Tiêu Dao Tiên Giới

Chương 63: Chuẩn Bị Rời Đi




Thấy Lý Thành như vậy.

Nằm bên cạnh Hoàng Vũ khuôn mặt đầy vẻ áy náy nói

“Lý Thiếu thật ngại quá để ngài hao tổn nhiều Tiên nguyên cùng đan dược”

Mà Lý Thành cũng phất phất tay nói.

“Hoàng Lão không cần khách khí”

“Ta và ngài gặp nhau cũng là duyên phận. Huông chi sau này chúng ta là bạn đồng hành.”

“Hơn nữa ta không thể thấy chết không cứu a”

Nghe Lý Thành nói vậy Hoàng Vũ cũng đầy vẻ biết ơn.

“Không biết Lý Thiếu sau khi rời khỏi đây sẽ làm tiếp việc gì”

Nghe vậy Lý Thành trầm ngâm sau đó nói.

“Chúng ta lần này vào Thập Vạn Đại Sơn mục đích là du lịch với lại cũng đã dừng chân nơi đây cũng quá lâu”

“Cho nên nói mấy ngày nữa sẽ tời khỏi nơi đây. Sau đó cứ tới đâu rồi tới đó.”

Lúc đầu Lý Thành dự tính đi hai năm. Nhưng bây giờ cứ theo tốc độ này có thể lâu hơn.

Mà hắn cũng không quan tâm cho lắm dù sao hắn có tận mười năm làm nhiệm vụ a.

Nghe Lý Thành nói Hoàng Vũ cũng mặt đen mắng thầm.

“ Con mẹ nó a. Đi du lịch vào tận Thập Vạn Đại Sơn du lịch.”

Phải nói tâm tình của hắn hiện tại chỉ muốn cho Lý Thành mấy đá.

Lý Thành cười nói:

“Hoàng Lão a. Ngươi cũng đừng kích động như vậy? Tinh vực này nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ. Hơn nữa ngoài Thiên Ma, ngươi đừng quên còn có Ma Nô a.”

Nghe đến Ma Nô Hoàng Vũ cũng nhịn không được mà rùng mình.

Bởi vì sau khi bị thương hắn đã chạm trán Ma Nô a.

Cái loại đó không dễ dò ra.

Lý Thành Lúc này nói ra.

“Theo ta biết Ma Nô khắp Tinh Vực điều có. Nhưng không hiểu sao [Mãng Hoang Đại Lục] là bọn hắn không xâm nhập được”

Nghe vậy Hoàng Vũ cũng giật mình hỏi?

“Tại sao ngươi biết”

Lý Thành kể Lại Lúc gặp Tử Huyên Thánh chủ cũng như nói đến Ma Nô vừa tiếp xúc đến giới vực của [Mãng Hoang Đại Lục] liền bị phản phệ mà chết. Kể cả vật chủ lẫn ký sinh

“Lần này rời khỏi đây ta muốn điều tra xem cách bào để khắc chế Ma nô”

Lý Thành chém sắt chặt inox nói

Hoàng vũ tiếp lời

“Thật đúng như Lý Thiếu nói chỉ cần tìm ra được cách khắc chế chúng ta có thể diệt bọn hắn dễ dàng”

“Đúng vậy kẻ địch ngoài sáng không đáng sợ, đáng sợ là bọn hắn ẩn ở nội bộ chúng ta”

Hai người cứ như vậy bàn tính kế hoạch cho đến chập tối.

Mà lúc này Lý Thành cũng đã hồi phục 9 phần.

Trên người đã không còn vẻ suy yếu.

Hắn bây giờ không phải linh khí. Mà là tiên khí.

Nhưng vùng thế giới này tiên khí không có. Chỉ dùng đan dược cho nên rất chậm chạp a.

Cái này hắn cũng không biết làm sao cho phải.

Lúc vừa đến thế giới này linh khí trong người hắn đã chuyển hoá thành tiên khí rồi

Mà điều này cũng khiến Hoàng Vũ thắc mắc.

Lý Thành cũng chỉ giải thích sơ qua.

Hoàng Vũ cũng là lão nhân tinh. Hắn biết cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi.

Lý Thành lúc này đưa cho Hoàng Vũ một chiếc giới chỉ nói.

“Hoàng Lão cái giới chỉ này có thể chứa đựng vật sống. Ngươi dùng để Phu nhân cùng tiểu thư vài sẽ tiện hơn”

Hoàng Vũ cũng không khách khí nhận lấy nói lên tiếng cám ơn.

Yêu Tộc Không vó tiểu thế giới.

Mà sau đại chiến Hoàng vũ Tài nguyên cơ hồ bị huỷ hết

Hắn bây giờ trên răng dưới cắt tút a.

Nói ra thêm xấu hổ một Đại Yêu Đế đến một nhẫn không gian cũng không có.

Hoàng Vũ cầm lấy đi đến bên cạnh Thê nữ sau đó thu hai nàng vào Giới chỉ rồi đeo vào ngón tay.

Giới chỉ này có thể phóng to thu nhỏ tuỳ người đeo.

Mọi chuyện xong xuôi hai người đi ra.

Mà trên thông đạo linh thảo cùng tiên thảo điều bị Lý Thành thu.

Hắn mặc dù không thiếu nhưng thịt muỗi cũng là thịt a.

Thấy hai người đi ra ca nhóm tiến lên nghênh đón.

Nghe Lý Thành nói sắp ròi đi. Cả bọn phân phó nhau chuẩn bị.

Mấy tên nam nhân toả ra tứ phía bắt đầu một hồi tàn sát. Yêu thú cấp bậc trên phân thần cảnh điều bị làm thịt.

Đây là Lý Thành dặn bọn hắn á. Nhân số bọn hắn nhiều cho nên phải có đủ đò ăn.

Ở với Lý Thành lâu ngày bọn hắn cũng thành dân ăn hàng chính hiệu.

Không đến một ngày hơn mấy trăm đầu yêu thú, hải yêu bị làm oan hồn dưới kiếm nhóm Lý Thành.

Đây có thể nói đối với bọn hắn là một hồi tai kiếp.

Hoàng Vũ nhìn vậy cũng không cảm thấy phản cảm.

“ Mạnh được yếu thua a”

CHÂN LÝ CỦA THẾ GIỚI NÀY NÓ NHƯ VẬY ĐÓ. Nhưng khi có ngoại địch bọn hắn nhưng cùng một lòng. Chỉ có số ít là ích kỷ.