Kẻ vừa lên tiếng gọi đại ca mặc một cái áo nhuốm máu rách nát , trông hình dáng thì là tây phục . Mà cả khuôn mặt hắn bị người đánh cho sưng vù lên , căn bản nhìn không ra là mặt người . Lúc này chín người trong phòng hội nghị nhìn nhau , bởi vì bọn họ không biết người được gọi là ai a.
Hai đại hán đang nâng đỡ người kia thấy chư vị đại ca nhìn nhau nên vội lên tiếng : " Hắn là Tiểu Quân thủ hạ của ngũ ca a . "
Cái tên nam tử trẻ tuổi vừa báo cáo gia tăng bao nhiêu tiểu thư lập tức bối rối tiến đến xem xét , bởi vì người này là bộ hạ của hắn a . Cái tên đại hán âm hiểm có chút bất mãn nói : " Lão ngũ , thủ hạ ngươi rất có giáo dục nha . Bị người đánh không ngờ lại chạy đến tổng bộ tìm ngươi . " Nói xong quay sang mắng hai đại hán đang giúp đỡ kia : " Các ngươi sao lại cho hắn vào đây ? Không biết chúng ta đang họp sao ? Không ngờ lại đem người khác tự do vào đây làm loạn ! "
Tên thanh niên được gọi là lão ngũ nhíu mày nhìn đại hán đó 1 chút , hắn biết mình tuổi trẻ đã theo sát sau tên đó làm tứ ca này cảm thấy nguy hiểm . Đương nhiên hắn hiện tại không có tâm tình so đo , xoay người nói với Điệp Vũ : " Hội trưởng , huynh đệ này của ta được phái đi đàm phán với đội kia , để ta đem hắn xuống hỏi tình huống 1 chút nhé ? "
Điệp Vũ ánh mắt sáng ngời lên tiếng nói : " Ở chỗ này mà hỏi , phải biết rằng đội kia đối với nghiệp vụ của chúng ta rất trọng yếu . "
Ngũ ca gật đầu , nắm lấy bả vai Tiểu Quân hỏi : " Tiểu Quân chuyện như thế nào ? Các huynh đệ khác sao rồi ? "
Tiểu Quân cố hết sức mở miệng , dùng giọng nói đứt quãng nói : " Ta cũng không rõ ràng chuyện như thế nào . Vừa cùng cái tên cầm đầu đề xuất chuyện lấy người thì hắn đã đem chúng ta giáo huấn một trận . Tiếp theo ta bị bắt vào một phòng , bị người hung hăng đánh thành đầu heo . Cuối cùng bị bọn họ quăng đến 1 khu hoang vắng không xa nơi này . Nghe khẩu khí bọn họ , đám huynh đệ có lẽ……. "
Bởi vì giọng nói của Tiểu Quân ngắt quãng , ngũ ca nghe một lúc mới hiểu ra là bị tên cầm đầu đánh . Hắn còn không kịp hỏi tiếp thì một hồi chuông điện thoại dồn dập vang lên , tất cả mọi người đều đem ánh mắt nhìn nữ tử mặc âu phục đứng phía sau Điệp Vũ .
Âu phục nữ tử tiếp điện thoại xong , nghe 1 chút rồi đem điện thoại áp vào tai Điệp Vũ rồi nói nhỏ vài câu . Mọi người rõ ràng cảm thấy bất thường , bởi vì sắc mặt Điệp Vũ trở nên phi thường khó coi .
Điệp vũ vẻ mặt băng giá nói : " Cảnh sát tại khu xử lý rác ở ngoại ô phát hiện mấy cỗ thi thể yết hầu bị cắt đứt , có cái còn bị đốt một nửa . Trải qua kiểm tra gene , chứng thực là bọn thủ hạ đại ngốc của lão ngũ . "
Ngũ ca bi phẫn rống to một tiếng , một quyền oanh đến trên vách tường , nắm tay tóe máu cũng không để ý . Các đại ca khác nghe vậy thì cú đầu , vẻ mặt âm trầm thoáng tản ra chút sát khí . Vốn lão tứ còn vì vài thủ hạ của ngũ ca chết mà âm thầm cao hứng , phát hiện các đại ca khác đều cúi đầu thì cũng cúi đầu tỏ vẻ tiếc thương đối với các huynh đệ đã chết .
