Tiêu Dao Truyền Kỳ

Chương 6: Trùng hợp




"Reng reng." Vì hôm nay là khai giảng nên thời gian học có ngắn hơn ngày thường, sau 1 tiếng đồng hồ thì tiếng chuông báo hết giờ vang lên...

Cô cùng Huyết Âm đi cùng nhau ra khỏi lớp, người hâm mộ cũng không quá khích mà xô đẩy nhau, chỉ đứng rồi chào cô thôi, cô cũng mỉm cười chào lại mọi người.

1 lúc sau mới có thể ra đến cổng, thì đã thấy 3 người anh trai cùng Tiêu Vương đang đợ ở đó, cô bước đến chỗ anh trai mình, còn Huyết Âm đi đến chỗ Tiêu Vương.

"Thế nào, giờ học hôm nay ổn chứ, muội có mệt lắm không?" Anh cả của cô quan tâm hỏi.

"Xì, Biểu Thiên Minh, anh nghĩ ai dám bắt nạt cô ấy chứ, mọi người còn không kịp yêu thương cô ấy nữa là... có người dám bắt nạt cô ấy mới là có quỷ." Huyết Âm đứng gần đó nghe vậy phì cười.

"Không cần cô quan tâm." Biểu Thiên Hàn nhíu mày, có vẻ như không quá thích Huyết Âm... Cô ta quay mặt đi không để ý, Tiêu Vương thấy vậy cũng không nói gì, dừng lại chào tạm biệt rồi 2 người cùng lên xe.

" Anh Thiên Minh, Thiên Tuấn, Thiên Hàn, Ngọc Dao, chúng tôi về trước, hẹn gặp lại."

"Ừm, tạm biệt." Cô mỉm cười rồi cũng cùng anh trai mình lên xe về nhà.

Về đến căn biệt thự thuộc quyền sở hữu của gia tộc Biểu Thị, chào hỏi người làm trong nhà xong, 3 anh trai của cô gọi cô vào phòng sách nói chuyện riêng...

" Ngọc Dao, tại sao hôm nay muội lại thân thiết với 2 cái người tên Tiêu Vương và Huyết Âm như vậy? Muội... vốn dĩ không thích người lạ." Biểu Thiên Minh trầm ngâm hỏi.

"Đúng vậy, Ngọc Dao, thân phận bọn họ còn chưa quá rõ ràng, muội làm như vậy rất nguy hiểm." Biểu Thiên Tuấn giờ đây nghiêm túc nhắc nhở.

"Đại ca, nhị ca, muội có làm điều gì vô ích sao?" Cô nghe vậy mỉm cười nhẹ nhìn 2 người đang ngồi ghế trước mắt, tay vẫn không nhanh không chậm rót trà để 2 tách trà cho 2 người, rồi tự rót 1 tách khác cho bản thân.

"Ý muội là.."

"Nhị ca không phải không biết, thứ mà chúng ta cần chính là thông tin... Người của ma giáo có thể là bất cứ ai, ở bất cứ đâu... Chúng ta cần phải xác định thân phận của mọi người, mà muốn xác định họ, thì phải tiếp cận họ chứ... Mới đến trường, cũng không nên tỏ ra mình khác biệt đi, chúng ta tìm ma giáo, ma giáo cũng tìm ta, để họ phát hiện ra sơ hở thì không tốt... Còn về Tiêu Vương và Huyết Âm, khá trùng hợp về thời gian nhập học... Muội đã sai người điều tra về gia đình nhà 2 người họ, kết quả dù thế nào, cũng không thể bỏ qua."

"Không sai, hiện tại chúng ta không nên quá manh động, chậm mà chắc, không vào hang cọp thì làm sao bắt được cọp, chúng ta phải lưu ý tất cả mọi người, ai cũng có thể là người của ma giáo." Biểu Thiên Hàn chậm chạp mở miệng, tán đồng với ý kiến của cô, 2 người còn lại im lặng, đương nhiên cũng là đồng ý.

