Lâm Trào Phong vừa mới chỉ bảo xong thì cái đầu đỏ chót tung bay trong gió của cậu ấy liền nhận lấy tiếng đánh nghiêm trọng của ông nội phía sau - “bốp!”
Cái đánh này nặng nề rơi lên sau ót, Lâm Trào Phong kêu “Ây da”, suýt chút nữa đầu đã cắm vào trong khe băng.
“Cháu ở đây nhiễu loạn lòng quân quá đấy!” Ông nội Lâm dựng râu trừng mắt, “Ông thấy Tuyết Châu vẫn rất có hy vọng, không phải chỉ là theo đuổi một cô gái thôi sao, cháu ngày thường đã mưu ma chước quỷ giờ phải nghĩ thêm nhiều cách cho anh ấy đi chứ.”
Lâm Trào Phong oan ức muốn chết: “Cháu còn có thể nghĩ được cách gì đây ạ? Anh ấy tự làm mình giống nam phụ bi tình, cháu có trợ giúp thế nào đi nữa cũng vô ích thôi.”
Hai ông cháu vì chuyện đời người của Giang Tuyết Châu bàn tán sôi nổi, mà nhân vật trung tâm bị bàn luận lại cười khổ ngắt lời thảo luận của bọn họ.
“Đàn em Lâm, Trào Phong, thật ra tôi... thật ra như bây giờ rất tốt.” Bàn tay vô thức lướt qua cần câu của người đàn ông rất trắng, giữa ngón trỏ và ngón áp út trắng nhợt thiếu sức sống đầy vết chai, cổ tay còn đeo bao tay tản ra mùi thuốc. Nụ cười của anh nhìn qua quả thật rất xa cách, “Kỳ Vũ là cô gái tốt, nếu như bên cạnh cô ấy đã có người thích hợp, thì tôi sẽ lựa chọn chúc phúc cho cô ấy.”
Lâm Trào Phong cảm thấy tim gan phèo phổi của mình chỗ nào cũng đau: “Thật không có cách giúp anh hiểu! Người đàn ông xuất thân từ gia đình tốt như anh, có nhan sắc, có tiền tài, có danh tiếng, lại chưa kết hôn, thả ra là có thể thu được biết bao cô gái mê muội, rốt cuộc tại sao anh không chịu trực tiếp nói tâm ý của anh cho cô ấy nghe thế? Một câu “anh thích em” khó nói thế sao?”
Giang Tuyết Châu khẽ cúi đầu lộ ra nụ cười nhạt, nhìn từ góc độ của Lâm Trào Phong, dưới bóng mái tóc rơi trước trán dường như tràn ngập vẻ do dự.
“Qua thêm mấy tuần nữa, là tôi 39 rồi.”
“... Cái này không phải còn chưa tới sao.” Lâm Trào Phong nghẹn lời, lúng túng nói.
“Nhưng cô ấy mới 25 tuổi, tôi lớn hơn cô ấy nhiều lắm.”
Giang Tuyết Châu nhìn xa xăm, rơi vào trong hồi ức: “Tôi làm việc cùng cô ấy suốt một năm, đúng 365 ngày. Những trợ lý đến rồi lại đi, rất nhiều người không làm lâu dài được, học được chút kinh nghiệm, lăn lộn được một chút thì lập tức rời khỏi, chỉ có cô ấy vẫn luôn ở phía sau ủng hộ tôi. Trước giờ cô ấy không hề qua mặt thầy, muốn học cái gì đều thoải mái nói với tôi là muốn học, chỉ cần tôi dạy qua một lần là cô ấy rất nhanh đã có thể bắt đầu. Sau này tôi mới biết, những việc này đều do cô ấy luyện tập hàng trăm hàng nghìn lần vào tối.”
Người đàn ông than nhẹ: “Tôi thích cô ấy từ khi nào... tôi cũng không nói được. Nhưng thời gian ngắn ngủi trái ngược, gặp được người tốt như cô ấy, tôi nghĩ không ai không động tâm.”
Anh đã nghĩ bao nhiêu lần cũng không ra, anh đang vẽ được một nửa thì đột nhiên dừng bút, quay đầu nhìn cô vùi đầu làm hậu kỳ, ánh mặt trời chiếu rọi lên ngòi bút của cô, mà cô đã lạc vào tim anh.
