Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 96




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Màn buổi diễn của Tư Không Dịch và mấy nhóc nhà cậu có thể nói là kinh người, sau khi mọi người kịp phản ứng, khán giả trong trường quay bắt đầu điên cuồng kêu gào gâu gâu meo meo chít chít, cảm thấy không có từ ngữ thông thường nào có thể diễn tả sự yêu thích của họ đối với ba nhóc, dù thế nào cũng phải đích thân nói với mấy nhóc mới được.

Làm giống như bọn họ nghe hiểu mấy tiếng gâu gâu meo meo chít chít vậy.

Năm nhóc:…

Có thể nói tiếng phổ thông hay không vậy?

Sau khi ba nhóc biểu diễn xong liền ngoan ngoãn ngồi vây quanh Tư Không Dịch, mà sau màn biểu diễn của cậu thì cũng đến phân đoạn thứ ba của Cuối tuần Hi ngất trời– Thảo luận các đề tài top trên Weibo.

Vì là chương trình phát sóng trực tiếp, nên đề tài cũng là những mục hot mấy ngày gần nhất, dù là MC hay khách mời đều không được biết trước, thế mới đủ chân thật. Thế nên những minh tinh biết trước sẽ tham gia chương trình luôn chú ý đến mấy đề tài hot gần nhất, tránh việc đến lúc đó lại không biết nói gì.

“Khụ khụ, quả nhiên sáu khách mời của chúng ta đều là những người đa tài đa nghệ. Sáu vị lại cho chúng tôi thấy sức hấp dẫn của mọi người rồi!” Vương Nhạc Nhạc cười tủm tỉm nói: “Thế nhưng…”

Hồ Văn Phàn cười khẽ một tiếng: “Thế nhưng tôi luôn cho rằng, ngôn ngữ mới là sức hấp dẫn chân chính. Hơn nữa cùng thảo luận các vấn đề với người khác có thể giúp chúng ta hiểu rõ đối phương hơn, có khi còn tìm được tri kỷ. Vì thế, xin mời đến phần ba của chương trình, Quan điểm kỳ ba!”

“Mọi người có vui không? Có mong đợi không?” Tề Đại Rhắng và Hoàng Chu Chu cùng cười tủm tỉm nói. Khán giả phía dưới rất phối hợp trả lời “Mong đợi”. Mà trong sáu khách mời, ngoại trừ Tư Không Dịch hai mắt tỏa sáng, chân chính lộ ra vẻ mong chờ, những người khác, gồm cả Chung Khôi và Lô Vũ Hàng thân kinh bách chiến cũng có chút khẩn trương.

Phải biết, đây là tiết mục dễ làm minh tinh mất mặt nhất trong Cuối tuần Hi ngất trời, MC sẽ hỏi đủ loại câu hỏi, có khi minh tinh sẽ rơi vào bẫy mà không biết. Nhưng mọi người lại rất thích xem tiết mục này. Vì thế tất cả mọi người đều hơi khẩn trương. Nhưng chắc chắn không bao gồm Tư Không Dịch trong đó.

Yến tổng ngồi hàng đầu, qua cặp mắt kính hắn thấy rất rõ vẻ mặt hưng phấn của người yêu bát quái nhà hắn, trong lòng ha hả hai tiếng, đúng vậy, tám chuyện bát quái với một tên cuồng bát quái, nếu cậu mất hứng mới là lạ.

Vì thế, trong phần ba của chương trình, khán giả trong và ngoài trường quay đều khắc sâu tình yêu cuồng nhiệt của Tư Không Dịch dành cho bát quái.

Hồ Văn Phàn cầm kịch bản của MC: “Để xem nào, đề tài mà mọi người đều biết thì phải là chuyện Từ ảnh đế bị người mưu hại và giả mạo. Mọi người có ý kiến gì về chuyện này không? Xin mời nói ra suy nghĩ chân thật từ sâu trong đáy lòng, nói mấy câu cũng được.”

Vạn Thiên Khánh bị Tư Không Dịch đoạt nổi bật trước đó vội vội vàng vàng giành nói trước: “Đúng là rất đáng sợ! Biết người biết mặt không biết lòng, chúng ta nhất định phải cẩn thận những người xung quanh.”

Mấy câu này nghe không có vấn đề gì, thấy chuyện như vậy nên đề phòng cũng rất có lý!

