Trở lại căn cứ Tiêu Hà nghỉ ngơi hai ngày không phát sóng trực tiếp để học tập mấy thứ mà Chu Nghiêm đã gửi cho cậu, vốn dĩ thấy thời điểm còn tốt, không có quá nhiều phản ứng, rốt cuộc thì cũng là cậu ôm tâm thái học tập mà xem.
Nhưng vừa đến tối đi vào giấc ngủ, cậu sẽ không tự giác mơ thấy mình và Tống Dịch ở trên giường đánh nhau, sau khi tỉnh lại thì lại không thấy Tống Dịch nằm ở mép giường, đối lập hoàn toàn với giấc mộng, làm cậu càng thêm nhớ Tống Dịch.
Từ ngày thứ ba cậu bắt đầu không xem mấy thứ kia nữa, một là bởi vì cậu cảm thấy chỉ cần xem để biết, hai là bởi vì thứ như này xem vào buổi tối lúc ngủ thể nào cũng xảy ra chuyện.
Cho nên tối ngày thứ ba cậu liền mở phát sóng trực tiếp.
Mỗi ngày đều có những người có thói quen nằm vùng ở phòng phát sóng trực tiếp của cậu, vừa thấy cậu mở phát sóng liền thông báo đến toàn thể mọi người, không quá một hồi, phòng phát sóng trực tiếp đã tụ tập gần hai ngàn vạn người.
—— Hà Thần buổi tối vui vẻ! Rốt cuộc chờ được gặp cậu rồi!
—— Hà Thần! Thầy Tống thế nào? Đã đỡ chưa?
—— Hà Thần Hà Thần, thầy Tống khi nào phát sóng trực tiếp mặc nữ trang thế?
Đây đều là những vấn đề làn đạn hỏi, Tiêu Hà đều thấy được, trong lúc mở game thì cũng trả lời họ.
“Hết bệnh rồi, mấy ngày nay hơi vội vã, đang xử lý công việc.”
“Phát sóng trực tiếp nữ trang? Không thể, có tôi ở đây, vĩnh viễn đừng có mơ đến.”
——1551, nói như vậy là không phát sóng trực tiếp sao?
—— Bồ câu vậy luôn à? Như thế không tốt lắm đâu, chúng tôi đợi nhiều ngày như vậy cơ mà
——????????
Làn đạn giờ phút này có chút mất khống chế, lời gì cũng có, điều này làm Tiêu Hà thấy phiền, lời cậu nói cũng chưa xong, mấy người chỉ lo đến lời phát biểu khó nghe của cậu.
“Định bảo anh ấy không giữ chữ tín thì nhanh ngậm miệng lại, quản lý kênh làm cho làn đạn tĩnh một chút, để tôi nói hết lời.”
Tiêu Hà nhìn thấy những làn đạn đó là thấy phiền, hỏa khí lập tức bay lên.
Quản lý kênh nhanh chóng khoá một số ID có phát ngôn hơi mạnh mồm, lúc này làn đạn cũng có fans tự xoát làn đạn bảo mọi người bình tĩnh một chút, nghe cho hết lời Tiêu Hà nói.
Năm phút sau, số lượng làn đạn đã biến mất rất nhiều, Tiêu Hà lúc này mới tiếp tục nói, “Anh ấy vẫn luôn muốn kiên trì thực hiện hứa hẹn, chỉ là tôi không cho anh ấy phát sóng trực tiếp, vì chuyện này mà đêm đó chúng tôi cãi nhau một trận, sau đó anh ấy sinh bệnh. Cho nên mọi người muốn nói cái gì thì cứ tìm tôi mà nói, thích nói sao cũng được, không sao cả, còn nếu tôi thấy anh ấy gặp vấn đề gì, tôi sẽ không khách khí đâu.”
Tiêu Hà thốt ra lời này xong, làn đạn liền lại bắt đầu xoát.
——??????? Đậu má, hai người còn cãi nhau à?
