*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đặc điểm lớn nhất của món phật khiêu tường là khi chưa mở nắp ra thì không thể ngửi thấy bất cứ mùi vị gì, đây là cái đặc điểm lộ rõ, nói cách khác thì giống như bên trong bình phong có làm gì đi chăng nữa bên ngoài cũng không thể nào biết được.
Yến Bạch Thu lựa chọn bình loại chung thường thấy, là loại hay dùng để canh, nếu vào thời hè, có thể dùng lá sen để làm phật khiêu tường, hái một cái lá sen màu xanh biếc đem vào bên trong phong bế, coa thể lưu lại các loại hương vị bên trong, đặc biệt mùi sen thơm mát cũng sẽ được giữ lại càng thêm hấp dẫn.
Tuy rằng không có lá sen, nhưng không ảnh hưởng quá nhiều, Yến Bạch Thu lựa chọn một loại khác thay thế.
Bánh chưng diệp.
Măng diệp.
Lá cây bao bánh trưng tương đối mỏng, to rộng. Mà măng diệp, chính là măng bóc đi áo bên ngoài, so với bánh chưng càng lớn hơn, khi ngâm tương đối có tính dai, bởi vì vỏ măng bên ngoài có lớp lông tơ nhỏ, cho nên khi dùng cần phải bỏ lớp vỏ đó đi.
Đây là lần đầu tiên Yến Bạch Thu làm phật khiêu tường, hương vị làm ra là cái hình dạng gì, chính hắn cũng không thể biết.
Vây cá là cao phỏng vây cá biển (hàng nhái mô phỏng), tuy rằng là đồ giả nhưng cũng có chút quý, người bình thường cũng có thể mua được, nhưng bao ngư thì giá lại hơi cao. Một bát phật khiêu tường này giá mười lượng bạc, Yến Bạch Thu mua hai đầu bào ngư, hắn chính là đau lòng a.
Vì thế lúc chế tác đặc biệt cẩn thận, ngàn vạn lần không thể đem những nguyên liệu này lãng phí.
Cái bình phong bế, đạt cái nắp lên, để lên trên bếp, liền bắt đầu chậm rãi hầm.
Vội vàng xong hết thảy, Yến Bạch Thu cũng nhẹ nhàng thở phào một cái, đại bộ phận món phật khiêu tường này đã hoàn thành, chỉ chờ hai giờ sau là có thể mở nắp.
Thấy Yến Bạch Thu vội xong rồi, Tư Trấn Khấu lại đây lau mồ hôi cho hắn.
"Rốt cuộc vội xong rồi, ta thấy ngươi làm món này thật sự quá sức, ngươi trước tiên nghỉ ngơi đi, vài món dễ làm ngươi đứng bên cạnh chỉ huy để ta làm." Tư Trấn Khấu quả thật nói được thì làm được, vén tay áo lên, một chút cũng không do dự nhưng Yến Bạch Thu lại có chút lo lắng.
"Ngươi, ngươi thật sự có được không?"
Đây cũng không phải là đồ ăn bình thường a, cũng không phải tùy tiện đảo đảo vài cái liền xong, liền tính như cà tím xối dầu kia, đối với người nấu quen thì chỉ cần một mạch là xong, nhưng đối với người mới bắt đầu thì tương đối rườm rà.
Tư đại ca đến lúc ấy sẽ không đến mức luống cuống chân tay đi.
Yến Bạch Thu rất là lo lắng.
Mà Tư Trấn Khấu đối với chuyện Yến Bạch Thu lo lắng cũng không để trong lòng. Bá chiếm vị trí của Yến Bạch Thu, nhìn cái khí thế kia thật có vài phần hình dạng.
Tư Trấn Khấu vẻ mặt không sờn nói:"Không có việc gì, ngươi ở một bên chỉ huy là được, nếu ta có chút nào không đúng ở quy trình nào, ngươi liền chỉ cho ta là được."
Thấy vẻ mặt không yên tâm của Yến Bạch Thu, Tư Trấn Khấu lại nói:"Cầu Cầu, ngươi xem lúc trước ta xào đồ ăn, hương vị rất tốt. Có khả năng ở phương diện này ta cũng không tệ lắm, trước cứ thử xem, nếu là thật sự xào không tốt, ngươi lại làm, thế nào?"
