Một nơi nào đó Vạn La Liên bang.
Một hạm đội do 10 chiếc tàu vận chuyển hợp thành bay ra từ khu vực thủ đô, chầm chậm di chuyển đến tinh hệ Hữu La, nhiệm vụ của bọn họ là vận chuyển nhiên liệu cho quân bình phản tiền tuyến, hạm đội loại như như của bọn họ, cả Liên Bang không biết là đã phái bao nhiêu đội rồi.
Trong kỳ hạm hạm đội vận chuyển, một thiếu tá ngáp dài, ưỡn người lười biếng, nói với nhân viên radar bên cạnh: “Hài, thật là, nếu như chúng ta sớm một ngày thì đã cùng xuất phát với quân bình phản rồi, bây giờ chúng ta cũng sẽ được thăng lên một cấp, ta cũng sẽ trở thành trung tá.”
Nhân viên radar nói một cách ngưỡng mộ: “Đúng vậy thưa sếp, nghe nói bọn họ ngay cả một pháo cũng không bắn, ngay cả bóng của kẻ địch cũng không thấy, đã thu phục được gần 1000 hành tinh, đơn giản như vậy đã khiến cho toàn thể quân quan tham chiến được thăng lên 1 cấp, thật là may mắn.”
Thiếu tá vẫy tay nói: “Không cần hâm mộ bọn họ, chỉ cần chúng ta chuyển vật tư đến tiền tuyến, trở về thủ đô, chúng ta cũng sẽ được thăng lên 1 cấp.”
Nhân viên radar vui mừng gật đầu sau đó nghi ngờ nói: “Thưa sếp, sao tôi cảm thấy việc quân quan thăng chức bây giờ dường như quá dễ dàng? Người xem, tùy tiện vận chuyển một chuyến hàng cũng có thể thăng quan, nếu như vận chuyển được mấy lần, chúng ta không phải đã trở thành tướng quân rồi sao?”
Thiếu tá bĩu môi nói: “Hài, đâu có dễ dành như cậu nghĩ. Trong chiến tranh dễ dàng thăng cấp như vậy là vì đề cao sỹ khí của chúng ta. Tôi đã đọc qua quân sử, phàm là những quân nhân tham gia chiến tranh, bất luận có công lao hay không đều được thăng lên 1 cấp, đây là thông lệ.”
“Còn nữa, cậu đừng xem nhiệm vụ này hoàn thành xong rồi là có thể thăng lên một cấp dễ dàng, phải nghĩ muốn lại được thăng lên một cấp, chúng ta ít nhất cũng phải thuận lợi vận chuyển 100 chuyến mới được!”
“Hơn 100 chuyến? Vậy chẳng khác nào muốn mạng của chúng ta? Thưa sếp, chế độ thăng cấp của Liên Bang là như thế nào? Nói cho em nghe đi.” Nhân viên radar nói một cách đầy hứng thú.
Thiếu ta gật đầu nói: “Chế độ thăng cấp chính quy của Liên Bang là như thế này, mỗi lần thăng một cấp đều phải tính từ binh nhì, giống như chức thiếu tá của ta muốn thăng lên làm trung tá, vậy thì phải có được công lao có thể khiến cho binh nhì được thăng lên làm thiếu tá, đợi sau khi được thăng chức, thì công lao lại phải tích lũy lại từ đầu.”
“Cha, thăng cấp khó như vậy sao? Nhưng em thấy có rất nhiều thiếu tướng trẻ tuổi, bọn họ có thể lập được nhiều công lớn như vậy sao?” Nhân viên radar không hiểu hỏi.
Thiếu tá lộ vẻ đáng ghét nói: “Điều ta vừa nói hồi nãy là chế độ thăng chức chính quy, những tên kia đi là đi đường tắt, bởi vì bọn họ có thế lực chống lưng, phàm là gặp những chuyện có công lao tập thể, những thế lực này đều điền tên của bọn họ vào, cho nên bọn họ nhanh chóng có thể trở thành tướng quân!”
“Công lao tập thể?”
Nhân viên radar lộ vẻ nghi ngờ.
“Hài, điều này cũng không hiểu, có nghĩ là chuyện mà toàn bộ nhân viên tham gia đều có thể có được công lao, giống như việc chiếm lĩnh một hành tinh vậy, phàm là những người tham gia chiếm lĩnh đều có công lao như nhau.
“Nên biết, công tích chiếm lĩnh 50 hành tinh là có thể khiến cho người của một hạm đội toàn bộ được thăng một cấp. Hơn nữa công tích lần này chiếm lĩnh được hàng ngàn hành tinh nhiều như thế, ta bảo đảm trong những người có thế lực chống lưng, chắc chắn sẽ sản sinh ra mấy thiếu tướng!” Thiếu tá bĩu môi nói.
Lúc Nhân viên radar đang định nói gì, máy cảnh báo trên chiến hạm đột nhiên vang lên, khiến anh ta vội quay đầu lại nhìn radar.
Thiếu tá cũng căng thẳng lại gần hỏi: “Chuyện gì vậy? Là gần đây có thiên thạch hay sao?”
Nhân viên radar khuôn mặt trắng bệch lắc đầu, nuốt nước miếng lắp bắp nói: “Không, không phải thiên thạch, chúng ta …chúng ta bị bao vây rồi!”
“Bị bao vây rồi?” Quân phản loạn sao lại xuất hiện ở đây?”
Thiếu tá hoảng hốt ngẩng đầu nhìn lên màn hình, trên màn hình xuất hiện mấy chục chiếc chiến hạm không rõ hình hiệu, bao vây lấy hạm đội vận chuyển.
Đã khởi động máy liên lạc chuẩn bị báo cáo với hậu phương kẻ địch xâm nhâp, thiếu ta đột nhiên dừng lại.