Lô Vũ Hàng nhìn thoáng qua Vạn Thiên Khánh, cũng gật đầu nói: “Quả thật không thể tưởng tượng nổi. Tôi chỉ hy vọng bạn bè xung quanh tôi không làm vậy, không phụ lòng tín nhiệm của tôi.”

Hắn vừa nói xong, lập tức thấy rõ khác biệt. Vẻ mặt Vạn Thiên Khánh lập tức trở nên khó coi, so sánh với câu nói của Lô Vũ Hàng, câu của hắn rõ ràng có thiên hướng ích kỷ, mà Lô Vũ Hàng lại có vẻ ôn hòa phúc hậu. Cho nên nói, câu “không sợ không biết hàng, chỉ sợ hàng so với hàng” cũng chỉ là như thế này.

Lô Vũ Hàng nói xong, Trần Manh và Miêu Miêu cũng lên tiếng.

“Bên cạnh tôi không có ai như vậy. Tôi tin tưởng mọi người.” Trần Manh rõ ràng đi theo phong cách ngốc bạch ngọt.

Miêu Miêu suy nghĩ một lúc mới nói: “… Tôi không biết nên nói cái gì, nhưng tôi nghĩ, trước khi sự việc xảy ra, chắc Từ ảnh đế cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ có người lại hại ảnh.”

Chung Khôi cũng gật gật đầu: “Cho nên mới nói thế sự vô thường. Có một số việc, dù có đề phòng, cẩn thận thế nào đi nữa, vận mệnh chính là vận mệnh, người thường rất khó phản kháng. Vậy nên, phải quý trọng người trước mắt.”

Câu nói của Chung Khôi được rất nhiều người tán thành, nhưng Tư Không Dịch lại lắc đầu, ngay cả mấy bé thú cưng cũng đồng loạt lắc đầu. Hình ảnh này thật thú vị.

“Tôi không nghĩ vậy, dù việc con người xuất hiện trên trái đất cũng nhờ có rất nhiều chuyện trùng hợp mới có được. Nhưng mà vận mệnh… Có lẽ chỉ là một đại từ mà thôi. Người yếu đuối lấy nó làm lý do cho sự thất bại, người chiến thắng cũng lấy nó làm lý do cho sự thành công.” Tư Không Dịch nói những lời này với vẻ rất nghiêm túc, cặp mắt luôn sáng ngời lúc này không hiểu sao có hơi tĩnh mịch: “Bạn sẽ thành hạng người gì, không liên quan đến vận mệnh, chỉ ở tư tưởng mà thôi.”

Giống như Từ Đồ Chi, nếu đổi thành người khác, trải qua năm năm thê thảm giống hắn, có thể dù trở thành ăn mày không mất đi lòng tin và tâm lý đấu tranh với vận mệnh không? Chỉ sợ đã sớm rơi vào vận mệnh pháo hôi.

Hai mắt Hồ Văn Phàn chợt lóe, khóe miệng nhếch lên: “Không biết tại sao, tôi cực kỳ thích cách lý giải từ “vận mệnh” này của Tiểu Dịch, không liên quan đến vận mệnh, chỉ ở tư tưởng, đúng, tôi cũng nghĩ vậy.”

Lúc này, khán giả trẻ tuổi nghe nói như thế ít nhiều gì cũng cảm động trong lòng, nhưng có người lại cảm thấy Tư Không Dịch chỉ nói dễ nghe mà thôi, đến lúc vận mệnh làm cậu khổ sở thì còn nói nhẹ nhàng như vậy được không? Mà cũng có người nghĩ đến tình cảnh gay go hiện tại của chính họ, bọn họ phát hiện, phần lớn thời gian họ đều oán trời trách đất, nhưng không hề cố gắng vượt qua, bèn có quyết định trong lòng. Lại có người đang chống cằm ngồi trên sô pha, lộ ra nụ cười như có như không.

“Em trai, em đang xem gì vậy? Cuối tuần Hi ngất trời? Ồ, chị không bị hoa mắt đó chứ? Em nhàm chán đến nỗi xem show giải trí à? Không phải em nói bọn họ rất ngu và ngây thơ, là thằng hề chọc cười cho mọi người à?” Một cô gái chân dài ngực bự, gương mặt diễm lệ, khí thế bức người nói, thoạt nhìn tâm trạng của cô rất tốt, đặt mông ngồi xuống cạnh em trai nhà cô.

