Tiểu Địa Chủ - Huyết Huyết

Chương 126




"Đại nhân nói, y vẫn hy vọng ngươi béo một chút, đừng nghĩ tới việc giảm béo nữa, y thích ngươi có chút thịt hơn, mặc kệ ngươi béo hay gầy, quan trọng nhất là sức khỏe." Lăng Cửu nói.

Ánh mắt Yến Bạch Thu trông mong, khi nghe được những lời này, nội tâm mừng rỡ như điên.

"Còn gì nữa không?"

Lăng Cửu tự hỏi hai giây, cụ mặt nói:"Đại nhân nói, y thích nhiều thịt."

Yến Bạch Thu ngượng ngùng im lặng.

Người trong lòng lại thích như vậy, kêu hắn làm sao mới tốt đây.

".... Ta, ta cảm thấy gầy như vậy rất tốt, thật sự, ta rất thích cái dạng này,  Yến Bạch Thu nhấp môi, có vẻ khá lệ khẩn trương, bởi vì hắn lo lắng, dẫn tới việc Lăng Cửu phải đi truyền tin, khi về liền mang cái tin tức này về, nhưng cái tin tức này có vẻ không quá tốt.

"Đại nhân nói, chờ ngươi lớn lên, mượt mà một chút, sẽ tới cưới ngươi." Lăng Cửu khốc khốc nói.

Mọi người nghe thấy như vậy, đều theo bản năng cho rằng đây là Lăng Cửu mang về một câu an ủi.

Cái gì kêu ngươi tròn trịa một chút, mượt mà như trâu, kia nếu một lần nữa trở lại thành một viên cầu béo tròn, Tư Trấn Khấu sẽ nguyện ý trở về sao?

Lời này không nói Yến Bạch Thu không tin được, ngay cả người nhà họ Yến đều không tin. Nếu thật sự nói như vậy, vậy tốt a, để cho Yến Bạch Thu mỗi ngày liều mạng ăn, liều mạng uống, việc gì cũng không cần làm, Tư Trấn Khấu có thể trở về nha?

Bất quá, lời này rơi vào lỗ tai Thẩm Trác lại có thâm ý khác.

Thẩm Trác cảm thấy đại nhân để Lăng Cửu vượt qua trăm đắng ngàn cay trở về chỉ để truyền đạt một câu như vậy, khẳng định lả có thâm ý, hắn cân nhắc trong chốc lát, liền minh bạch.

"Lăng Cửu, đại nhân nói vậy, y nhất định sẽ trở về, có phải không?" Thẩm Trác trực tiếp hỏi.

Lăng Cửu đúng sự thật nói:"Đúng vậy, đại nhân nói hắn sẽ trở về." Kỳ thật tình hình chiến đấu bên kia vô cùng loạn, thời điểm hắn tới là ban ngày, phải chờ tới buổi tối, Tư Trấn Khấu đi ngủ hắn mới có thể lẻn vào nói vài câu, ngày thứ hai trời còn chưa sáng, người đã không thấy bóng dáng.

Hắn lúc ấy rất kỳ quái, đại nhân hẳn không phải là cái dạng người sẽ nói dối người khác. Bất quá, cái loại ngữ khí khiến người tin tưởng vững chắc này, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy kỳ quái.

Thẩm Trác nắm chặt quyền, trên gương mặt ôn hòa một lần nữa hiện lên tươi cười, nụ cười này không giống như nụ cười hàng ngày, mà là kích động phát ra từ nội tâm.

"Nếu đại nhân nói như vậy, vậy khẳng định không phải là nói chơi, như vậy chúng ta không cần buồn lo vô cớ, chờ đại nhân trở về liền tốt." Sau đó hắn xoay đầu, cười nói với Yến Bạch Thu:"Xem ra, đan dược và đồ bảo mệnh mà hệ thống giảm béo kia cho ngươi quả thật có tác dụng, đại nhân ở bên kia có thể gặp dữ hóa lành."

Lăng Cửu cảm giác chính mình một chút cũng nghe không hiểu Thẩm Trác đang nói cái gì.

"Là thế này, trước khi đi Bạch Thu có đưa cho đại nhân một dược hộ mệnh, cùng dụng cụ hộ thể.... " Thẩm Trác đem sự kiện không thể tưởng tượng được phát sinh trên người Yến Bạch Thu kể lại cho Lăng Cửu, lúc này Lăng Cửu mới lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ.