Anh ta ngây người nhìn hình ảnh chiếc phi thuyền địch ngày càng lớn trên màn hình, điều khiến anh ta ngừng động tác không phải là vì phi thuyền cực lớn của địch, mà là hình chiếc đầu lâu được sơn lên thân chiến hạm địch!
Nhân viên radar đang lắng nghe, đột nhiên ngẩng đầu lên khổ sở nhìn thiếu tá nói: “Bọn họ mệnh lệnh chúng ta đầu hàng, nếu không sẽ bắn.”
“Đầu hàng? Quân đội Liên Bang đầu hàng hải tặc sao?”
Thiếu tá ngây người giống như đang nghĩ gì vậy, khuôn mặt giận dữ hét lớn: “Không! Ta không thể làm chiến hạm đầu tiên!”
Nói rồi liền nói vào máy đối thoại hét lớn: “Báo cáo tháp chỉ huy, chúng tôi gặp phải hải tặc, địa điểm là …” thiếu tá còn chưa nói hết câu, thì đã bị chùm sáng bổ nhào tới tiêu diệt.
“Xuất động, đến lượt chúng ta rồi!”
“Các huynh đệ xông lên!”
“Của cải mỹ nữ đang đợi chúng ta, đại phái bắn cho ta!”
“Ha ha ha! Các huynh đệ hãy theo ta thỏa sức tha hồ vui chơi đi!”
“Các huynh đệ, của cải mỹ nữ đang vẫy tay với chúng ta! Tiến lên!”
“Các huynh đệ, vinh hoa phú quý chính là nhờ thời khắc này! Tấn công!’
Mặc dù dùng từ khác nhau, nhưng ý nghĩa giống nhau của những lời nói này lúc vang lên trong lúc trụ, vô số hạm đội hải tặc núp trong bóng tối, giống như nấm phân bố khắp nơi Vạn La Liên bang.
“Cái gì? Hải tặc tấn công tàu vận chuyển?” Khảm Mục Kỳ có chút không tin hỏi, đối với ông ta, hải tặc đều là những con chuột lái những chiếc phi thuyền rách nát, lén lút đánh cướp phi thuyền thương mại, sao lại đột nhiên trở nên to gam đến thế, lại dám tấn công đánh cướp tàu vận chuyển?”
“Vâng ạ, thưa sếp, theo báo cáo bây giờ quân ta đã có 37 hạm đội gặp phải hải tặc tấn công, 523 chiếc tàu vận chuyển bị bắn hỏng, 643 chiếc tàu vận chuyển bị hải tặc cướp.” nhân viên tình báo báo cáo.
“Ờ, mới có hơn một ngàn chiếc tàu vận chuyển sao?”
Khảm Mục Kỳ thở phào, ông ta còn cho rằng bị hải tặc tấn công cướp sạch mấy chục ngàn chiếc tàu vận chuyển, 1000 chiếc tàu vận chuyển cấp thấp so với hạm đội hơn trăm vạn chiếc mà nói, quả thực là con số nhỏ không đáng kể.
Móc ra điếu xì gà đốt hút một hơi, Khảm Mục Kỳ bất giác nghĩ: “Hài, những ngày này thật là khiến cho huyết áp của mình tăng cao, mấy ngày trước những hành tinh chiếm lĩnh ở hành tinh Tư Văn đột nhiên đầu hàng kẻ địch, hơn nữa hơn 10 vạn quân phản loạn xuất hiện ở gần đó ngăn chặn đường rút của quân Liên Bang. May mà những hạm đội liên hợp kia phản ứng nhanh, liền phái hai hạm đội liên hợp tổng cộng 400 ngàn binh lực đi trước đột phá.
“Nhưng, chuyện khá mất mặt là chuyện những hành tinh tuyên bố quang phục kia đầu hàng địch, nhưng cũng may quân tấn công bên phía tinh hệ Đức La giống như là đi vào vùng đất không người, đã quang phục đương hơn nửa tinh hệ, nếu không không biết ăn nói làm sao với dân chúng?
“Nhưng quân phản loạn làm như vậy, cũng khiến mình đoán được quân chủ lực của quân phản loạn là ở tinh hệ Tư Văn, bây giờ ta điều động toàn bộ bồ đội phòng thủ tuyến hai đến đó, tin chắc rằng không lâu sau sẽ có thể tiêu diệt phản quân? Uhm, đối với những chuyện này mà nói, hải tặc chỉ là vấn đề nhỏ mà thôi. Đợi sau khi mình trở thành nguyên soái, sẽ lại ra lệnh cho những người phái trẻ đi tiêu diệt hải tặc, không những có thể đề bạt bọn họ, hơn nữa còn có thể làm tăng công tích của mình.”
Nhân viên tình báo có chút khó khăn ngắt đứt dòng suy nghĩ của Khảm Mục Kỳ, nói: “Thưa sếp, mặc dù tổn thất của chúng ta rất ít, nhưng vì những hải tặc này, tốc độ hạm đội vận chuyển bổ sung tương đối chậm đi rất nhiều, hơn nữa những hành tinh lân cận nơi hải tặc xuất hiện, dân chúng cũng có không khí hoảng hốt, bởi vì ở những nơi này chúng ta dường như không có đóng quân.”
“Hạm đội đại phương lân cận đâu? Gọi bọn họ đi đánh hải tặc.” Khảm Mục Kỳ nhả một ngụm khói, nói một cạch vô ý.
Nghe thấy lời này, nhân viên tình báo mở to mắt ngây người nhìn Khảm Mục Kỳ, lẽ nào sếp không biết mình đã thay đổi tất cả hạm đội địa phương thành hạm đội liên hợp rồi sao?
