Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài

Chương 140: Không gian phong bạo




“Hahaha”. Một thanh âm lão giả cười lớn. “Bồng Lai thánh địa năm này quả thật không ra gì?”.

“Đệ tử tinh anh của nội môn thì gần như không thấy đâu, mà chỉ toàn là những người tầm thường”.

“Yếu thì đã làm sao?”. Phong Viễn Chân trưởng lão không nổi lên một chút gợn sóng đáp. “Chuyện này không cần ngươi để ý”.

“Phong lão, ngươi cần gì phải nói nặng lời với ta như vậy?”.

“…”.

“Nhưng mà ta thấy trong đám đệ tử nội môn này lại có một tên Ngưng Hải cảnh đỉnh phong đây?”.

“Không ngờ Bồng Lai thánh địa nay đã xuống dốc như vậy rồi”.

“Lý Tịnh, hình như ngươi quản hơi nhiều rồi thì phải”. Phong Viễn Chân thấp giọng nói. “Ngưng Hải cảnh thì đã sao?”.

“Chỉ cần biết hắn nằm trong nhóm một trăm người vượt qua khảo hạch tuyển chọn là được”.

“Hahaha”. Lý Tinh không đáp lại mà nở một nụ cười châm biếm.

Bầu không khí ở bên ngoài đã cực kỳ âm trầm, thì đúng vào lúc này.

Răng rắc!

Ở trên không trung, một vệt không gian chi lực đang dần dần dao động. Một tiếng nứt vỡ nổ vang lên, một thanh âm giống như tiếng la hét từ bên trong vọng lại nghe cực kỳ ghê rợn.

“Nhanh, đồng thời ra tay”. Một thanh âm lão giả lớn tiếng quát.

Ngay lập tức, hơn hai mươi vị thánh giả đồng thời ra tay. Họ dốc hết sức lực thúc đẩy thánh lực đổ dồn ra ngoài hướng về phía không gian nứt vỡ để cố định lại.

Dưới thánh lực của hai mươi vị thánh giả, vệt nứt không gian kia dần dần ổn định lại. Miệng vết nứt dần dần mở lớn rồi hình thành nên một cái thông đạo.

“Các ngươi nên nhớ, không ai biết có thứ gì ở bên trong nên khi vào bên trong bí cảnh nhớ cẩn thận, hành sự không được lỗ mãng, bí cảnh có cơ duyên rất nhiều nhưng tính mệnh còn cao giá hơn nhiều”. Phong Viễn Chân trưởng lão quay đầu nhắc nhở.

“…”. Đám đông đệ tử đồng thời gật đầu.

“Hahaha. Toàn bộ để tử nghe lệnh. Vào bên trong gặp bất cứ đệ tử của thánh địa nào, giết hết không tha”. Đột nhiên, từ phía xa truyền lại một thanh âm nữ tử cực kỳ ma mị vang lên.

“Độc Cốt lão bà, ngươi xem đám đệ tử các ngươi có làm được chuyện đó hay không”. Một vị lão giả khác lên tiếng. “Toàn bộ nghe rõ, gặp bất cứ người nào, giết hết cho ta”.

“…”.

Nhưng Đế Nguyên Quân không để tâm đến những lời nói đó mà ánh mắt nhìn về phía xa xa kia. Một vị lão giả đã để lại cho hắn một ánh mắt rất tốt. Đứng bên cạnh lão giả đó, một vị nữ hài khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi đang túc trực ở bên cạnh.

Nhìn nữ hài này, Đế Nguyên Quân dần có chút suy nghĩ ở trong đầu.

“Thông đạo đã ổn định, tất cả những người dưới Tinh Cực cảnh đồng loạt tiến vào bên trong”. Phong Viễn Chân trưởng lão quát lớn.

Lời nói vừa dứt, toàn bộ những người tụ tập ở bên ngoài đồng thời có dị động, gần một vạn người cứ thế xông lên, hướng vào bên trong thông đạo mà đi.

“Hai vị sư tỷ. Vào bên trong, ta sẽ rời đi có chút việc”. Trước lúc đi, Đế Nguyên Quân lên tiếng. “Hai người cứ tự do mà hành động”.

“Ngay sau khi hoàn thành xong, ta sẽ tìm đến hai người”.

“Được, sư đệ nhớ cẩn thận”.

“Vậy, ta đi trước”.

Nói xong, thân ảnh Đế Nguyên Quân chợt lóe lên một cái rồi cực tốc lao đi.

