Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

Chương 41: ngươi thích ta sao ? P1




Khụ khụ theo như biểu quyết số đông thì h sẽ không có , và mị cũng quyết định tập hợp đủ công rồi chúng ta h một lần luôn a khựa khựa * cười bỉ *


==========================================================


A ất đưa hai người Lâm Y Thần ra chỗ bờ biển có neo một chiếc thuyền nhỏ , sắp xếp chuyển đồ dùng của họ đâu vào đấy , chuẩn bị nhổ neo thuyền thì 


" beee ...... Beeeee.... Beee .... " 


A ất " ... " 


Lâm Y Thần " ... " 


Thiên Tà " ... " 


" beee .... Beee ... ???" Mỗ cừu nghiêng nghiêng đầu 


Lâm Y Thần âm thầm vuốt mặt , quay sang a ất thi triển tuyệt chiêu tất sát mỹ nhân kế 


" vị tiểu ca này , không biết ta có thể mang theo nó hay không ?" 


Bị nụ cười của tên yêu nghiệt kia mê đến choáng váng , mỗ a ất lung tung gật đầu , tên tiểu nhân nào đó vừa long gật đầu , hất mặt với mổ cừu ý bảo leo lên , mỗ cừu cũng rất nghe lời nhảy lên thuyền , ngay lập tức cọ đến chỗ Lâm Y Thần bán manh , một bộ cầu yêu thương cầu vuốt ve lăn lộn quả thực vô cùng mất mặt !!!! Thiên Tà đồng học nhìn đến vị trí vốn dĩ của mình (?) nay bị cái con vô sỉ kia cướp mất thì trong lòng hận đến ngứa răng , mắt trừng trừng mổ cừu không buông tha ! Nhưng mà mỗ cừu của chúng ta là thân phận gì a ? Gái à tui dù gì cũng là đầu đàn đó có được không ? Ngươi có trừng đến lồi mắt thì anh mày cũng đết sợ thằng nào ? Gái hỏi vì sao tui lại tự tin thế chứ gì ? Đương nhiên vì tui là đầu đàn chớ sao !  ( Lữ : cái lý do rách nát gì thế này =_= , kì thực cho dù ngươi là đầu đàn thì cũng không trở ngại cục cưng thiên tà vặt lông ngươi làm thành áo cho bảo bối thần thần đâu ! ) 


Mỗ cừu nào đó rất không biết sống chết mà hết cọ lại cọ mỹ nhân , lại rất thiếu đánh mà đưa mong về phía tên mào đó tức đến mặt mày xanh lè nghiến răng nghiến lợi âm thầm thề sẽ có ngày vặt sạch lông mỗ cừu nào đó 


....


Đến khoảng thời không này cũng gần mười ngày rồi , mà cậu vẫn chưa biết đây là thời gian nào trong nguyên tác , vì thế mở bảng hệ thống ra xem sét 


|| mục tiêu công lược lam thời gian công lược ngày 25 tháng 9 năm 6400 ||


|| nhiệm vụ chính tuyến : thống nhất hải vực tu la  - tiến độ 45% ||


|| hảo cảm độ 93% || 


Lâm Y Thần " =_= ... " không còn gì để nói  ... Gia hiện tại chính xác cách thời đại của đản đản 400 năm = cách tiểu cầu 1800 năm ... Khoảng thời gian làm người không dám nhìn thẳng mà ! Mịa nó chứ thế có một vấn đề gia luôn thắc mắc là hiện tại gia bao nhiêu cái xuân xanh rồi ??? orz ... Chính bản thân gia cũng không biết a uy ! Mà đos cũng không phải vấn đề gia canh cánh trong lòng ! Có một điều còn kinh lhungr hơn chuyện đó rất nhiều ... Suy cho cùng thì gia đến thế giới này cũng được một khoảng thời gian rồi đi . Cơ mà vì làm răng cái bản mặt thiếu niên trong sáng ngây thơi yêu nghiệt bại hoạ này vẫn không thây đổi một chút nào ? Vẫn là bộ dáng thiếu niên 17 , 18 tuổi là tại làm sao ? Ân ? Tác giả ngươi mau giải thích aaaaaaaaaaa !!!! ( lữ : =.,= ta thích ) 


Lâm Y Thần nội tâm đau thương nhìn bản thân dưới mặt nước sót xa không thôi , phải nói một bộ ta vô cùng thương tâm a thương tâm !!!! Ngươi hỏi vì cái gì thương tâm ? Ân ha hả thử nghĩ xem một thằng đực rựa có cái bản mặt đẹp hơn hoa hậu thế này thì con nào can đảm lấy a aaaaaaaa ..... Lại nói gia luôn cho rằng với diện mạo này của bản thân qua vài năm sẽ trở nên thành thục phong lưu tiêu sái tuấn khí phương cương ! Nhưng mà , quyêy sầm mơ lại như vại ???? Quyêy sầm mơ ?????? 