Nhưng khoảng cách về tuổi tác giữa họ...
Trước khi gặp được Yến Kỳ Vũ, anh cảm thấy mình đang vào tuổi trung niên, phấn chấn tùy ý, còn có thể vẽ tiếp thêm 30 năm nữa. Nhưng ở trước mặt cô, anh lại trở thành người trung niên vụng về, không dám làm phiền đóa hoa sắp nở.
Sau khi đại tác phẩm Phượng Hoàng Đài của Độc Câu Hàn kết thúc tuyên truyền, cô gái rất có trách nhiệm này mới rời khỏi phòng làm việc của anh. Giang Tuyết Châu đã níu giữ cô, nhưng cô lại nói cô muốn thử độc lập bước ra.
Là một người thầm mến, anh không muốn. Nhưng với tư cách là họa sĩ tiền bối, anh chúc mừng. diennDannLEQuyDonn~!
Giang Tuyết Châu vẫn luôn lặng lẽ quan tâm đến cô, sau khi biết cô ký hợp đồng với truyện tranh Cá Heo, anh lập tức nghĩ cách giúp cô tìm được một người hợp tác tốt. Lúc trước biên tập của Long Long Long vốn định để cậu ấy và một họa sĩ khác hợp tác, nhưng Giang Tuyết Châu âm thầm hỏi thăm, thúc đẩy bộ truyện ngắn cải biên thành truyện tranh đầu tiên của Yến Kỳ Vũ ra đời.
Nhưng những việc này, Giang Tuyết Châu cảm thấy không cần phải nói.
Nhưng Hoàng Đế không vội, Thái Giám đã gấp.
Từ trước đến nay Lâm Trào Phong nhìn thấy con gái sẽ muốn theo đuổi, chưa từng gặp qua người đàn ông không nóng không lạnh thế này: “Lớn tuổi chút thì có sao nhỉ? Cô ấy cũng không phải không trưởng thành! Cho dù không theo đuổi thành công, cùng lắm gặp nhau chỉ xấu hổ mà thôi! Với sự hiểu biết của tôi đối với hai người, coi như hai người không thành, thì cũng sẽ không đến mức long trời lở đất bỏ bạn tốt cả đời... Sao anh không thử đi chứ. Tiến lên phía trước một bước, tất cả đều có khả năng.”
Lời nói của Lâm Trào Phong quả thật nói trúng tiếng lòng của Giang Tuyết Châu.
Trước giờ anh vẫn luôn rất sợ, sợ Yến Kỳ Vũ đồng ý anh, nhưng vì chênh lệch tuổi tác quá lớn mà bị chỉ trích, lại sợ Yến Kỳ Vũ không chấp nhận anh, tình thầy trò đang tốt bỗng biến mất sạch sẽ.
Nhưng... nhưng nếu như bây giờ anh không bước ra bước này, e rằng tương lai càng không có cơ hội.
Trong mơ màng anh có loại cảm giác, “người bạn” tặng cô máy tính kia, sẽ là đối thủ cực mạnh của anh.
“Cậu nói đúng.” Giang Tuyết Châu nhìn băng tuyết yên ả, “Người cứ ẩn tàng phía sau màn, không bằng đi lên sân khấu chớp lấy thời cơ.”
Vẻ mặt của Lâm Trào Phong đầy dầu chấm hỏi: “... Tôi có nói qua lời văn chương thế sao?”
Giang Tuyết Châu: “Nhưng tôi đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất. Trước kia cô ấy ở phòng làm việc của tôi, tôi không tìm được cơ hội thích hợp để nói cho cô ấy biết suy nghĩ của tôi, bây giờ ngay cả cơ hội “người ở ngay trước mặt” tôi cũng không có...”
“Ai nói?!” Ông nội Lâm dựng lỗ tai nghe lén vội chen vào, “Tuy bây giờ cô ấy không phải là đồng nghiệp của anh, nhưng anh có thể tạo ra “cơ hội” trở thành đồng nghiệp của cô ấy!”
Đúng lúc đó, cần câu trong tay Giang Tuyết Châu run lên.
Cá, mắc câu rồi.
...