—— làm hoà chưa vậy?! Phát sóng trực tiếp mặc nữ trang tôi không xem nữa, tôi chỉ muốn thấy hai người làm hoà thôi, đừng cãi nhau!
—— ngộ chỉ muốn biết hai người hiện tại đã ổn áp chưa, cái khác đều không quan trọng! Hy vọng hai người không cần bởi vì việc nhỏ này mà khiến tình cảm bị ảnh hưởng
—— kỳ thật tôi cảm thấy Hà Thần không cho thầy Tống phát sóng trực tiếp tôi có thể hiểu, nếu đổi lại là tôi, tôi cũng không muốn bạn trai phát sóng trực tiếp mặc nữ trang cho người khác xem đâu
Tiêu Hà không trả lời bọn họ, cậu nhìn làn đạn vài lần nữa, xác định không có người nói không tốt đến Tống Dịch thì lúc này mới bắt đầu trò chơi.
Toàn bộ hành trình một câu cũng không nói, thời gian phát sóng trực tiếp cũng không dài, đại khái một tiếng rưỡi là off.
Sau khi tắt live thì cậu gọi FaceTime cho Tống Dịch, Tống Dịch một lát sau mới tiếp.
Mặt anh thoạt nhìn có chút hồng, trên người chỉ mặc một cái áo len cao cổ.
Tiêu Hà nhăn mày lại, “Anh ở đâu? Sao mặc ít như vậy?”
Tống Dịch giơ di động chớp chớp mắt, “Vừa đến nhà không lâu, mở điều hoà rồi, cho nên không lạnh.”
Tiêu Hà vẫn lạnh mặt, “Ít mở điều hòa, quá khô ráo, anh mới tốt lên không đến mấy ngày, đừng lại bị bệnh rồi ảnh hưởng giọng nói.”
Tống Dịch ngồi ở mép giường, “Em về rồi một mình anh ngủ lạnh quá.”
Tiêu Hà trầm mặc một trận, “Ngày mai qua đi gặp anh.”
Tống Dịch tuy rằng rất vui, nhưng vẫn cự tuyệt, “Đừng tới, ngày mai tuyết lớn lắm, đường không dễ đi, hơn nữa anh đi làm không ở nhà với em được.”
Tiêu Hà thật ra có chút ngoài ý muốn việc Tống Dịch lại cự tuyệt mình, không đợi cậu mở miệng nói thì Tống Dịch lại tiếp lời.
“Không muốn em quá vất vả, trên đường qua lại bôn ba, lại chờ một thời gian nữa, anh đến tìm em nhanh thôi.”
Tống Dịch đều nói như vậy, Tiêu Hà chỉ phải từ bỏ, “Nhớ đừng để phòng quá khô, uống nhiều nước, đi ngủ sớm một chút.”
Tống Dịch nghe xong cười không ngừng, Tiêu Hà không biết anh đang cười cái gì, vì thế hỏi, “Cười cái gì?”
Tống Dịch nói, “Cười em càng ngày càng giống lão cán bộ đó, nói nhiều vậy cũng chưa nghe em nói một câu nhớ anh, em không nhớ anh sao?”
Tiêu Hà không do dự nói, “Nhớ.”
Cậu xác thật là nhớ Tống Dịch, ban đêm trừ việc nằm mơ còn sẽ cảm thấy trông ở vị trí mép giường.
Tống Dịch mấy ngày nay sinh bệnh, tay chân đều rất lạnh, chỉ có ôm cậu ngủ anh mới có thể ấm áp một chút, trở về không có người để cậu ôm vào ngực, cậu cũng có chút không thói quen.
Nói chuyện với Tống Dịch một hồi, Tiêu Hà nhìn đồng hồ đã là 9h, anh thúc giục Tống Dịch nhanh đi tắm rửa nghỉ ngơi, Tống Dịch vẫn lưu luyến không rời tắt video.