"Khó trách đại nhân có tự tin kết luận như vậy, bất quá việc này xác thật là chuyện tốt, chỉ cần đại nhân an toàn, ta chạy thêm vài chuyến cũng không sao... "

Yến Bạch Thu thấy Lăng Cửu rộng mở như vậy, càng cảm thấy băn khoăn, hắn lắp bắp đem chuyện của Hoàng Bách Xuyên kể ra, việc này tuy rằng Thẩm Trác nói không có quan hệ với hắn, nhưng Yến Bạch Thu có cảm giác chủ yếu vẫn là do mình.

"Lăng Cửu, ta thật sự xin lỗi, bởi vì ta không có thẳng thắn với ngươi, ngươi vừa đi, theo sau Bách Xuyên cũng đi, chúng ta đã tìm khắp huyện Thái Hòa, cũng không thấy, hắn hẳn là đã rời khỏi nơi này, về lại nhà của mình. Lăng Cửu, việc này là lỗi của ta, ta ở trước mặt xin lỗi ngươi, ta sẽ giúp đỡ ngươi tìm Bách Xuyên!" Yến Bạch Thu vô cùng áy náy, nghiêm túc cong lưng với Lăng Cửu, đây là việc duy nhất hắn có thể làm bây giờ.

"Cầu Cầu, ngươi làm gì vậy?" Liễu Thanh Mai bị hành động của Yến Bạch Thu làm cho khiếp sợ, tiến lên kéo hắn.

"Nương, việc này là ta sai, ta cần phải xin lỗi Lăng Cửu." Yến Bạch Thu nghiêm túc trả lời.

Lời nói đang chuẩn bị đến môi của Liễu Thanh Mai bị nghẹn tại yết hầu.

Nhìn dáng về chính trực của nhi tử, một bộ ta sai rồi, trong lòng nàng cảm thán, nhi tử thành thật.

Lăng Cửu dừng một chút, đứng ở một chỗ, đoi mắt thanh lãnh có chút  cảm xúc không rõ, dường như một lát sau hắn mới tiếp thu được tin tức này.

"..... Nga, như vậy a." Lăng Cửu chỉ rầu rĩ nói một câu như vậy.

Yến Bạch Thu cảm thấy hắn không vực dậy nổi, đi lên trước khẩn cầu nói:"Lăng Cửu, việc này chủ yếu là ta không đúng, là ta sai, ngươi cứ yên tâm, ta sẽ giúp ngươi tìm Bách Xuyên trở về, đem mọi chuyện nói với hắn, hắn khẳng định sẽ hiểu ngươi, đến lúc đó.... "

"Không cần." Lăng Cửu cả người đột nhiên uể oải hẳn, lúc vừa về tới nhà, tuy rằng có chút tiều tụy, đầy mặt phong sương, thoạt nhìn có chút mệt mỏi, nhưng đôi mắt tỏa sáng, có cỗ khí tức bốc đồng. Mà hiện tại cỗ bốc đồng kia đã biến mất, để lộ ra biểu tình thất vọng cùng trái tim băng giá, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.

"Như vậy cũng tốt, chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ tách ra, chỉ là chuyện sớm hay muộn, việc này không trách ngươi, cũng không cần đi tìm hắn, hắn phải đi là chuyện của hắn,... " Lăng Cửu nhàn nhạt nói, ngữ khí thật nhẹ, một bộ không thèm để ý. Sau khi nói xong còn cười một cái, mọi người đều nhìn ra được nụ cười này rất miễn cưỡng, bởi vì so với khóc còn khó coi hơn.

"Được rồi, ta về nghỉ ngơi trước đây, mấy ngày nay đều ở trên đường, quá mệt mỏi, các ngươi không cần lo lắng, việc này ta hiểu rõ." Nói xong, không đợi mọi người đáp lời, dùng tư thái hoảng hốt nhanh chóng rời khỏi Yến gia.

Yến Bạch Thu một bụng đầy lời muốn nói hoàn toàn trở thành phế thải, dù Lăng Cửu không để ý việc này, thì hắn rất để ý a.

""Làm sao bây giờ? Hiện tại nên làm sao bây giờ, Thẩm Trác, đầu óc ngươi tốt, ngươi nghĩ biện pháp đi, việc này không thể như vậy." Yến Bạch Thu gấp đến đầu đổ mồ hôi.

Thẩm Trác cũng cực kỳ bây đắc dĩ, nhìn Yến Bạch Thu đi qua đi lại trong phòng, cũng tâm thần ý loạn theo.

"Bạch Thu a, ngươi trước đừng có gấp, việc này chủ yếu vẫn là ở Lăng Cửu, chúng ta ở đây nhọc lòng cũng vô ích, trước cứ chờ hắn bình tĩnh lại đã, chờ mọi người cùng tĩnh tâm lại, ngươi ngồi đi, ngồi xuống cùng nhau thương lượng." Thẩm Trác trấn an Yến Bạch Thu, giữ chặt tay hắn để hắn không đi tới đi lui.

