Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 85: Thêm Dầu Vào Lửa.






Khi hạm đội liên hợp 10 đi đến cuối hình song V, chuẩn bị di chuyển theo cánh bên, nhân viên radar kỳ hạm đột nhiên hốt hoảng hét lớn: “Địch tấn công! Ở phía trước …”
Những lời còn lại kia anh ta không thể hét tiếp được nữa, vì hàng ngàn hàng vạn chùm laser từ trong vũ trụ sâu thẳm bắn ra, đã nhào đến trước mắt.
7 vạn chiến chiến hạm Liên Bang này bị dính đòn tấn công đầu tiên này, trong nháy mắt đã bị tiêu hủy đi 4/5 binh lực.
Bọn họ vì phần phía trước của chiến hạm đối diện với chùm laser, cho nên sau khi trúng đạn không dễ dàng bị nổ, còn nòng pháo hướng về người ta, những chiến hạm khác sắp xếp theo trận hình chữ V thì thảm rồi, có thể nói là lưng đối diện với địch, hơn nữa còn sắp xếp thành cái trận hình giống như là thằng ngốc đứng chịu đánh vậy.
Dường như là chỉ cần tùy tiện bị một tia laser bắn trúng nòng pháo, sẽ lập tức phát nổ, do đó 4 hạm đội khác vì cái chiêu đánh sau lưng này, chỉ trong chốc lát đã tổn thất 1/10 binh lực.
Trận hình hạm đội Liên Bang sau khi tổn thất nặng nề liền hỗn loạn lên.
Sỹ quan chỉ huy 20 vạn binh lực Lôi Tư Liên Bang đang đuổi đến nhìn thấy cảnh này, bất giác cười hét lớn: “Hệ thống chỉ huy của quân địch đã bị hủy rồi! Tấn công cho ta.”
Mệnh lệnh này được đưa ra, 20 vạn quân Lôi Tư tổ chức thành trận hình tấn công, tấn công về phía quân Liên Bang từ trận hình chữ V biến thành trận hình chữ U.
12 vị sỹ quan chỉ huy Liên Bang vừa mới vì quân phía sau bị pháo kích mà giật mình, nhìn thấy địch xáp lại gần, liền ra lênh giống nhau: “Những chiến hạm không bị bắn trúng lập tức hồi phục trận hình! Tất cả hỏa pháo ngắm bắn vào phía trước của kẻ địch, bắn!”
Tiếng bắn vừa dứt, những chiến hạm phía trước không bị hư hại gì của Liên Bang, lập tức vừa ngắm nòng pháo vào cái đỉnh hình nón bắn, vừa bắt đầu di chuyển vị trí, một trận hình chữ W dần dần xuất hiện trước mắt kẻ địch.
Sỹ quan chỉ huy núp đằng sau của quân Lôi Tư, nhìn thấy đỉnh hình nón của trận hình của quân mình bị mài bằng, bất giác kinh ngạc hét lên: “Sao bọn họ còn có tính tổ chức? Lẽ nào hệ thống chỉ huy của bọn họ không bị tiêu diệt sao?”
Điều mà sỹ quan chỉ huy của quân Lôi Tư không thể tưởng tượng được là, những sỹ quan chỉ huy xuất thân từ phái trẻ này, hoàn toàn không theo thông lệ sắp xếp kỳ hạm ở chính giữa hạm đội hoặc là ở phía đuôi, mà là lúc xung phong thì ở trước tiên nhất, lúc rút lui thì ở sau cùng.
Lúc phía trước bắt đầu chiến đấu ác liệt, đã 3 vị sỹ quan chỉ huy hạm đội liên hợp 10 nước mắt chảy đầy khuôn mặt, đã lau đi nước mắt, dẫn những thuộc hạ còn lại, bắt đầu cứu viện những chiến hạm bị tấn công kia.
Bọn họ vốn là theo lời răn mình của những người của phái trẻ xung phong phía trước, rút liu phía sau, ở phía sau làm bộ đội che chắn, nhưng không ngờ những người đã chuẩn bị hi sinh như bọn họ, lại vì lý do này mà vẫn còn sống.
Dưới tình hình giao chiến của những chiến hạm đẳng cấp không có sự chênh lệch của hai bên, chỉ có thể dựa vào sự phối hợp hay không của những trận hình, sự cao thấp của năng lực chỉ huy, ít nhiều của binh lực để phân thắng bại.
Theo tiêu chuẩn này mà tính toán, quân phía Lôi Tư đều không thể đuổi theo kịp quân Liên Bang về các phương diện, thất bại có thể nói là nắm chắc, nhưng lúc quân Liên Bang đánh nhau với những phản quân trước mắt bắt đầu có sự hỗn loạn, ở phía vừa bắn ra chùm laser hồi nãy, xuất hiện vô số quân Lôi Tư.
Sự xuất hiện của quân Lôi Tư, quân Liên Bang hoàn toàn không bất ngờ, bọn họ sớm đã ý thưc được, bởi vì nếu đã có chùm laser từ xa tấn công, đương nhiên sẽ có một lượng lớn chiến hạm đến.
Lúc quân Liên Bang vừa mới nãy tấn công quân Lôi Tư đã bắt đầu chiếm ưu thế, đã dần dần để cho những chiến hạm phía sau quay đầu cảnh giới, cho nên đám quân Lôi Tư này vừa mới xuất hiện, quân Liên Bang liền dùng vô số chùm laser nghênh đón bọn họ.
Đám quân Lôi Tư sô lượng binh lực khoảng 30 vạn chiến hạm, đang bay nhanh về phía trước này, liền bị vô số chùm laser bắn cho choáng váng cả lên.