Yến Bạch Thu bất đắc dĩ cười cười:"Tính tính, vẫn là ngươi đến đây làm trước đi."
Thấy Tư Trấn Khấu kiên trì như vậy Yến Bạch Thu cũng không muốn nói nữa.
Tiểu nhị ở bên cạnh Yến Bạch Thu lúc nấu phật khiêu tường đã sớm tới, đồ ăn lúc trước Tư Trấn Khấu cùng Lăng Cửu nấu xong trước cũng đã dọn ra chỉnh tề.
Bắt đầu với món cải mai úp thịt.
Không biết có đúng là món này không nữa.
Thật đúng là lần đầu tiên Tư Trấn Khấu làm, hoàn toàn không có bất cứ kinh nghiệm gì, đừng nhìn y bề ngoài trấn định, kỳ thật trong lòng đã sớm bồn chồn, căng chặt như đánh giặc trên chiến trường.
Cải mai úp thịt, thịt bên trong mơ nhiều, thịt nạc ít, thường thì sẽ dùng thịt ba chỉ làm. Một đĩa cải mai cần dùng ba đến bốn lạng thịt ba chỉ, thái vuông, dài chừng mười centimet, rộng chừng ba, bốn centimet.
Bởi vì yêu cầu độ dày mỏng đều nhau, cho nên sẽ nấu chín thịt ba chỉ trước, sau đó chờ nguội rồi bắt đầu thái, đảm bảo mỗi một khối đều đầy đủ mỡ, nạc. Sau đó xếp từng khối thịt vào trong đĩa, một khối dựa vào một khối, hơi nghiêng một chút, đảm bảo đem đáy đĩa bao chùm toàn bộ.
Chuẩn bị xong thịt ba chỉ liền bắt đầu lộng cải mai khô.
Trước tiên là luộc cải mai khô trước, vớt ra cho đọng nước, rồi cho chút dầu vào xào, cho một ít muối, tiêu, tương ớt vào xào chín, liền đổ lên trên thịt ba chỉ khi nãy đã xếp xong.
Thời điểm làm cải mai úp thịt, làm đầy một đĩa, bởi vì đĩa nhỏ, đồ lại nhiều, liền dùng gáo thìa ấn, cho đến khi không còn cái khe hở nào mới tính là hoàn thiện.
Sau khi làm xong công tác chuẩn bị, lại bưng lên mâm sạch, úp một cái nắp tre lên, cho vào nồi hấp.
Trong nồi hấp là nước đang sôi trào.
Ban đầu những cái lồng hấp này đều dùng để trưng thịt, sau lại bởi vì khách nhân quá nhiều, có đôi khi Yến Bạch Thu một lần xào mấy phân, liền mua thêm mấy cái lồng hấp chồng lên nhau, như vậy, một khi cần đun nóng, hoặc là nấu cái gì, trực tiếp bỏ vào là có thể.
Để cải mai úp thịt vài trong nồi hấp, chưng bảy tám phần là được, mà nhân tiện lúc này Yến Bạch Thu chỉ đạo Tư Trấn Khấu nấu tôm.
Nói một câu công đạo, tuy rằng trong khi nấu nướng, Tư Trấn Khấu tránh không được có chút va đập, nhưng thiên phú thật sự không tồi.
Tựa như trước kia thường xuyên nghe người khác nói, có người trời sinh năng lực động thủ không tồi, chỉ cần xem một lần là có thể học được một hai.
Du nấu tôm còn cần một đoạn thời gian, vì thế Yến Bạch Thu liền đem cải mai úp thịt ban đầu dọn ra.
Cải mai úp thịt phân lượng không nhiều lắm, nhưng đối với một món ăn mà nói, chính là cái phân lượng này.
Một lần làm hai phân.
Hai mâm cải mai úp thịt tạm thời còn vô pháp nhìn thấy mặt trời, bị một cái chén chế trụ (đạy lại) Yến Bạch Thu dùng giẻ lau ướt để trên chén nhỏ, vừa mở nắp chén ra, thịt ba chỉ cùng chén không bị dính vào nhau.
Trải qua nhiệt độ chưng ở nồng hấp, thịt ba chỉ đã chín ban đầu hoàn toàn mềm, thịt mỡ tỏa sáng bóng loáng, bởi vì bị che lấp lại, dầu không thể thoát ra nên bị cải mai cùng thịt hút đi, nhìn qua vô cùng mê người.