Người thanh niên được gọi là em trai kia nở nụ cười nói: “Dù là thằng hề cũng chia thành thằng hề đánh yêu và thằng hề đáng ghét, không phải sao?! Em cảm thấy, thằng hề này càng ngày càng đáng yêu, đáng yêu đến nỗi em muốn mang về làm của riêng.”

Cô gái kia nghe vậy vẻ mặt hơi thay đổi, nhưng sau đó cô làm như không có việc gì nói tiếp: “Vậy chị phải chúc mừng người kia, đây đúng là chuyện hiếm thấy.”

Thanh niên nhún vai nói: “Phải không? Đáng tiếc, người kia cũng không nguyện ý bị em lấy làm của riêng đâu, thật là đau đầu mà.”

Cô gái xinh đẹp kia nhìn Tư Không Dịch đang nói chuyện trong đám người, ánh mắt hơi lóe lên, mang theo tia sầu lo mà chính cô cũng không có phát hiện ra.

Lúc này, trong trường quay, mấy MC thay nhau nói về những đề tài hot trên Weibo, tuy đều là đề tài đứng đầu nhưng phân chia theo nhiều lĩnh vực khác nhau, vì thế luôn có một hai đề tài làm mọi người không nắm rõ, rất khó thảo luận. Nhưng khán giả lại kinh ngạc phát hiện, dù MC hỏi đến đề tài nào, Tư Không Dịch cũng có thể rõ ràng rành mạch thảo luận, thậm chí còn nêu ra quan điểm, ngay cả chuyện quản lý đô thị và người bán hàng rong ẩu đả rồi song song nằm giả chết mà cậu cũng biết.

Mấy MC hỏi xong câu cuối cùng, gần như dùng ánh mắt bội phục nhìn cậu.

Tư Không Dịch thoải mái bát quái một hồi, tâm trạng khá sung sướng, cậu thấy tất cả mọi người đều nhìn qua, bỗng nhiên cảm thấy không hold được, theo bản năng ôm Đại Hoa vào lòng vuốt, vuốt một lúc mới nói: “Đều nhìn tôi làm gì?”

Tề Đại Thắng đứng lên, cảm khái ôm quyền với Tư Không Dịch: “Anh em, tôi đã biết vì sao fan của cậu gọi cậu là Tư Không bát quái rồi! Tên Weibo của cậu cũng vô cùng thích hợp! Cậu nói xem, có bát quái nào mà cậu không biết không? Tôi thấy cậu có thiên phú làm paparazzi đó.”

Lập tức toàn trường quay vang lên tiếng cười  thiện ý của khán giả, fan chị gái, bác gái của cậu đồng thanh hô vang “Yêu Tư Không yêu bát quái!”

Dù da mặt Tư Không Dịch đã dày cũng kiềm nén không được mà đỏ mặt, cậu làm ra vẻ trấn định nói: “Ai mà không có vài sở thích? Đúng không? Tôi là thanh niên tốt thích náo nhiệt.”

Mọi người bật cười, Vạn Thiên Khánh bên cạnh lại thì thầm một câu: “Bà tám.”

Nghe được câu này, hai mắt Chung Khôi hơi híp lại.

Phân đoạn thứ ba trôi qua trong tiếng cười, tiếp theo là phần chơi trò chơi. Kỳ trước của Cuối tuần Hi ngất trời là trò Giết người sói, tuy mọi người cũng chơi rất đã nghiền, nhưng khán giả lại không thích. Mà khách mời hôm nay hoặc nhiều hoặc ít đều đóng phim hành động, cho nên trò chơi lần này có hơi trâu bò, tên là Điên cuồng tránh né.

Đại khái là mười người, gồm MC và khách mời đều mặt quần áo phòng hộ đặc biệt bó sát người, tiến vào một khu vực được đoàn làm phim trang bị tia laser. Dựa vào cơ thể linh hoạt và đầu óc, từ bên trái đi đến bên phải, phải lấy được viên kim cương bên trong. Đương nhiên đây chỉ là laser mô phỏng, không gây thương tích gì, sau khi mặc quần áo bảo hộ, bị laser chiếu trúng trên người sẽ bốc khói, nếu trúng hai lần là thua, cuối cùng ai lấy được kim cương trong thời gian nhanh nhất thì chiến thắng.