Nhìn thấy chiến hạm của địch bắt đầu nổ, những tướng sỹ của quân Liên Bang đều hoan hô lên, nhưng tiếng hoan hô của bọn họ đã nhanh chóng dừng lại, bởi vì bọ họ từ trên màn hình nhìn thấy, trong những chiếc chiến hạm bị tấn công, những chiếc chiến hạm nổ chỉ có mấy chiếc, những chiếc khác giống như hoàn toàn không có chuyện gì tiếp tục nhào đến phía trước.
“Tiêu rồi! Chiến hạm của đối phương cao cấp hơn của chúng ta!” Một nhân viên radar có hiểu biết liền kinh ngạc hét lên.
“Không cần hốt hoảng cho dù đẳng cấp chiến hạm của bọn họ cao hơn chúng ta, cũng chỉ là một bộ phận nhỏ, hơn nữa binh lực của chúng ta nhiều hơn đối phương gấp 3 lần! Tấn công cho ta!”

3 vị sỹ quan chỉ huy hạm đội liên hợp 10 đảm nhận chức sỹ quan chỉ huy lâm thời trận hình phía sau, nhìn thấy các binh sỹ của mình có chút lo lắng, vội nói với cả trận hình phía sau những lời này.
Các binh sỹ suy nghĩ, cũng đúng, toàn quân Lôi Tư chỉ có 10 vạn chiếc chiến hạm phổ thông, 80% còn lại là những chiếc chiến hạm cấp thấp giống như mình, hơn nữa quân bên mình có vô số chiếc chiến hạm cấp thấp, 30 vạn chiếc chiến hạm phổ thông, tuyệt đối có thể đánh thắng.
Sau khi nghĩ đến những điều này, sỹ khí của các binh sỹ phấn chấn lên, bắt đầu tấn công phản kích.
Các sỹ quan chỉ huy quân Liên Bang đang giao chiến ở phía trước nhìn thấy trận hình phía sau binh lực không đủ, liền chuẩn bị phái một hạm đội quay lại chi viện, nhưng cái đề án này đưa ra, liền hỗn loạn cả lên, bởi vì các sỹ quan chỉ huy cảm thấy kẻ địch phía trước này chỉ cần hai hạm đội ở lại là có thể giải quyết được, 30 vạn đại quân phía sau mới là trọng điểm. Dù gì là một câu nói: cục xương tươi mới, ai cũng muốn cắn vài miếng.
Những sỹ quan chỉ huy này sau khi thảo luận xong, quyết định phái hạm đội liên hợp 8, 9 tăng viện cho phía sau, hạm đội liên hợp 6, 7 tiếp tục ở lại chiến đấu với kẻ địch phía trước.
Sỹ quan chỉ huy hai trận trước sau của quân Lôi Tư không phải ngu ngốc, nhìn thấy nhóm quân dày phía trước bắt đầu mỏng dần, còn phía sau thì bắt đầu dày lên, liền hiểu được ý đồ của quân Liên Bang.
Hai sỹ quan chỉ huy của quân Lôi Tư dường như có sự thông hiểu lẫn nhau, lúc quân Liên Bang bắt đầu di chuyển, đồng thời ra lệnh: “Toàn quân tấn công! Chen vào trận doanh của kẻ địch cho ta! Làm loạn trận hình của bọn họ!”
Mệnh lệnh của họ đưa ra, quân Lôi Tư không sợ chết toàn lực tấn công về phía quân Liên Bang.
Cảm nhận được sự tấn công mãnh liệt của kẻ địch, các sỹ quan chỉ huy của quân Liên Bang cũng không phải là kẻ ngốc, liền hiểu được ý đồ của kẻ địch, cho nên bọn họ vội ra lệnh: “Ngăn chặn sự tấn công của địch! Vừa chống lại sự tấn công vừa rút lại di chuyển thành trận hình tròn!”
Lúc này từ trên khoảng không vũ trụ nhìn xuống, có thể nhìn thấy quân Liên Bang dưới sự tấn công mãnh liệt của kẻ địch, trận hình chữ W không thể duy trì được nữa, nhưng quân Liên Bang hoàn toàn không để cho kẻ địch chen vào trận hình, bắt đầu vừa ngoan cường chống địch, vừa dần dần thu hai cánh đang dang ra về.
Rất nhanh, một trận hình hình tròn phòng ngự toàn phương vị, đã xuất hiện trước mắt quân Lôi Tư.
Còn hai trận hình tấn công trước sau của quân Lôi Tư, cũng vào lúc này thay đổi trận hình, hai bên của hai trận liên lại làm một, tổ thành một trận hình tròn bự, bao vây quân Liên Bang lại.
Mặc dù quân Liên Bang bị ép buộc thành trận hình phòng ngự, hơn nữa cũng trong cuộc giao chiến lúc này đã tổn thất rất nhiều chiến hạm, nhưng so với binh lực quân Lôi Tư trước mắt, vẫn chiếm ưu thế hơn.
Mặc dù các sỹ quan chỉ huy quân Liên Bang trước khi bị bao vây đã nghĩ đến tổ chức đột phá vòng vây, nhưng tố chất của quân Liên Bang hoàn toàn không thể để bọn họ như ý.
Bên trong quân Liên Bang đại đa số đều là tân binh chưa từng ra chiến trường, trong tình hình chiến đấu bình thường, những chiến sỹ này còn có thể tiến hành chiến đấu dưới sự ra lệnh của cấp trên, đồng thời còn vô cùng hưng phấn tiến hành tấn công. Nhưng khi đang chiến đấu biến thành thê thảm phức tạp, sự hưng phấn của những binh sỹ này đã biến mất, bắt đầu xuất hiện ý thức hốt hoảng lo lắng, trong lúc chiến hạm quay về phòng ngự, có rất nhiều chiến hạm vì những sự cảng thảng của những nhân viên lái mà đâm vào nhau chìm nghỉm.