Ngũ ca lệ rơi đầy mặt ngẩng đầu hướng Điệp Vũ nghiến răng nói : " Hội trưởng ! Vì các huynh đệ báo thù ! " Mà Tiểu Quân cũng bật khóc quỳ xuống bi ai nói : " Xin hội trưởng vì các huynh đệ báo thù a ! "
Điệp vũ còn chưa có lên tiếng , tứ ca đã vỗ ngực nói : " Lão ngũ ngươi yên tâm , thù này tứ ca sẽ thay ngươi báo ! " Hắn phụ trách lực lượng quân sự của điệp vũ hội , cho nên hắn mới dám vỗ ngực nói thế . Đương nhiên , hắn làm như vậy rõ ràng là vì mua chuộc nhân tâm . Các đại ca khác cũng chen lấn nhau tỏ ý phải báo cái thù này .
Điệp Vũ đột nhiên phẫn nộ quát : " Một đám ngu xuẩn ! Mấy năm nay cuộc sống bình yên đã làm cho các ngươi biến thành 1 lũ óc lợn rồi à ? Đối phương là ai , có thế lực gì , đến đây với ý đồ gì ? Cả đám cái gì cũng không biết , vậy thì báo thù gì cơ chứ ! Lão ngũ ngươi nói xem , đối phương có lai lịch gì ? " Nghe Điệp Vũ gầm lên , tất cả mọi người đều cúi đầu xuống . Mặc dù không biết những người này trong lòng nghĩ cái gì , nhưng ngoài mặt bọn họ quyết không dám bất tuân lời hội trưởng .
Ngũ ca thống khổ lắc đầu nói : " Lúc ấy chỉ nghĩ rằng hắn là kê đầu ( tú ông ) , bởi vì đội hắn chỉ có hắn là nam thôi . "
" Ngu xuẩn ! Chi tiết của đối phương cũng không có tra ra , phái người đến đàm phán kiểu gì ? Nếu bọn họ không phải đội thì sao ? " Điệp Vũ nhíu mày nói .
Ngũ ca giải thích : " Các nàng đó tuyệt đối là kỹ nữ , ta dùng ánh mắt của mình đảm bảo ! "
Điệp Vũ rõ ràng rất tín nhiệm ánh mắt ngũ ca , tự nói một câu : " Nói như vậy đối phương cũng là người trên giang hồ rồi . " Nói đến đây thì 1 trung niên nhân sắc mặt có chút âm trầm ngồi đối diện với thủ hạ của ngũ ca nói : " Lão lục , ngươi đi điều tra một chút về lai lịch của đối phương đi . "
Nhưng lão lục còn chưa nói gì , ngũ ca đã cướp lời : " Người kia ở tại khác sạn Hoa Đô , nhóm mấy trăm người ngoại trừ hắn tất cả đều là mỹ nữ . Chỉ cần hỏi là biết ngay . " Lão lục gật đầu , xoay người rời đi . Bất quá không ai chú ý tới khi hắn đi ra cửa , trên mặt hắn không ngờ lộ ra 1 nụ cười cổ quái khó tả .
Lúc này Điệp Vũ đứng lên , ánh mắt quét 1 vòng nói : " Tốt lắm , bảo bọn người dưới chú ý một chút , liên lạc với cảnh sát bảo họ mấy ngày này để ý các bang phái đến đây 1 chút . Lão tứ đem trang bị phát xuống , tiến vào trạng thái giới bị . Đợi lão lục đem tin tức trở về mới quyết định hành động . " Nói xong mang theo nữ tử âu phục ly khai .
Lão lục ly khai vô dạ cung lập tức lệnh cho thủ hạ đến khách sạn Hoa Đô điều tra . Đợi đám đàn em đều đi hết , hắn tiến vào buồng điện thoại công cộng . Sau khi ấn một số điện thoại , hình ảnh lập thể của trưởng ti hiến binh xuất hiện .
