Tiêu Dao Tiên Giới

Chương 15: Triệu Gia Diệt




Người trong toàn bộ căn phòng điều không dám thở mạnh. Chỉ có Lý Thành vẫn cùng Tống Cầm anh anh em em.

Tâm tình mỗi người 1 khác. Mà vui vẻ nhất vẫn là Tống Nhân.

Nói đùa cái gì? Cô gia của mình là người mà cả Việt thủy Quốc Phải e sợ a.

Sau một lúc ngoài cửa xuất hiện đạo bóng người vội vã đi vào.

Cầm đầu là đại trưởng lão cha của tống nhân.

Theo sau là nhị trưởng lão tam trưởng lão cùng đại quản gia Tống Hàn.

Thấy được Lý Thành Cùng Tống Cầm Vội va đi lên:

Tham kiến Cô Gia.

Tham kiến gia chủ.

Trong ngọc giản Tống Nhân nói sơ qua quân hệ của Lú Thành Và Gia chủ.

Nên lão hồ ly này liền đi lên vỗ vào mặt Lý Thành Cái Dang Tự Cô Gia.

Lý Thành cũng sững sờ. Nhanh a. Sáng vừa xác định quan hệ . Giữa trua lên luôn Cô Gia

Có khi nào tối nay động phòng luôn a.

Bên cạnh Tống Cầm vừa thẹn vừa giận. Đại trưởng lão thật là.

Nàng chỉ gật đầu cũng không lên tiếng. Là nữ nhân Thông minh, nàng biết bây giờ Lý Thành Là chủ vị.

Lúc này Lý Thành Khẽ gật đầu.

Đại trưởng lão khách khí là người một nhà không cần đa lễ:

Đây là hắn đang kéo gần khoảng cách với Tống Cầm.

Vâng Cô Gia.

Đại trưởng lão đáp:

Lúc này Lý Thành cũng nói ra.

Hôm nay Ta và Cầm Nhi dạo phố. Vào đây ăn 1 bữa cơm. Lại có con ruồi phá đám . Ăn không ngon a.

Mà nghe đến đây Triệu Càn sắc mặt lại càng trắng bệch run lẫy bẫy.

Trước mặt hắn là người chỉ cần 1 câu cả Triệu Gia điều huỷ diêt.

Hắn không ngờ Suốt ngày coi trời bằng vung như hắn lại bị nghiệp quật nhanh đến vậy.

Đại nhân xin người tha cho tiểu nhân.

Đại nhân………..Đại Nhân.

Con mẹ ngươi câm mồm. Đây đến lượt ngươi nói sao.

Tam hoàng tử sút 1 cước vào mồm Triệu Càn. Bay nguyên nữa hàm răng

Mẹ nó bạo lực a.

Tống nhân vuốt vuốt cái trán. Tam hoàng tử thường ngày ôn hoà đây sao.

Tống gia người trong lòng phỉ nhổ. Ra tay nhanh thật. Công phu nịnh bợ của tam hoàng tử là đỉnh cấp .

Yên lặng.

Lý thành cũng bó tay đám người này rồi .

Triệu gia sao nghe nói thường ngày hung hắn càn quấy. Làm không ít chuyện xấu a.

Vậy tại sao hắn mời các ngươi các ngươi vẫn đi.

Tống Nhân và Tam Hoang Hoàng tử giật nãy mình. Đây là muốn gõ chúng ta sao?

Bẩm Cô Gia. Chúng ta đi qua đây chỉ là xả giao thôi. Không có ý định kết minh hay nâng đỡ triệu Gia.

Đúng… Đúng. Bẩm Đại nhân. Chúng ta cũng chỉ là xả giao.

Được rồi.

Triệu Càn hung hăng như vậy cũng là sau lưng có triệu gia.

Thượng Bất Chính. Hạ Tắc Loạn.

Các ngươi điều tra xem. Đáng giết nên giết.

Vâng Cô Gia.

Vâng Đại Nhân.(Tam hoàng tử không gọi Thiếu Gia được loạn vai vế)

Triệu Càn hiện tại mặt tái xanh. Hắn biết Triệu Gia xong.

Còn nưa. Đại trưởng lão.

Cô gia phân phó.

Từ hôm nay Cầm Nhi Theo Ta Vào Cung Tu Hành. Chuyện nhỏ các ngươi Giải Quyết. Chuyện Lớn không giải quyết được mới báo.

Hiểu không?

Vâng Cô Gia. Ta hiểu

Mà bây giờ trong lòng đại trưởng lão lại lộn xộn. Cô Gia Đây Là Cướp Dâu sao? Nhanh quá vậy? Phi phi đây là gia chủ về nhà chồng a.

Mà truyền lời của ta. Các gia tộc lớn nhỏ trong thành. Hễ người nào ức hiếp bình dân bá tánh . Hung hăng càn quấy, thì Gia Tộc đó không cần Ở lại Mãnh đất này. Các ngươi rõ chưa?

Cầm Nhi chúng Ta đi thôi về gặp mẹ.

Tư trang của ngươi cần gì nói 1 tiếng bọn hắn thu xếp.

Cũng không cần lắm vật tư ẩn ta toàn đặt trong giới chỉ.

Ừ vậy đi thôi.

Cung tiễn Cô Gia Gia chủ.

Cung Tiễn đại nhân. Thiếu Phu nhân.

Mà sau khi Lý Thành rời khỏi?

Tống Nhân tiến lên hỏi:

Cha còn việc triệu gia làm như thế nào?

Hừ tên tiểu tử nha ngươi suýt chút nữa hại ta.

Còn cần phải hỏi sao Triệu gia chẳng phải tốt lành gì? Diệt Đi. Sau đó truyền lời Cô Gia cho các gia tộc.

Cùng ngày Triệu Gia tân tấn Gia Tộc có khả năng Thay thế Hạ Gia. Cả nhà bị diệt người không tu luyện trục xuất.

Tiếp theo Là Hoàng Tộc Cùng tống gia truyền lời của Lý Thành. Khiến dân chúng toàn quốc đô cảm tạ. Bá tánh bình dân là tầng lớp thấp xưa nhay bị quý tộc thế gia ức hiếp không thiếu.

Còn lại các gia tộc thì nhìn Gương Hạ-Triệu hai nhà. Cũng bắt đầu giáo dục lại đám hoàn khố.

Có gia tộc còn ác hơn là đem mấy tên hoàn khố đã từng làm bậy giết hết.

Ở thế giới này. Nắm đấm lớn Mới là lý lẽ….