Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

Chương 7: kẻ xuất hiện có nguy cơ là ...




Lại một ngày mới nữa bắt đầu ,vì ngày hôm qua mãi lo dỗ dành tiểu cầu mà không có cơ hội tắm, nên hôm nay cậu lếch ra hồ hảo hảo tắm a tắm \(>o<)/, nhân lúc không có Dạ Lê ở đây thì phải tắm a,dạo này gia cứ thấy không được tự nhiên khi tắm mà có tiểu cầu một bên nhìn chằm chằm ,ánh mắt hắn nhìn gia thiệt cmn khiến gia khó ở. Là do gia suy nghĩ quá nhiều hay là ...⊙▃⊙ Lẽ nào...lẽ nào gia đến thời kì tiền mãn kinh rồi sao??? ...(¯―¯٥) Bậy nào !!!
Từ từ! lúc này sao gia lại cảm thấy có một ánh mắt nóng rực đang nhìn gia Σ(・ω・ノ)ノ!!! Không phải tiểu cầu đi săn rồi sao ?Hỏng lẽ nửa đường chạy về ('-')? Vì thế Lâm Y Thần lớn tiếng gọi " tiểu cầu, tiểu cầu ?Là ngươi sao ?"
"..."
Không thấy đáp lại ,rõ ràng không phải tiểu cầu nhà cậu ╭(°A°')╮!!
Thân, đừng như vậy a, gia sẽ sợ hãi đó a !!! "Hệ thống quân...Có xác định được là thứ gì hay không ?"
[Kí chủ thân ái ,không thể xác định nhưng kẻ tới không mang nguy hiểm] . Nghe vậy cậu nhẹ thở ra một hơi , không dám chậm trể lập tức đứng dậy nhanh chóng mặc quần áo , cẩn thận quan sát bốn phía . Biết sao được(︶︿︶) , mặc dù không mang ác ý nhưng chỉ số vũ lực của gia hiện tại vẫn là thứ bỏ đi  , lỡ đâu nữa đường người ta đổi ý nhào ra đập gia một phát thì sao!!! Aizzz bởi mới nói phòng bị vẫn hơn !
Ngay lúc bạn nhỏ Lâm Y Thần lên tinh thần quyết chiến thì một bóng trắng to lớn bước ra .
Ema...ʘ‿ʘ đó không phải boss huyết lang ngày hôm qua gia cứu hay sao? Đến đây làm gì ???... Từ từ ... Lẽ nào vết thương để lại hậu di chứng nên hiện tại đến tiềm gia khiếu nại (°ロ°)☝? Đệt ...gia cảm thấy thiệt đau trứng mà !!!
Đang lúc bạn nhỏ nào đó đang phung tào xoắn xuýt thì đại boss huyết lang đã lại gần , trong lòng sợ muốn chết mà mặt ngoài cứ tỏ ra trấn định ,  ha hả ai bảo cái bản mặt này thuộc tính trang B làm chi , gia đúng là nhân sĩ xuyên qua bất hạnh mà ╥﹏╥!!!Nhìn xem , đại boss chỉ cách gia có hai mét a!!!
Huyết lang thả cái bọc lá cây đang ngậm trong miệng xuống sau đó đẩy đến trước mặt Lâm Y Thần , cậu kinh ngạc nhìn bọc lá " cái này , cho ta sao? " Huyết lanh nhẹ gật đầu , Lâm Y Thần thấy vậy mới ngồi xuống mở bọc lá ra , bên trong toàn là tinh hạch ma thú !!! Cấp sáu, cấp bảy có rất nhiều ,thạm chí còn có vài viên cấp tám . Nhìn sơ thôi cũng có đến vài chục viên . Chậc, nhìn xem , không phải đến khiếu nại mà rõ ràng là đến trả phí trị liệu╭(°A°')╮ a! Hắc hắc hắc gia giàu to rồi , tên tiểu nhân trong lòng Lâm Y Thần cười đến đáng khinh . " Cám ơn " Lâm y Thần nở nụ cười tuyệt mỹ , ánh sáng trong mắt huyết lang càng thêm thâm thúy , không biết suy nghĩ thế nào liền có súc động muốn chạm vào cậu , liền vươn chân trước cẩn cẩn dực dực khẽ chạm vào mái tóc cậu "rống !!!rống !!!" Một tiếng gầm hung ác vang lên hù cho cậu suýt nữa tè ra quầnヽ(;▽;)ノ ,Lâm Y Thần run rẩy quay đầu lại , là Dạ Lê ,đang nhe hàm răng trắng bóc sắc bén gầm gừ về phía cậu , bộ dáng mười phần hung ác , đôi mắt vàng kim tràn đầy phẫn nộ cùng lo lắng . Có trời mới biết hắn hoảng sợ lo lắng thế nào khi trở về liền mhìn thấy trân bảo trong lòng đang té dưới móng vuốt của một con ma thú cấp chín !!! (thực chất là đang ngồi đếm tinh thạch ⊙▽⊙) Phải biết lực công kích của một ma thú cấp chín không phải chuyện đùa, chỉ một cái móng vuốt thôi thì thân ảnh mỏng manh kia sẽ bị xé rách!!
