Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài

Chương 64: Nam Thiên Vấn




Ngay sau khi giết chết Lý Văn Viển, Đế Nguyên Quân dần dần thu lại sát ý. Ánh mắt quét qua nhìn đám người xung quanh một cái rồi tiếp tục hướng về phía tám người đang trốn ở trong đám đông ngoài kia.

Cho đến lúc này, đám người xung quanh hiểu biết được một phần thực lực của Đế Nguyên Quân nên có chút kiêng dè, có nhiều người cảnh giới thấp là lập tức tránh né, không dám hướng ánh mắt nhìn đến.

Còn những người mạnh mẽ hơn thì đứng lại nhìn xem, mặc dù nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân nhưng không một ai ra tay.

Đế Nguyên Quân một mực tiến về phía tám người còn lại, đồng thời. Những người đang đứng chặn trước mặt hắn cũng dần dần tách ra, tạo thành một lối nhỏ để hắn đi qua được.

Đi được thêm gần mười bước, ngay lúc này. Phía trước mặt hắn, một nhóm ba người đang đứng khoanh tay ở trước ngực chặn đường. Không dừng lại ở đó. Ba người này còn nhìn Đế Nguyên Quân với ánh mắt xem thường, thực lực của họ cũng không hề dấu diếm mà tuôn ra một lượng rất lớn. Toàn bộ đều là Ngưng Hải cảnh trở lên, mặc dù chỉ vừa mới đột phá nhưng thực lực lại vượt xa Thức Nhân cảnh phía dưới.

“Tên này xong, bị ba huynh đệ kia chặn lại thì chắc chắn không được yên”. Đột nhiên, một tên nam tử trổng thấy cảnh này lên tiếng.

Đứng đối diện, Đế Nguyên Quân cũng không có ý định tránh qua, hắn vẫn cứ bước từng bước hướng về phía trước rồi dừng lại ngay trước mặt ba người kia.

“Đi vòng qua chổ khác”. Đế Nguyên Quân ngay lúc vừa dừng lại thì một thanh âm nam tử vang lên, tên này trên người khóa một bộ môn phục cực kỳ lộng lẩy với màu sắc chủ đạo là màu trắng lam cùng với gương mặt trông rất dễ nhìn.

Nam tử này tên Nham Vinh, là một trong những tên đệ tử thiên kiêu của một đại môn phái, cái môn phái này còn mạnh mẽ hơn cả Tinh Kiếm Tông kia.

Nhưng Đế Nguyên Quân vẫn không hề để ý đến, thân hình hắn vẫn đứng tại chổ đó, không hề nhúc nhích lấy một điểm. Thấy vậy, một tên đứng bên cạnh liền tung ra uy áp của mình hướng về phía Đế Nguyên Quân trấn áp.

Nhưng mỗi một sóng uy áp lướt qua cơ thể hắn một cái lại giống như một sợi chỉ nhỏ vừa bay xượt qua một cây dao lam cực kỳ sắc bén vậy.

“…”. Bất ngờ, nam tử kia trên gương mặt bắt đầu có một chút gợn sóng, mặc dù cái uy áp này không phải là toàn lực nhưng đối phó với một tên Thức Nhân cảnh luyện thể là điều rất dễ dàng nhưng đối với người đang đứng ở trước mặt này lại hoàn toàn khác.

Cảm giác nó cực kỳ mỏng yếu mà bị cắt đứt đi bất cứ lúc nào vậy.

“Có chút thực lực?”. Đợi uy áp kia tán đi, tên nam tử dẫn đầu kia lên tiếng. “Nhưng chỉ với chừng đó mà oai phong đứng trước người ta như vậy?”.

“…”. Đáp lại, Đế Nguyên Quân thần sắc hững hờ không có một chút gợn sóng, ánh mắt có chút chán ngán liếc về phía nam tử kia một cái mà không nói gì.

Đám người xung quanh thấy vậy lại bàn tán lớn lên, họ nghĩ Đế Nguyên Quân đã bị dọa cho sợ hãi nên không có bất cứ một chút phản kháng nào nên mới đứng chững lại như vậy. Giống như với mười người kia có thực lực yếu kém uy hiếp thì bị hắn thẳng tay đánh xuống, thậm chí đã giết chết một người.

Đứng ở phía sau, tên nam tử tỏa ra uy áp trấn ép Đế Nguyên Quân lúc này nhẹ nhàng thở ra một tiếng. “Hóa ra là vậy, bị uy áp của ta dọa cho đứng hình. Thực lực cũng chỉ đến như thế”.

Nhưng, Đế Nguyên Quân không nhanh không chậm bước về phía trước một bước, đối diện với nam tử dẩn đầu kia ngày một càng gần. Điều này càng khiến đám người xung quanh phải có thêm một phen suy nghĩ.

“Đứng trước mặt Nam Thiên Vấn ta mà có thể làm được cái bộ dạng như vậy quả thật là khiến ta bất ngờ”. Đột nhiên, nam tử dẫn đầu lên tiếng, gương mặt thả lỏng lúc đầu nay có dấu hiệu hơi co lại một chút, hai hàng mày thì đang liên tục nhíu lên khó chịu, khí lực trong cơ thể cũng vì thế mà dần dần bảo động lên.