Bây giờ sự hốt hoảng của tân binh còn chưa bình định lại được, không phải là thời cơ tốt để tiến hành tấn công.
Còn quân Lôi Tư cũng vì binh lực của mình yếu kém, hơn nữa những tân binh bên phía mình cũng bắt đầu xuất hiện tình trạng kia giống như của các binh sỹ Liên Bang, cho nên quân Lôi Tư cũng không có ý định tấn công.
Hai bên cứ như vậy vòng thành một vòng tại chỗ không ngừng tấn công lẫn nhau. Mặc dù mỗi lần chùm laser bắn ra, hai bên đều có mấy trăm chiếc chiến hạm trận vong, nhưng nếu so với sự tấn công mãnh liệt hồi nãy, mức độ tổn thương này chỉ là vết thương ngoài da mà thôi.
Trên trận tuyến biên giới tinh hệ Mộc Lợi bên cạnh tinh hệ Đức La, một nhóm chiến hạm số lượng hoảng gần 10 vạn, đang lặng lẽ dừng lại tại đây.
Trong kỳ hạm của nhóm chiến hạm, Lý Đào lặng lẽ nhìn hình ảnh trên màn hình, còn những hình ảnh này chính là hình ảnh tình hình thực tế giao chiến của quân Liên Bang và quân Lôi Tư phía tinh hệ Đức La.
Lúc này Đường Đặc Lôi Tư đang đứng bên cạnh xoa tay hưng phấn nói: “Thưa ngài sỹ quan chỉ huy, có thể hành động được rồi chứ?”
Lý Đào nở một nụ cười kỳ lạ, gật đầu nói: “Xuất động đi.”
Lời này của Lý Đào không nói to lắm vang lên, gần 10 vạn chiến hạm lập tức sôi lên, tất cả động cơ đang hoạt động chờ đợi liền vận chuyển tăng tốc lên.
Phía sau của gần 10 vạn chiến hạm phun ra lửa, nhanh chóng xuyên qua biên giới tinh hệ, đi vào tinh hệ Đức La.
Các sỹ quan chỉ huy Liên Bang trong nội bộ hình tròn vừa chỉ huy chiến đấu, vừa chỉnh đốn sỹ khí chuẩn bị đột phá vòng vây, mặc dù sớm đã từ radar phát hiện hạm đội gần 10 vạn binh lực đang tăng tốc bay đến, nhưng bọ họ cho rằng kẻ địch cho dù có nhiều hơn 10 vạn, trừ đi những chiếc chiến hạm bị bắn hư, bây giờ kẻ địch cũng chẳng qua là có khoảng 40 vạn, còn chiến hạm của Liên Bang mình thì khoảng 80 vạn, hoàn toàn không cần lo lắng.
Hơn nữa, theo hiển thị của tình báo, binh lực phản quân tổng cộng khoảng 90 vạn, bây giờ bên phía tinh hệ Tư Văn có khoảng 40 vạn, còn tinh hệ Đức La tức sẽ phái đến 50 vạn, bây giờ phản quân đã phái đến đội quân cuối cùng, chỉ cần đánh bại bọn họ, thì có thể trực tiếp tấn công thủ phủ phản quân!
Các sỹ quan chỉ huy nghĩ đến đây, liền hưng phấn ra lênh cho các thuộc hạ chuẩn bị tấn công, nhưng vào lúc này, bọn họ đột nhiên phát hiện trận hình tròn bao vây bên ngoài quân Lôi Tư đột nhiên dừng bay vòng, đồng thời tách ra một thông đạo.
“Tiêu rồi!”
Lúc từ này vừa mới xuất hiện trong não của các sỹ quan chỉ huy, hạm đội 10 vạn chiến hạm do Lý Đào chỉ huy, giống như bầy ong bị chọc giận, nhào đến trận hình tròn của quân Liên Bang.
Lúc mới bắt đầu, các binh lính bắn pháo của Liên Bang giống như trước đây khong lâu mải tấn công, nhưng bọn họ nhanh chóng hốt hoảng phát hiện, chùm laser mình bắn không thể gây ra bất kỳ tổn thương gì cho kẻ địch, còn chiến hạm kẻ địch tùy tiện bắn một tia laser, thì có thể khiến cho quân phòng hộ của chiến hạm giảm đi rất nhiều, đồng thời nhanh chóng tan vỡ, chiến hạm mất đi quân phòng hộ quả thực là chỉ cần một pháo là chết!
Những binh lính lái phi thuyền nhìn thấy cảnh này đầu tiên hốt hoảng lên, bọn họ không muốn bị một pháo bắn chết! Vì thế bọn họ bắt đầu không theo điều khiển, lái chiến hạm theo phản xạ có điều kiện lẩn tránh những chùm laser của địch.
Chiến hạm gặp phải tấn công bắt đầu hốt hoảng, khiến cho trận hình tròn chặt chẽ xuất hiện khe hở, còn 10 vạn chiến hạm của địch này thì nắm chắc cơ hội tốt này, ra sức tấn công vào khe hở chen vào trong.
Quân Liên Bang bị xé ra một khe hở mặc dù liều chết chuẩn bị sửa chữa vết thương lại, nhưng những chiếc chiến hạm đảm nhận nhiệm vụ tiên phong của phản quân này đều cao cấp hơn chiến hạm của mình, chỉ đành bất lực nhìn khe hở càng ngàng càng to.