Tiến vào bên trong thông đạo chưa được bao lâu, Đế Nguyên Quân ánh mắt kinh hãi nhìn về phía trước mà thốt lên.

“Không gian phong bạo?”.

Cùng lúc đó, những người ở phía sau cũng nhanh chóng lao vào, họ không có hiểu biết về không gian phong bạo này và cũng như không có chút chuẩn bị nào hết nên liền bị vòng xoáy khổng lồ cuốn phăng đi.

“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa….”.

Liên tiếp là những tiếng hét thất thanh vang lên.

Những người ở phía sau chỉ có thể nhìn thấy những người bị nó hút vào bên trong rồi bị nghiền nát ngay tức khắc, từng dòng máu đỏ tươi tanh nồng bị cuốn vào như những lốc xoáy nước rồi bắn ra xung quanh.

Đám để tử ai ai cũng sợ hãi nhìn về phía không gian phong bạo mà run lên không ngừng.

Ở bên ngoài!

Hai mươi vị thánh giả đang dốc sức giữ vửng thông đạo, họ trông thấy cái cảnh tượng ở bên trong cũng lo lắng không ngừng.

Nếu như thánh giả đi vào bên trong mà không có chút phòng bị nào cả thì cũng khó lòng mà thoát được, ở sâu bên trong không gian phong đạo đó. Có vô vàn những cơn gió lốc sắc bén giống như những ánh kiếm chớp nhoáng xuất hiện với số lượng cực kỳ nhiều. Chưa hết, trong đó còn có thêm một loại sức mạnh khác còn đáng sợ hơn thế nhiều, đó chính là những tia lôi dẫn hay là những tia không gian lôi đạo, người tu luyện bình thường mà bị nó đánh xợt qua thôi cũng có thể giết chết, cho dù thánh giả có bị phải thì cũng chịu thương tích không hề nhẹ một chút nào. Chỉ trong nháy mắt, nó đã có thể nghiền nát được một ngọn núi lớn cao hơn ba ngàn trượng, một loại sức mạnh cực kỳ kinh khủng.

Loại không gian phong bạo này thường xuất hiện khi không gian chi lực ở bên trong bí cảnh không hoàn chỉnh. Nó thường sẽ mang theo một lượng nhỏ lực lượng của không gian nên những người hơi yếu một chút đi vào sẽ bị không gian ép nát ngay lập tức.

Ngay cả thánh giả cũng chưa thể nắm bắt được loại không gian chi lực này nữa. Đó chính là lý do nó cực kỳ nguy hiểm.

“Là không gian phong bạo. Toàn bộ đệ tử dừng lại”. Không để đệ tử của mình chịu thương tổn không đáng có, Phong Viễn Chân trưởng lão lớn tiêng quát.

Toàn bộ đệ tử đã nhanh chóng dừng lại rồi đi ra ngoài, nhưng Đế Nguyên Quân nhìn sâu vào bên trong đó lại hiện lên một vệt tham lam.

Hồ Ngọc Ánh cùng Dược Liên Anh quay người chuẩn bị đi ra nhưng ngay sau đó, họ quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy Đế Nguyên Quân cánh tay đang đưa lên kết ấn rồi lao thẳng vào trung tâm của không gian phong bạo mà sợ hãi thốt lên.

“Sư đệ”.

Ngay khi họ đang chuẩn bị lao vào bên trong thì bị những cánh tay ở phía sau lưng kéo lại.

“Hai người không được đi”.

“Ngay cả trưởng lão cũng lo lắng trước không gian phong bạo này rồi”.

“Sư đệ hắn đã muốn tìm chổ chết như vậy rồi, hai người các ngươi cũng muốn đi theo sao?”.

“Nhưng….”.

Cả hai người tỏ vẻ không mong muốn nhưng dưới sự can ngăn của những đệ tử đồng môn, họ chỉ biết hướng ánh mắt mong đợi kỳ tích sẽ xảy ra.

Lúc này!

Đế Nguyên Quân ngay sau khi tiến nhập vào bên trong, khắp nơi trên cơ thể hắn liền truyền đến những cơn đau đớn thấu tận tim can nhưng trên gương mặt lại không hề có một chút dao động nào cả.

Đối mặt với những tia lôi dẫn và những tia kiếm phong đang lao về phía mình nhưng ánh mắt của hắn vẫn trầm ổn, không có một chút nào lo lắng cả.

Chỉ thấy, ở trên cơ thể hắn. Bảy đạo tia sáng từ bên trong đan điền đổ bắn ra ngoài, chúng hướng về phía trước trùng kích lại.