Lúc nhân viên tình báo định nói gì, một nhân viên tình báo khác hốt hoảng chạy vào hét lớn: “Thưa sếp! Tin tình báo mới nhất, tàu vận chuyển bị hải tặc đánh cướp đã vượt quá 100 ngàn chiếc!”
Lời của nhân viên tình báo này khiến cho cả phòng khách chìm trong yên lặng, tất cả mọi quân quan đều ngây người há hốc mồm không nói lời nào.
Khảm Mục Kỳ quẳng điếu xì gà, nhảy dựng lên, khuôn mặt giận dữ nắm lấy cổ áo của nhân viên tình báo này, hung dữ hét lớn: “Ngươi nói cái gì? Hơn 100 ngàn chiếc tàu vận chuyển đã không còn sao? Những nhân viên sỹ quan kia ăn gì mà lớn lên vậy, tại sao không chống cự?!” Ông ta cũng không suy nghĩ, hạm đội vận chuyển là hạm đội không có vũ khí gì, sao có thể phản kháng cơ chứ?
Nhân viên tình báo này khuôn mặt đỏ lên, nói một cách khó khăn: “Thưa sếp … còn …”
Khảm Mục Kỳ hiếu kỳ buông lỏng tay nói: “Còn gì nữa?”
Sau khi viên quan tình báo có chút sợ hãi nhìn Khảm Mục Kỳ rồi mới nói: “Còn nữa, hải tặc bắt đầu tấn công các hành tinh hành chính các nơi, có 312 hành tinh hành chính gửi điện cầu cứu, nói nếu chính phủ không phái quân đến, bọn họ sẽ bị ép đầu hàng hải tặc!”
Khảm Mục Kỳ nghe tin liên nhảy dựng lên hét lớn: “Đại pháo phòng ngự hành tinh hành chính của bọn họ đâu? Lẽ nào mấy chục tỷ chiếc đại pháo hành tinh hành chính làm ra để ngắm ư?”
Không biết là những quân quan kia người nào lúc này đang lầm bầm: “Những hành tinh kia nhiều lắm cũng chỉ có 10 khẩu đại pháo, khong thể phòng ngự tất cả mọi phương vị, hơn nữa hải tặc lúc ban đầu từ góc chết tấn công hành tinh, sau khi phá hủy hết các đại pháo mới ép đầu hàng.”
Khảm Mục Kỳ nghe được lời này chân mềm ra, ngồi bệt xuống đất, khiến các sỹ quan xung quanh hoảng hốt vội đỡ ông ta dậy.
Sau khi Khảm Mục Kỳ ngây người ra một hồi, đột nhiên nhảy lên giận dữ lớn tiếng: “Quân đội đâu? Quân đội Liên Bang đâu?” Tại sao không có quân đội tiêu diệt bọn họ?”
Lúc này vẫn là cái người sỹ quan không biết sống chết kia lại tiếp tục lầm bầm: “Quân đội của chúng ta đều ở hai tinh hệ Đức La và Tư Văn cả rồi.”
Lời này của anh ta khiến cho Khảm Mục Kỳ tỉnh ngộ ra trong tay mình bây giờ không có binh để dùng nữa rồi.
Khảm Mục Kỳ cuối cùng ngồi xuống ghế một cách không còn sức lực, trầm giọng nói: “Bản đồ tinh hệ.”
Lời của Khảm Mục Kỳ vừa dứt, mọi sỹ quan đều trở nên bận rộn, không lâu sau một bức bản đồ tinh hệ xuất hiện trước mắt Khảm Mục Kỳ.
Một nhân viên tình báo móc ra bút điện tử, chỉ vào mấy trăm hành tinh nhấp nháy trên bản đồ tinh hệ nói: “Đây là những hành tinh bị hải tặc tấn công.”
Khảm Mục Kỳ đã bình tĩnh trở lại, gật đầu nói: “Hãy chỉ ta tông tích của hải tặc.”
Nhân viên tình báo liền ấn một cái nút, nhưng điểm sáng nhỏ màu đỏ bắt đầu xuất hiện trên bản đồ tinh hệ, mới bắt đầu Khảm Mục Kỳ còn vẫn giữ được bình tĩnh, nhưng lúc những đốm đỏ ngày càng nhiều, ngoài khu vực chiến khu phía nam ra, dường như phân bố của tinh hệ Liên Bang, Khảm Mục Kỳ cuối cùng không chịu được khuôn mặt kinh ngạc nhảy lên hét lớn: “Sao lại có nhiều như thế?!”
Nhân viên tình báo nuốt nước miếng nói một cách khổ sở: “Theo tính toán của radar hiển thị, tổng binh lực của hải tặc lên đến 300 ngàn, trong đó một phần binh lực là những chiếc tàu vận chuyển của chúng ta bị đánh cướp.”
Tin tức này khiến cho tất cả mọi người trong đại sảnh yên lặng, tiếp đó những tiếng bàn luận thì thâm bắt đầu vang lên.
“300 ngàn …”Nghe thấy lời này Khảm Mục Kỳ bất giác ngây người, nhưng đột nhiên ông ta nhớ ra chuyện gì hỏi nhân viên tình báo: “Lực chiến đấu của hải tặc so với quân ta thế nào?”
Khuôn mặt khổ sở của nhân viên tình báo, lúc này cuối cùng đã nở nụ cười nói: “Không thể so sánh với chúng ta được, chiến hạm của hải tặc là những chiến hạm được cải tạo từ tàu thương mại, đừng nhìn bọn họ có 300 ngàn, nhưng bọn họ phân tán cách xa nhau, tùy tiện tìm một hạm đội đều có thể tiêu diệt được bọn họ.”