Đang lúc huyết lang sắp chạm vào Lâm Y Thần thì bị một tiếng gầm đánh gẫy , một con hắc sư nhảy ra hung ác gầm về phía bên này , huyết lang nguy hiểm híp lại đôi mắt đỏ ,hừ, chỉ một ma thú cấp bảy yếu kém mà muốn gây bất lợi với vật nhỏ trước mặt ta ?( cầm : đó là một sự hiểu lầm hoa lệ) Đúng là không biết tự lượng sức .Huyết lang phóng ra uy áp của ma thú cấp chín , ép Dạ Lê đến không nhúc nhích được , phần đất xung quanh hắn đều bị ép đến lún xuống thành một cái hố, Dạ Lê gầm lên phẫn nộ! Nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh, mọi thứ chỉ diễn ra trong nháy mắt.Đến khi Lâm Y Thần phát hiện đất xung quanh Dạ Lê lún xuống mới biết chuyện gì xảy ra , cậu lập tức chắng trước mặt Dạ Lê "dừng lại đi !" Huyết lang biến sắc ngay lập tức thu lại uy áp ,mắt lạnh tràn đầy khó hiểu nhìn cậu ,mở miệng nói " con người ! Nó chẳng phải muốn làm hại ngươi sao ? Sao lại bảo vệ nó ?"
Ema ╭(°A°')╮... huyết lang đại đại ngài đã bổ não cái gì vậy ? Mà, quan trọng là ...đại nhân , ngài nói được tiếng người sao (°ロ°)☝?
"Ngươi...nói được ?"
"Chỉ có thuần huyết cao quý mới có khả năng này ,trả lời câu hỏi của ta ,con người !"
"À, nó không phải muốn làm hại ta đâu, nó là khế ước thú của ta"
Dạ Lê sau khi thoát khỏi uy áp của huyết lamg lập tức đem đuôi cuốn lấy eo Lâm Y Thần kéo cậu về phía mình khẳng định chủ quyền ,huyết lang híp mắt nhìn hành động đó ,dưới đáy mắt xuất hiện một mảng tăm tối ,dùng thú ngữ nói với Dạ Lê " ngươi ... không xứng !!!" Đồng tử Dạ Lê co rút lại ,tiến lên chắn trước người cậu "có xứng hay không không đến lượt ngươi lên tiếng, ta sẽ trở nên mạnh hơn , sẽ bảo vệ em ấy bằng chính sức của mình !"
Trong mắt huyết lang lóe lên tia giễu cợt , lại quay sang Lâm Y Thần " con người , cho ta biết tên của ngươi?"
"Ta là Lâm Y Thần "
"Khuyết! Đó là tên của ta ,nhớ kĩ " nói xong không đợi cậu phản ứng đã biến mất trong rừng sâu , Lâm Y Thần ngơ ngác nhìn về phía huyết lang vừa biến mất , Khuyết ? Sao mà nghe quen dữ vậy ta , phắc ! Mịa nó cơ bản chính là đại boss trong vạn thú chi sâm này a ! Mãi suy nghĩ đến khi eo chợt căng thẳng cậu mới hồi thần , nhìn xuống Dạ Lê liền chạm phải ánh mắt âm u tăm tối của hắn "làm sao vậy ? Có phải bị thương rồi không ?" nghe được cậu quan tâm nên âm u trong mắt hắn dần rút đi , vùi cái đầu to lớn đầy lông vào ngực cậu rên ư ử trông không có tinh thần gì cả ,Lâm Y Thần lo lắng , có phải hay không là tiểu cầu nhà cậu bị kích thích rồi ? cậu đỡ trán thở dài , quả nhiên vẫn là đứa nhỏ a ( cầm: ngươi sẽ hối hận (≧∇≦)/)
" Thôi nào tiểu cầu, nhìn ta này , không có gì hết , không cần phải hâm mộ đâu , sau này ngươi nhất định sẽ mạnh hơn hắn mà " tất nhiên a~ ngươi là ai ? Là vạn thú chi vương đó biết không ? Nghe lời động viên của cậu Dạ Lê lập tức sống lại ! Đúng ! Ta có thể mạnh hơn hắn , nhất định ! Vì đi săn nên máu con mồi bắn đầy người Dạ Lê , Lâm Y Thần phải mất sức chín trâu mười hổ mới tha được hắn xuống hồ tẩy rửa, xoắn tay áo bắt đầu tẩy lông cho hắn .
Dạ Lê nhìn bóng của mình trong nước , lại nhớ đến lời của huyết lang "ngươi...không xứng"
"Không xứng..." vì sao ta không nói được? Vì ta là tạp chủng thấp hèn sao? Muốn cho em hiểu tâm ý của ta , nhưng phải làm sao đây ? Hắn nói đúng , ta không xứng ...Chỉ muốn nói với em một lời thôi ...
"rống!!!" Ta yêu en , chủ nhân ...
"Rống!!!"Em có hiểu được không ?


Lâm Y Thần nghe tiếng gầm thâm tình nhưng đau thương của hắn thì ngẩn người , đại boss không phải ta vừa mới an ủi ngươi sao ?ಠ_ಠ sao giờ làm ra vẻ tủi thân như cún bị chủ bỏ thế kia ? Thân, không cùng sóng ngôn ngữ khó nói chuyện lắm a , ngươi có gào tiếp gia cũng không hiểu (。-_-。)
Cho ta xin đi bộ dáng vậy là sao ? Ngươi là boss đó biết không ? Quá mất mặt rồi !!!
" Được rồi ngươi đừng như vậy , ngươi như vậy ta cũng rất khó chịu , đừng buồn nữa có được hay không ?"
"Rống!!!" Quả nhiên chỉ có chủ nhân là thiện lương nhất , không nói được thì đã sao , chỉ cần có thể ở bên cạnh em là được rồi