Các vị thỉnh bỏ qua tên não tàn đang khổ bức phía trên . Mô phật ~~ 


Cuối cùng cũng đến đảo tế thần trong miệng đảo chủ , a ất cập thuyền gần bờ , giao cho hai người vật dụng sau đó liền lặp tức rời đi , con yêu nghiệt nào đó nhẹ giọng nói tiếng cám ơn làm bạn nhỏ a ất đáng thương mặt đỏ tai hồng càng thêm chạy trối chết , a ất vừa đi không bao lâu Lâm Y Thần liền cảm thấy sức mạnh pháp của bản thân như bị thứ gì chặt đứt không chút giấu vết , dưới chân vì thoát lực đột ngột mà mềm nhũn ngã quỵ xuống , Thiên Tà bên cạnh luôn đặt chú ý lên người cậu nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cơ thể mềm mại , đôi mắt thâm lam hiện lên tia hoảng hốt lo lắng , không tiếng động dò hỏi , người trong lòng thần thái mệt mỏi cùng sắc mặt có chút trắng làm lòng y vô cùng bất an . Mỗ cừu cũng lo lắng chạy vài vòng quanh hai người .


Lâm Y Thần mệt mỏi dựa vào người Thiên Tà , vội vàng hỏi hệ thống 


|| hệ thống quân , có chuyện gì xảy ra vậy ? Sức mạnh ma pháp của ta gióng như bị cắt đứt || 


<< kí chủ thân ái ngì hiện tại đang ở trong khu vựcđặc thù , mọi liên kết với ma thuật cũng như các nguyên tố đề bị ngăn chặn. Hệ thống không thể xác định được đó là gì nhưng có thể khẳng định loại sức mạnh bao trùn cả hòn đảo này tuyệt đối không thuộc về ma thuật hay đấu khí >> 


|| không thuộc về ma thuật lẫn đấu khí ? Không lẽ nói thế giới này còn có một loại sức mạnh khác sao ?|| 


<< thế giới này chỉ tồn tại hai loại sức mạnh >>  Lâm Y Thần ngẩn ra , nếu thế thì cái thứ này từ đâu ra a ? 


<< hệ thống sẽ tiếp tục phân tích thỉnh kí chủ không cần lo lắng >> 


|| ân ... || cậu quay sang trấn an Thiên Tà đang nôn nóng không ngưng bên cạnh 


" a sửu , ta không sao , chắc bị say sóng thôi , có hơi mệt " 


Nghe cậu nói không sao thì y cũng an tâm phần nào , khẽ thở nhẹ một cái , Thiên Tà bế bổng người nào đó lên , người nọ giật mình vội ôm chặt lấy vai y , khoé miệng cứng ngắt hơi hơi giơ lên , trong ánh mắt cũng tràn đầy thoả mãn , y ôm người nào đó lên đảo , tìm thấy một căn nhà gỗ nhỏ , vào nhà cẩn thận đặt người lên ghế , lại vội vàng chạy ra ôm các thứ cần dùng vào , vội vội vàng vàng trải hảo giường ,lại không nói tiếng nào bá đạo ôm lấy Lâm Y Thần còn đang ngơ ngác lên giường , đắp chăn lại , bên ngoài mỗ cừu ngoan ngoãn nằm sấp trước cửa nhắm mắt .


" thần thần . Mệt . Đi ngủ . A sửu . Lo lắng " 




|| đinh hảo cảm độ của mục tiêu lam đối với ngài đạt 100% ||


Nhìn chăng đệm được trải một cách vụng về lại nghe lời quan tâm chân thành thì đáy lòng cậu như có một dòng nước ấm len lõi tràn vào , khoé mắt có chút cay , vẫy tay với a sửu 


" ân , a sửu , lại đây ngủ cùng với ta " 


Thiên Tà chớp chớp mắt , sau đó nhanh chóng bò lên giường , Lâm Y Thần chủ động ôm lấy y , a sửu cũng học theo ủng cậu vào lòng , trong đôi con ngươi thâm lâm lướt qua vô số tình tự không rõ , nằm một lúc lâu , lúc y tưởng người trong lòng đã ngủ thì thanh âm mềm nhẹ vang lên 


" a sửu , ngươi thích ta sao ...? "