" Thế nào ? " Trưởng ti mang theo vẻ mặt vội vàng hỏi .
Lão lục cười hắc hắc nói nói : " Giống như suy tính của ngươi . Nữ nhân Điệp Vũ kia vô cùng cẩn thận , vội vàng đè dục vọng báo thù xuống rồi phái ta đi thăm dò tin tức trước . "
" Phái ngươi đi thăm dò tin tức à ? Hắc hắc , tin rằng ngươi đã biết phải báo cáo thế nào rồi chứ ? " Ti trưởng híp mắt cười nói .
Lão lục gật đầu nói : " Đương nhiên biết . " rồi gác máy ly khai .
***
Lý Lệ Văn cùng các chị em của phòng thông tin kết thành một đội , vừa nhìn sách hướng dẫn du lịch trong tay vừa hưng phấn đi trên đường . Chỉ chốc lát , các nàng thấy trung tâm thương mại được giới thiệu trong sách , lập tức tò mò đi vào trong . Bên trong người đi lại chen chúc huyên náo , các loại vật phẩm đa chủng loại lập tức làm các nàng rối mắt .
Lý Lệ Văn này và người của tổ thông tin có chút đặc biệt , tất cả các nàng đều là thiếu nữ chưa bị hại . Có lẽ sẽ có người thắc mắc các nàng gia nhập liên đội quân kỹ lâu như vậy sao còn chưa bị hạ độc thủ ? Thứ nhất các nàng được để dành để chiêu đãi nhân vật trọng yếu . Thứ 2 là Vưu Na đặc biệt quan tâm đến các nàng , mỗi khi đến ngày mở cửa đều giấu các nàng tránh ở trong phòng . Lần trước nếu không vì Lý Lệ Văn không cẩn thận chạy ra ngoài thì cũng sẽ không bị bọn quân nhân sắc lang đó bắt được . Đơn giản mà nói một câu : tổ nữ tử này đều là thân hình thiếu nữ nhưng đầu óc trẻ con .
Lúc này một nữ tử trẻ tuổi đeo thẻ nghiệp vụ kinh lý tiến đến lễ mạo cúi chào rồi cung kính nói : " Các ngươi hảo , xin hỏi các vị tiểu thư là lần đầu đến đây sao ? Mời đến gian hàng của bản công ti xem qua được không ? "
Các nữ tử đều có chút không được tự nhiên , không dám lên tiếng bởi vì các nàng chưa bao giờ được người khác đối đãi lễ mạo như vậy . Mà Lý Lệ Văn vốn có lòng hiếu kỳ rất lớn , cho nên mới có thể mở miệng hỏi : " Ngươi nói xem chỗ đó bán cái gì a ? "
Nữ tử mỉm cười nói : " Chúng ta chuyên bán các loại thời trang phụ nữ , có thể nói là cả trang phục nữ tính của Mạn Lan tinh đều do chúng ta bán ra . Ngài xem , sách hướng dẫn du lịch có nói đến cửa hàng này chính là chỉ công ti chúng ta . " Nói rồi tiếp nhận sách du lịch trong tay Lý Lệ Văn , mở ra chỉ vào trang giới thiệu nói .
Chúng nữ đều tò mò mở sách ra nhìn một chút . Vào lúc này , tính yêu cái đẹp của phụ nữ xuất hiện . Lý Lệ Văn và mọi người thương lượng một chút rồi quyết định theo nữ tử này đi xem .
Nữ tử này mang theo các nàng đi lên xe điện mini , một bên nhiệt tình giới thiệu các gian hàng bốn phía , một bên dẫn các nàng đi tới mục tiêu . Không bao giờ được tiếp xúc với thế giới bên ngoài nên các nữ binh đương nhiên là cảm thấy vô cùng hứng thú nhìn đông nhìn tây . Chỉ chốc lát , các nàng đi vào một căn phòng phi thường xinh đẹp , phi thường hiện đại , hơn nữa còn có rất nhiều nữ khách đang chọn lựa hàng hóa .