"Ngươi cũng đừng quá để ở trong lòng, Lăng Cửu không phải tiểu hài tử, chính hắn nghĩ cái gì, trong lòng tự minh bạch, nếu hắn thật sự sinh khí, thì đã trở mặt với ngươi."

Yến Bạch Thu rũ mắt, nhìn phong thư kia, trong lòng thực trầm trọng.

"Hai người bọn họ thật sự có vấn đề, chờ thêm mấy ngày, nếu Lăng Cửu thật sự đã suy nghĩ cẩn thận, muốn đi tìm Bách Xuyên, chúng ta liền giúp hắn tìm người trở về, giúp bọn hắn đoàn tụ. Còn nếu bọn họ không thể ở bên nhau nữa, thuyết minh họ không có duyên phận."

Yến Bạch Thu gật gật đầu, biết đầu óc chính mình có chút nóng lên.

"Được, ta sẽ từ từ." Trước cứ bình tĩnh lại chờ phản ứng của Lăng Cửu.

Thẩm Trác cũng thở phào nhẹ nhõm, thứ tình cảm này, lúc hai người còn tốt, mọi người đều ghen tỵ ghen ghét, lúc không tốt, mọi người chung quanh đều thở dài buồn bực. Phiền toái chính là, việc bên Yến Bạch Thu vừa yên, bên kia Lăng Cửu liền xảy ra vấn đề, Thẩm Trác cảm thấy, hắn cả đời không muốn nhọc lòng vì cái chuyện tình cảm này.

Hắn nhìn thoáng qua lá thư bị Yến Bạch Thu gắt gao ôm vào trong ngực, nhắc nhở Yến Bạch Thu còn đang cau mày.

"Ngươi nha, đừng miên man suy nghĩ, việc này chủ yếu vẫn là ở trên người Lăng Cửu, xem hắn có nguyện ý hay không, ngươi ấy, trước vẫn lên nhìn xem đại nhân viết cho ngươi cái gì, không muốn xem sao?  Đây chính là thứ mà Lăng Cửu mất mấy ngày mới mang về cho ngươi được, ngươi đừng không để bụng nha." Thẩm Trác đùa giỡn nói.

Yến Bạch Thu bị nói có chút đỏ mặt, cầm lấy lá thư kia, ánh mắt có chút trốn tránh.

"Thẩm đại ca, ngươi đừng nói giỡn, ta, ta để ý nha, ta đây về phòng trước xem thư tín." Nói xong liền cùng người một nhà nhanh chóng chào hỏi, liền gấp gáp lẻn về phòng mình, nhanh tay đóng cửa lại, chạy đến bên giường, cởi giày, lúc này mới đem lá thư mở ra.

Nhanh chóng nhìn một chút, Yến Bạch Thu đại khái biết được Tư Trấn Khấu nói với mình cái gì, lần thứ hai đọc lại tỉ mỉ một chữ một chữ một, nghiêm túc xem xong, lặp đi lặp lại, nhìn vài lần, lúc này mới đem trái tim đang bay nhảy trấn an được.

Tư Trấn Khấu viết cho hắn phong thư này, thoạt nhìn có chút nhiều, kỳ thật lời nói cũng không nhiều, chính là lời nói có chút lặp lại. Dặn dò hắn phải hảo hảo chiếu cố bản thân, không nên một lòng một dạ kiếm tiền, nhất định phải chờ hắn trở về. Khi trở về bọn họ sẽ làm hôn lễ, còn quan trọng nhất chính là:"Ăn nhiều một chút, mập lên một chút, như vậy mới đẹp!"

Đây là nguyên lời nói của Tư Trấn Khấu, y ở trong thư lặp đi lặp lại rất nhiều lần, còn năm lần bảy lượt cường điệu, y thích hắn bụ bẫm, không phải vì hắn có đẹp hay không, y không quan trọng vẻ bề ngoài, chỉ thích nam tử nhiều thịt này~~~~.

Yến Bạch Thu đọc xong, nội tâm cực kỳ vui mừng.

Ái nhân thích hắn một thân thịt mỡ, còn nói chờ hắn béo trở lại, liền cùng hắn kết hôn, cỡ nào cảm động a.

Nước mắt đều muốn rơi ra.

Chính là, hắn phải cố sức của chín trâu hai hổ mới gầy xuống, chẳng lẽ muốn béo trở lại, này là ý gì đây a....