Giống chơi cái này

Vì laser mô phỏng làm trong thời gian ngắn, còn phải để khách mời có thời gian thích ứng, vì thế không thể làm quá khó. Nhưng tóm lại đây vẫn là một trò chơi tương đối khó và thú vị. Khán giả lần đầu tiên thấy một trò như vậy, thậm chí còn não bổ ra các mối nguy hiểm hay phim kinh dị, lập tức hưng phấn reo hò. Sau khi sáu khách mời và bốn MC thay quần áo bảo hộ bước ra, khán giả càng phấn khích thét chói tai – Quần áo bó sát đúng thật là bó sát! Quả thật bổ mắt!

Anh chàng camera lại không cẩn thận nhắm ngay Yến đại tổng tài đang ngồi giữa trên hàng ghế đầu lần thứ tư, khán giả trước ti vi liền thấy Yến tổng chậm rãi gỡ kính xuống, giống như không thèm để ý lau lau, nhưng làm mọi người không thể bỏ qua chính là hai mắt Yến Khôn vẫn nhìn chằm chằm về phía sân khấu!

Cư dân mạng 1: Ha ha ha ha! Đánh cược một trăm bịch sợi cay! Yến tổng chắc chắn đang nhìn Tiểu Dịch!



*Sợi cay, làm từ bột lúa mì và ớt, có một ít chất phụ gia, không có công thức tiêu chuẩn.

Cư dân mạng 2: Đã nói Yến tổng và Tiểu Dịch không có quan hệ gì mà, chắc chắn Yến tổng nhìn Đại Hoàng, Đại Hoa và Tiểu Bạch!

@Tôi nhìn xem mà không nói lời nào: Chẳng lẽ trọng điểm không phải là dáng người của mỹ nữ trên sân khấu rất đẹp sao?

@Tôi là thẳng nam:… Tôi thấy dáng người của anh Chung, Lô Vũ Hàng, thậm chí là Tư Không Dịch đều rất đẹp.

@Đường vào cửa hủ sâu như biển: Lầu trên, hình như tên cậu không đúng lắm! Mặc kệ mặc kệ mặc kệ! Dù sao tôi cũng muốn liếm màn hình!

Không ai biết suy nghĩ trong lòng của Yến tổng lúc này, thật ra hắn cũng không có ý kiến gì, chẳng qua quyết định mấy ngày nữa sẽ mời người yêu nhà hắn đi bơi mà thôi. Cái gì? Bây giờ là mùa đông? Mùa đông thì làm sao? Mùa đông là không thể bơi lội? Khinh thường mấy hồ bơi phải không?

Lúc này tất cả mọi người đã chuẩn bị xong, bắt đầu trò chơi Điên cuồng né tránh, người xung phong lên đầu tiên chính là Chung Khôi, chủ yếu là tất cả mọi người đề cử anh đi trước, dù sao thoạt nhìn tố chất cơ thể của anh là tốt nhất. Chung Khôi cũng sảng khoái đồng ý, sau đó anh xoay xoay cổ và bả vai, sau tiếng hô hiệu lệnh của Vương Nhạc Nhạc, dứt khoát vọt vào trận địa laser, căn phòng nhỏ này có mặt hướng về phía khán giả làm bằng thủy tinh trong suốt, laser mô phỏng ẩn ở mặt tường bên kia, thậm chí là trên mặt đất.

Chỉ thấy giữa những ngọn đèn, tia laser màu vàng hiện lên vài phần nguy hiểm, ngay từ đầu, Chung Khôi phát hiện cách anh một mét có một tia laser, bèn khom lưng trượt qua, sau đó tia laser thay đổi, biến thành hai tia cao một mét và nửa  mét, Chung Khôi chỉ có thể cong lưng xuyên qua khoảng cách giữa hai tia. Anh vừa qua khỏi, cơ quan lại biến thành ba tia, lúc này khom lưng có vẻ khó khăn, Chung Khôi nghĩ nghĩ, trực tiếp nằm sát xuống mặt đất trườn qua.

Sau đó tia laser lại thay đổi lần nữa, biến thành những ô vuông như tấm lưới, chỉ có góc tường bên phải là có một khe hở hình người, Chung Khôi bật người chạy về phía khe hở, sau đó vượt qua trong nguy hiểm. Chỉ là anh chưa kịp thở dốc, tia laser lại biến hóa lần nữa, lúc này chỉ có trên trần là có thể đi qua. Mọi người chỉ thấy Chung Khôi bật người nhảy lên, nắm chặt lấy vòng treo trên trần, sau đó rướn người về phía trước vọt qua!