Các tiểu nữ hoa mày chóng mặt bị nữ kinh lý mang đi khắp cả căn phòng , bị nàng khuyên nhủ mỗi người đều cầm mấy bộ trang phục tiến vào một loạt phòng thay đồ để thử .
Lý Lệ Văn tám người các nàng tiến vào phòng thay đồ , vừa mới đem quần áo ngoài cởi ra thì hít phải một luồng khói đột nhiên phun ra từ góc tường mà hôn mê tại chỗ . Tiếp theo nền phòng thay đồ hạ xuống , khi nền phòng đi lên thì Lý Lệ Văn các nàng đã mất tích .
***
Lúc này ở 1 gian phòng ngầm dưới lòng đất , bọn Lý Lệ Văn 8 nữ tử này đang hôn mê , chỉ mặc nội y nằm trên đất . Mà ở xung quanh các nàng có vài nam tử đang đứng nuốt nước miếng .
Một nam tử trung niên đem ánh mắt quét qua lại trên người Lý Lệ Văn và các nữ tử , một bên hướng một nam tử trẻ tuổi bên cạnh nói : " Nói thật , sống đến tuổi này rồi ta còn chưa bao giờ gặp qua quá nhiều nữ tử xinh đẹp như trước mắt này . Để bọn ta được hưởng thụ 1 chút , ngươi nói có được không ? Trưởng quan ? "
Tên nam tử trẻ tuổi bên cạnh hắn ánh mắt cũng đang dừng lại trên người vài nữ tử đang nằm trên mặt đất , nghe được nam tử trung niên hỏi hắn bất giác gật đầu . Tên trung niên vẫn lưu ý hắn thấy hắn gật đầu , trong lòng vui vẻ đang muốn tiến lên đem người đi . Nhưng hắn lại bị động tác và giọng nói tỉnh táo của thanh niên làm cho ngừng lại : " Đợi ! "
Trung niên nhân và vài đại hán háo sắc xung quanh nghe hắn nói đều quay đầu nhìn hắn , không hiểu hỏi : " Làm sao vậy ? "
Đã đem ánh mắt từ trên người nữ tử dời đi , thanh niên lấy tay lau trán nghiêm giọng nói : " Ta thiếu chút nữa bị các ngươi hại chết , đám nữ nhân này các ngươi không thể chạm được ! "
Trung niên nhân còn chưa nói gì , một đại hán đã đi trước một bước nói : " Tiểu tử , không nên nghĩ rằng ngươi là thủ hạ của Đàm phó quan mà có thể ăn 1 mình a ! "
Trung niên nhân phẩy phẩy tay ngăn lại thủ hạ nói tiếp , ngữ khí có chút âm lãnh nói với thanh niên : " Tiểu tử , ta tôn kính ngươi mới gọi ngươi một tiếng trưởng quan . Mặc dù mấy món hàng cực phẩm này là do ngươi cung cấp tình báo , nhưng ngươi cũng không thể nuốt 1 mình a . Nhiều nhất cho ngươi ba , cho ngươi nhất tiễn tam điêu là tốt lắm rồi . Không cần tỏ ra không biết xấu hổ nha , ta chúc ngươi với cấp trên quan hệ mạnh khỏe . " Nói xong không đợi thanh niên trả lời , trung niên nhân nói với thủ hạ : " Đem các nàng đi thôi , hưởng thụ xong xuôi bán lại cho điệp vũ hội . "
Thanh niên cuống quít tiến lên ngăn lại nói : " Không được ! "
Trung niên nhân cùng các đại hán khác tất cả đều lập tức bắt đầu mắng to : " *** xú tiểu tử ! Cái đồ không biết xấu hổ có phải không ?! " Nói rồi muốn động thủ . Lúc này một giọng nói âm lãnh vang lên : " Lão Lang , là ngươi mới nói ta không biết xấu hổ hả ? "
Trung niên nhân bị gọi là lão Lang nghe vậy bất thần chấn động . Quay đầu nhìn lại , phát hiện phó ti hiến binh không ngờ đã xuất hiện trước mặt mình . Hắn cuống quít thay đổi vẻ mặt nói : " Đàm trưởng quan ngài nói gì vậy , ta sao có thể nói như vậy chứ . "
Đàm phó quan lạnh lùng liếc lão Lang 1 chút rồi nói : " Nói cho các ngươi biết . Nếu không phải sợ các ngươi liên luỵ đến chúng ta , chúng ta đã mặc kệ toàn bang các ngươi có thể tỉnh dậy vào ngày mai hay không đấy . "
" Ách…… Trưởng quan , rốt cuộc là chuyện gì a . Sao ngài không nói rõ ràng ra ? " Lão Lang nghe được Đàm phó quan nói , sắc mặt lập tức trắng bệch Bởi vì hắn nghe khẩu khí của Đàm phó quan thì dường như bang của mình tùy thời sẽ bị diệt tuyệt a .