Sau khi Tiêu Hà tắm rửa xong, nhìn thấy di động có tin nhắn Tống Dịch gửi đến ngủ ngon, cậu không trả lời, sợ làm phiền đến giấc ngủ của Tống Dịch, bản thân nằm ở trên giường nhìn trần nhà một hồi, sau đó nhắm hai mắt lại.
Ngày hôm sau lúc cậu tỉnh lại đã 10 giờ hơn, trời quá lạnh nên cậu cũng muốn ngủ nhiều hơn chút.
Chu Nghiêm hôm nay không đi công ty, nhìn dáng vẻ dường như vẫn đang dỗi Trì Phỉ, lúc ăn cơm Chu Nghiêm nói với cậu, “Tống Dịch đăng Weibo chú có nhìn thấy chưa.”
Tiêu Hà hỏi anh, “Anh ấy đăng cái gì?”
Chu Nghiêm cảm thấy cái này anh cũng không biết nên nói như thế nào, “Chú ăn cơm xong thì xem đi, ăn cơm trước.”
Di động của Tiêu Hà không mang xuống dưới, muốn xem thì trước mắt cũng xem không được, chỉ gật đầu tiếp tục ăn cơm.
Chờ cậu cơm nước xong trở lại phòng thì liền cầm di động xem Weibo, sắc mặt cậu khi ấy liền thay đổi.
Tống Dịch xác thật đã phát Weibo, không phải tài khoản chính, mà là tài khoản phụ.
Tuyệt thế tiểu khả ái của A Hà: Ngày hôm sau đã cùng A Hà làm hoà, phát sóng trực tiếp phải bồ câu mất rồi, A Hà không thích, chỉ có thể đăng cái này để thực hiện hứa hẹn.
Sau đó phía dưới đăng kèm một video.
Tiêu Hà vừa nhìn là thấy, Tống Dịch ngồi ở trên sàn nhà, trên đầu đeo hai cột tóc giả kiểu buộc đuôi ngựa màu nâu, trên người mặc một chiếc sơ mi trắng, cổ áo còn gắn một chiếc nơ hình bướm, theo màn ảnh di động, bên dưới anh mặc một chiếc váy ngắn hồng kẻ ô, vạt áo sơ mi để ngoài váy, từ góc độ của màn ảnh có thể thấy rõ eo của anh rất nhỏ, đường cong vô cùng đẹp, váy đáp ở trên đùi, có thể thấy cả cặp đùi trắng, trên chân còn đi một đôi vớ đen dài quá đầu gối, cẳng chân vừa nhỏ vừa dài.
Toàn bộ video không đến 10 giây, nhưng cũng khiến Tiêu Hà muốn ném vỡ đi động.
Cậu mở bình luận trực tiếp đánh hai chữ: Xóa!!!
Cộng thêm ba cái dấu chấm than để chứng minh sự phẫn nộ của mình.
Vừa bình luận xong, cậu thấy ngay được trước đó có không ít bình luận.
—— đậu má đậu má đậu má, đẹp chết đi được! Siêu đáng yêu a! 1551!
—— người sáng mắt không nói tiếng lóng, quá đẹp.
——prprprpr! Thầy Tống quá đẹp rồi! Hơn nữa cũng chưa hoá trang, còn giống con gái hơn tui đọ!
—— kỳ thật không đẹp chút nào, thật sự, tui cũng chỉ nhìn cả tiếng nãy giờ hoi
—— trời đựu, eo thầy Tống kìa! Sao lại có thể nhỏ như vậy! Hơn nữa còn là chân dài cơ đó! Làm sao bây giờ! Ngộ là nữ mà ngộ còn muốn ịch ảnh cơ!
—— tui phát nổ rồi! Thật sự quá đáng yêu! Tuy rằng không có ngực! Nhưng vẫn dẫn dắt người ta phạm tội đó a a a a a a a a!!!
