Cả nhà vẫn chỉ mỗi mình Hoắc Thẩm Dịch, Hoắc Thiếu Khanh và Diệp Linh là rời chỗ ngồi đứng suốt bên giường của Giản Kiều chờ đợi kết quả từ Lục Bắc Kì thôi.
Đi theo Lục Bắc Kì là một tên lính mới nhưng rất giỏi, anh ta vừa đi du học Mĩ về đã được đề cử ngay vào chức tổ phó khoa ngoại.
"Sao rồi, Giản Kiều bị làm sao vậy." Diệp Linh hỏi.
Nam Từ Liêm cởi khẩu trang ra rồi cầm cuốn vở nhỏ trên tay, miệng từ từ hé lời nhưng Hoắc Thẩm Dịch không chờ được anh dục ép cái tên lính mới này.
Cậu ta đành nói nhanh "Cô ấy có mang mà lại bị hoảng về mặt tinh thần nên ngất đi thôi, cơ thể cũng yếu ớt nữa cần bồi dưỡng nhiều vào."
Khoan, Hoắc Thẩm Dịch dừng khoảng chừng mấy phút mới định thần lại anh kéo Lục Bắc Kì ra khỏi phòng đến một góc nào đó.
Lục Bắc Kì cũng không tưởng tượng ra được lý do, điều Hoắc Thẩm Dịch muốn hỏi anh cũng muốn hỏi.
"Sao Giản Kiều có thể mang thai được, không phải cậu là người chủ trì làm việc đó hay sao?" Hoắc Thẩm Dịch giữ chặt lấy vai Lục Bắc Kì cố dò hỏi.
"Tôi làm sao biết được rõ ràng năm đó tôi và mấy vị bác sĩ đã phẫu thuật cho cậu rất thành công.
Không lẽ...." Lục Bắc Kì không dám nói thêm, chỉ sợ cái tên trước mặt này lại tên cơn gì đó.
"Rõ ràng cô ấy còn uống cả thuốc tránh thai mà, không thể nào như thế được." Hoắc Thẩm Dịch thất vọng.
Nắm đấm giáng mạnh lên tường, máu cũng rỉ ra nhẹ trên lớp da dày kia.
Quay trở về phòng Hoắc Thẩm Dịch cố gằn giọng hỏi lại thêm lần nữa "Cậu có chắc là cô ấy mang thai? Nếu cậu dám khám sai tôi có thể cho cậu trả bất kì cái giá nào."
Dù có hỏi đông hỏi tây thì câu trả lời anh nhận được từ Nam Từ Liêm vẫn vậy.
Như đinh đóng cột chắc nịch không thể sai được.
Hoắc Thẩm Dịch và Hoắc Thiếu Khanh lần lượt bỏ đi chỉ để mình Diệp Linh ở lại trong cơn vui mừng.
Lục Bắc Kì cũng để Nam Từ Liêm ra ngoài còn mình đúng lại nói vài câu gì đó với mẹ của anh bạn Hoắc.
………
Mấy ngày sau dù cho Giản Kiều có ở nhà chờ đợi Hoắc Thẩm Dịch bao lâu thì cũng không thấy anh về.
Nhưng thật ra anh vẫn không bỏ được cô chỉ là anh còn chưa chấp nhận được việc cô mang thai.
Nên cứ mỗi đêm anh lại về rồi ngủ cùng cô cho đến sang sớm lại thức dậy rời đi.
Làm việc lén lút như vậy thì cũng có thay đổi được gì? Hôm nay Hoắc Thẩm Dịch quyết định dám định sức khỏe xem sao.
Lục Bắc Kì cũng tự tay mình kiểm tra cho anh cho đảm bảo không có sơ suất gì.
Nhưng điều bất giờ tiếp theo lại làm cho Hoắc Thẩm Dịch vừa mừng vừa không muốn.
Cái cảm giác vẫn rất lạ, thì ra năm đó việc phẫu thuật vẫn có sơ suất nên anh vẫn có cơ hội sinh đẻ.
Lục Bắc Kì cũng vui thay chứ biết làm sao, chuyện cũng lỡ dở sẵn rồi cứu vãn liệu còn kịp?
Giản Kiều ở nhà lại rầu rĩ, cơm còn không ăn được mấy cô bắt đầu có triệu chứng nghén với mấy thứ thức ăn nhiều dầu mỡ, cá.
Cứ ăn từng nào là nôn ra từng đấy, Hạ Vy lo đến khóc cả ra.
Còn Tư Kim Chung thì lại bay hơi không biết là từ lúc nào.
"Giản Kiều, em cứ như này là chết mất.
Nhưng nhìn triệu chứng này không lẽ là..."
Giản Kiều gật đầu, cô rất tin tưởng Hạ Vy nên có chuyện gì là cùng nhau tâm sự.
Cô cũng coi Hạ Vy như chị ruột của mình từ lâu.
Hoắc Thẩm Dịch đi từ ngoài cửa vào, Giản Kiều vừa thấy người đàn ông thì vui mừng chạy đến gần mà ngào vào lòng anh.
Đỡ lấy cô không để xảy ra sơ suất gì, lỡ mà ngã thì lại không hay tí nào.
Cúi người ngửi hương thơm nhẹ nhàng trên mái tóc mượt mà của cô nhóc.
Anh nhẹ nhàng nói nhỏ "Tại sao em có thai mà không nói cho anh không lẽ Hạ Vy còn thân thiết với em hơn cả Hoắc Thẩm Dịch này."
Với lời chất vấn có chút đáng yêu này Giản Kiều phì cười, cô cũng tính ít hôm nữa là nói với anh nhưng nếu anh biết rồi thì thôi vậy.
Mấy hôm trước sau khi tỉnh lại nghe Diệp Linh kể thì cô mới biết là Hoắc Thẩm Dịch nghe tin cô có mang nên bỏ nhà đi rồi.
Lo lắng cho anh nhưng lại bị bà giữ lại sai người đưa cô về biệt thự dưỡng thai.
Bà không muốn cô lại vì bất kì điều gì mà lỡ mất đứa bé, lại nói sẽ thường xuyên ghé thăm cô nữa.
"Không phải đâu, tại em muốn để cho con tròn ba tuần đã mới nói với anh không lỡ lại mừng hụt thì sao?" Giản Kiều phủi ngay mấy câu hỏi của Hoắc Thẩm Dịch trong một lý do.
Vừa hết câu này Hoắc Thẩm Dịch buông lời tiếp "Thế thì tại sao lại phải uống thuốc tránh thai hại thân thể đó, em không muốn có con với anh à?"
Câu này đúng là như một con dao găm cắm mạnh vài tim cô, cô còn không biết lý do đây này.
Đúng là cô đã từng có ý nghĩ ghét bỏ anh, không muốn có con với anh nhưng rồi cô cũng dần chấp nhận anh mà.
"..." Giản Kiều không tiếp tục trả lời câu hỏi này của người đàn ông, cô im lặng một lúc thì Hoắc Thẩm Dịch lại tiếp tục nói "Em nghĩ thứ em uống là thuốc tránh thai thật sao? Anh đã vứt hết số thuốc đó rồi bảo Hạ Vy thay bằng thuốc bổ đấy haha."
Nụ cười này chính là nụ cười của kẻ chiến thắng trong truyền thuyết.
Anh làm Giản Kiều được một phen tức giận rồi.
Chúc mừng anh vì đã thành công trêu chọc cô nhóc nhà mình.
Tiếp theo là những này tháng dẫn Giản Kiều đi chơi, đi tắm suối nước nóng, đi khắp mọi nơi lãng mạn trên đời.