Đàm phó quan chỉ một chút vào các nữ tử nằm trên đất nói : " Ngươi nếu chạm vào các nàng , ta sẽ không đợi người đến giết chết mà trước tiên sẽ tiêu diệt các ngươi đã . Đám nữ tử không cần nói ta , chính là cấp trên của ta cũng không dám chạm vào 1 đầu ngón tay của các nàng . "
Lão Lang nghe xong há hốc mồm , mấy nữ tử này lai lịch sao lại lớn như vậy ? Hắn nghĩ đến điều này nên vội nói : " Trưởng quan , đây đều là do thủ hạ ngươi đề xuất đem các nàng bắt đến đây a . " Nhưng khi hắn chuẩn bị dùng ngón tay chỉ vào thanh niên đó thì thanh niên cũng không không thấy đâu cả . Lão Lang lập tức căm hận trong lòng , hắn biết mình đã trúng kế . Chẳng lẽ ti hiến binh muốn tiêu diệt mình sao ? Bình thường mình vẫn hiếu kính đều cho bọn họ a .
Đàm phó quan âm hiểm cười , nói : " Các nữ tử này , các ngươi hảo hảo chiếu cố một đoạn thời gian . Chờ đến khi ta thông báo thì cứu tỉnh các nàng , nói với các nàng là các ngươi phục kích xe vận tải của điệp vũ hội thì vừa vặn cứu các nàng ra . "
Lão Lang lập tức bị giật mình . Hắn không phải đồ ngu , đương nhiên biết đây là mình giá họa điệp vũ hội a . Hắn lăn lộn trên giang hồ lâu như vậy , phi thường minh bạch kẻ đỡ đầu điệp vũ hội là ai . Hắn không dám tin tưởng ti hiến binh có thể đối đầu với người đằng sau điệp vũ hội .
Thấy ánh mắt lão Lang , Đàm phó quan biết hắn nghĩ cái gì , nhếch mép nói : " Đấu với điệp vũ hội chính là trưởng quan của đám nữ tử này , hắn là kẻ phi thường bao che thuộc hạ . "
" Trưởng quan ? Chẳng lẽ các nàng là quân nhân ? Cho dù người kia cũng là sĩ quan , nhưng hắn sao có thể đấu lại quan lớn của quân bộ đây ? Chẳng lẽ hắn là nguyên soái ? " Lão Lang tỏ ra thông minh lập tức hỏi .
" Cho dù là nguyên soái , chỉ cần hắn lăng nhục bộ hạ ta , ta cũng sẽ bắn hắn . Đây là lời của trưởng quan của đám nữ tử nói đó , nếu ngươi có xem qua truyền hình thì tin rằng ngươi đã biết trưởng quan của các nàng là ai . " Đàm phó quan nói đến đây thì nghiêm giọng : " Ta cảnh cáo ngươi một lần nữa , không được chạm vào đám nữ binh này . Chúng ta sẽ không bồi táng theo ngươi đâu . Không nghe ta khuyên bảo thì ngươi sẽ hối hận vạn phần vì đã sinh ra trên cõi đời này đấy . Còn nữa , nhớ kỹ bảo mật , bằng không tất cả mọi người đều chết hết ." Hắn vừa nói xong đã xoay người ly khai luôn .
