Tiêu Dao Tiên Giới

Chương 34: Tiểu Bạch Khổ A




Lúc này tiểu nha đầu mở mắt ra. Đánh giá xung quanh thì thấy bốn người đang nhìn nàng.

Ca ca nàng phát ra tiếng nói. Tuy vẫn không thuần thục nhưng vẫn nghe rõ.

Cặp mắt to lúng liếng đôi tai khẽ rung rẫy khiến người ta thấy mà yêu.

Bạch linh sao? Lúc này lý mẫu đi đến xoa xoa hai má phúng phính của tiểu loli

Gật gật. Nha đầu gật mấy cái. Đang định nói gì đó. Nhưng lúc này.

Ọc ọc ọc. Cái bụng nhỏ đang biểu tình. Khuôn mặt phúng pha phúng phính đỏ bừng.

Mẹ ta đói. Nàng chớp chớp mắt nhìn lý mẫu.

Mẹ??? Bốn người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi. Sau đó cười khẽ xem ra lúc thức tỉnh nha đầu này theo bản năng a. Niếu nhìn thấy tiểu bạch hoặc lý thành mà gọi mẹ chắc điên á. May quá.

Bạch linh qua đây ca ca cho ngươi ăn. Thức tỉnh đống giờ ăn luôn mới ghê.

Lúc này nàng đứng dậy chạy về phía. Lý thành còn lại nhị nữ một hổ cũng đi theo.

Nào ăn đi nay ca ca nấu toàn món ngon.

Lúc này tiểu nha đầu cũng không khách khí. Hai bàn tay nhỏ xíu nắm một cái đùi ăn ngấu nghiến. Cái đùi còn to hơn cả người nàng. Vẫn ăn ngon lành. Cả ba người nhìn về tiểu bạch.

Xem ra ngươi có đối thủ a. Lý thành cười điểu nói.

Chưa qua năm phút đã hết một cái. Lại nắm lấy cái tiếp theo.

Con nhóc này ăn dữ vậy. Bụng ngươi là cái hố đen vũ trụ sao. Lý thành nhịn không được hỏi.

Lúc này bé con nhìn về lý thành nói. Ngon sau đó tiếp tục ăn.

Mẹ ta cảm thấy mội chuyện trước kia sau khi biến hoá nó cái nhớ cái quên a.

Ừ mẹ cũng cảm thấy vậy. Tỉ như nói trước kia nó rất thích quấn lấy cầm nhi. Hoặc là nó vừa thức tỉnh đã cảm giác có gì đó rất lạ mà ta cũng không giả thích được.

Thôi mọi người ăn không lại bị bé con ăn hết.

Haha cả nhà cười to rồi cùng ăn. Vừa ăn vừa trò chuyện chỉ có bé con là vẫn tập trung chuyên môn.

Một lát sau ca nhà ăn xong. Bé con đứng dậy đi đến bên cạnh ôm lấy tay lý thành.

Ta nghĩ nên dạy lại con bé cách xưng hô.

Bé con em nhớ em tên gì không??

Có muội tên Bạch Linh. Tiểu bé con gật đầu đáp.

Vậy em từ nay gọi ta là anh hai. Lý thành quyết định dạy bé von kiểu xưng hô thuần việt luôn.

Dạ anh hai. Bé con đáp.

Còn đây là mẹ. Lý Thành chỉ Tay về Lý Mẫu.

Mẹ bé con lại nhìn về phía lý mẫu bõm bẽm đáp.

Ngoan Bạch linh ngoan. Lý mẫu sờ sờ đầu tiểu bé con ra vẻ cưng chiều.

Lý thành lại chỉ phía Tống Cầm. Đây là chị dâu của em.

Anh hai chị dâu là gì? Muội không hiểu.

Là vợ của anh hai đó. Có nghĩa là tẩu tử của em đó.

À muội hiểu rồi.

Bạch linh chào chị dâu. Tiểu linh ngoan chị dâu thương em.

Còn đây là tiểu bạch.

Ha ha mèo con. Bé con chỉ vào tiểu bạch cười.

Mèo con cái rắm ta điểm nào giống mèo.

Lúc này lý thành bắn ra một đạo pháp lực biến tiểu bạch thành một con mèo con.

Em gái ta nói ngươi là mèo thì là mèo.

Thảo. Tiểu bạch lúc này khổ không tả nổi.

Chưng được bao lâu bỗng nhiên bạch linh thu nhỏ lại từ tầm tám tuổi bây giờ chỉ còn khoảng năm tuổi càng nhìn càng thấy đáng yêu. Hai mắt lý thành sáng long lanh. Thực chất hắn là cái muội khống a.

Ủa sao con lại nhỏ rồi. Bé con thắc mắc hỏi lý mẫu. Mà lý mẫu cũng không biếc giải thích sao.

Không sao đây có lẽ là do thể chất của em. Lý thành cười đáp.

Mà từ nay em cung xưng em đừng xưng muội. Đây là cách gọi của người trong nhà chúng ta. Em chịu không?

Dạ anh hai.

Lúc này lý thành hài hước nhìn qua tiểu bạch. Lần sau em gái ta kiêu ngươi là mèo thì người nên là một con mèo nha.

Tiểu bạch khổ không dám nói nha. Lộn xộn thiếu gia lại chặt đuôi hầm canh.

Vang thiếu gia tiểu thư. Nói xong hắn meo meo mấy tiếng.

Mèo con ngoan. Tiểu Bạch Linh. Ôm tiểu bạch vuốt vuốt.

Mà tiểu bạch cũng phối hợp kiêu meo meo. Nằm yên cho tiểu bạch linh vuốt ve.

Lúc này đây lý thành kể cho đoàn người nghe chuyện cổ tích. Vừa kể vừa nghe vài bản nhạc nhẹ nhang khiến đám người nghe mê say. Mà tiểu Bạch linh thì nằm trong lòng tống cầm nghe mê say. Tiểu bạch thì ngoan ngoãn để bạch linh ôm. Khung cảnh Thập Vạn Đại Sơn tuy thâm sơn cùng cốc nhưng tại chổ lý thành một mãnh bình yên. Đầy vẻ hài hoà.