Các sỹ quan chỉ huy hạm đội liên hợp phụ trách chỉ huy các phương diện khác, phát hiện kẻ địch phía bên mình bắt đầu xuất hiện tập trung tại một điểm khác, vội quan sát bản đồ hình ảnh cả chiến dịch, sau khi phát hiện kẻ địch có ý định phân chia mình, cuối cùng, hạm đội Liên Bang có nhiều sỹ quan chỉ huy hạm đội liên hợp năng lực bình thường xuất hiện một sai lầm không thể tránh được.
Do thời gian cấp bách, các sỹ quan chỉ huy không thương lượng với nhau trực tiếp hạ lệnh, có vị sỹ quan chỉ huy ra lệnh hạm đội cố địa phòng thủ; có vị sỹ quan chỉ huy ra lệnh truy kích chiến hạm đang di chuyển của địch; có sỹ quan chỉ huy ra lệnh di chuyển đến khe hở nghênh đón chiến hạm địch tấn công.
Các hạm trưởng chiến hạm đồng thời nhận được các loại mệnh lệnh, nghĩ cũng không thèm nghĩ liền hành động theo mệnh lệnh của sỹ quan chỉ huy trực tiếp của mình, cũng có nghĩa là, mỗi chiến hạm đội đội liên hợp, đều theo kết cấu tổ chức của hạm đội đơn, phân thành 3 bộ phận hành động.
Nếu như những hạm đội liên hợp không tập hợp lại với nhau, nhiều lắm một hạm đội liên hợp phân thành 3 bộ phân, mạnh ai nấy chiến đấu mà thôi.
Nhưng bây giờ các hạm đội liên hợp đều đang tập hợp lại với nhau, những chiến hạm cùng một hạm đội dường như đều phân tán khắp nơi, phía đông một chiếc, phía tây một chiếc; lúc hạm trưởng tuân theo mệnh lệnh tự mình hành động, hạm đội trận hình hình tròn, có chiếc thì bay về phía ngoài đột kích, có chiếc thì ở lại tại chỗ, có chiếc thì di chuyển về phía trong, chỉ trong chốc lát, đã khiến cho trận hình biến thành vô cùng hỗn loạn.
Nếu như từ phía trên cao vũ trụ nhìn xuống, quân Liên Bang giống như con chuột bị cái bao bố hình tròn nhốt lại, không ngừng chạy loạn, còn quân Lôi Tư vốn dĩ bao vây thành hình tròn xung quanh, thì giống như đàn ong đột nhiên phát hiện trên thân kẻ địch bị bao chặt, không sơ hở nơi nào, bộc lộ ra một phần da trắng nõn, tranh nhau lao đến chỗ này, sau đó lạnh lùng chích vào chỗ này.
Trận hình tròn này của quân Liên Bang nhanh chóng bị lưỡi đao không ngừng gia tăng độ dài của quân Lôi Tư chém ra làm hai, tiếp đó quân Lôi Tư liền từ trong trung tâm hình tròn tứ tán ra, nhanh chóng khiến cho hai nửa hình tròn tan rã.
Đến nông nỗi này, quân Liên Bang đang hỗn loạn chỉ có thể bị quân Lôi Tư thừa thắng xông lên tấn công.
Cuối cùng, một số binh sỹ Liên Bang ý thức được mình không có cách nào sống sót, bắt đầu mất đi lý trí dùng chiến hạm chứ không phải là hỏa pháo để tấn công quân Lôi Tư, còn những chiếc chiến hạm bị quân Lôi Tư bao vây thậm chí trực tiếp sử dụng bước nhảy không gian, đưa những chiến hạm xung quan đi vào không gian gấp khúc, đi vào thế giới hắc động không người biết.
Quân Liên Bang điên cuồng phản kích giống như những chú chó điên, khiến cho quân Lôi Tư giật mình, nghĩ đến mình đã chiến thắng, hà tất phải cũng những tên điên này đánh đến lưỡng bại câu thương? Cho nên quân Lôi Tư bắt đầu tăng tốc lùi về sau tập kết, để tiện cho hỏa pháo phát huy uy lực.
Nhìn thấy cảnh này, các sỹ quan chỉ huy Liên Bang nãy giờ khổ tâm gắng sức chống đỡ, đương nhiên không bỏ qua cơ hội này, lập tức ra lệnh rút lui.
Dưới sự chung sức hợp tác của những sỹ quan chỉ huy còn sống này, quân Liên Bang bắt đầu rút lui có trật tự.

Nhưng quân Lôi Tư làm sao có thể bỏ qua miếng mồi ngon đã đưa vào trong miệng được cơ chứ? Đương nhiên là lập tức tấn công.
Cho dù các sỹ quan chỉ huy quân Liên Bang có lợi hại đến cỡ nào đi chăng nữa, lúc này cũng không thể khống chế thuộc hạ không tháo chạy.
Các sỹ quan chỉ huy Liên Bang đã cảm giác được không có tương lai, đều móc ra khẩu súng bên người nhắm vào đầu của mình, chuẩn bị tạ tội với những chiến hữu đã hi sinh.
Nhưng đúng vào lúc này, quân Lôi Tư đang điên cuồng đồ sát quân Liên Bang, đột nhiên toàn bộ dừng lại, sau đó dường như giống như ngồi trên đống lửa vậy quay đầu bỏ chạy, còn lúc này, quân Liên Bang bị đánh đến sợ hãi kia sớm đã chạy khỏi tinh hệ Đức La.
Thống kê sau sự kiện, quân Liên Bang chỉ trong chiến dịch này đã tổn thất hơn 85 vạn chiếc chiến hạm, những chiếc chiến hạm còn lại toàn bộ đều thương tích đầy mình, không một chiếc nào lành lạnh.