Nói đến đây, khuôn mặt của nhân viên tình báo lại đau khổ nói: “Nhưng hiện giờ trong tay chúng ta ngay cả một chiếc chiến hạm cũng không có.”
Khảm Mục Kỳ hoàn toàn không giống như khuôn mặt đau khổ của nhân viên tình báo kia, ông ta cần biết những hải tặc kia không chịu nổi một đòn tấn công là được rồi.
Ông ta cười gật đầu, nói: “Trong tay đại trướng Trương Quân Long và đại tướng Mộ Kiệt Đặc còn bao nhiêu binh lực?”
Nhân viên tình báo liền trả lời: “Đại tướng Trương Quân Long phái 50 ngàn binh lực đến giúp đỡ tinh hệ Cổ Long Vân phòng ngự, bây giờ ông ta còn 100 ngàn binh lực. Còn Đại tướng Mộ Kiệt Đặc phái 10 ngàn binh lực giúp đỡ chiến dịch của quân ta ở tinh hệ Đức La, trong tay còn có 40 ngàn binh lực.”
Khảm Mục Kỳ nghĩ một lát, nói: “Hãy giúp ta liên lạc với đại tướng Trương Quân Long.”
“Vâng!” Nhân viên tình báo liền liên lạc.
“Ai vậy? Ồ, là ngài đại tướng Khảm Mục Kỳ, có chuyện gì vậy?” Trương Quân Long mặc quân phục xuất hiện trước mắt Khảm Mục Kỳ, hơn nữa vừa mới chào xong liền lầm bầm với phó quan bên cạnh mình vài câu, sau khi phó quan kia kính lễ, liền lập tức rời khỏi.
Nhìn thấy dáng vẻ của Trương Quân Long, Khảm Mục Kỳ bất giác hỏi một cách kỳ lạ: “Bên phía ông xảy ra chuyện gì sao? Xem ra rất căng thẳng.”
Trương Quân Long vỗ vỗ đầu than: “Hài, mấy ngày nay thật là bận tối mắt tối mũi. Ông biết nước cộng hòa Lại Tư ở chỗ tôi, mẹ nó, tổng thống của bọn họ đột nhiên bị người ta làm ất chức, bây giờ xảy ra nội chiến, một số lưu dân trốn tránh chiến tranh và quân chính phủ bị đánh tan tác toàn bộ đều chạy về phía tôi, hơn nữa ở gần khu vực của tôi còn xuất hiện một lượng lớn hải tặc, cả ngày điều binh khiển tướng khiến cho tôi bận rộn túi bụi.”
Nói đến đây, ông ta không đợi Khảm Mục Kỳ lên tiếng nói liền tiếp tục nói: “Được rồi, ông bây giờ đang chỉ huy chiến dịch bình phản, tôi cũng không làm lỡ thời gian của ông. Yên tâm, tôi không nói lời mà nuốt lời đâu, mặc dù bây giờ tôi rất cần binh lực, nhưng 50 ngàn binh lực đóng ở tinh hệ Cổ Long Vân, tôi sẽ đợi cho đến khi chiến dịch kết thúc rồi mới điều về, vậy nha!’ Nói xong liền tắt máy.
Khảm Mục Kỳ ngây người nhìn màn hình màu đen, một lúc sau mới nhảy lên mắng: “Mẹ nó! Nước cộng hòa Lai Tư nội chiến? Sao tôi chưa từng nghe qua! Trương Quân Long ông được lắm, lúc loạn trong giặc ngoài, vẫn còn nghĩ đến mình, được! Chúng ta chờ mà xem!”
Lúc này nhân viên tình báo không biết điều nói: “Thưa sếp, nước cộng hòa Lai Tư quả thực xảy ra nội chiến, mấy ngày trước đã báo cáo với ngài rồi.”
“Mẹ nó, bây giờ nói có ích gì cơ chứ!”
Khảm Mục Kỳ giận dữ liếc nhìn nhân viên tình báo này, sau đó hét lên một cách giận dữ: “Trương Long Phách đâu? Điều hắn ra tiền tuyến! Nếu như hắn dám kháng lệnh thì bắn tại chỗ!”
Lúc này một sỹ quan kinh hoang khiếp sợ nói: “Thưa sếp, Trương Long Hồn hôm qua lấy cớ vận chuyển vật tư, đã đi về phía bắc rồi.”
Sau khi Khảm Mục Kỳ ngây người, giận dữ nhảy lên hét lớn: “Các ngươi đều là người chết cả sao, lại dám để cho hắn lâm trận bỏ chạy? Ta sẽ đưa hắn ra toàn án quân sự, ta muốn xử hắn chết!” Cả đại sảnh chỉ vang lên mỗi tiếng nói của Khảm Mục Kỳ.
Lúc này một sỹ quan giám sát liên lạc, đột nhiên hốt hoảng chạy đến hét lên: “Không hay rồi thưa sếp! Tinh hệ Thần lai có 3 hành tinh hành chính tuyên bố thoát ly Liên Bang, độc lập kiến quốc, đồng thời tuyên chiến với Liên Bang chúng ta, bây giờ đã bắt đầu tấn công những hành tinh lân cận!”
Khảm Mục Kỳ hoàn toàn không có dáng vẻ nộ khí xung thiên như trong tưởng tượng của các sỹ quan, ngược lại cười một cách khoa trương: “Ha ha ha, 3 hành tinh hành chính? 3 hành tinh hành chính lai dám độc lập kiến quốc? Ha ha ha mắc cười quá đi! Thật là thế đạo hỗn loạn, người nào cũng muốn nhảy vào, nói thử xem, rốt cuộc là người nào lại to gan như thế?”