Dưới sự điều khiển của Đế Nguyên Quân, hư không chi lôi điểm sáng, hướng về phía không gian lôi đạo bắt đầu cắn nuốt. Với hỗn độn chân nguyên mang theo uy năng thôn phệ của côn bằng. Dưới sự tôi luyện của đan điền, điểm sáng thuộc tính lôi cũng nhiểm theo một phần.

Nó cảm ứng được có một lượng lôi lực cực kỳ mạnh mẽ đang lao đến khiến nó cảm thấy cực kỳ phấn khích.

Với sự cảm ứng của lôi thuộc tính, không gian lôi đạo giống như một dòng thác lũ đã tìm được một cái bể chứa lớn nên cứ đổ dồn vào bên trong không ngừng.

Dưới lượng lực lượng của lôi thuộc tính tinh thuần và cực kỳ mạnh. Điểm sáng lôi thuộc tính này một phát ra tinh quang cực kỳ chói lóa và đang không ngừng gia tăng kích thước. Từ một hạt đậu nhỏ nhoi, nay ta đã có thể thấy nó đã tăng lên được gấp hai lần và đang không ngừng tăng lên.

Chưa hết, sáu điểm thuộc tính còn lại cũng bắt đầu hướng về kiếm phong rồi bắt đầu trùng kích.

Dưới sự phụ trợ của hắc ám thuộc tính, ngũ hành điểm sáng điên cuồng xoay chuyển rồi tạo ra một vòng xoáy lốc cực mạnh đang điên cuồng thôn phệ.

Oanh oanh!

Dưới sự tương xung tương khắc của ngũ hành, kiếm phong dường như gặp ngay khắc tinh nên nó cũng chỉ thế chống trả được một lúc rồi bị ngũ hành thuộc tính cắn nuốt không ngừng.

Ẩn sâu bên trong những tia kiếm phong đang bị nghiền nát liên tục, đó là một loại cảm giác mát lạnh từ bên trong truyền ra, một loại thuôc tính ban đầu dần phân tán ra xung quanh và bị những tia kiếm phong khác thôn phệ.

“Đừng hòng”. Đế Nguyên Quân đưa tay lên, một lần nữa kết ấn.

Chỉ thấy, trên người hắn toát ra một luồng năng lượng cổ kim đang dần bao bọc lấy cơ thể rồi biến hắn trở thành một cái lỗ đen nhỏ với lực hút cực kỳ mạnh mẽ.

Kiếm phong dưới sự trấn áp của ngũ hành thuộc tính nên khả năng cảm ứng và câu dẫn phong chi lực sẽ ngày một yếu đi. Còn Đế Nguyên Quân càng ngưng tụ trong thời gian dài, lực hút ở trên người hắn sẽ ngày một tăng lên và điên cuồng luyện hóa.

Thời gian cứ thế qua đi!

Đế Nguyên Quân luyện hóa hai loại thuộc tính bổ sung đã không biết trôi qua thời gian là bao lâu, cho đến khi không gian phong bạo dần tan đi. Thì lúc này, hắn mới bị đẩy đến một địa điểm bất kỳ ở bên trong bí cảnh.

Ngay khi tiếp đất, Đế Nguyên Quân trên gương mặt lộ ra vẽ kinh hãi đến tột cùng.

Khung cảnh xung quanh khiến hắn phải giật mình, trước mắt hắn. Một vùng bình địa đổ vỡ nằm ngổn ngang khắp mọi nơi, trên mặt đất hiện rõ những vệt nứt cực kỳ rộng lớn, từng quả núi khổng lồ thì bị một lòng bàn tay chân nát…

Không gian ở bên trong này dường như không dược hoàn thiện như trước nữa mà nó hiện tại đang cực kỳ bất ổn, vệt nứt không gian bất cứ vào lúc nào cũng có thể xuất hiện tại bất cứ nơi nào. Nếu như bị nó hút vào bên trong mà không có sự bảo hộ nào cả thì ngay cả thánh giả cũng không thể sống sót mà đi ra bên ngoài được.

Mặc dù linh khí xung quanh rất nồng đậm nhưng lẫn vào trong đó là một luồng khí tức hủy diện cực kỳ đáng sợ.

Kinh ngạc một lúc lâu, Đế Nguyên Quân nhìn ra xung quanh một hồi lâu thì mới phát hiện, bản thân đã đi đến một vùng loạn chiến thời viễn cổ, nơi mà có rất nhiều người muốn tìm đến nhưng lại không thể nào tìm tới được.

- --