Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

Chương 70: khổ tâm kế




Vu đồng nóng nảy vọt đến địa lao nơi giam giữ người nọ , đập vào mắt là cảnh tượng làm hắn đau đến thấu tim.  Chỉ thấy nơi góc tường âm u một thân hình nho nhỏ gầy yếu cuộn mình thống khổ , thỉnh thoảng còn phát ra tiếng thân ngâm khe khẽ yếu ớt ,chưa kịp suy nghĩ thì thân thể đã làm ra phản ứng trước tiên,  hắn vội vàng ủng trụ thiên hạ bé nhỏ kia vào lòng lặp lặp tưa thuấn di về tẩm điện của bản thân sau lại truyền y sư đến ti mỉ chuẩn trị...
Vu Đồng tâm tình phức tạp ngưng mắt nhìn người đang mềm mại ngủ đến an tường trên giường , lý trí luôn mách bảo hắn không nên mềm lòng , phải cho người kia biết thế nào là tuyệt vọng cùng mất đi ! Phải cho người nọ nếm trải tất cả thông khổ mà hắnđax phải chịu đựng suốt bao nhiêu năm tháng dài đằng đẵng kia!!  Nhưng khi thấy người nọ yếu ớt nằm nơi góc tường địa lao dơ bẩn nhưng lại không chút nào làm giảm đi vẻ đẹp của người nọ, bạch y thắng tuyết sấn được gương mặt nhỏ nhắn càng thêm tái nhợt, đôi môi tiên diễm cũng trở nên tái nhợt không huyết sắc,  mái tóc đen kịt sáng bóng làm người ta mê muội ngày nào giờ lại như mất đi sức sống,  bị mồ hôi thấm ướt dán vào gương mặt tuyệt sắc khiến người không khỏi thương tiếc . Nhưng khí chất người nọ vẫn không hề thay đổi vẫn là thanh lãnh cao không thể với lại khắc sâu trong lòng Vu Đồng,  quả thực là khiến hắn vừa yêu vừa hận.
==============
Khì thực Lâm Y Thần đã sớm tỉnh nhưng nghe hệ thống quân nhà cậu nhắc nhở nên rất thức thời mà không mở mắt ra, khiến Saiber điều chỉnh tần suất hô hấp của cậu để Vu Đồng không nhìn ra manh mối . Bản thân lại nghe hệ thống báo cáo kết quả thực thi kế hoạch.
|| mức độ thành công của siêu kế hoạch do bản hệ thống nghĩ ra có vẻ khả thi!  Hiện tại giá trị hảo cảm độ cùng cừu hận trị của mục tiêu đỏ đối kí chủ đại nhân đã có chuyển biến! Chỉ cần thêm chút cố gắng và kĩ sảo diễn xuất của kí chủ đại nhân nữa là chúng ta có thể thấy được ánh dương quang ngày mai!  ~\(≧▽≦)/~||
Lâm Y Thần " nói nhiều như vậy rồi túm cái quần lại giá trị chính xác của hảo cảm độ của Vu Đồng là bao nhiêu?  (¬_¬)"
Hệ thống quân ||...khụ khụ kì thực giá trị đó hiện tại đang biểu thị là ???  ( ̄. ̄) ||
Lâm Y Thần cười tà mị " đó là có chuyển biến?  Ân?  "
Hệ thống quân ||Σ( ° △ °)  ...|| họa phong của kí chủ nhà ngươi chuyển biến quá danh khiến ngươi không kịp thích ứng thủng sao phá?  Tại tuyến chờ!  Gấp! 