15 vị sỹ quan chỉ huy hạm đội trước chiến dịch vừa mới thăng làm trung tướng, sau trận chiến chỉ còn lại 4 vị, 60 vị tướng quan trước chiến dịch vừa được thăng làm thiếu tướng, sau trận chiến chỉ còn lại 11 vị.
Chiến dịch lần này số lượng thương vong quân Liên Bang tổng cộng hơn 25700 vạn người, trong đó mất tích hơn 2000 vạn, nhưng mất tích trong chiến tranh vũ trụ, cũng đồng nghĩa với việc tử vong.
So với quân Liên Bang, thương vong của quân Lôi Tư có thể nói là rất nhẹ.
Quân Lôi Tư không có vị tướng lĩnh cấp tướng nào chết trong chiến dịch, chiến hạm tổn thất hơn 20 vạn chiếc, thương vong hơn 6000 vạn người.
Đến lúc này, chiến dịch ở tinh hệ Đức La diễn ra được hơn 20 tiếng, hai phe địch ta tổng cộng xuất động 160 vạn chiếc chiến hạm này, đã kết thúc một cách kỳ lạ như thế …
Sau khi nghe xong diễn biến sự việc, đang ngồi bệt dưới đất, Khảm Mục Kỳ chỉ có thể dùng ánh mắt vô thần nhìn phía trước, miệng thì lầm bầm nói: “Tiêu rồi, toàn bộ tiêu rồi, cái gì cũng tiêu rồi …”
Nhân viên tình báo nhìn thấy dáng vẻ này của cấp trên hốt hoảng lớn tiếng nói: “Thưa sếp, mặc dù quân bên phía Đức La của ta thất bại, nhưng quân bên phía Tư Văn đã giành được thành công cực lớn, hạm đội liên hợp 1 do trung tướng Ngụy Phi soái lĩnh không những tiêu diệt tất cả phản quân tinh hệ Tư Văn, hơn nữa còn tấn công vào tinh hệ Mộc Lợi của phản quân, tiếp cận hành tinh Hào Tư thủ phủ phản quân!”
Nghe thấy lời này, Khảm Mục Kỳ lập tức tinh thần hưng phấn nhảy lên, nhìn chằm chằm nhân viên tình báo hỏi: “Hạm đội liên hợp 1 đánh bại tất cả phản quân tinh hệ Tư Văn?”
Nhân viên tình báo sửa lời nói: “Thưa sếp, không phải là đánh bại, mà là tiêu diệt, tinh hệ Tư Văn đã không còn bất kỳ một đội phản quân nào tồn tại.
Anh ta đương nhiên không dám nói còn có sự tồn tại phản quân chạy ra khỏi tinh hệ Tư Văn đến đánh hai hạm đội liên hợp, nhưng theo tin mật báo mới nhất mà anh ta có được, lúc hạm đội liên hợp 1 áp sát hành tinh Hào Tư thủ phủ phản quân, đám phản quân này đã vứt bỏ sự truy đuổi hai hạm đội liên hợp của hắn chạy về tinh hệ Mộc Lợi.
Như vậy, cho dù mình có che dấu không báo cáo tình hình phản quân duy nhất chưa bị hạm đội liên hợp 1 tiêu diệt này, tin rằng cũng sẽ chẳng có ai truy cứu.
Khảm Mục Kỳ hai mắt phát sáng gật đầu, lại hỏi lần nữa: “Hạm đội liên hợp 1 đã áp sát thủ phủ phản quân?”
Nhân viên tình báo gật đầu mạnh, nói một cách chắc chắn: “Đúng vậy, hạm đội liên hợp 1 đã tiến vào phạm vi cảnh giới của thủ phủ phản quân, đang tiêu diệt căn cứ phòng không hành tinh lân cận, tin rằng không lâu sau sẽ tấn công vào thủ phủ phản quân!”
“Được, được lắm! Ha ha ha, quả thực là quá tốt rồi! Ngụy Phi không hổ là tinh anh phái trẻ, không hổ ta chọn anh ta làm sỹ quan chỉ huy hạm đội liên hợp 1, không hổ ta cố ý điều cho anh ta 1 vạn chiến hạm cao cấp! Được, ra lệnh toàn quân, khen thưởng hạm đội liên hợp 1, thăng Ngụy Phi lên làm trung tướng! Nói với Ngụy Phi, yêu cầu anh ta nhanh chóng tiêu diệt thủ phủ phản quân, nhanh chóng kết thúc cuộc nội chiến Liên Bang này!”
Sau khi ra những mệnh lệnh này xong, tâm tình của Khảm Mục Kỳ lập tức tốt lên nhiều, mặc dù bên mình có hàng ngàn hàng vạn chiến hạm bị hủy, nhưng thủ phủ của phản quân sắp đánh hạ, chỉ cần có điều này kết thúc cuộc nội chiến, huân chương nhất thống Liên Bang, cho dù có tiêu hủy đi cả triệu chiến hạm, cũng hoàn toàn không đáng là bao!
Khảm Mục Kỳ vì căng thẳng quá độ mà cảm thấy cổ họng có chút khô, sau khi tự mình rót ly rượu, lắc lắc ly rượu một lát, đưa ly rượu lên miệng, chuẩn bị thưởng thức ly rượu tiêu biểu cho chiến thắng sắp đến.
Đầu lưỡi của Khảm Mục Kỳ vừa mới chạm vào một chút mùi vị của rượu, âm thanh cảnh báo đột ngột vang lên trong căn phòng chỉ huy này.