[Nhóm thảo luận công việc “Giấc Mộng Không Trung”]
Chuối tiêu điện hạ: Ra đây ra đây ra đây!
Chuối tiêu điện hạ: Tiểu Vũ Mao, Điền Dã
Chuối tiêu điện hạ: 《 Tài liệu chi tiết tác phẩm tháng 1》 đã ra mắt rồi, do Giấc Mộng Không Trung ra vào Giáng sinh, nên cũng bị phân loại vào tác phẩm tháng 1.
Chuối tiêu điện hạ: Mấy trang trước đều là tay nặng ký, nếu không muốn bị kích thích thì có thể trực tiếp nhảy đến trang thứ hai từ dưới đếm lên, trang đó đều là tác phẩm tháng 1, rất chi tiết, cũng rất châm chích, hai người nhất định phải tham khảo kỹ càng.
Chuối tiêu điện hạ: [chia sẻ tài liệu]
Thời gian vội vàng bước vào tháng hai, năm nay tết âm lịch đến trễ, cuối tháng mắc kẹt vào tháng hai. Ngày 1 mỗi tháng, tổ hoạt động truyện tranh mạng Cá Heo sẽ gửi cho thành viên của ban biên tập Tài liệu chi tiết tác phẩm của tháng đó, tốc độ tác phẩm tháng này dao động không ổn định.
Tiểu Vũ Mao: Oa! Quá lợi hại, không hổ là truyện tranh mạng Cá Heo, chuyên nghiệp quá!
Tiểu Vũ Mao: Trước kia em làm cho một trang diendanlequydon tranh nhỏ, căn bản không có mấy thứ này...
Tiểu Vũ Mao: Muốn hỏi tháng nào có tay nặng ký cần né, cũng không có cách.
Điền Dã: Mao Mao, trước kia cô còn ở trang diendanlequydon tranh khác đăng nhiều kỳ sao? Sao chưa từng nghe cô nhắc tới?
Tiểu Vũ Mao: Ặc...
Tiểu Vũ Mao: Trước kia làm trợ lý cho thầy Độc Câu Hàn, đồng thời còn nhận bản thảo của chủ bút khác, vẽ vào lúc mỗi tối.
Tiểu Vũ Mao: QAQ Đừng nhắc tới chuyện trước đây nữa! Tôi muốn nhìn về phía trước!
Yến Kỳ Vũ rõ ràng không muốn nhắc tới chuyện đăng nhiều kỳ trước kia, Vu Quy Dã lờ mờ phỏng đoán, có thể có chuyện gì đó không tốt lắm mới khiến cô biểu hiện trốn tránh như thế.
Nhưng giống như cô nói, con người phải nhìn về trước. Cho dù trước kia Yến Kỳ Vũ gặp chuyện phiền lòng gì, anh đều hy vọng chuyện đã qua có thể mãi mãi chôn vùi trong ký ức, không quấy rầy cuộc sống hiện tại. Cho dù có một ngày thật sự bị lộ ra, anh cũng sẽ đối mặt cùng với cô.
Vu Quy Dã nhận tài liệu công việc mà Bộ Na Na gửi tới, đây là tài liệu excel dung lượng lớn khoảng 100MB, sau khi Vu Quy Dã click mở, suýt chút nữa anh bị một dãy cột phía dưới làm cho chói mắt.
Truyện tranh mạng Cá Heo không hổ là nền tảng truyện tranh số một, báo cáo tác phẩm hằng tháng có tính tham khảo rất mạnh. Trong báo cáo tháng không chỉ phân tích tác phẩm trên trang web của mình, thậm chí còn có thể phân tích những tác phẩm cùng loại của trang web khác.
Mấy trang trước của tài liệu, đều là tác phẩm IP có uy tín cập nhật ổn định từ rất lâu, Bạo Liệt Thần Quyền mãi mãi chễm chệ vị trí thứ nhất trên bảng nhân khí mới càng quan trọng hơn.
