Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

Chương 19: đáy lòng của mỗi người




quỷ vương bệ hạ gần đây tương đối buồn phiền , nguyên nhân cho chuyện buồn phiền này chính là...


ta cùng cậu ấy ở dưới hang động ngầm đến ngày thứ tư thì quân lính bên trên đều đã rút đi , cậu mang ta ra khỏi nơi tối tăm đáng sợ đó , cậu theo lời chỉ dẫn của thằng nhóc đen thui kia ( ám chỉ Dark) tìm được một thôn làng nhỏ cách khu rừng phía tây hai ngày đường , qua cách xưng hô của nhóc đen thui ta cuối cùng cũng biết được tên cậu , chúng ta cũng chia tay với nhóc đen thui đó tại đây , cậu ấy ôm ta tiếp tục đi , trong hai ngày ấy , ta phát hiện cậu ấy cũng không đáng ghét như ta nghĩ, nếu cậu không gọi ta bằng cái tên kinh khủng kia , cậu luôn dịu dàng che chở ta suốt dọc đường đi , khi đêm đến , cậu ôm ta trong lòng ôn nhu vỗ về , mặc dù cảm thấy thật sự rất mất mặt ... nhưng ...cảm giác thực không tệ , từ người cậu ta có thể ngưởi thấy một mùi hương rất nhẹ , mùi hương này khiến ta cảm thấy vô cùng dễ chịu , đôi tay nhỏ bé đó ôm lấy ta , ta tựa lên người cậu cũng có thể cảm giác thấy tiếng tim đập nhẹ nhàn của cậu , điều này mang đến cho ta một thứ cảm giác gọi là an tâm ...cảm giác mà đã từ lâu trước kia ta không còn cảm nhận được, bỗng dưng ta có chút quyến luyến khi rời khỏi vòng tay cậu dù chỉ trong giây lát , nhưng mà tại sao nhỉ ? không phải với ta cậu chỉ là một tên tội nhân dám mạo phạm ta hay sao ? (=_=)


sau đó chúng ta đến thôn làng nọ , người dân ở đây rất nhiệt tình với cậu , tuy nhiên lúc này cậu lại mang mặt nạ , ta cũng hiểu được phần nào lý do , cậu mua một căn nhà nhỏ gần sườn núi , bên cạnh chúng ta có một vài người hàng sóm , à , trong đó có một thằng nhóc gọi là gì ấy nhỉ ? hình như là Mark thì phải ! đúng! chính là hắn ! thằng khốn này đáng ghét vô cùng ! rõ ràng Y Thần nhà ta ( Túy: từ khi nào thì thành nhà ngươi ?) đã mang mặt nạ rồi thế mà vẫn thu hút ong bướm ! thằng ranh này rõ ràng có ý đồ bất chính với cậu ấy , điểm này là sao thoát khỏi con mắt tinh tường của ta ? ( Túy : kì thực ngươi cũng vậy đi ? =_=) , ấy thế mà cậu lại rất ngây thơ không hề phát hiện ra bộ mặt thật của tên lòng lang dạ sói này ! lại đi tin tưởng hắn , cười với hắn! nói chuyện với hắn ! cậu còn cho hắn nắm tay nữa cơ !!! không thể tha thứ được ! cậu đã là người của ta (??)  lại còn dám đi rù quyến người khác !! , thế nhưng mỗi lần ta muốn mở miệng khán nghị thì âm thanh phát ra chỉ toàn y y nha nha !cho dù có muốn gọi tên cậu thì phát ra mồm thì thành " mẫu thân " ta cực độ bi phẫn , cực độ ức chế !!! đấy ! nhìn xem thằng khốn Mark đó lại mặt dày mò đến nhà ta rồi kìa , đó thấy chưa! sao Y Thần nhà ta lại cười đến ôn nhu như vậy với thằng đó chứ ? so ra thì thằng ranh đó còn chưa đủ tư cách xách dép cho ta đấy !!    chính vì thế dạo gần đây quỷ vương bệ hạ tương đối buồn phiền !