※ ※ ※
Lão Lang mặc dù bị Đàm phó quan nói cho sợ dựng người nhưng cũng nghi hoặc hướng thủ hạ hỏi : " Đàm phó quan nói đến ai vậy ? Câu nói kia ta cảm thấy đã nghe qua rồi nhưng không nhớ nổi là ai nói . "
Vài thủ hạ đầu to óc bằng hạt nho đều lắc đầu , bất quá một thủ hạ hơi có chút trí nhớ đột nhiên la lên : " Ta nhớ ra rồi , Đường Long ! Nói lời này chính là Đường Long ! Lúc ấy hắn nói lời này trên truyền hình hình dáng muốn bao nhiêu lãnh khốc thì có bấy nhiêu . Sao ta lại nghĩ lâu như vậy mới nhớ ra được nhỉ ?"
" Đường Long ?! Má ơi ! " Lão Lang cùng vài thủ hạ đều kinh hô , tựa như thấy cái gì khủng khiếp lắm rồi cả bọn vội vàng chạy xa khỏi các mỹ nữ đang nằm trên đất . Lão Lang càng khủng hoảng hô to : " Mau ! Đem nữ nhân của các ngươi cùng của ta đều kêu đến đây hầu hạ các tiểu thư này ! " Hắn lúc này mồ hôi lạnh đã đầy đầu . Người của ti hiến binh đều là 1 lũ chó chết , không ngờ hãm hại mình đến bắt cóc bộ hạ của Đường Long . Bị cái tên ma vương giết người không gớm tay đó biết thì mình sẽ thật sự hối hận vì sao lại sinh ra trên đời này mất .
Đường Long không biết rằng trải qua vài lần điên cuồng , hắn tại trong lòng dân chúng có đến vài loại hình tượng : Một loại là cho rằng hắn không sợ cường quyền , là 1 anh hùng dám đối đầu với cường quyền ; một loại là cho rằng hắn không có bản sự gì , là 1 người thường đơn thuần vận khí tốt đến cực điểm ; mà cuối cùng một loại chính là cho rằng Đường Long âm hiểm tàn độc , bất chấp thủ đoạn , 1 kẻ kiêu hùng đạp trên thi thể để đi lên . Có cái nhìn cuối cùng này là một loại người , nhân số tuy ít nhưng những người này đều là quân đội , chính phủ , thế lực xã hội đen trong dân gian .
Vốn hình tượng Đường Long tuy là huy hoàng chói lọi nhưng có lẽ là hình tượng hắc ám càng dễ dàng xâm nhập nhân tâm hơn . Từ miệng một vài kẻ hữu tâm lưu truyền ra rồi trải qua lời đồn thổi vàcố gắng thêm thắt , hơn nữa hình ảnh thần sắc tự nhiên của Đường Long khi xử tử đám sĩ quan đã làm cho hình ảnh Đường Long trong lòng một vài người biến thành hình tượng ma quỷ giết người không ghê tay . Mà bọn lão Lang chính là một đám người cho rằng như vậy đó .
Lúc này lão Lang hắn cuối cùng đã minh bạch vì sao ti hiến binh vẫn nhường nhịn điệp vũ hội lại đột nhiên trở mặt , thì ra đã xuất hiện Đường Long này sẽ cùng điệp vũ hội đối đầu a . Nếu không có cái ô lớn thì điệp vũ hội căn bản không phải là đối thủ của ti hiến binh . Hiện tại xuất hiện Đường Long đi đến đâu cũng gây chuyện thị phi , dị thường bao che bộ hạ hơn nữa còn lãnh huyết cuồng sát , chuyên nhằm vào các quan lớn lại vẫn vô sự . Có thể khẳng định điệp vũ hội dây vào hắn chỉ có thể trách bọn chúng nhân phẳm quá kém mà thôi . Ân , nói như vậy thì mình sao lại không thừa cơ mà đục nước béo cò nhỉ ?