Bộ nhiều kỳ đăng đã được 5 năm này của Tri Bất Đạo Tiên Nhân đã trở thành truyện tranh mạng Cá Heo, cũng là tác phẩm nổi tiếng nhất của ông ấy, bây giờ truyện tranh đã sắp đến hồi kết, khoảng chừng nửa năm nữa sẽ kết thúc. Rất nhiều độc giả phát hiện dấu vết kết thúc, đều điên cuồng dùng tác phẩm đồng nhân và tiền khen thưởng của mình để bày tỏ sự yêu thích, chỉ có ba ngày nghỉ tết, mà nó đã nhận được số tiền thưởng vượt qua 90 tác phẩm trong một năm.
Vu Quy Dã tùy ý xem sơ qua vài lần, rồi lật báo cáo đến cột “Tác phẩm mới”.
Cả tháng một (gồm Giáng Sinh), truyện tranh mạng Cá Heo có tổng cộng 20 bộ tác phẩm mới, trong đó có 9 bộ dài, 12 bộ trung và ngắn. Trong bộ dài, chủ đề đam mỹ do tổ 2 chịu trách nhiệm có 3 bộ, truyện tranh đề tài thiếu niên do tổ 1 phụ trách có 4 bộ, mà tổ 3 của Bộ Na Na chỉ có 2 bộ tác phẩm dài được ra mắt.
Có thể nói tháng này, tác phẩm hướng về nữ của tổ 3 vô cùng ảm đạm, nói về số lượng thì đã bị tổ 2 đè bẹp dưới mông, nhưng xét về chất lượng, Giấc Mộng Không Trung lại nhận được thành tích tốt đứng thứ hai trong tác phẩm mới! Đặc biệt nó lại là một đề tài cơ giáp khoa học viễn tưởng “không được ưa chuộng”!
Trước khi nó login, phần lớn biên tập đều ôm thái độ nghi ngờ nó. Số liệu giám sát đã chứng minh: Tác phẩm hướng về nữ được chào đón nhất mãi mãi là cổ đại, trạch đấu, cung đấu, thực đấu, vừa tranh đấu vừa muốn mấy đại soái ca điên cuồng yêu nữ chính xinh đẹp... Mọi người xem truyện tranh là vì thoải mái, ai mà không muốn xem một chút tình tiết Mary Sue chứ.
Nhưng nội dung chính đề tài cơ giáp của Giấc Mộng Không Trung không có kể về nam chính, nó giống một con hắc mã thận trọng, xông pha tiến lên, vừa mới đăng tập 4 lên, lượng sưu tầm đã đột phá lên 25 vạn. Tuy còn có khoảng cách lớn với các tác phẩm một, hai trăm vạn, nhưng ba người Bộ Na Na, Vu Quy Dã và Yến Kỳ Vũ đều rất tin tưởng, Giấc Mộng Không Trung sẽ trở thành IP kế tiếp của truyện tranh mạng Cá Heo!
Đề tài càng ít thấy, thị trường càng trống thì chỉ có chiếm trước cơ hội, mới có thể tranh thủ được độc giả. Nhưng rất nhiều người không đủ dũng cảm và sức mạnh để khai phá vùng đất mới, nhưng họ lại dám bước ra những bước tiến này. Độc giả không phải là kẻ ngốc, vẽ tốt, hình ảnh đẹp, kịch bản hay, mãi mãi không thiếu người yêu thích.
Điều đáng tiếc là, Giấc Mộng Không Trung đã mạnh mẽ tập hợp hết sức lực tiến về trước, nhưng trên đầu nó vẫn có một vị Thái Tuế khác đang an tọa ở trên cao.
Hiệp sĩ Mèo.
Tác giả kịch bản Thần Bút Cẩu Lương chính là người theo phong cách khôi hài, câu quote xuất hiện nhiều lần trong truyện tranh, tự mình châm chọc, khiến độc giả ôm bụng cười. Tác giả truyện tranh Loạn Mã Quân am hiểu cách vẽ nữ sinh cấp ba gợi cảm kết hợp với thanh thuần, lúc cần dễ thương sẽ dễ thương, lúc cần nóng bỏng thì tuyệt đối sẽ không nương tay. Kết hợp mạnh mẽ như thế, hơn nữa tốc độ cập nhật nhanh, nó login tập 8 đã thắng được 33 vạn lượng sưu tầm rồi.
Đáng sợ.