gà mái mẹ Lâm Y Thần gần đây cũng rất bi phẫn , từ lúc gia chuyển đến làng nhỏ này đến nay cũng được hai tháng , mọi chuyện đều rất suông sẽ , người dân nơi này đều rất thật thà đôn hậu , anh bạn hàng xóm của gia rất tốt bụng , nhưng mà có phải tốt hơi quá không nhỉ ? là do ảo giác của gia hay là thật ? mà , chuyện đó để sau đi , điều gây phiền toái cho gia hiện tại chính là tính khí của Đản Đản càng lúc càng lớn , thực khó hầu hạ mà , thằng nhóc này không hiểu bị làm sao mà dạo gần đây luôn dính chặt với gia như keo con chó ! chỉ cần gia biến mất khỏi tầm mắt nó trong vòng ba phút thì như thể thằng nhỏ khóc ùm đầu cả lên , đặc biệt là lúc Mark sang đây chơi , Đản Đản lườm hắn như hổ rình mồi một tất không tha ! uy , dù gì thì ngươi cũng là đại boss đó biết không ? ngươi không thấy hành vi đánh dấu lãnh thổ của động vật thuộc họ nhà cẩu này là rất mất mặt sao ? còn nữa ánh mắt đó là sao ? rõ ràng còn rất hung thần ác sát lườm Mark , nhưng khi quay về phía gia thì một bộ cún nhỏ đáng thương là thế méo giề ? làm ơn đi gia đã thấy hết rồi có được không ? gia nên nói sao nhỉ ? quả không hổ danh là quỷ vương sao ? còn nhỏ như thế mà máu bạo ngược đã bắt đầu rục rịch rồi ! không chỉ thế thôi đâu , khi gia nói chuyện phiếm với Mark thì gia luôn luôn cảm thấy có một ánh nhìn nhọn hoắc đâm sau lưng làm gia có mặc cảm chột dạ như vợ nhỏ trèo tường bị trượng phu bắt quả tang vậy ! haha ... sao có thể ? chắc là lầm thôi lầm thôi , nhất định là ảo giác rồi !


 nói một chút về nhân vật pháo hôi vừa xuất hiện của chúng ta 


Mark gần đây rất thích ý , lần đầu tiên hắn gặp cậu là vào một buổi chiều đầy nắng , cậu từ hướng rừng sâu xất hiện tựa tinh linh , trên tay cậu còn mang theo một sinh mệnh nhỏ đáng yêu ( có sao ?), tuy câu đeo mặt nạ nhưng trong suy nghĩ của hắn cậu vẫn rất đẹp. cậu ôn hoà cậu dịu dàng , trên người cậu là một khí chất thanh lãnh cao quý , làm cho người ta có cảm giác không với tới được  , hắn cố gắng tiếp cận cậu , làm bạn với cậu , chỉ mong được gần cậu hơn một chút , không biết từ lúc nào trái tim hắn đã hướng về con người đạm mạt cao quý kia , phải. hắn phát hiện ... hắn yêu cậu mất rồi , có lẽ . hắn đã yêu cậu từ ngay lần đầu gặp gỡ ...nhưng hắn gặp phải một phiền toái , đứa bé cậu mang theo , hình  như không thích hắn , không hiểu tại sao khi hắn nhìn vào đôi đồng tử màu tím của đứa bé đó , hắn lại có một cảm giác rung sợ từ sâu thẳm trong linh  hồn , cảm giác sợ hãi trước bậc đế vương ! khiến hắn không ngừng run rẩy , nhưng hắn luôn nhủ thầm , đó chỉ là một đứa nhỏ , vì muốn  nhìn thấy cậu hắn không thể không buộc bản thân quên đi nỗi sợ ấy , chỉ cần cậu cười với hắn thôi cũng đã đủ rồi , cho dù có bị thế lực đó nghiền nát hắn cũng cam tâm tình nguyện .