Tiểu Cô Nương Của Hoắc Thiếu

Chương 16: 16: Tôi Cưới Cô Đã Được Chưa





Trên đường đưa Trương Miễu Miễu về mà Bạch Kiến Sinh cũng phải than trời thở đất.

Cô hết nôn rồi lại kéo lấy anh lắc lư, tăng âm lượng nhạc rồi hát hò linh tinh.

Hỏi nhà thì cô nói không biết, thế nên Bạch Kiến Sinh đành đưa cô về nhà mình.

Hắn vào phòng tắm rửa mà quên khóa nên Trương Miễu Miễu đẩy cửa đi vào.

Bạch Kiến Sinh hoảng hồn mà hét lên, lúng túng quàng chiếc khăn tắm che thân.
" Cô vào đây làm gì? Nhanh đi ra ngoài, không thì trời cũng khó cứu cô đấy.

" Bạch Kiến Sinh nhìn người con gái trước mặt mà kiên nhẫn buông lời.

Bởi cô gái này đang rất gợi cảm, cô lôi hết đồ của Bạch Kiến Sinh ra rồi bắt đầu thay vào người mình nhưng luống quống quá nên cúc gài lệch để lộ phần trên rất rõ.
" Này cho tôi xem anh có đủ múi không?" Trương Miễu Miễu đến gần Bạch Kiến Sinh cứ thế mà đưa tay vào trong khăn sờ lấy sờ để cơ bụng của người đàn ông.
Nhưng bất ngờ là Bạch Kiến Sinh bế xóc cô lên ngồi trên bàn để đồ dùng thường ngày.


Anh ta hất hết vật dụng xuống nhà rồi cầm lấy tay của Trương Miễu Miễu.
" Cô chắc chứ? Sờ đủ chưa, đến lúc trả phí rồi đấy.

" Bạch Kiến Sinh nhìn Trương Miễu Miễu mà đòi hỏi.
Vẫn chưa hiểu chuyện gì thì cô đã bị cưỡng hôn, đấy là nụ hôn đầu của cô đó chứ đâu phải nói hôn là hôn được.

Thế nên Bạch Kiến Sinh liền được tặng ngay một cú tát khá đau.
Đúng là chọc nhầm ổ kiến lửa rồi đó.

Bạch Kiến Sinh gương mắt nhìn Trương Miễu Miễu giọng sắc bén chắc chắn " Dám tát tôi, thế thì hôm nay cô đừng hòng yên."
" A, thả tôi xuống tên đàn ông chết tiệt này." Trương Miễu Miễu đấm mạnh vào lưng chả Bạch Kiến Sinh mà hét lên.
Nhưng không ai cứu được cô nữa đâu? Nỗi buồn của người phụ nữ rồi.

Ném mạnh Trương Miễu Miễu lên giường rồi hắn xé rách chiếc áo đang xộc xệch trên người cô.

Đúng là áo của ai đó nên họ đâu có tiếc, xé rồi mai mua cả tiệm cũng được nhà giàu ai cũng vậy.
Quay trở lại biệt thự riêng của Hoắc Thẩm Dịch.
Hoắc Thẩm Dịch đấu khẩu với Giản Kiều một lúc rồi cuối cùng cũng chén luôn bữa khuya.

Rồi không biết sáng mai thức dậy Giản Kiều lại có biểu hiện thế nào đây.
.............
" A.

Cái tên này, anh là ai? " Trương Miễu Miễu vừa mở mắt là đã làm ầm ĩ lên khiến Bạch Kiến Sinh thức giấc.
Chẳng biết giải thích ra sao đây nữa, chuyện gì nên làm thì cũng làm hết cả rồi giờ có nói gì đi nữa thì cũng vô ích thôi.

" Cô làm gì cả đêm cô còn không nhớ sao? Tại cô sàm sỡ tôi trước thôi." Bạch Kiến Sinh mở mắt nhìn người con gái đang tức tối trước mặt.