Hai đĩa cải mai úp thịt thoạt nhìn đều không tồi, một một đĩa đều vô cùng hoàn mỹ, hoàn chỉnh để ở trên mâm, thoạt nhìn mặt ngoài thật đúng không ai có thể nhìn ra một chút cải mai nào, chỉ nhìn thấy từng miếng thịt mảnh đầy đĩa.
Nhìn thôi đã thấy rất ngon.
Yến Bạch Thu hưng trí bừng bừng tìm một đôi đũa sạch, mang theo tâm tình nhảy nhót nói:"Tư đại ca, ngươi xem, hai mâm này đều là ngươi làm a, lần đầu tiên đã thành công như vậy, ngươi so với ta trước kia lợi hại hơn nhiều."
Ánh mắt Tư Trấn Khấu nhàn nhạt, nhấp môi, tựa hồ có tia khẩn trương.
"Tư đại ca làm khẳng định ăn rất ngon."
Lăng Cửu nhìn Tư Trấn Khấu cùng Yến Bạch hai người mắt đi mày lại, động tay động chân, không coi ai ra gì khanh khanh ta ta cảm thấy trong lòng thật...
Mấy ngày hôm trước hắn vẫn luôn ở trong phòng bếp, lúc ấy mỗi người đều bận việc của riêng mình, tuy đại nhân cùng Yến Bạch Thu thỉnh thoảng vẫn mắt đi mày lại, nhưng cũng không giống như hôm nay, tay cầm tay dạy dỗ.
Chi gian lẫn nhau, ôn thanh tế dư ngữ...
Đây là phòng bếp a, phòng bếp tửu lâu a, bao gồm hắn ở bên trong còn có bốn người trợ thủ đốt lò a, bốn trợ thủ xắt rau, hai người truyền đạt thức ăn, bốn trợ thủ làm việc vặt, đây là ở trước mặt bao nhiêu người a.
Một chút đều không e lệ.
Lăng Cửu tuyệt đối không thừa nhận hắn đang ghen ghét!
Tâm tình không vui, ngữ khí của Lăng Cửu cũng trở lên quái quái.
Đại nhâm hiện tại chính là xuân phong đắc ý a.
"Hừ! Ta thấy cũng không chắc nha, nói không chừng khó ăn muốn chết."
Tư Trấn Khấu lạnh lùng liếc hắn một cái.
Lăng Cửu không sao cả hừ hừ.
Yến Bạch Thu nghe vậy liền yên lặng không nói lời nào, hai chén cải mai úp thịt vẫn chưa có bưng đi, hắn chọn một đĩa, dùng đôi đũa kẹp một miếng thịt chỉ nếm thử hương vị.
Thịt ba chỉ chưng mềm mại, thịt mỡ hấp thu dầu đến tám, chín phần, mặc dù là thịt mỡ nhưng khi ăn cũng không ngấy, hương vị cực kỳ tốt. Bởi vì khối thịt mang theo da, lại không cho bất luận gia vị gì, ở trong cải mai khô có cho chút muối, hồ tiêu, tương ớt khi trải qua chưng nấu theo dầu ngấm vào thịt, ăn lên thật thơm.
Ăn một ngụm thịt ba chỉ mềm mại, Yến Bạch Thu lại ăn thêm một miếng cải mai.
Cải mai khô ăn trong miệng độ cứng vừa phải, hút đi dầu cũng không có vẻ bóng nhẫy của dầu mỡ, trở nên cực kỳ đẹp mắt.
"Ăn ngon, cải mai khô rất thơm, vị tư tư, ăn rất đưa cơm, thịt ba chỉ thực mềm." Thấy Tư Trấn Khấu cũng có chút ngoài ý muốn, Yến Bạch Thu cười hì hì gắp một đũa thịt ba chỉ, thổi thổi đưa đến bên miệng đối phương, đợi nửa ngày nói:"Tư đại ca, thế nào, có phải ăn rất ngon hay không?"
Tư Trấn Khấu gật gật đầu.
Lăng Cửu khinh thường quay đầu, trong lòng buồn bực không thôi.
Đáng giận, chỉ nấu ăn thôi cũng bị người ta ngược đãi đút cẩu lương, Lăng Cửu cảm thấy mình cần phải đi tìm việc gì đó để làm.
.__