Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

Chương 27: vẫn chọn ...




nghe được những gì Karen nói đôi mắt tím của Xích Viêm càng thêm phẫn nộ , hận không thể xuyên thủng ngàn vạn lỗ trên người gã ! hai tay ôm lấy Lâm Y Thần bất giác xiết chặt vài phần , Karen nhìn hành động phản khán yếu ớt đó của Xích Viêm không khỏi khịt mũi cười nhạo , tay gã hướng về phía hắn , một luồng hắc khí từ tay gã như sợi dây nhanh như chớp bay đến cuốn lấy người trong ngực Xích Viêm , bị ếm thuật khóa không cách nào động đậy hắn trơ mắt nhìn người trong lòng cứ thế bị cướp khỏi tay hắn , ánh mắt càng thêm điên cuồng gân xanh nổi đầy trán , rít gào


" trả lại cho ta ! trả cho ta ! " Xích Viêm liều mạng đứng thẳng dậy , lê tường bước nặng tựa ngàn cân về phía trước , miệng không ngừng gầm lên


" trả em ấy lại cho ta !!! của ta !!! trả lại ! trả lại !"


Karen nhìn bộ dang không còn tỉnh táo của Xích Viêm có chút sợ hãi nhưng rất nhanh liền biến mất , biểu tình trên mặt gã càng thêm vặn vẹo xấu xí , gã vung tay tạo ra một ma pháp trận dưới chân Xích Viêm


< trọng !>


ngay lặp tức Xích Viêm liền không tài nào đứng thẳng nổi nữa , bị trọng lực khổng lồ đè ép xuống mặt đất cứng rắn thật mạnh , thạm chí còn có thể nghe thấy tiếng xương cốt nơi đầu gối của hắn đang vỡi vụn , nhưng Xích Viêm vẫn cứ ngoan cố muốn đứng dậy , Karen lại tăng thêm trọng lực , lần này ngay cả đầu cũng bị vùi mạnh xuống đất , Xích Viêm toàn thân đầy máu tươi , khóe miệng không ngừng tràn ra máu tươi , gương mặt hắn tái nhợt một mảnh , đôi môi trắng bệch mím chặt , mái tóc màu tím dài hỗn loạn bị mồ hôi cùng bụi đất bám đầy , Xích Viêm giờ đây chật vật vô cùng , đâu còn dáng vẻ bệ vệ như lúc trước , Karen từ trên cao nhìn xuống Xích Viêm cười đắc thắng , hắn ôm lấy eo Lâm Y Thần kéo thân mình mềm nhũn của cậu lại gần , sau đó ngẩn mặt lên nhìn Xích Viêm


" mỹ nhân này chỉ sợ cả thế gian này không ai có thể sánh bàng , hiện tại chỉ có thể là của ta "


nghe hắn nói thế Xích Viêm thân mình chấn động vì phẫn nộ , hắn gượng chống hai tay xuống đất gian nan nâng đầu lên , đôi mắt gắt gao trừng trừng Karen ,chỉ hận không thể bầm thay vạn đoạn tên khốn kiếp này !! hắn nghiến răng , gằng tưng chữ một


" trả y lại cho ta , bất kể ngươi muốn điều gì ta đều đáp ứng !!! "


" ha ha ha , anh trai yêu quý à , có phải ngươi không rõ tình trạng hiện tại của bản thân hay không ? ngươi hiện tại đang nằm trong tay ta , ta muốn giết ngươi chỉ đơn giản là giết một con kiến , hiện tại ngươi lấy tư cách gì để cùng ta bàn điều kiện ? " giọng nói trào phúng của gã vang bên tai mà đáy lòng Xích Viêm như bị từng đao khảm vào , đau đớn khôn cùng ! cõi lòng gào thét là không cam tâm mọi thứ cứ như vậy chấm dứt ! , Karen càng thêm đắt ý , gã vươn tay nắm cằm Lâm Y Thần kéo mặt cậu lại gần , khoé mắt liếc Xích Viêm


" anh trai à , ta thực sự rất thíc cái bộ dáng này của ngươi nha ! ngươi càng thống khổ ta càng vui sướng , vậy để ta thưởng thức tư vị của mỹ nhân ngay tại trước mắt ngươi , ngươi cảm thấy thế nào ?"