À mà nhìn kĩ lại thì sắp khóc rồi, thấy thế Bạch Kiến Sinh liền ngồi phắt dậy mà bắt đầu dỗ dành.


Nhưng cũng lạ dỗ dành mà kiểu như Bạch Kiến Sinh thì ai mà chịu nổi đây.

" Tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô, đây là thẻ của tôi cô cứ cầm hết đi coi như tôi đền một đêm cho cô vậy.

"
" Một đêm? Anh xem một đêm của tôi đổi được bằng tiền à, một đêm này đã đủ hủy hoại cuộc đời tôi rồi đấy.

Rồi sau này còn ái dám cưới tôi nữa, ba mẹ tôi sẽ đánh chết tôi mất." Trương Miễu Miễu cuối cùng không nhịn được nên vẫn mít ướt mà khóc trước mặt Bạch Kiến Sinh rồi than hết cái này sang cái khác.
" Tôi cưới cô đã được chưa? " Bạch Kiến Sinh cứ thế mà chắc nịch việc cưới xin trước mặt Trương Miễu Miễu.
Nhưng cô lại càng khóc lớn hơn mà hỏi " Anh lại là ai?" Bạch Kiến Sinh nãy giờ vẫn chưa lộ danh tính nên làm con gái nhà người ta sợ chết khiếp là vậy.
" Bạch Kiến Sinh, con cả nhà Bạch gia đừng nói cô không biết đấy nhé.

" Bạch Kiến Sinh nhìn cô gái đối diện mình mà giới thiệu bản thân.
Bạch...Bạch Kiến Sinh ư? Là cái tên bạn của Hoắc Thẩm Dịch sao? Không phải anh ta ghê gớm lắm sao, nhưng nhìn người này có chắc là Bạch Kiến Sinh không đây? Không thể tin được là Bạch Kiến Sinh đang ở trước mặt mình nên Trương Miễu Miễu đành phải tìm cách khác để chứng minh được thân phận hắn là hàng thật giá thật.
" Anh lấy gì để chứng minh mình là Bạch Kiến Sinh đây, tôi không tin.

Rõ ràng lời đồn rõ khác nhưng nhìn anh không giống một tí nào." Trương Miễu Miễu lên giọng.
Bạch Kiến Sinh liền đưa bài đăng lên hotsearch lúc trước cho cô xem, lúc này Trương Miễu Miễu mới tin là thật.

Nhưng cô phải ra điều kiện với tên này không cô sợ hắn lật lọng như bao người mất.


" Anh phải để tôi ra ba điều kiện, không thì tôi..."
" Được." Có cần đồng ý nhanh đến vậy không? Còn chưa nói là gì mà nhưng thôi kệ, cô cứ nous trước vậy.
" Thứ nhất, anh phải giao hết thẻ tín dụng cho giữ chứ một cái này thì ít quá.

Thứ hai, tôi gọi anh thì anh phải xuất hiện vì anh phải chịu trách nhiệm với tôi mà.

Thứ ba, ừm...chưa nghĩ ra nên để sau đi, chỉ thế thôi anh có ý kiến không?" Trương Miễu Miễu nhìn Bạch Kiến Sinh mà hỏi.
Nhưng Bạch Kiến Sinh cũng chẳng có ý kiến gì mà gật đầu đồng ý cả.

Lại còn nói lúc nữa anh sẽ đưa cô về nhà.
" À quên, tôi còn phải đi học.

Anh giúp tôi tìm bộ quần áo rồi đưa tôi tới trường học là được." Trương Miễu Miễu gấp gáp nhìn Bạch Kiến Sinh rồi bản thân khoác vội chiếc áo của người ta.
Nhìn cô mặc chiếc áo sơ mi của hắn mà lũng thũng, lon xon chạy vào nhà vệ sinh khiến hắn bất giác nở nụ cười thích thú..