Những sỹ quan khác nghe thấy lời này của Khảm Mục Kỳ cũng cười theo, quả thực là, 3 hành tinh hành chính hoàn toàn có sức mạnh gì, tùy tiện phái vài chiếc chiến hạm cao cấp là có thể dẹp sạch bọn họ, mọi người đều cười, sỹ quan kia quá căng thẳng rồi.
Sỹ quan này nghe thấy lời nói của đồng liêu có chút ngần ngại nói: “Bọn họ tuyên bố với bên ngoài dựng nên Đế quốc Thần Lai.”
Khảm Mục Kỳ giật mình, “Đế quốc? Quốc gia đế chế?”
Viên sỹ quan kia liền gật đầu.
“Mẹ nó, trong nước cộng hòa Liên Bang dân chủ Vạn La chúng ta dám xây dựng quốc gia đế chế? Đầu óc của đám dân chúng kia hư hết rồi sao? Lại đi ủng bộ bọn họ? Phái binh tiêu diệt bọn họ!” Khảm Mục Kỳ vẫy tay nói một cách chán ghét.
Một sỹ quan lại lần nữa nhắc nhở một cách cẩn thận: “Thưa sếp, trong tay chúng ta không có binh để điều.”
Khảm Mục Kỳ liền im bặt, vẫy tay ra hiệu cho sỹ quan báo cáo lui xuống.
Đúng vậy, bây giờ hoàn toàn không còn binh để điều, nếu như trong tay có 10 ngàn binh lực, những tên hải tặc và những kẻ kiến quốc điên cuồng kia sẽ không còn làm phiền người khác như vậy nữa, hài, xem xem còn có thể điều hạm đội từ nơi nào đến nữa không.
Khảm Mục Kỳ vừa nghĩ vừa đi đến bản đồ tinh hệ, nhưng sỹ quan báo cáo kia lại lần nữa chạy vào báo cáo: “Thưa sếp, cái tên gì đó của Đế quốc Thần Lai đã khống chế 10 hành tinh hành chính rồi!”
“Nhanh thế ư? Binh lực của bọn họ có bao nhiêu?” Khảm Mục Kỳ kinh ngạc hỏi.
“20 ngàn chiến hạm tiêu chuẩn!” sỹ quan kia đáp một cách ngắn gọn.
“Mẹ bó, 20 ngàn quân hạm có tổ chức, có cương lĩnh ẩn nấp trong Liên Bang, chúng ta một chút tin tức cũng không có!Toàn bộ người của bộ tình báo kia toàn bộ nên bắn chết hết đi!” Khảm Mục Kỳ lần nữa giận dữ mắng.
Ông ta biết được bây giờ tinh hệ Thần Lai ngay cả một chiếc chiến hạm cấp thấp cũng không còn, nếu như không ngăn cản được, cái quân đội Thần Lai khốn kiếp kia, nhanh chóng sẽ có thể khống chế cả tinh hệ Thần Lai.
Nhưng ông ta dường như nghĩ ra gì đó, nhìn bản đồ tinh hệ mỉm cười.
Lúc những sỹ quan xung quanh bắt đầu nghi ngờ có phải ông ta bị tức giận quá độ hóa ngu người hay không, ông ta vẫy tay nói với thuộc hạ: “Về mặt địa lý tinh hệ Thần Lai nằm ở tinh hệ phương bắc, theo lý là nơi do quan khu phương bắc quan lý. Được rồi, báo tinh Đế quốc Thần Lai cho Trương Quân Long biết, nếu như ông ta không thể tiêu diệt phản loạn trong khu vực mình quản lý, vậy thì tội của ông ta quả thật rất lớn.” Nói rồi cười một cách gian xảo.
Sỹ quan chấp hành mệnh lệnh là người của phái hệ Khảm Mục Kỳ, đương nhiên biết phải làm sao, cho nên lập tức thêm mắm thêm muối vào lời nói của Khảm Mục Kỳ chuyển đến cho bên phía Trương Quân Long.
Lúc này ở một nơi nào đó của tinh hệ Thần Lai, trên kỳ hạm của hạm đội toàn thân sơn hắc long, Chung Chính Kỳ thân mặc áo bào thừa tướng rộng, nhỏ giọng cười nói với chàng trai trẻ tuổi anh tuấn bên cạnh mình kia: “Con ắt chủ bài của lão già kia đã lật rồi.”
Chàng trai trẻ tuổi anh tuấn cũng nhỏ giọng nói: “Phụ thân, chúng ta có phải bắt đầu …”
Chung Chính Kỳ cười nói: “Không vội, bây giờ là thời cơ tốt để khai thác lãnh thổ, không nên làm loạn nội bộ, đợi đến khi đại cục ổn định rồi hãy bắt đầu. Đúng rồi, sỹ quan chỉ huy hạm đội hỏa phụng dường như ta đã gặp ở đâu rồi, luôn cảm thấy rất quen mặt.”
Chàng trai trẻ tuổi anh tuấn có chút xấu hổ cười nói: “5 năm trước, con đã từng dẫn cô ấy đến gặp cha.”
Chung Chính Kỳ khuôn mặt biến sắc, vô vai chàng trai trẻ tuổi không nói lời nào, hai người nhìn nhau, cười.
Trương Long Hồn, người trốn khỏi chiến trường kia, chạy vào văn phòng của Trương Quân Long một cách vội vã, không đợi Trương Quân Long mở miệng liền nói: “Phụ thân, Khảm Mục Kỳ truyền tin đến cho chúng ta, nói tinh hệ Thần Lai xuất hiện một Đế quốc Thần Lai, yêu cầu chúng ta tiêu diệt nó, nếu không sẽ truy cứu trách nhiệm của chúng ta!”
Trương Quân Long đang phê duyệt văn kiện ngây người, “Tinh hệ Thần Lai? Đế quốc Thần Lai?”