Nhìn thấy những bình luận đó, Tiêu Hà thật sự muốn đánh người, lúc này đi động cậu bắt đầu điên cuồng chấn động, có không ít người thấy cậu bình luận liền thả tán thành rồi trả lời bên dưới.
—— tới tới rồi! Nam nhân kia! Anh ta tới rồi!
—— ha ha ha ha ha ha ha ha, Hà Thần hiện hình!
—— hai chữ ngắn ngủn cùng với ba dấu chấm than, tôi thấy được sự phẫn nộ của Hà Thần rồi đó, hơn nữa còn nghe thấy tiếng lửa đang cháy cơ, hy vọng thầy Tống chú ý, bởi vì cái tên này tượng trưng cho đàn ông tự do, rất có thể sẽ đè anh lên sàn nhà mà í a í ới!
—— Hà Thần tới! Mấy ông nói thầy Tống hãy nghe này, chúc mừng các ông đã gia nhập danh sách chết cuối năm cùng 1 phần ăn xa hoa!
—— chư vị huynh đệ tỷ muội các ngươi bảo trọng, ta đi trước đây, 886
Tiêu Hà càng đọc càng tức, nhanh chóng đóng Weibo gọi điện thoại ngay choTống Dịch.
Điện thoại một hồi, không đợi Tống Dịch lên tiếng, cậu liền nổi giận đùng đùng hỏi, “Anh muốn chết sao? Đăng cái thứ gì vậy.”
Tống Dịch chỉ nghe ngữ khí không tự giác rụt rụt cổ, “Nhưng mà phải có chút công đạo nha.”
Tiêu Hà nghe thấy anh nói câu đó thật sự muốn vọt tới trước mặt đánh anh.
“Anh có biết mấy bình luận đó là đang nói cái gì hay không? Bọn họ đều nói anh eo thon chân dài muốn X anh đấy!” Tiêu Hà cảm thấy mình thật sự bị Tống Dịch làm cho tức điên rồi.
Cậu thậm chí còn đá một chân ghế dựa phát tiết tức giận của bản thân
“Lập tức xóa cho em, có nghe hay không?” Tiếng của Tiêu Hà tăng lớn vài phần.
Nghe vậy Tống Dịch lại co rụt lại, “Giờ xóa thì xóa, em đừng nóng giận mà.”
Tống Dịch ngoan ngoãn nghe cậu nói, mở web ra, nhanh chóng xoá video trên Weibo, dỗ cậu không cần tức giận.
Tiêu Hà sao có thể không tức giận, giờ cậu tưởng tượng đến những bình luận đó, cậu liền tức giận muốn chết, “Bọn họ đều có ý nghĩ không an phận với anh thì sao em có thể coi như không thấy được?”
Tống Dịch nhu thanh tế ngữ nói với cậu, “Em không cần để ý đến họ, anh hiện tại đã xóa rồi, bình luận cũng đã tắt đi, về sau sẽ không bao giờ xảy ta chuyện này nữa, em đừng giận nữa được không?”
Tiêu Hà tức giận đến mức gân xanh trên tay đều nổi lên, cậu không muốn nói lời thương tổn anh, lại không biết lấy cái gì ra để giáo huấn anh, một mình ngồi ở mép giường tức giận.
Tống Dịch nói với cậu thật nhiều lời hay, lại nhẹ nhàng khuyên bảo, nói nửa ngày mới trấn an được Tiêu Hà, nghe thấy hơi thở Tiêu Hà trở nên vững vàng hẳn, anh lại bắt đầu một vòng tìm đường chết.
Anh nhỏ giọng lại nhu thuận hỏi Tiêu Hà, “A Hà, vậy em có muốn không?”
Anh không nói thẳng ra là gì, nhưng Tiêu Hà vừa nghe liền biết anh định nói gì.
Hắn không ngờ Tống Dịch thề mà còn còn dám đề cập đến chuyện này, nghiến răng nghiến lợi nói: “Muốn, thế nào không muốn? Em muốn giết chết anh.”
Hoàn chương 56