Lâm Y thần giật thót tim , quay đầu lại thì. Ort đứng ngay phía sau cậu . Nhìn cậu bằng ánh mắt rất phức tạp , môi Lâm Y Thần giật giật muốn nói điều gì đó nhưng lại không biết phải mở miệng như thế nào .
"Cậu tiếp cận tui vì nó sao ?" Vừa nói Ort vừa chỉ tay về phía Thiên Tà
" không phải , tui , tui là ngẫu nhiên cứu được cậu thôi , không phải có mục đích mới tiếp cận cậu ! " Lâm Y Thần vội muốn chết , cậu thực sự oan quá mà ! Ngay từ đầu cậu có biết mục tiêu công lược của mình lại ở ngay trên thuyền của Ort đâu ! Hắn nói thế không phải là hỉu lầm sâu sắc cậu rồi hay sao ? Xem cậu là hạn người gì thế ?
" zậy cậu ở đây làm gì ? " Ort nhìn cậu bằng ánh mắt đề phòng , điều đó làm cậu có đôi chút tổn thương ... Dù gì cậu và hắn cũng đã từng là bạn ( ?) chung hoạn nạn mà !
" tui ... Tui ... Tui chỉ là hiếu kì nên đến xem thử ... Nhưng tui thực không hiểu tại sao mọi người lại nhốt a sửu lại như thế ? " lúc này y căn bản không làm hại gì tới ai a !
" hừ , a sửu ? nó vốn dĩ là một con quái vật trốn chui trốn nhũi trên một hoang đảo , ba năm trước đại vu sư trên đảo chúng tui đã tiên đoán , hoàn đảo sẽ xảy ra đại nạn , cũng chính là ngày thất nguyệt bốn ngày nữa .mà đại nạn đó lại là do con quái vật này gây ra ! Để diệt trừ trước mối hoạ , tụi tui phải đem nó về tế hồn biển !"
Nghe thấy cái lý do thiếu muối đó của Ort , Lâm Y Thần trong lòng cực kì phẫn nộ ! Cái lý do chó má gì thế này ? ai cũng đều nói tu la tàng ác . Thực chất chính tay bọ họ mới là hung thủ đẩy tula vào bước đường đó ! Là bọn họ tự làm tự chịu !!!
" điều này quá vô lý ! A sửu chưa từng làm hại đến bất kì ai ! Vậy mà các người lại vì một lời tiên tri vô cớ được phán ra mà tự ý quết định sống chết của a sửu ! Điều đó không công bằng với y ! "
" thế giới này vốn dĩ không có thứ gọi là công bằng ! Tụi tui làm tất cả chỉ vì sinh tồn thôi !"
" cái gì gọi là đạo lý ? Cái gì gọi là tình người ? Chẵng lẽ các người đều không có hay sao ? " Lâm Y Thần phẫn nộ hét vào mặt Ort , hắn cúi mặt , phát ra tiếng cười mỉa mai
" đối với tui , không có thứ gì có thể quan trọng hơn tộc nhân của mình , nếu nhân tính có thể đổi lấy bình yên cho hòn đảo thì tui không cần đến thứ gọi là nhân tính đó ! "
Lâm Y Thần nghe lời hắn nói , nhịn không được mà lui lại một bước , người đang đứng trước mắt cậu có thực sự là cái tên tự xưng là vua trộm vô tâm vô phế , hay đùa dai kia hai không ? ... Không ! Hắn không phải ! Hắn tuyệt đối không phải !!! Cái kẻ đang đứng trước mặt cậu đây thực xa lạ .
" nhưng nếu lời tiên tri đó chỉ là một lời nói nhảm nhí thì sao ? ... Như vậy ... A sửu phải làm sao đây ? " cực lực không cho nước mắt rơi xuống , tâm cậu hiện tại như bị ngàn vạn mũi dao cắt đến máu chảy đầm đìa
" ... " Ort lặng yên không lên tiếng , nhìn phải ánh mắt đau thương của cậu ... Hắn thế nhưng ... Thế nhưng trong thâm tâm lại xuất hiện một tia xấu hổ thoáng xoẹt qua ...