Nam Thiên Vấn là một tam đại công tử của Nam Thiên thế gia, mặc dù không phải một trong ngũ đại gia tộc của Nam Vực, nhưng gia thế cũng cực kỳ kinh khủng, có thể sánh ngang cùng với Tiêu gia, thậm chí còn mạnh hơn một chút. Thực lực cũng vì thế mà không thể xem thường.

Mặc dù là thiên kiêu đứng ở vị trí thứ ba nhưng Nam Thiên Vân có thực lực cực kỳ cường ngạnh, dù chỉ thua kém hai người kia mấy cái tiểu cảnh giới nhưng đối với những thiên kiêu thuộc cùng cấp độ thì rất khó có mấy ai có thể so sánh được.

Đối mặt với Nam Thiên Vấn, Đế Nguyên Quân vẫn không hề để tâm đến, bước chân hắn cũng ngày một tiến lại gần hơn, giống như là đang xem thường hắn. Điều này càng khiến Nam Thiên Vẫn ngày một tức tối.

Nhưng hắn vẫn một mực giữ lại, mặc dù ý định tấn công đã hiện lên rất rỏ ở trên mặt nhưng vẫn đang cố gắng kìm nén lại, giống như đang chờ đợi Đế Nguyên Quân ra tay trước.

Dần dần, Đế Nguyên Quân bước chân đứng ngang hàng rồi mới quay qua nói. “Các ngươi cũng thật lắm lời, muốn cản ta thì tự chịu lấy hậu quả?”. Đế Nguyên Quân thực sự cảm thấy nhàm chán.

Thanh âm trong trẻo hời hợt của hắn vang lên, nhưng ẩn giấu sâu ở trong đó là một thứ sức mạnh gì đó giống như sát ý được giấu diếm ở bên trong lời nói.

“Ngươi đang đe dọa ta?”. Đáp lại, Nam Thiên Vấn trên gương mặt xuất hiện từng sợi gân xanh chạy dọc xuống. Không còn kiềm chế nữa, hắn quay qua quát lớn.

“Cái gì? Tên này điên sao?”.

“Đúng là một tên ngông cuồng?”.

“…”. Nghe thấy vậy, đám đông một lần nữa giấy lên.

“Đe dọa sao?”. Đáp lại, Đế Nguyên Quân đột nhiên nhích miệng lên như đang cười. “Ngươi xứng”.

“Haha. Ta không xứng?”. Nam Thiên Vấn tức giận quát lớn.

Bị lời nói Đế Nguyên Quân làm cho giận giữ, Nam Thiên Vân không kiềm chế nữa mà đẩy bắn toàn bộ thực lực ra ngoài. Thình lình, khu vực xung quanh đột nhiên có một đợt phong ba nhỏ từ phía hắn thổi tới.

Một màn này khiến cho nhiều người phải kinh ngạc!

Nam Thiên Vân chân chính Ngưng Hải cảnh tầng thứ năm khí thế mạnh mẽ bắn ra, khiến cho khu vực xung quanh như muốn bị đè nén xuống. Bầu không khí ở bên trong vách ngăn cũng vì thế mà ngày một nặng thêm. Có nhiều người thực lực yếu một chút trực tiếp bị uy áp này đè nén mà ngất lịm, có người thì không chịu được mà trực tiếp nhảy xuống khỏi lôi đài.

Thân là Nam Thiên gia tộc công tử, là một người được xem là thiên kiêu, tương lai có thể cùng các công tử gia của các đại gia tộc mà đứng. Được nhiều người kính trọng, nể phục, thậm chí là thần tượng. Được người ta ca ngợi hết lời, được gia tộc bảo hộ từ nhỏ. Mọi thứ đến với hắn quá mức suôn sẻ, thậm chí ngay cả một viên sỏi cản đường cũng bị gia tộc loại bỏ hết toàn bộ.

Nhưng nay, đứng đối diện hắn, lại có một người khác nhỏ tuổi hơn, lại là một tên tán nhân không biết từ đâu tới lại dám buông lời như vậy. Điều này khiến Nam Thiên Vấn rất bức bối, khó chịu.

Nắm trên tay một thanh trường kiếm, Nam Thiên Vấn trừng mắt.

“Ngươi nghỉ kỹ?”. Không hề để ý, Đế Nguyên Quân hỏi ngược lại.

“Ta giết ngươi?”.

Hùng hổ, khí tức trên người hắn một lần nữa bạo tăng. Sóng khí tức từ trên người hắn phát ra cũng ngày một mạnh mẽ hơn, thậm chí lúc này còn có phần lấn át cả Ngưng Hải cảnh tầng sáu. Điều này khiến cho đám người các đại gia tộc để ý đến.

Và nhất là tên thiên kiêu Ngô gia kia từ lúc đầu đến giờ vẫn còn đang nhắm mắt dưỡng thần mà không để ý đến xung quanh ngay lúc này lại đột nhiên tỉnh dậy. Ánh mắt hắn liếc nhìn về phía Nam Thiên Vấn một cái rồi tiếp tục nhắm lại.