***
Đường Long không biết bộ hạ của mình bị bắt cóc , vẫn mang tâm trạng vui vẻ bước chầm chậm trên 1 con đường phồn hoa . Mạn Lan tinh này không hổ là kinh đô du lịch , 2 bên đường đều là cửa hang , căn bản nhìn không thiếu 1 thương hiệu nào cả . Thấy quang cảnh tấp nập này Đường Long đột nhiên có chút ý tưởng tà ác : Nếu nơi này đột nhiên không có khách nhân lai vãng nữa thì tinh cầu phồn hoa như vậy này sẽ biến thành cái gì nhỉ ?
Đường Long lang thang vô mục đích đột nhiên cảm thấy người trên đường càng ngày càng nhiều . Nhìn chung quanh một chút hắn phát hiện người xung quanh đều ngửa đầu nhìn lên trời , hắn cũng ngẩng đầu lên thì thấy một đội thuyền hào hoa hơn mười cái có cả hộ vệ thong thả đi về phía trước . Mà xung quanh nó đám xe bay đều bị buộc hạ độ cao và giứ khoảng cách , điều này cũng là nguyên nhân làm lượng người trở nên dày đặc , bởi vì trên đường có rất nhiều xe hạ xuống mà .
" Làm cái gì vậy nhỉ , đông như vậy không phải đang phô trương chứ ? " Đường Long thấy tốc độ đội thuyền kia , không khỏi bất mãn thì thầm .
Một thanh niên bên cạnh Đường Long nghe được hắn nói , thuận miệng trả lời : " Đương nhiên là đang phô trương rồi , kia là chuyên cơ của Mạn Lan tinh đấy . "
Đường Long có chút kỳ quái hỏi : " Không phải có thông đạo chuyên dụng của chính phủ rất nhanh sao ? Hắn lại chạy đến đường dân dụng làm gì ? "
Thanh niên bỉu môi nói : " Hắn thích thế a . " Rồi không chờ Đường Long phản ứng , hắn đã lẫn vào biển người .
Đường Long nghe hắn nói , nhìn đội thuyền vẫn chậm rãi phi hành trêm trời kia lắc đầu . Mặc dù hắn không hiểu chính trị lắm , với chính trị không thấy hứng thú nhưng hắn cũng có thể cảm giác tác phong quan liêu của liên bang càng lúc càng nghiêm trọng . Chẳng lẽ không phải sao ? Cơ hồ mỗi tinh cầu đều tiêu phí lượng lớn tiền bạc để khai phát vài thông đạo cao tốc chuyên dụng của chính phủ . Thậm chí có tinh cầu thông đạo dân dùng còn chưa hoàn thiện , thông đạo quan dùng đã hoàn mỹ vô khuyết . Nhưng hiện tại tên gia hỏa này không ngờ thông đạo quan dùng không cần , chạy đến thông đạo dân dùng để đi trên đầu dân chúng . Có tranh cãi cũng thế thôi , chỉ cần là tình huống khẩn cấp thì mọi người cũng có thể lượng thứ , nhưng nhìn hình dáng hắn rõ ràng là đang nhàn nhã thưởng ngoạn phong cảnh mà .
Ngẫm lại mình từ trong nhà chạy ra ngoài cũng đã hơn một năm , trải qua cái gì anh hùng sự kiện cũng làm mình minh bạch quan trường liên bang thối nát ra sao . Mà gần đây nhất là sự kiện quân kỹ càng làm ình hiểu rõ sự hủ bại của liên bang . Tính chất hắc ám và hủ bại này không chỉ là một hai người mà là tầng tầng lớp lớp , cơ hồ tất cả quan viên của liên bang .
Mà để cho Đường Long không giải thích được chính là : ba tinh hệ phương nam đã độc lập , Đế Quốc Ngân Ưng tử địch của liên bang này càng nhìn chằm chằm . Tin này cơ hồ người có tai có mắt đều đã biết , nhưng tại sao bóng ma chiến tranh vẫn chưa bao phủ liên bang nhỉ ? Không cần nói chính phủ và quân đội không có bầu không khí khẩn trương , đơn giản cứ nhìn đám người đang nườm nượp mua bán trên Mạn Lan tinh này là có thể biết dân chúng căn bản không coi chiến tranh là chuyện lớn .