“Wow!”

“Anh Chung quá ngầu!!”

Mọi người lớn tiếng tán thưởng, nhưng tiếp theo, tia laser lại thay đổi chiếu về mặt đất bên trái, Chung Khôi vừa mới rướn người qua liền thả lỏng, thật sự không phản ứng kịp, trực tiếp bị trúng một tia, sau đó một làn khói bốc lên từ cánh tay anh. Khán giả kinh hô, vỗ tay vì hiệu ứng đặc biệt này. Lúc này Chung Khôi đã đến giữa căn phóng, anh chỉ còn một cơ hội cuối cùng, vì thế anh nhanh chóng tiến về phía trước. Nhưng tia laser lại biến đổi cực nhanh, xuất hiện nửa hình tròn, hình trăng rằm, thậm chí là hình người đang nằm dang tay như chữ đại 大, Chung Khôi né tránh nguy hiểm, ngay lúc anh sắp đến trước viên kim cương, tia laser bỗng nhiên bắt đầu điên cuồng biến đổi loạn xạ giống như đạn bắn.

Nháy mắt Chung Khôi bị chiếu như cái sàng, cả người bốc khói.

Khán giả đầu tiên là sửng sốt kinh ngạc, sau đó phá lên cười như điên. MC và mấy khách mời cũng thấy trò này rất thú vị và có tính khiêu chiến, cả đám nóng lòng muốn thử. Nhưng sau đó dù là Lô Vũ Hàng, Trần Manh hay Miêu Miêu, thậm chí là MC Vương Nhạc Nhạc, Tề Đại Thắng, Hoàng Chu Chu đều không thành công lấy được kim cương, đa số đều thất bại tan tác ở đoạn giữa.

Lúc này, những người chưa thử chỉ còn lại Tư Không Dịch, Hồ Văn Phàn và Vạn Thiên Khánh.

Vạn Thiên Khánh nhìn Tư Không Dịch và Hồ Văn Phàn, bỗng nhiên mở miệng nói: “Hai người thử trước đi.”

Tư Không Dịch nhướng mày: “Vậy để tôi.”

Cậu vừa nhấc chân muốn đi, Vạn Thiên Khánh lại nói thêm một câu: “Cậu không được để con chuột trắng kia đi lấy kim cương, phải tự mình vượt qua. Là đàn ông thì phải đường đường chính chính thi đấu.”

Câu này nghe có vẻ rất đàng hoàng, nhưng ý tứ cứ làm người ta không thoải mái, Tư Không Dịch chậc một tiếng, gọn gàng dứt khoát chặn miệng: “Có thể không oa oa chít chít dong dài không? Là đàn ông thì nên nói ít làm nhiều!”

Nói xong câu này cậu cũng không quản vẻ mặt Vạn Thiên Khánh có bao nhiêu khó coi, trực tiếp tiến lên. Vài tia laser đầu vẫn rất dễ vượt qua, chỉ cần cơ thể dẻo dai và ánh mắt sắc bén là được. Tư Không Dịch thuận lợi đi được nửa đường, tia laser bắt đầu biến đổi, hình như các hình dạng là cố định, muốn vượt qua thì nam phải rướn người về phía trước, nữ thì hạ thấp eo. Trần Manh và Hoàng Chu Chu thua ở chỗ hạ eo, Lô Vũ Hàng và Tề Đại Thắng thì sai ở chỗ rướn người về phía trước. Dù sao động tác dùng hai tay chống toàn bộ cơ thể chân giơ lên rất khó, rất thử thách lực cánh tay và trọng lượng cơ thể, mọi người nhìn Tư Không Dịch, cơ thể kia phỏng chừng cũng sắp bị vướng đến nơi, chỉ có Yến Khôn là cười lạnh một tiếng.

Thằng nhóc này cũng không phải là đèn hết dầu.

Vì thế khán giả thấy Tư Không Dịch nhẹ nhàng nhảy lên, chụp lấy vòng tròn treo trên trần, sau đó hai tay dùng sức, cơ thể rướn về phía trước, hai chân nâng lên, làm một động tác cực kỳ tiêu chuẩn lướt qua, tránh được tia laser, cậu không nói nhiều lời lùi một bước trực tiếp vượt qua tia laser hình người kia!