" Ort ... Đó là một sinh mạng! Đừng làm như thế có được không ? Tui sẽ theo cậu về đảo hải tặc , đến ngày thất nguyệt ... Nếu thực sự có chuyện ... Tui , tui sẽ chịu trách nhiệm , có được không ? ... Ort ... " Lâm Y Thần thanh âm ngẹn ngào mang theo cầu xin , Ort , con người này không phải là kẻ độc ác táng tận Lương tâm , hắn hiện tại thực sự ... Chỉ là một đứa nhỏ vừa trải đời không bao lâu mà thôi , lời cầu xin thương tâm đến tim hắn cũng cảm thấy đau kia ... Thực sự khiến hắn dao động . Hắn nhìn cậu , mở miệng tính nói gì đó , thì một đợt chấn động dữ dội ập đến , thân thuyền mãnh liệt rung lắc , Lâm Y Thần và Ort không thể giữ thăng bằng đều bị té nhào xuống sàn , mọi người trên thuyền cũng bị đợt rung lắc này lắc cho đến tỉnh lại . Ort vội vã hô to
" mọi người mau bám vào thứ gì đi !!! Nhanh lên !!!" Bản thân hắn thì đang cật lực níu lấy mạng thuyền .
Khi Lâm Y Thần sắp sửa ngã xuống thì chợt thấy bên hong căn thẳng , cúi đầu nhìn xuống mới biết cậu được Thiên Tà vươn tay ra khỏi lồng sắt kéo lại , câu quay đầu nở nụ cười mang ý cám ơn sau đó Ôm chặc lấy hai tay của thiên tà , bên tai lại nghe thấy y nói từng tiếng đứt quãng .
" không ... Không . Kịp ... Sẽ . Chết ... Họ ... Thần. Thần ... Nguy ... Hiểm "
" a sửu chuyện mà ngươi nói đến là chuyện này sao ? "
" phải ... Thần ... Thần . Đừng sợ . A . Sửu ... Bảo . Vệ ... " nghe được những lời nói vô cùng ấm lòng đó , trái tim cậu như trật đi một nhịp .
Con thuyền vẫn tiếp tục chấn động không ngừng , bầu trời phía trên xám xịt , phía sau những đám mây đen nặng nề là những luồng sét xanh lam chòng chéo lên nhau , phía xa xa kia có một thứ gì đó trong như xoáy nước ! Xoáy nước đen kịt gào rú cắn nuốt tất cả mọi thứ xung quanh nó . Những đợt sóng dâng cao hơn mười trượng ầm ầm đổ ập xuống , vòi rồng từ những đám mây sét đó uốn lượng như con quái vật dữ tợn lao thẳng vào xoáy nước , tạo nên một kình lực vô cùng lớn . Con thuyền hải tặc nhỏ bé bị chòng chành đến có nguy cơ lật úp , còn nếu không , bị cuống vào cái mồm quái thú kia thì kết quả cũng là tan xườn nát thịt !
" là cơn giận của hồn biển ! "
" đúng vậy ! Nhất định là hoinf biển nổi giận rồi ! "
" chẵng lẽ là do chúng ta chậm trễ dâng lên vật tế nên mới trừng phạt chu gs ta sao ? "
Không phải ! Không phải hồn biển gì hết ! Lâm y thần nhớ rất rõ ràng trong nguyên tác , nơi có cùng lúc cả vòi rồng và xoáy nước tạo ra cái thứ gọi là vực tử thần này chính là ... Biển vô tận !!! Hải vực Minervar !!! Nơi này chính là lãnh địa của tu la tộc a!!! Cái sự tình này xảy ra rất thường xuyên , vài ba ngày một lần . Nhưng nếu theo lộ trình này thì đảo hải tặc cũng nằm trên một hải lưu bên trong hải vực Minervar này ?? Nếu như đúng là như vậy thì lời tiên tri kia hoàn toàn nát bét ! Moẹ nó , bộ không biết sớm hay muộn thì tất cả các hòn đảo nằm trong hải vực này đều sẽ bị nhấn chìm hay sao ? ( lữ: họ vốn dĩ không biết mà =_=) còn nữa , gần một nửa đại dương của đại lục Minh Uyên sẽ bị biển vô tận thôn phệ tạo thành biển mới ... Biển chết ...