thành chơi đội 4 người, đội ngũ đã tự phân, các đội tự tạo thành một đội, nhóm streamer khác cũng tự tổ đội với nhau, còn một số streamer rải rác khác thì tự tạo với người quan sát một đội riêng, duy chỉ còn lại Tiêu Hà và Tuế Tuế cùng với 1 già 1 trẻ, đội tự động biến thành đội dìu già dắt trẻ chuẩn bị vào thi đấu.
“Đột nhiên có phần luống cuống.” Tuế Tuế không thể không cảm thán đội ngũ này.
Cậu trước mắt còn không biết Tiêu Hà hiện đang có trình độ trong giai đoạn nào, vì vậy chỉ có thể tính toán đến trường hợp xấu nhất, đến lúc đó nếu một hai phải nói thì trong đội chỉ có cậu coi như là nhân viên có sức chiến đấu nhất, cậu sẽ xông về phía trước.
Tống Dịch mang thái độ không khác gì 2 năm trước, cười nói với cậu ta, “Không phải hoảng, tùy tiện chơi đi.”
Tuế Tuế nghe xong còn thấy áp lực đè nặng hơn nữa, dù sao sau khi Tiêu Hà rời đi, Tống Dịch cũng chưa từng chơi game một lần nào.
Lúc này bạn gái Tuế Tuế cũng nói với cậu ta, “Hoảng cái gì? Ông xã anh ở đây này.”
Tống Dịch nghe không nhịn được cười nhẹ một tiếng, bạn gái Tuế Tuế quả nhiên danh bất hư truyền.
Giọng của cô độc đáo, là giọng của một thiếu niên hồn nhiên, nghe thanh âm liền cho rằng cô là một cậu nhóc 15-16, vì vậy nghe cô nói xong lại càng cảm thấy có cảm tình hơn.
Tuế Tuế gật đầu mạnh 2 cái, “Đúng đúng đúng, ngài nói gì cũng đúng hết.”
☆
Hoàn chương 88