Mấy đường gấp khúc của biểu đồ dạng đường đại diện cho số liệu của tất cả tác phẩm mới cùng nhau tăng cao, nhưng đường đi chưa tới một nửa, mấy đường khác đã bị hai tác phẩm Hiệp sĩ Mèo và Giấc Mộng Không Trung bỏ rơi. Chúng vẫn ở nơi bất ổn chếch xuống dưới trong biểu bảng, mà hai bộ tác phẩm đó vừa tranh đấu vừa nhanh chóng tăng lên.
Mỗi khi Hiệp sĩ Mèo cập nhật, nó lại đè bẹp Giấc Mộng Không Trung xuống.
Mỗi lần Giấc Mộng Không Trung tới đúng hẹn, nó lại dẫn đầu Hiệp sĩ Mèo một phần.
Hai đường gấp khúc một đỏ một lam truy đuổi rất sít sao, hướng đi của chúng có thể khiến người khác chấn động. Tiếc rằng cuối cùng Hiệp sĩ Mèo dựa vào tần suất cập nhật mà nhỉnh hơn một chút, đi đầu trên cuối biểu bảng.
Sau màn hình, ánh mắt Vu Quy Dã sâu xa, chỉ cảm thấy có một luồng kích thích chưa từng trải nghiệm kèm theo adrenalin cùng tăng cao.
Từ sau khi dựa vào ngòi bút để mưu sinh, mỗi lần anh ra sách, tất cả chuyện lớn đều có fan lo, quét sạch tất cả Bảng sách như chơi. Đây là lần đầu tiên anh nếm thử sự thất bại, mà cảm giác này, lại khá thú vị.
Bộ Na Na cắt đường đi đỏ lam của biểu đồ đường, thêm vào trong nhóm.
Chuối tiêu điện hạ: [chia sẻ tài liệu]
Chuối tiêu điện hạ: Hai vị, nhìn bức xảnh này xem, có gì muốn nói đây?
Sau ba giây, Yến Kỳ Vũ và Vu Quy Dã cùng ấn xuống nút enter.
Điền Dã: Đối thủ càng mạnh thì vượt qua càng có giá trị.
Tiểu Vũ Mao: Ặc... ⊙o⊙Từ xưa tới nay đỏ lam là CP?
Im lặng.
Chuối tiêu điện hạ: ...
Điền Dã: ...
Tiểu Vũ Mao: Cái đó, tôi có thể hủy câu nói kia không...
Tiểu Vũ Mao: [chỉ tay vào nhau].gif
Vu Quy Dã phá lên cười.
Cô gái hài hước của anh, cứ vào lúc bất ngờ nhất lại chọc anh cười.
Chuối tiêu điện hạ: Em cảm thấy bây giờ rút lại có ích sao? [nâng trán]
Chuối tiêu điện hạ: [hãy nhìn chuối tiêu dài 40 mét của ta].jpg
Tiểu Vũ Mao: [đau đớn uống một ly rượu].jpg
Tiểu Vũ Mao: [đại lão tha mạng].jpg
Chuối tiêu điện hạ: Không tha thứ.
Chuối tiêu điện hạ: Tiểu Vũ Mao, tuần sau em ngoan ngoãn đến công ty báo cáo nhé.
Tiểu Vũ Mao: ... Ôi!!! Phải, phải người thật ra PK sao?
Chuối tiêu điện hạ: Không phải, công ty gửi quà tặng lễ cho tác giả, vốn dĩ có thể gửi qua bưu điện, nhưng chị nghĩ ba người chúng ta đã lâu rồi không gặp mặt, đúng lúc có cơ hội họp mặt.
Tiểu Vũ Mao: Được, được ạ!
Tiểu Vũ Mao: [ngoan ngoãn].jpg
Tiểu Vũ Mao: Đã lâu không gặp thầy Điền Dã rồi!
Tiểu Vũ Mao: Không đúng, em mới nhớ ra em còn chưa biết mặt mũi thầy Điền Dã QAQ!
Tiểu Vũ Mao: Nghe chị Na Na nói, thầy Điền Dã rất đẹp trai!
Tiểu Vũ Mao: Thầy Điền Dã, rất mong chờ nha!!!
Nhưng Điền Dã vừa mới sôi nổi trong nhóm đột nhiên mai danh ẩn tích, mãi đến 5 phút sau mới online lần nữa.