Trận này so với Chung Khôi còn hoàn hảo hơn, khán giả trong trường quay ôm mặt thét chói tai. Tư Không Dịch nhanh chóng di chuyển đến vị trí cách viên kim cương hai mét, vì hiện tại chỉ có Chung Khôi đi xa đến được vị trí này, nhưng anh cũng nhanh chóng bị bắn bốc khói đầy người, lúc này Tư Không Dịch cũng đến được đây, không biết tiếp theo sẽ thế nào đây?!

Ngay sau đó, khán giả trong và ngoài trường quay đều thấy được một màn biểu diễn hoa lệ.

Tư Không Dịch nhảy lên trở mình tránh thoát tia laser chiếu tới, sau đó xoay liên tục ba bước tránh sang bên phải, lúc này khoảng cách của cậu và viên kim cương chỉ còn một bước chân, tia laser phía trên lại bắt đầu chiếu loạn xạ. Giống như là có khả năng biết trước, gần như mỗi lần tia laser sắp chiếu tới cậu đều nghiêng người né tránh được, năm giây sau, cậu tránh thoát năm tia laser bắn tới, xoay người trở tay chộp lấy viên kim cương kia!

“A a a a a a!!”

“Ngầu quá ngầu quá ngầu quá!!”

“Không được, muốn xỉu luôn! Động tác kia chọc đến trái tim tôi rồi! Sao lại có người ngầu như vậy chứ?!”

“Lúc trở tay lấy kim cương, tóc mái của Tư Không Dịch hất ngược lên! Dung nhan hoàn mỹ!”

Khán giả nữ kích động kêu gào, mà khán giả nam cũng không khỏi bội phục, thậm chí có thanh niên nghiện net còn tỏ vẻ, nếu trong game toàn tức mà nhanh nhẹn như vậy, chắc chắn có thể chọn làm nhân vật đạo tặc.

Tư Không Dịch lấy được kim cương nên tâm trạng đặc biệt vui vẻ, nhưng khi cậu trở về chỗ ngồi liền lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Vương Nhạc Nhạc thấy cậu lấy được kim cương nhưng lại không vui, trêu ghẹo nói: “Em lấy được kim cương rồi, sao không cao hứng vậy? Không chừng em sẽ là người duy nhất lấy được kim cương đó!”

Tư Không Dịch bĩu môi, hơi ủy khuất nói: “Đây không phải là kim cương thật, là thủy tinh.”

Toàn trường quay sửng sốt, sau đó phá lên cười muốn rung trời.

“Ha ha ha ha ha ha! Tư Không Dịch thế mà cho rằng viên kim cương kai là thật!”

“Ôi chao! Em trai, em không thể như vậy! Dù đài Dưa Hấu có giàu thế nào cũng không thể lấy một viên kim cương to như vậy làm đạo cụ!”

“Ngầu được ba giây ha ha ha ha! Mau tìm Đại Hoàng Đại Hoa ôm một cái an ủi đi em trai, lần sau chị sẽ mua kim cương cho em, mua viên to luôn! Chỉ cần em cùng ăn một bữa cơm với chị là được!”

Nhóm fan đại gia ngồi hàng đầu hưng phấn hô to, mà Yến tổng ngồi ở giữa nghe thế trực tiếp xoay mặt nhìn cô gái kia, sau đó khinh thường cười lạnh một tiếng. Đồ nhà quê, một cái cà vạt của ông đây cũng hơn bộ đồ của cô. Vậy mà cũng muốn ăn cơm với đại bát quái nhà ông à, ông đây có thể mua cho hắn viên kim cương to như trái banh bóng đá! Chỉ cần trên thế giới có viên nào to như vậy! Hừ!

Đương nhiên Hồ Văn Phàn và Vạn Thiên Khánh kế tiếp không lợi hại như Tư Không Dịch. Hồ Văn Phàn thì không nói, hắn cũng rướn người nhưng không thể nào hoàn mỹ, làm mấy MC không ngừng trêu chọc. Ngược lại Vạn Thiên Khánh làm rất tiêu chuẩn, đáng tiếc có Tư Không Dịch như châu ngọc phía trước, hắn không vượt qua được cũng không sao. Đến lúc này, ánh mắt Vạn Thiên Khánh nhìn Tư Không Dịch âm trầm nguy hiểm như có độc. Hắn cảm thấy từ đầu đến cuối Tư Không Dịch đều đối nghịch cướp sự nổi bật của hắn.