" đồ chó chết ! ngươi dám ! ngươi dám đụng vào em ấy thử xem ! ta sẽ giết chết ngươi !! có xuống địa ngục cũng không tha cho ngươi !!!! a a a a a a !!!!" hắn gào lên , đôi mắt càng thêm thịnh nộ đáng sợ , bên trong không dung nhập bất cứ thứ gì ngoại trừ điên cuồng ! từ trán kéo qua mắt trái thẳng xuống cằm xuất hiện một dải hoa văn màu tím yêu dị xinh đẹp vô cùng , Karen nhìn thấy hoa văn đó gương mặt xấu xí béo núc ních càng thêm vặn vẹo , thằng rác rưởi đó cư nhiên có đế văn !!! nó cư nhiên có ! không đợi gã tức giận , một luồn áp tực tạt thẳng vào mặt gã , đẫy gã bật ngữa lui lại mấy bước ,cánh tay không khỏi buông lỏng Lâm Y Thần ra , Xích Viêm nhanh như chớp lao qua đoạt lại người cẩn thận ôm vào lòng , cho dù bản thân đang trông trạng thái cuồng hoá nhưng theo tiềm thức vẫn không dám mảy may là tổn thương người trong này !


trên cánh tay xuất hiện thêm một đạo vết máu , gã bắt đầu hoảng sợ nhìn quỷ vương chân chính ngay trước mặt càng thêm đố kị ! , đột nhiên gã cười lớn , cười điên cuồng , thẳng tấp nhìn thẳng nhìn vào đôi mắt quỷ của Xích Viêm


" ngươi cho rằng bản thân tự bạo để kích hoạt đế văn thì có thể giết được ta hay sao ? vô dụng !!" gã lấy ra một viên đá màu lam , đó là viên tụ linh thạch đã hấp thu sức mạnh của Xích Viêm suốt năm trăm năm qua ! sau đó liền trực tiếp nuốt thẳng vào miệng , gã hướng về phía Xích Viêm rít lên


" ngươi sẽ không thắng được ta! vĩnh viễn cũng không thắng được ta ! lúc trước cũng vậy , hiện tại cũng vậy !" tóc gã nhanh chóng dài ra, đôi mắt lương trở thành đen kịt không có đồng tử , khắp thân thể gã xuất hiện vô số chú văn màu đen gớm ghiết , gã biến mất tại chỗ, Xích Viêm cảnh giác xung quanh , Karen lại vô thanh vô thức xuất hện sau lưng hắn nhanh như thiểm điện đánh ra một ám cầu , Xích Viêm không có thời gian để tránh liền dùng bản thân đỡ toàn bộ công kích của đối phương , liền bay thẳng ra ngoài , thân thể gắt gao ôm lấy Lâm Y Thần dùng lưng làm đệm đập vào thân cây trong rừng , va đập liên tiếp gãy rất nhiều cây mới có thể dừng lại , Xích Viêm nôn thêm vài ngụm máu , không còn chút sức để nhúc nhích ngay cả một đầu ngón tay , Lâm Y Thần trong ngực hắn cũng bị chấn động đến mơ màng tỉnh lại , chứng kiến toàn thân hắn không chỗ nào lành lặn , khắp nơi đều là thương nhưng vẫn một mực bảo hộ mình không buông , trái tim cậu là cảm động , là đau lòng , cậu cũng biết tình thế của hai người hiện tại rất nguy hiểm , cậu vội mở bản hệ thống ra xem , liền phát hiện hảo cảm độ của Xích Viêm đối với bản thân đã đầy 100% rồi , lại nhìn nhiệm vụ chính , tiến độ đạt 95% , hiện tại chỉ cần tiêu diệt Karen mọi chuyện coi như giả quyết ! không có thời gian chần chừ cậu vội mở cửa hàng hệ thống dùng toàn bộ gia sản hiện tại đổi một thuốc khuếch đại sức mạnh ma pháp , sau đó vội vã uống vào ,chịu đựng đau đớn đến tê tâm liệt phế vì năng lượng đột ngột tăng mạnh khiến cho cơ thể không kịp thích ứng lặp tức dùng thánh quang ma pháp cao cấp chữ trị hơn phân nữa thương tích trên người Xích Viêm , lại quay đầu nhìn Karen như đang chơi mèo vờn chuột từ từ tiến lại gần hai người họ , cậu cắng răng , ánh mắt nhìn Xích Viêm mang theo một tia xin lỗi , thấy ánh mắt đó của cậu nội tâm Xích Viêm càng thêm bất an , bất chấp ngồi dậy , mạnh mẽ ôm cậu vào ngực , thanh âm suy yếu khàn khàn