“Ồ, có chút thú vị?”. Bị năng lượng của Nam Thiên Vẫn cuốn hút, Đế Nguyên Quân đột nhiên thốt lên. “Cái thứ năng lượng này là….”.

“Huyết mạch thần thông?”. Suy nghĩ một lúc, Đế Nguyên Quân lẩm nhẩm.

“Haha, ngươi mà cũng biết về huyết mạch thần thông?”. Đáp lại, Nam Thiên Vẫn nở một nụ cười kinh nghi. “Nam Thiên gia tộc ta là dòng giỏi cao quý”.

“Cao quý sao?”. Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy liền cười như đang trào phúng. “Chỉ là huyết mạch tạp nham cũng đem ra. Đang muốn chọc cười ta hay sao?”.

“Huyết mạch Thanh Long, Chu Tước đứng trước mặt ta cũng chưa dám thể hiện, nữa là ngươi?”.

Nhớ đến, Đế Nguyên Quân trước đây đã gặp qua không ít người có huyết huyết mạch thần thông cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí có người từng khiến cho Đế Nguyên Quân phải giật mình. Chuẩn huyết mạch Thần Thú Thanh Long, một tên biến thái với thực lực cực kỳ cường hãn, nếu như hắn mà không có thiên phú thần thông thì chắc chắn không thể đánh thắng được tên đó.

Thân mang huyết mạch Thanh Long khiến mọi thứ đối mặt giống như một con giun nhỏ đang cố gắng gồng gánh một tôn rồng khổng lồ vậy, áp bức nó mang lại cực kỳ to lớn. Mặc dù chỉ là chuẩn huyết mạch nhưng chỉ cần phản tổ thêm một vài lần là đã có thể chân chính đạt tới huyết mạch thần thú thượng cổ. Lúc đó có thể nói là bá chủ một phương.

Mạnh mẽ vô cùng!

Chưa hết, ngay bên cạnh hắn, Tiểu Oanh thân cũng mang huyết mạch Chu Tước cực kỳ tinh thuần, mặc dù chưa được phản tổ nhưng khả năng của nó cũng không hề kém cạnh.

Còn cái tên Nam Thiên Vấn này, thân mang huyết mạch Tước Long, một chi nhỏ của Long tộc, huyết mạch nó mỏng yếu đến cực hạn, thậm chí nó chỉ mạnh mẽ hơn đằng xà huyết mạch một chút mà thôi, ngay cả huyết mạch giao long cũng chẳng thể so sánh được.

“Ngươi…. Dám vũ nhục Nam Thiên gia ta?”. Nam Thiên Vẫn bị lòi nói Đế Nguyên Quân làm cho hoàn toàn bạo nộ rồi. Sắc mặt dần dần trầm xuống, toàn thân nổi lên từng sợi gân xanh ngay phía bên dưới lớp áo vải. Phía bên trên cánh tay cũng vì thế mà dần dần xuất hiện hình bóng long giác màu hồng nhạt mờ ảo. Khí lực trên người hắn bắt đầu sôi trào như những thác lũ.

“Ta cho ngươi biết như thế nào là huyết mạch Tước Long”.

Nam Thiên Vấn hai chân giẫm mạnh xuống phía bên dưới nền đất khiến toàn bộ lôi đài phải rung lên kịch liệt, liên tiếp là từng vệt nứt trải dài rồi dần dần lan ra khắp toàn bộ.

Hắn ném đi thanh kiếm ở trên tay, hai lòng bàn tay thít chặt lại rồi đưa vuốt ra ngoài giống như long trảo hướng ra ngoài.

Chưa dừng lại ở đó, khí tức của hắn cũng vì thế mà tăng lên không ngừng mà đạt tới Ngưng Hải cảnh thất tầng đỉnh phong!

Xung quanh, đám người bị khí lực của Nam Thiên Vấn dọa cho sợ hải mà thi nhau nhảy xuống khỏi lôi đài. Nếu như họ còn ở lại thì chắc chắn sẽ bị cuốn vào trận chiến và hậu quả sẽ hết sức khôn lường.

“Hahaha. Thế nào?”. Ngay sau khi giác tỉnh huyết mạch, Nam Thiên Vẫn trên gương mặt lại nở một nụ cười khoái chí. Hắn cảm nhận được cơ thể đang chứa đựng một thứ sức mạnh cực kỳ bá đạo, hắn có cảm giác như lúc này có thể ngang nhiên đối đầu với một tên thiên kiêu của một đại gia tộc nào đó.

Cực kỳ tự tin!

Nhưng đáp lại, Đế Nguyên Quân lại không hề lo sợ một chút nào mà trên gương mặt lại nở một nụ cười cực kỳ nồng đậm.

“Như thế này mới thú vị chứ?”.

“Đến đây, để ta nhìn xem huyết mạch Tước Long nó mạnh mẽ như thế nào?”.

- --

Ps: Chương cuối trong ngày a