Rốt cuộc dưới dâm uy của mỗ kí chủ tiểu hệ thống vẫn là thành thật khai báo || hôm qua hảo cảm độ của mục tiêu đỏ đối với kí chủ đại nhân đã là âm độ trở thành cừu hận trị,  sau lại cừu hận trị đạt mức 99% đứng trước bờ vực mục tiêu hắc hóa thì dừng lại , hôm nay do cảm xúc của mục tiêu giao động biên độ lớn giữa cừu hận và hảo cảm không ngừng nên không thể đo lường đến trị số chính xác. Cho nên tiến lên nào nhân thê tiểu mỹ thụ!  Một tương lai tươi sáng đang chờ đợi chúng ta ヾ(≧▽≦*)o|| ( Cầm : có cảm giác câu này quen tai hay k a O(≧▽≦)O)
Lâm Y Thần còn định nói gì đó thì cảm thấy trên mặt mình có gì đó không ngừng di chuyển nhích tới nhích lui bắt buộc không thể không mở mắt.
Huyết hoàng bệ hạ đăm chiêu nhìn chằm chằm chằm vào mỹ dung đủ là điên đảo chúng sinh thiên hạ thất sắc kia, trong mắt là nhu tình, là si mê, là điên cuồng ,là hận,  là ái... Bàn tay dày rộng bất tri bất giác vuốt ve ương mặt hắn đã quen thuộc trăm ngàn lần trong mỗi giấc mơ kia , chợt thấy người nọ túc khởi mày như có dấu hiệu sắp mở mắt, hắn thu tay lại như không có việc gì,  tất cả tình tự nơi đáy mắt đều thay bằng hờ hững lạnh lùng.
Vừa mở mắt liền đối diện đôi nhãn đồng đỏ tưng đầy băng lãnh tâm Lâm Y Thần không khỏi giật thóp một cái . Êma,  hàng này không phải muốn làm thịt tiểu sinh đi?  Ánh mắt hảo kinh khủng Σ(っ゚Д゚;)っ
" Vu... Vu Đồng ?  " mang tính thăm dò Lâm Y Thần cẩn thận dò hỏi
Vu Đồng " ngươi lừa ta " ba chữ ngắn ngủi nhưng hàn ý lãnh tận xương,  Lâm Y Thần rụt rụt thân thể mặt mang theo ủy khuất đạo " ta... Ta cũng không biết làm sao thế này, khi tỉnh lại ta...ta bị nhốt chung với rất nhiều người, rất đáng sợ ( hiệu ứng kèm theo :nước mắt lưng tròng) lúc đó mặt ta bẩn loạn bọn chúng không thấy được chân diện mục của ta, sau lại thấy từng người bị dắt đi tẩy sạch sẽ,  những người có dung mạo tốt đều không hề quay trở lại, nghe nói, nghe nói tất cả họ đều rất thê thảm ( lạnh run như tiểu động vật)  ta sợ ta cũng sẽ như vậy nên mới ăn một viên thuốc của một lão giả tốt bụng đưa,  ông ấy bảo rằng nó sẽ cứu ta... Ta,  ta không phải cố ý lừa ngươi... Ta... " nói đến đây mỗ kí chủ như chịu thiên vạn ủy khuất đề tuông trào ra khóc cực kì thương tâm cũng cực kì nhận người đau lòng.
Hệ thống quân một bên vây xem âm thầm chậc lưỡi diễm cho kí chủ nhà mình ba mươi hai cái tán, xem,  diễn xuất này thần thái nhu nhược chọc nhân thương tiếc đào tâm đào phế này lại cái cố sự bi ai này nữa quả thật không thể chê vào đâu a ≧∇≦
( hành trên là một não tàn phấn của Lâm tiểu thụ ←_←)
Vu Đồng nghe cậu nói thì không khỏi dâng lên đau lòng cuồng cuộn, đưa thiên hạ đang khóc kia ủng trụ vào lòng, ôn nhu hôn lên từng giọt nước mắt như trân châu.
" xin lỗi... "










≠=≠================
Êma ngẫu lặn hảo lâu a,  hiện tại ngoi lên đây (╯3╰)
Mà đọc rất nhiều cmt cảm thấy tội ác tràn dâng cơ mà biết làm sao được tg của ngẫu hạn hẹp qá ╮(╯▽╰)╭