Đến lúc này Cuối tuần Hi ngất trời cơ bản đã hoàn thành tất cả nội dung, còn một tiết mục cuối cùng chính là làm vật lưu niệm tặng khán giả may mắn trong và ngoài trường quay.

Đây cũng chính là cơ hội hút fan, sáu khách mời và cả bốn MC đều đến bên bàn, bắt đầu làm đồ lưu niệm.

Có người kí tên lên áo T-shirt, có người vẽ vời, lại có người làm thẻ kẹp sách và điểm tâm nhỏ. Tư Không Dịch hơi lo lắng chuyện này, vì ngoại trừ tám chuyện bát quái, quan sát và phân tích nhanh nhạy, cậu thật sự không có kỹ năng gì, vì vậy cuối cùng cậu cầm lấy máy chụp hình. Đúng, chính là chụp tấm ảnh, ký tên rồi tặng cho fan.

Thật ra làm vậy cũng tốt, đặc biệt là, người chụp hình chính là Yến tổng – Hai tấm ảnh chụp Tư Không Dịch và ba nhóc – thật ra là năm nhóc – được người khác ra giá đến mười vạn, nhưng hai khán giả may mắn vẫn không bán.

Đến mười giờ tối, rốt cuộc buổi phát sóng trực tiếp kết thúc, khán giả cảm thấy mỹ mãn rời đi. Lúc rời đi khán giả còn hưng phấn bày tỏ, hôm nay tiết mục nào cũng vô cùng phấn khích. Mà sáu khách mời và bốn MC, cùng dàn nhân viên trường quay bận rộn cả đêm lại như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm một hơi. Đạo diễn của show Cuối tuần Hi ngất trời và lãnh đạo đài Dưa Hấu còn chủ động đến hỏi thăm, người trước vì rating tăng vọt mà vui vẻ ra mặt, người sau là vì ngọn núi vàng di động Yến tổng.

Yến tổng lịch sự chào hỏi, sau đó tỏ vẻ muốn dẫn Tư Không Dịch và Chung Khôi rời đi, tuy vị lãnh đạo này còn muốn nói gì đó, nhưng thời cơ không thích hợp, chờ lần sau vậy. Ông còn muốn mời Tư Không Dịch lần nữa, đây đúng là chiêu tài đầu đề di động a!

Tư Không Dịch vốn định đến nhà Chung Khôi, nhưng Yến tổng cứng rắn cướp người giữa đường, cậu mãnh liệt bày tỏ oán niệm không thể đến nhà Chung Khôi ăn thịt sườn, Yến Khôn chỉ có thể mạnh mẽ đàn áp: “Câm miệng, quay về nấu cho em ăn!”

Tư Không Dịch dừng lại, sau đó cười tủm tỉm lên xe.

Chung Khôi bị vứt bỏ toàn bộ quá trình: “…”

Cứ cảm thấy hình ảnh vừa rồi có gì đó làm anh phải suy nghĩ sâu xa. Nhưng thôi, về nhà ăn cơm bà xã nấu trước đã! Ngày mai lại dỗi thằng nhóc đó sau!

Chờ hai người đều đi khỏi, Vạn Thiên Khánh mới mặt mày âm trầm đi ra từ một góc. Bám vào tổng tài à, đáng tiếc mày không biết, dính vào hắn thì có bao nhiêu người muốn làm chết mày!

“Alo? Ừ, tôi đã tìm được người, ngày mai sẽ có người dẫn hắn ra, cậu nhất định phải bảo những người đó chuẩn bị cho tốt. Con chó của hắn rất lợi hại, phản ứng cơ thể của hắn cũng tốt, cho dù không thành công cũng không thể để lại nhược điểm, biết chưa? Nếu không thiên kim tiểu thư kia sẽ không trả tiền cho chúng ta.”

__________________________

Vật vã cả tuần cũng xong chương này, không phải vì nó dài, 7k tui gõ 2 ngày cũng xong, mà chương này nó lan man quá, có mấy chi tiết tác giả cứ lặp tới lặp lui phát ngán luôn. Cuối cùng cũng quay xong cái show giải trí, từ giờ đỡ hơn rồi =.=