Điền Dã: Ngại quá, tôi vừa mới đi nhận điện thoại.
Điền Dã: Tuần sau tôi phải đi nơi khác, sau tết âm lịch mới trở về, thật sự không thể đến công ty.
Tiểu Vũ Mao: ToTTTTTTTT
Tiểu Vũ Mao: Đau thương quá lớn!
Tiểu Vũ Mao: Còn tưởng rằng, lần này rốt cuộc cũng có thể nhìn thấy thầy Điền Dã lộ diện rồi.
Điền Dã: [sờ đầu]
Điền Dã: Không sao, sau này chắc chắn sẽ có cơ hội.
Vu Quy Dã nhìn tiếng kêu rên phun trào trên màn hình, nỗi áy náy hiếm thấy bao phủ anh.
Anh cảm thấy, nick ảo này của anh, có thể được gỡ xuống rồi.
...
Nhưng anh không biết, cùng lúc này, một người khác đang nhắn tin QQ cho cô gái của anh.
Độc Câu Hàn: Kỳ Vũ, có onl không?
Tiểu Vũ Mao: Có ạ! Thầy Giang!!
Tiểu Vũ Mao: Thầy Giang, xin lỗi nhé >a<, lần trước thầy hẹn em đi xem phim, quả thật em không có thời gian rỗi để đi, chỉ có thể từ chối.
Tiểu Vũ Mao: Hy vọng thầy không tức giận!
Tiểu Vũ Mao: Em đã kéo theo rất nhiều đồng bọn đến xem rồi ạ!
Độc Câu Hàn: _
Độc Câu Hàn: Tôi mãi mãi sẽ không giận em.
Tay đánh chữ của Yến Kỳ Vũ dừng lại, biểu cảm hơi sững sờ nhìn những lời Giang Tuyết Châu gửi tới.
Nói thế nào đây... Nếu như lời này kết hợp với câu chuyện phía trên thì xem như có thể hiểu, nhưng nếu đứng một mình... dường như có một tí, một chút, một xíu xiu... mờ ám?
Không không không, nhất định là do cô nghĩ nhiều rồi!
Phải trách Vu tiên sinh cứ chọc ghẹo cô, nói một số lời thân thiết mờ ám, khiến bây giờ cho dù là đọc câu nói của ai cô cũng đều mang theo cái nhìn phiến diện.
Độc Câu Hàn là người thầy mà cô tin tưởng và ngưỡng mộ, sao có thể có ý ở phương diện kia chứ?
Tiểu Vũ Mao: Cảm ơn thầy đã tha thứ cho em!
Độc Câu Hàn: Nhưng Kỳ Vũ, hôm nay tôi đến tìm em là muốn em giúp tôi một việc.
Tiểu Vũ Mao: Được, thầy cứ nói ạ.
Độc Câu Hàn: Trung tuần năm trước khi em rời khỏi phòng làm việc, Phượng Hoàng Đài đã kết thúc. Gần nửa năm nay tôi vẫn luôn thu thập tài liệu, để chuẩn bị làm tác phẩm mới.
Độc Câu Hàn: Bây giờ đã lưu trữ được năm tập rồi, cũng nên cân nhắc đến việc tiến thêm bước nữa.
Tiểu Vũ Mao: Ừm ừm [mắt lấp lánh].gif
Tiểu Vũ Mao: Cuối cùng thì thầy cũng sắp ra tác phẩm mới rồi! Thật mong đợi quá!
Tiểu Vũ Mao: Em có thể giúp thầy việc gì ạ?
Tiểu Vũ Mao: Đọc thử sao?
Tiểu Vũ Mao: Em em em em em kích động quá, em lại có thể trở thành người may mắn đầu tiên đọc được tác phẩm mới của thầy Giang!
Độc Câu Hàn: Không, tôi đến tìm em là vì việc khác.
Tiểu Vũ Mao: ...?
Lời nói kế tiếp, hoàn toàn ngoài dự đoán của Yến Kỳ Vũ.
Độc Câu Hàn: Tôi muốn đổi nền tảng mới cho truyện tranh mới.
Độc Câu Hàn: Kỳ Vũ, em giới thiệu biên tập của em cho tôi đi.