Còn lúc Khảm Mục Kỳ thì sững người giữ nguyên động tác đang uống rượu này, không biết chuyện gì đang xảy ra, một nhân viên tình báo hốt hoảng chạy vào hét lên: “Không xong rồi, thưa xếp! Đế quốc Ngân Ưng …Đế quốc Ngân Ưng xâm lược! Đã chiếm lĩnh được cả tinh hệ!”
“Khuông lang” một tiếng, ly rượu trong tay Khảm Mục Kỳ rơi xuống đất, mặt đất lập tức nhuốm màu sắc đỏ máu tươi của rượu.
Mười mấy phút sau, trên kỳ hạm đội tàu tuần tra nào đó tuần tra biên giới tinh hệ Cổ Long Vân, trung tá phân đội trưởng ngồi trên ghế chỉ huy, đang sử dụng kênh bảo mật nói chuyện cùng với bạn gái thiếu tá đang ở phòng thông tấn phương xa.
Nữ thiếu tá rất lo lắng hỏi: “Anh ở biên giới tuần tra nhớ cẩn thận, theo tình báo hiển thị, bên phía Đế quốc Ngân Ưng kia có 1 hạm đội cảnh giới biên giới binh lực 5 vạn.”
Trung tá lớn tiếng nói: “Yên tâm đi, bộ đội cảnh giới Đế quốc Ngân Ưng sẽ không chạy qua biên giới đâu, chỉ đi qua đi lại trong địa bàn của bọn họ thôi.”
Nữ thiếu tá không hiểu hỏi: “Sao anh lại khẳng định như vậy? Lần trước Đế quốc Ngân Ưng không phải là đã có hạm đội xâm nhập rồi sao? Anh dám đảm bảo bọn họ lần này sẽ không xâm nhập lần nữa không?”
“Ha ha, Bộ ngoại giao không phải đã giải thích qua rồi sao? Lần trước xâm nhập là do 1 trong 7 đội cấm vệ quân Đế đô của Đế quốc Ngân Ưng, sỹ quan chỉ huy đều là vương công quý tộc, đương nhiên là dám làm loạn khắp nơi. Còn chúng ta là đang đối diện với bộ đội cảnh giới Đế quốc Ngân Ưng kia, lấy đâu ra cái dũng khí của các vương công quý tộc a, nếu như bọn họ dám xâm nhập vào, bọn họ sẽ lập tức bị xử chết!” Trung tá nói một cách đắc ý.
“Cẩn thận chút vẫn hơn, trong nước đang diễn ra nội chiến, còn có hải tặc hoành hành, bên ngoài này lại có cường địch xâm nhập, Liên Bang chúng ta thật sự là xong rồi.” Nữ thiếu tá than thở nói.
“Được rồi, anh sẽ chú ý. Hài, nói thật, anh thật không hiểu ý của cấp trên, bảo những binh lính phương bắc như chúng ta chạy đến đóng giữ phía đông làm gì? Đóng giữ thì đóng giữ đi còn không định ra một kỳ hạn nào, cách nhà xa như thế thật là ý tưởng lạ.” trung tá cảm thán nói.
“Cấp trên không phải đã nói là bình định xong nội chiến là sẽ điều chúng ta trở về sao? Sao mà có thể định ra được kỳ hạn? Nữ thiếu tá không hiểu hỏi.
“Hài, Cấp trên cao nhất của chúng ta là ai? Là vua phương bắc đó, em nghĩ ông ta bây giờ đang chiếm giữ tinh hệ Cổ Long Vân sẽ buông tay ra sao?” Trung tá hỏi ngược lại.
Nữ thiếu tá chau mày: “Sao lại nói khó nghe như thế, giống như Liên Bang chúng ta là bị quân phiệt cát cứ vậy.”
Trung tá bĩu môi nói: “Vốn dĩ là vậy mà, nói cho em biết, Liên Bang chúng ta …”
Trung tá nói đến đây đột nhiên ngẩng đầu nhìn ra xa, sau đó căng thẳng nói: “Hình như có tình hình, đợi sau này sẽ nói ….”
Trung tá vừa nói lời này xong, hình ảnh đã đột nhiên bị ngắt, khiến cho nữ thiếu tá hoảng hốt gọi mãi.
Nhanh chóng, nữ thiếu tá biết được hình ảnh tại sao lại bị đứt đoạn, bởi vì hạm đội tuần tra biên giới của Liên Bang đã bị Đế quốc Ngân Ưng tiêu diệt.
Đế quốc Ngân Ưng nhân cơ hội Vạn La Liên bang nội chiến và hải tặc hoành hành, đột nhiên tấn công, xâm lược Vạn La Liên bang trên quy mô lớn.
Hạm đội cấm vệ quân số 3, 4 do Đạt Luân Tư (Dalence) và Khải Tư Đặc (Kester) soái lĩnh, theo sau đại quân từ xa, chầm chậm ung dung đi vào lãnh địa của Liên Bang.
Khải Tư Đặc (Kester) bỏ cương vị của mình chạy đến chỗ kỳ hạm của Đạt Luân Tư (Dalence) uống rượu, sau khi nhìn thấy xác chiến hạm quân Liên Bang bị tiêu diệt kia, bất giác cười nói: “Quân Liên Bang thật là ngu ngốc, phát hiện ra chúng ta xâm lược, lại không thèm chạy trốn, ngược lại còn ở đó phát điện cảnh cáo, ha ha, kết quả là nhận được kết cuộc này.”
Đạt Luân Tư (Dalence) không để ý nói: “Bọn họ đều là như vậy cả, không phải lần trước chúng ta có nhiệm vụ, chỉ đơn giản hai chúng ta đã có thể nuốt trọn tinh hệ Cổ Long Vân này rồi.”