" mẫu thân ... đưng rời xa ta ..."


thân thể Lâm Y Thần có chút cứng đờ , đưa tay vuốt tóc hắn như khi hắn mang hình dáng trẻ con


" sẽ không rời xa ..." cậu rũ mắt bắt dầu tích tất cả sức mạnh ma pháp trong cơ thể điên cuồng truyền sang cho Xích Viêm , cơ thể hắn chấn động , muốn lặp tức buông cậu ra nhưng Lâm Y Thần sống chết vẫn cứ ôm chặt hắn , hắn gấp đến đỏ mắt


" mẫu thân ! mau buông ! người đang làm gì ? mau buông ta ra !!! " cậu vẫn không ngừng động tác trên tay , thanh âm Xích Viêm run rẩy lợi hại


" mẫu thân , cầu xin người mau dừng lại đi , cầu xin người !"


" mẫu thân không thể nhìn thấy con chịu chết được , mẫu thân xin lỗi ..."


" ta không muốn ! ta thực khó khắn lắm mới xác định tâm ý mình ! ta không muống cứ như vậy kết thúc ! không phải người hứa sẽ không rời khỏi ta hay sao ? "


" nếu phải lựa chọn ... cho dù có lặp lại một trăm lần ... ta vẫn chọn tính mệnh Xích Viêm ..."


" ... không có người ta sống còn ý nghĩa gì ! van xin người đừng rời khỏi ta , van xin người mà ..." nhịn không được nước mắt liền từng giọt từng giọt lăn xuống vai Lâm Y Thần , cậu cắn chặt môi cố gắng không để ý đến giọt nước mắt đó , tiếp tục chuyển ma lực qua cho hắn , cậu cảm thấy cơ thể càng ngày càng nhẹ đi , năng lượng không ngừng sói mòn , cậu mỉm cười nhợt nhạt hai tay càng thêm xiết chặt xích viêm , nhẹ giọng nói


"... Xích Viêm ngoan ... phải sống thật tốt có biết không ? ta vẫn mãi mãi bên cạnh con mà ... không phải sao ? ..." sức mạnh ma thuật của cậu sẽ tiếp tục chảy trong cơ thể hắn ...


tay Lâm Y Thần trượt xuống , Xích Viêm há miệng thở dốc ôm chặt người trong lòng , bộ dáng cố chấp đến cực điểm , dường như chỉ muốn vọng tưởng níu kéo lại chút hơi ấm từ người cậu , thế nhưng , những hạt ánh sáng tan biến trong không khí đã đập tan ảo vọng của hắn , hắn mờ mịt nhìn đôi tay trống rỗng , thân thể run rẩy không ngừng , hắn cúi đầu cười , vẻ mặt điên loạn âm u đáng sợ ... tất cả đều đã không còn có thể... cứu vãn , hắn nhìn kẻ đang lại gần mình , là đôi mắt lạnh lẽo chân chính của quỷ vương ...chết đi ...