Trương Quân Long suy nghĩ rồi nói: “Không cần lo đến nó, cách chúng ta 1 tinh hệ Văn Mân. Con nên biết mục tiêu của chúng ta là nước cộng hòa Lai Tư, Vạn La Liên bang quả thật quá hỗn loạn, cũng có quá nhiều nhân vật có thế lực mạnh, hoàn toàn không thích hợp cho chúng ta phát triển.”
Trương Long Phách có chút không hiểu hỏi: “Nếu đã như vậy, vậy sao cha lại để cho đại ca trở thành Chủ tịch quốc hội Vạn La Liên bang?”
“Hài, lúc đó là muốn chiến ưu thế ở Vạn La Liên bang, ai có thể ngờ được nước cộng hòa Lai Tư xảy ra nội chiến cơ chứ, tổng thống của bọn họ còn rơi vào tay chúng ta nữa? Vả lại, cũng không cần nhắc đến anh của con nữa, sau khi thằng nhóc đó được làm chủ tịch quốc hội, khoảng cách với nhà chúng ta ngày càng xa. Lui xuống đi.”
Trương Quân Long vẫy vẫy tay một cách khó chịu.
Trương Long Hồn nhìn phụ thân, sau khi kính chào rồi lui xuống.
Sớm đã lo lắng buồn bực, sau khi Khảm Mục Kỳ nhận được tin “Vì để bảo vệ công ty không bị hải tặc đánh cướp, xuất động hạm đội bảo an công ty tự bảo vệ một sô hành tinh” của mấy công ty lớn vũ trụ gì đó phát biểu, thì càng buồn bực hơn nữa.
Mặc dù những công ty này đều biểu thị chỉ cần quân Vạn La Liên bang đến, sẽ chuyển giao hành tinh lại, nhưng bọn họ làm như vậy, quả thực là biểu thị với quần chúng rằng Liên Bang ngay cả bảo vệ những hành tinh của mình cũng làm không nổi, chẳng khác nào tát vào mặt Liên Bang.
Nguyên soái, tổng thống, chủ tịch quốc hội đều nhắn tin yên cầu giải quyết nhanh chóng, mặc dù lúc này mình đang nắm binh quyền trong tay, không cần để ý đến bọn họ, nhưng vì để ình càng có uy vọng trong mắt của quần chúng, vẫn là cần phải sớm giải quyết vấn đề hải tặc.
Lúc Khảm Mục Kỳ đang suy nghĩ nên điều hạm đội nào về đánh hải tặc, thì quân ở phía Đức La và phía Tư Văn của Liên Bang, với những cảnh ngộ khác nhau thẳng tiến về phía trước.
Quân phía Đức La trên đường ca vang khúc khải hoàn, thẳng tiến đến tinh hệ Mục Lợi thủ đo Lôi Tư Liên Bang mà không có sự ngăn cản chống đỡ nào, trên đường di chuyển của bọn họ, cả tinh hệ Đức La chỉ còn lại mấy chục hành tinh chưa quang phục.
Bây giờ quân phía tinh hệ Đức La đang chuẩn bị quang phục mấy chục hành tinh trong cùng một lúc, vẽ nên một dấu chấm tròn cho việc thành công quang phục cả tinh hệ Đức La.
Còn quân phía tinh hệ Tư Văn, mặc dù bị quân địch bao vây trùng trùng, nhưng binh lực yếu kém, quân Liên Bang hoàn toàn không sợ những phản quân kia. Nhận được tin bị bao vây, quân Liên Bang không những không hoảng hốt làm càn, ngược lại nhiệt huyết sôi lên.
Sỹ quan chỉ huy của 4 hạm đôi liên hợp vì quyết định ai sẽ quay về phá vòng vây, còn vì vậy mà đánh nhau. Cuối cùng binh được chia làm hai đường, một đường trở về phá vòng vây, một đường tiến về phía trước hội hợp với hạm đội liên hợp 1, chuẩn bị hợp lực đập tan 300 ngàn phản quân tiền tuyến.
Do bọn họ đánh qua đánh lại, cho nên bọn họ chỉ tấn công được 1/5 tinh hệ Tư Văn, hơn nữa 1/5 hành tinh được quang phục này lại đầu hành địch toàn bộ.
100 ngàn quân Lôi Tư ở tinh hệ Tư Văn mặc dù được biết phía trước có 400 ngàn binh lực quân Liên Bang, phía sau lại có 500 ngàn binh lực mới chạy theo đến, gân 1 triệu binh lực bao vây mình. Nhưng bọn họ không hề hoảng loạn, ngược lại còn ở trong khu vực này chạy ngược chạy xuôi, nhìn thấy hành tinh nào không vừa mắt liền bắn vài phát pháo thị uy dọa nạt.
Lúc hai hạm đội liên hợp kia của Vạn La Liên bang sắp đến nơi, 100 ngàn quân Lôi Tư đột nhiên chỉnh đốn hàng ngũ, sau đó nhào về hướng 500 ngàn quân Vạn La Liên bang mới chạy đến kia.
500 ngàn quân Liên Bang kia nói là 500 ngàn, chứ kỳ thực 100 ngàn chiếc tàu vận chuyển nửa đường đã bị ăn mất tiêu rồi, chỉ còn có 400 ngàn quân đến tinh hệ Hưu La, hơn nữa trong đó chỉ có khoảng 100 ngàn chiến hạm cấp thấp, 300 ngàn chiếc còn lại toàn bộ đều là tàu vận chuyển!