“Ha ha, nói đến đây, quân bộ Đế quốc lại phải tặng huân chương cho chúng ta, nếu như không có tư liệu mà chúng ta lấy về, sao lại có thể lặng lẽ mà tiêu diệt được các điểm cảnh giới khắp nơi ở biên giới được cơ chứ?” Khải Tư Đặc (Kester) cười nói.
“Đừng tưởng bở, chúng ta quay trở về không phải là đã được thăng lên 1 cấp rồi sao? Hơn nữa còn được thăng lên làm Tử Tước, anh còn muốn yêu cầu gì nữa?” Đạt Luân Tư (Dalence) cũng cười nói.

Khải Tư Đặc (Kester) sau khi uống một ngụm rượu, không để ý nói: “Tôi nói anh nghe, hai cái ông lão kia đều đã là người lớn tuổi cả, sao lại còn tự mình đảm nhận chính phó tổng chỉ huy? Lẽ nào là không tin tưởng chúng ta?”
Đạt Luân Tư (Dalence) cười nói: “Sao? Anh muốn làm tổng chỉ huy sao? Đừng có mà nằm mơ, lần này xuất động 22 hạm đội, tổng binh lực 22 vạn, cho dù là thượng tướng thì cũng đã có 10 người, những người có tước vị thì khỏi phải nói, vơ tay cũng nắm được một đống, chúng ta bây giờ chỉ mới là trung tướng, còn tước vị thì thấp như thế, hoàn toàn không thể đảm nhận chức tổng chỉ huy được.
“Hơn nữa có thể nói, ngoài hai vị đại nhân ra, chỉ có hoàng đế bệ hạ mới có thể đảm nhận chức tổng chỉ huy nhóm hạm đội này, thay bất kỳ người nào cũng không thể nào phục chúng được cả.”
Khảm Mục Kỳ bĩu môi lầm bầm gì đó, sau đó nhìn xung quanh hỏi: “Bá tước thiên kim đâu? Không đem theo cô ấy sao?”
Đạt Luân Tư (Dalence) cười khổ lắc đầu, nói: “Tôi nào dám dẫn bá tước thiên kim theo, tôi sắp xếp cô ấy ở trong trang viên của tôi.”
Khải Tư Đặc (Kester) gật đầu, nhìn ly rượu nói: “Uhm, như vậy là tốt nhất, nếu như để cô ấy quay về phủ Bá tước, tôi sợ cô ấy gặp phải bất trắc. Đúng rồi, trang viên của cậu có chắc chắn không? Thiết bị bảo hộ còn tốt chứ?”
Đạt Luân Tư (Dalence) sau khi rót ình ly rượu, nói: “Trang viên kia của tôi không nằm trong phạm vi đế đô, không ai biết được, hộ vệ đều là người máy.”
Khải Tư Đặc (Kester) nghe thất lời này ngây người, nhưng nhanh chóng trở lại bình thường.
Những người nước ngoài không rõ, nhưng những người trong nội bộ Đế quốc thì đều biết, Đế quốc sử dụng người máy cũng không phải là chuyện một sớm một chiều.
Lúc mới bắt đầu, người máy là đơn thuần được chế tạo ra là vì kiểm nghiệm những vũ khí mới, sau đó, một số quân quan tham gia vào việc thí nghiệm, hơn nữa cuộc sống cũng không được khá lắm, lén lút đem vài người máy về trông nhà.
Bọn họ làm như vậy, là vì giảm bớt kinh phí thuê vệ sỹ, nên biết, lương của một vệ sỹ bình thường 1 năm có thể mua được mấy người máy trang bị vũ trang.
Nói đến đây, có lẽ cảm thấy làm lạ, nếu như Đế quốc có sự tồn tại một lượng lớn nô lệ, vậy tiền để mua nô lệ có lẽ sẽ rất mắc tiền?
Đương nhiên là không đắt rồi, có một số nô lệ 100 tiền Đế quốc đã có thể mua được, nhưng phải chú ý, ở đây không phải là đang nói đến tìm kiếm sức lao động giá rẻ, mà là tìm kiếm vệ sỹ đó! Mỗi một quân quan Đế quốc ít nhiều gì cũng đã giết qua nô lệ, như vậy còn dám để nô lệ chịu trách nhiệm cho sự an toàn của mình sao? Không sợ lúc ngủ say bị nô lệ cứa cổ họng sao?
Vì thế người máy vừa nghe lời, vừa có sưc chiến đấu mạnh, lại còn trung thành nữa, đã trở thành người được lựa chọn tốt nhất của những sỹ quan cấp thấp tuyển chọn lúc bảo vệ.
Chính vì người máy rẻ tiền, phục vụ cả ngày, trung thành … những lý do này, bắt đầu từ một sỹ quan cấp thấp, dần dần hường như tất cả các sỹ quan cấp thấp đều có mấy vệ sỹ người máy,
Tiếp đó vì sự trung thành của người máy, các sỹ quan trung cao cấp cũng dần dần bắt đầu để những vệ sỹ người máy bảo vệ nhà mình.
Đương nhiên, do người máy đại biểu cho những tháng ngày khủng bố trong quá khứ, cho nên cả Đế quốc ngoài nhưng quân quan trong quân đội ra, những người khác hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của người máy.
Đạt Luân Tư (Dalence) nhìn thất Khải Tư Đặc (Kester) cười, bất giác cười nói: “Sao? Nghe thấy tôi dùng người máy rất kỳ lạ sao? Chẳng còn cách nào khác, tôi nghèo mà.”
Khảm Mục Kỳ lắc đầu, cười nói: “Không phải, tôi sao lấy làm lạ được cơ chứ, ngay cả hoàng đế của chúng ta cũng sử dụng người máy nữa mà. Ha ha, nói thật, trong nhà tôi cũng có vài người máy.