Cô nhìn họ rồi lại nhìn về phía xa xăm nơi ngoài cửa sổ, khẽ nhấp ngụm trà.

"Cạch" Đặt tách trà xuống bàn. * Có lẽ con đường để cô báo thù còn rất dài.*

Chiều hôm đó cô có lịch trình đi đóng phim, đó là một bộ phim cổ trang tiên hiệp của một đạo diễn nổi tiếng. Cô đã vượt qua buổi casting nhân vật và giành được vai nữ chính, có thể nói, những thành công của cô ngày hôm nay đều là do cô tự giành lấy, không hề có sự giúp đỡ của gia tộc, mọi người trong giới đều tôn trọng và yêu mến cô, không những vì cô có địa vị cao mà vì cô còn là một người vô cùng tài năng và chuyên nghiệp...

Tại phim trường...

"Xin chào Biểu tiểu thư."

"Xin chào cô."

"Xin chào..."

Cô đi hướng tới căn phòng hóa trang riêng của nữ chính, mọi người trên đường đều tươi cười chào hỏi cô, cô cũng cười cười đáp lại...

Vén ra chiếc rèm chắn ở cửa, cô liền nhìn thấy thợ trang điểm kiêm nhà tạo mẫu tóc của mình- Vũ Minh Tuệ. 2 người chào hỏi nhau rồi cô ngồi trước gương để cô ấy trang điểm cho bản thân, vì là chuyên gia quốc tế cô quen bên Mỹ, 2 người cũng rất thân thiết nên cô không lo lắng về tay nghề của cô ấy. Trong quá trình trang điểm 2 người có tán gẫu đôi câu, sau khi trang điểm làm tóc xong cô lấy quần áo cổ trang bên cạnh, đem vào thay...

Cô là người cổ đại nên mặc bộ y phục này chẳng mấy khó khăn, vừa lúc cô đi ra ngoài thì đạo diễn cho người đến gọi cô ra để chuẩn bị cảnh quay, trợ lý đạo diễn cùng với chuyên gia của cô đang tán gẫu nhìn thấy cô ra ngoài thì há hốc mồm...

*Quá khí chất, quá đẹp, quá tuyệt vời.* Ý nghĩ đó liền xuất hiện trong đầu 2 người đối diện.

Nhân lúc 2 người đang ngạc nhiên thì cô đã đi tới trước mặt họ.

"È hèm."

"A... Haiza, đạo.. đạo diễn đang đợi em bên ngoài đó, chúng ta đi thôi." Trợ lý đạo diễn tên Phùng Tiểu Chương hơi ấp úng nói với cô.

"Ừm, anh Phùng chúng ta đi." Cô cười nhẹ với anh ta, sau đó 2 người cùng đi ra ngoài, vừa ra đến cửa thì bao ánh mắt kinh diễm đổ dồn về cô, không để ý thản nhiên bước đến chỗ đạo diễn đằng xa đang nói chuyện với một nam tử mặc đồ cổ trang màu đỏ quay lưng về phía này, có vẻ là nam chính của bộ phim, nói thật là cô chỉ biết mình là nữ chính còn nam chính là ai cô cũng không biết.

"Đạo diễn." Cô bước tới trước mắt chào hỏi đạo diễn, đạo diễn tươi cười nhìn cô từ trên xuống dưới gật đầu tỏ vẻ vô cùng hài lòng, nam tử kia quay lại khiến cô không ngờ..

"Ngọc Dao đây là nam chính sẽ đóng cặp với cô." Đạo diễn ân cần giới thiệu nam chính với cô.

"Chúng ta lại gặp nhau rồi, Ngọc Dao." Nam chính tươi cười tà mị nhìn cô.

"Đúng, trùng hợp thật." Cô hơi ngạc nhiên rồi cười nhẹ, không ngờ bạn diễn của cô lại là hắn- người mà cô mới quen ở trường- Tiêu Vương.