Những chiếc chiến hạm từ khu vực thủ đô chạy vội đến tinh hệ Hữu La, không chỉnh đốn đã điều khiển bay vào tinh hệ Văn Tư. Điều này không, nhìn 100 ngàn chiếc chiến hạm cấp thấp, xếp thành phương trận hình chữ nhật cong cong vẹo vẹo, dần dần tiến về phía trước, thì đã biết được không có sức chiến đấu gì rồi.
Hơn nữa phía sau của phương trận hình chữ nhật này, là 300 ngàn chiếc tàu vận chuyển đội ngũ phân tán, xếp hàng chi chít, hơn nữa còn không thành trận hình gì. Do mọi người đều là tàu vận chuyển, cho nên tàu vận chuyển ở sát ngay sau những chiến hạm này ở khoảng cách gần nhất.
Từ trên vũ trụ có thể nhìn thấy, một con rắn cực lớn đang tiến về phía trước một cách chậm rãi.
Lúc radar trên 5 hàng chiến hạm Vạn La Liên bang đứng đầu, xuất hiện tông tích của quân Lôi Tư, cảnh báo lập tức vang lên.
Nhưng những cảnh báo này vừa vang lên, những hạm đội này lại loạn cả lên, có chiếc thì tiến về phía trước, có chiếc thì lui về phía sau.
Từ trên cao vũ trụ nhìn xuống, vốn đã không phải là một trận hình chữ nhật ngay ngắn, xung quanh liền giống như là mọc lông vậy xuất hiện rất nhiều lông, hơn nữa những cái lông này càng mọc càng dài.
100 ngàn quân Lôi Tư không thèm để ý đến chuyện này, lúc bọn họ xuất hiện trên radar của Vạn La Liên bang, đã xếp thành trận hình hình nón, dưới sự ra lệnh của sỹ quan chỉ huy, toàn bộ khởi động tấn công vào chiếc bánh kem đang mọc lông này.
Bị tấn công đầu tiên là những chiếc lông kia, chính là những chiếc chiến hạm Vạn La Liên bang dũng cảm không sợ chết, thoát khỏi đội hình chạy lên trước tiên, một chiếc chiến hạm Vạn La Liên bang đều phải chịu mấy chục pháo kích của chiến hạm Lôi Tư.
Đẳng cấp của những chiếc chiến hạm của Vạn La Liên bang vốn đã thấp hơn người ta, còn bị bắn nhiều phát pháo mạnh như thế, không cần nói, quân phòng hộ của chiến hạm Vạn La Liên bang không có một chút tác dụng gì đã bị bắn tan, chiến hạm không còn quân phòng hộ, tùy tiện bắn một phát laser đều có thể bắn xuyên.
Cho nên, chỉ trong chốc lát, những chiếc lông ở phía trước đã bị tiêu diệt sạch.
Sau khi tiêu diệt những chiếc lông không có chút gì gây hại kia, quân Lôi Tư nhanh chóng tiến vào cái bánh kem kia.
Chủ pháo của quân Lôi Tư bắn về phía trước, phó pháo thì bắn xung quanh trên dưới trái phải, kiểu bắn loạn xạ kia miễn sao không bắn trúng phe mình là được.
Dưới sự tấn công mãnh liệt này, 5 tầng bánh kem nhanh chóng bị xuyên một lỗ, tiên phong của quân Lôi Tư bắt đầu tấn công vào những chiếc tàu vận chuyển không có chút sức lực đề kháng kia.
Trên đường đến đây những chiếc tàu vận chuyển đã bị hải tặc bắt nạt, có rất nhiều đồng đội đều mất mạng dưới tay hải tặc, tâm trạng khủng bố đó vẫn còn chưa bình lặng trở lại, thì đã gặp phải quân phản loạn còn mạnh hơn hải tặc không biết bao nhiêu lần!
Phản ứng của những hạm trưởng tàu vận chuyển hét mắng lên, sau đó liền đồng thanh ra lệnh rút lui.
Vì thế có những chiếc tàu vận chuyển cứ thẳng đường lui về phía sau, có chiếc thì lại quay đầu lại muốn chạy cho nhanh một chút. Những chiếc tàu vận chuyển này dừng rất sát nhau, vừa động đậy liền đụng vào nhau.
Quân Lôi Tư không thèm để ý nhiều, vẫn duy trì trận hình hình nón, tấn công về phía những chiếc tàu vận chuyển đang chen chúc một đống.
Lần tấn công này so với lần tấn công trước, quân Lôi Tư cảm thấy giống như chém xuống nước vậy, hoàn toàn không có sự ngăn cản nào, hơn nữa còn không gặp sự tấn công nào. Bọn họ cảm giác rất sảng khoái, liền cảm thấy rất hưng phấn lấy hết vũ khí ra bắn, bắt đầu đại đồ sát.
Lúc hai hạm đội liên hợp Vạn La Liên bang kia đuổi đến, bất giác bị thảm cảnh trước mắt làm cho sững người, trong trận thể chiến hạm rộng mấy ngàn km, dày mấy trăm km, dài mấy vạn km, lại bị lủng một lỗ to từ đầu đến cuối đường kính mấy chục km.
Xung quan lỗ hổng toàn bộ đều là những mảnh vỡ kim loại vỡ nát, xác chiến hạm bốc ra khói lửa, càng khiến người ta không chịu nổi là vô số xác người, thân thể người trôi nổi trong không trung.
Bọn họ đều biết, những thân thể người này là một bộ phận nhỏ của những bị chết, bởi vì tuyệt đại đa số các bộ phận đều bị khí hóa, đã trở thành bụi vũ trụ.
Hai sỹ quan chỉ huy hạm đội liên hợp không hổ danh là từng bước từng bước leo len, sau khi thương thảo không lâu, đã để lại một sỹ quan chỉ huy và 70 ngàn chiếc chiến hạm bắt đầu công việc chỉnh đốn tàn binh, chiến hạm còn lại thì khởi động toàn bộ theo lỗ hổng đuổi theo phản quân.