Đạt Luân Tư (Dalence) nghe thấy lời này, giật mình, giọng nói kinh ngạc hỏi: “Hoàng đế cũng dùng người máy? Vệ sỹ của ông ta có dễ nhìn không?”
Anh ta không phải là hoài nghi lời của bạn mình, bởi vì anh ta biết bạn của mình và mình không giống nhau, có thể nói cả ngày tươi cười nói chuyện với người khác, có rất nhiều bạn bè ở thượng tầng Đế quốc, có thể có được những tin tức mà người khác không biết.
Khải Tư Đặc (Kester) cười nói: “Hài, điều này cũng không hiểu, bởi vì hoàng đế không tin tưởng quân đội do bá tước điều khiển, cũng không tin đưởng vệ sỹ do công tước điều khiển, xung quanh không có người tin tưởng, không dùng đến người máy bảo vệ còn dùng ai để bảo vệ cơ chứ?
“Tôi nghe nói hạm đội của chúng ta vừa rời khỏi phạm vi đế đô Đế quốc, hoàng đế đã bắt đầu thay đổi toàn bộ sỹ quan chỉ huy của các bộ phận, hơn nữa còn phái người tiếp cận giám sát công tước và bá tước.
“Anh không nói với hai vị đại nhân sao?” Đạt Luân Tư (Dalence) nhỏ giọng hỏi.
“Nói cái gì, nếu như bọn họ ngay cả điều này cũng không biết, vậy thì bọn họ quá …” lời của Khải Tư Đặc (Kester) nói được một nửa thì dừng lại, chầm chậm uống ly rượu.
Đạt Luân Tư (Dalence) đương nhiên biết được lời của Khải Tư Đặc (Kester) chưa nói hết là ý gì, cũng không lên tiếng lặng lẽ ngồi uống rượu.
Một lúc sau, lần nữa rót đầy ly rượu ình Khải Tư Đặc (Kester) mới than thở nói: “Kỳ thực cũng không cần lo lắng như thế, bởi vì hai vị đại nhân chỉ cần nắm chắc 1/3 binh lực Đế quốc, không đơn thân chạy đến đế đô, cho dù hoàng đế cũng không dám làm gì bọn họ.
Đạt Luân Tư (Dalence) không lên tiếng, chỉ gật đầu.
5 vạn chiến hạm đóng giữ trên tinh hệ Cổ Long Vân, vừa phát hiện ra sự xâm lược của Đế quốc, lập tức báo cáo với Trương Quân Long chứ không phải là quân bộ Liên Bang.
Trương Quân Long nghe thấy tin tức này hoàn toàn không có vẻ gì hốt hoảng, chỉ nói một cách bình thường lãnh đạm: “Hai thị quốc xâm nhập? có bao nhiêu binh lực?”
“Có 22 vạn chiến hạm, trong đó 14 vạn là chiến hạm trung cấp, 8 vạn chiếc là chiến hạm cao cấp. hơn nữa phía sau còn có 2 hạm đội do 2 vạn chiến hạm cao cấp hợp thành, theo số hiệu xác nhận, một trong hai đội là hạm đội lần trước tấn công chúng ta. Xin sếp chỉ thị!” Một thượng tướng khuôn mặt trắng bệch báo cáo.
Cũng chả trách sao sắc mặt không ta lại khó coi như thế, bởi vì 5 vạn chiến hạm của anh ta đều là chiến hạm trung cấp, không những số lượng cách xa của kẻ địch, hơn nữa so với đẳng cấp cũng không thể vượt qua người ta được. Chỉ đơn giản nghĩ đến sự tồn tại của hạm đội do hai hạm đội chiến hạm cao cấp hợp thành, thì đã cảm thấy lạnh người.
Trương Quân Long trầm ngâm một lát, gật đầu nói: “Rút hết quân về phương bắc, thằng cha Khảm Mục Kỳ, rõ ràng đã nói ta phái binh đóng giữ tinh hệ Cổ Long Vân thì sẽ điều chiến hạm cao cấp đến cho chúng ta, nhưng ngoài việc đưa cho chúng ta 1 vạn chiến hạm cao cấp quân phía Tư Văn, 5 vạn chiếc chiến hạm cao cấp khác từ trong Liên Bang thu thập lại được toàn bộ đều khong thấy gì cả. Chúng ta trở về, trả lại tuyến phòng thủ cho Khảm Mục Kỳ, đế ông ta dùng những chiếc chiến hạm cao cấp đã che giấu chiến đấu cùng với Đế quốc.
Thượng tướng nghe thấy lời này, ngây người, ông ta không ngờ rằng cấp trên lại yêu cầu rút binh, cái này không phải là hai tay dâng tinh hệ Cổ Long Vân cho người ta sao? Những theo thói quen được luyện tập thành thói quen phục tùng mệnh lệnh, khiến anh ta phải làm nhiệm vụ.
Đương nhiên, trong lòng anh ta cũng không muốn đánh một trận đánh mà biết trước được sẽ thất bại này, nếu như anh ta là sỹ quan chỉ huy cao nhất, chắc chắn trong giây phút đầu tiên suy nghĩ đến chuyện rút lui, còn bây giờ sếp đã ra lệnh rút liu, vậy thì tốt qua rồi, có chuyện gì cũng không thể đổ mọi trách nhiệm lên đầu mình đươc.
Vì thế quân Đế quốc xâm nhận vào, chỉ là lặng lẽ tiêu diệt mấy trăm chiếc hiến hạm tuần ta, thì đã không khó khăn gì nuốt trọn vào bụng tinh hệ Cổ Long Vân