Điều tra sau sự việc, chỉ đơn giản chiến dịch lần này, Vạn La Liên bang đã bị tổn thất chiến hạm hơn 300 ngàn chiếc, tàu vận chuyển hơn 150 ngàn chiếc , chiến sỹ trận vong hơn 1200 vạn người.
Hạm đội liên hợp nóng lòng phục thù mặc dù phát hiện tông tích phản quân, nhưng do hạm đội liên hợp toàn bộ đều là chiến hạm cấp thấp, còn đối phương là chiến hạm bình thường, so về tốc độ hoàn toàn không có ưu thế, cho nên chỉ có thể chạy đuổi theo phản quân mà thôi.
Nếu như không phải là binh lực hạm đội liên hợp gấp 4 lần phản quân, tin rằng phản quân sớm đã quay đầu tấn công.
Mặc dù báo cáo quân bộ là đuổi theo phản quân đánh, nhưng sỹ quan chỉ huy hạm đội liên hợp đều biết phản quân đang chơi trốn tìm với mình, nếu không với lực động cơ của phản quân sớm đã không còn thấy tung tích nữa rồi.
Mặc dù vô cùng tức giận, nhưng các sỹ quan chỉ huy hạm đội liên hợp cũng chỉ có thể tiếp tục đuổi theo đằng sau phản quân.
Nếu như để cho những tên phản quân này quay đầu chạy, ai biết được bọn họ có ngược lại đuổi theo cắn mình? Đuổi theo người còn tốt hơn bị người đuổi.
Những hạm đội chỉnh đốn tàn binh kia lần nữa đi vào khu vực vốn được quang phục, nhưng lần này không giống như lần trước có thể hưởng thụ hoa tươi và tiếng vỗ tay, bọn họ ngược lại phải chịu sự đối đãi lạnh nhạt và không hợp tác.
Mặc dù biết những người dân này bị phản quân dọa sợ, nhưng bất luân nói thế nào, các người cũng là con cháu Liên Bang, sao lại đối đãi với chúng tôi như thế, chúng tôi là quân Liên Bang vì các người hi sinh xương máu.
Do chịu sự thất bại và sự đả kích của chết chóc, tâm lý của quân nhân Liên Bang đóng trên những hành tinh đó bắt đầu mất cân bằng.
Những binh sỹ này của Liên Bang, đại đa số đều là lính mới nhập ngũ hoặc là những binh sỹ của hạm đội địa phương, tính kỷ luật đều rất kém, hơn nữa sếp của bọn họ đều suy nghĩ đến tiêu diệt phản quân, cũng không quản lý và đốc thúc bọn họ.
Vì thế, binh lính Liên Bang kỷ luật kém bắt đầu xuất hiện cảnh cướp phá, hơn nữa đi cùng với những chuyện này là chuyện cưỡng hiếp.
Đương nhiên, khi làm những chuyện này, các đặc công của Lôi Tư Liên Bang cũng có không ít người thay bộ đồ mạo xưng quân Vạn La Liên bang chạy ra giúp đỡ. Vò thế có những chuyện xấu không phải là do quân nhân Vạn La Liên bang lam, nhưng cũng bị đổ lên đầu của những quân nhân Vạn La Liên bang.
Những dân chúng vì quân Liên Bang khiến cho xảy ra cảnh binh đao mà trong lòng tức giận, đối diện với những quân nhân Liên Bang bạo hành này đương nhiên càng tức giận hơn nữa, đặc biệt là dưới sự xúi giục của những kẻ có ý đồ, những hành động muốn trục xuất quân Liên Bang bắt đầu nổ ra mạnh mẽ.
Những quân sỹ Liên Bang phạm tội bạo hành kia, đương nhiên không thèm quan tâm đến những hành động trục xuất kia, hơn nữa bọn họ còn muốn đổ những tội mà mình phạm phải lên người của những “bạo dân”này.
Vì thế một bức điện gián điệp phản quân của hành tinh nào đó cổ động bạo dân, tàn sát binh lính Liên Bang, được truyền đến trước mặt Khảm Mục Kỳ.
Vì những chuyện bình phản không thuận lợi, hải tặc hoành hành khắp nơi, hơn nữa còn có chuyện hoàng triều độc lập gì đó, khiến cho Khảm Mục Kỳ vô cùng buồn phiền, ông ta nhận được tin báo này, liền cho rằng những hành tinh đã từng đầu hàng địch xuất hiện những chuyện như thế là bình thường, cho nên cũng không điều tra kỹ liền ban hành một mệnh lệnh, “những kẻ nào dám đầu hàng địch, tấn công quân Liên Bang, giết!”
Khi mệnh lệnh này của Khảm Mục Kỳ đến được các hành tinh quang phục, binh sỹ Liên Bang sớm đã nén cơn giận trong bụng liền phụng mệnh hành sự. Ngươi dám đụng ta, ta sẽ dùng danh nghĩa tấn công quân Liên Bang xử chết ngươi!
Vì thế hàng trăm hành tinh được quang phục rơi vào cảnh khủng hoảng, mỗi ngày đều có người bị quân nhân đánh mắng bắt bớ, mỗi ngày đều có cô gái bị quân nhân cưỡng hiếp, mỗi ngày đều có người bị xử quyết.
Dưới sự thống trị đẫm máu, cục thế trên những hành tinh này trên bề mặt đã ổn định, nhưng trong tối lại tiềm tàng hận thù đối với chính phủ Liên Bang và quân nhân Liên Bang, chỉ cần một ngọn lửa cũng có thể khiến cho những ngọn núi lửa này phun trào.
-o0o-