Có lẽ là liên bang quá lớn làm mọi người tưởng rằng chiến tranh là chuyện biên cảnh chăng . Đường Long xoa xoa đầu , mình nghĩ đến việc này làm gì cho đâu đầu nhỉ , mình không phải là chính trị gia mà , dù sao mình có thể bảo vệ những người bên mình là đủ rồi . Nghĩ đến đây , Đường Long đột nhiên nhớ ra là đã lâu rồi cũng chưa gặp giáo quan người máy : " A , đúng rồi . Mình đã là thượng úy , bây giờ nỗ lực để thăng thêm một bậc là có thể đi gặp đám giáo quan cho bọn họ hướng mình kính lễ rồi . Hắc Hắc . Không biết bọn họ có hoàn hảo không nhỉ ? Ân , mình nhớ thân thể bọn họ rất nhiều chỗ hết date bị lão hóa rồi , đến lúc đó mua linh kiện cho bọn họ thay là được . "
Hồ tư loạn tưởng 1 hồi Đường Long bắt đầu chậm rãi đi trở về , bởi vì hắn phỏng chừng hiện tại thời gian cũng không còn nhiều lắm nên đi trở về địa điểm tập hợp là vừa .
Đường Long đi tới địa điểm tập hợp , hơn mười xe du lịch của khách sạn Hoa Đô đã đợi sẵn rồi , mà đám bộ hạ của mình cũng phi thường đúng giờ tập hợp tại nơi đó . Đương nhiên , bốn phía tránh không được 1 đám người có lòng hiếu kỳ vây quanh nhìn ngó bàn tán rồi .
Vốn mình có thể kỷ vì tính kỷ luật của bộ hạ mà dương dương đắc ý nhưng Đường Long thấy bộ hạ của mình thì phát hiện có bất thường . Binh lính mặc dù dứng thành đội ngũ , nhưng hình dáng các nàng đều lộ ra thần thái lo lắng , mà đám sĩ quan Vưu Na đứng thành một nhóm đang lo lắng nói chuyện .
Đường Long còn không có kịp dò hỏi , phát hiện Đường Long bọn người Vưu Na đã đồng loạt đi tới thi nhau nói . Đường Long bị làm cho chóng mặt còn không có nghe ra các nàng nói cái gì đành phải gọi Sa Lệ mà trong ấn tượng của mình thì khá tỉnh táo trình bày mọi chuyện .
Vốn Vưu Na đang lộ vẻ bối rối thấy Đường Long bảo Sa Lệ nói , trong mắt tức thì xuất hiện thần sắc mất mát . Bởi vì nàng biết mình ở trong lòng trưởng quan căn bản không phải là chị cả của liên đội . Thực ra cũng không có thể trách trưởng quan được , mình ngoại trừ lớn tuổi thì căn bản không có gì để có tư cách làm chị cả của mọi người a. Nghĩ đến đây , trong lòng Vưu Na xuất hiện cảm giác tự ti , cũng không có tâm nghe xem Sa Lệ nói gì .
Nghe được Đường Long hỏi , Sa Lệ trong mắt tuy toát ra vẻ lo lắng nhưng vẫn có thể bảo trì vẻ mặt lãnh khốc lập tức nói : " Trưởng quan , Lý Lệ Văn kia một tổ 8 người đến nay không có một người trở về . "
" Cái gì ?! " Đường Long kinh ngạc hỏi . Vốn hắn có chút lo lắng đám nữ tử không có tiếp xúc với xã hội bao giờ có thể xuất hiện chút phiền toái khi đi ra ngoài , hiện tại quả nhiên lo lắng đã thành sự thật .
Đường Long không tin các nàng vì mải mê mua sắm mà quên thời gian tập hợp . Đám nữ binh khả năng gì cũng kém hơn quân chính quy nhưng tính kỷ luật lại nghiêm minh hơn quân chính quy nhiều . Hắn không loại trừ khả năng lạc đường , nhưng các nàng có miệng có sách hướng dẫn du lịch thì căn bản không khả năng lạc đường . Cho nên chỉ có thể là đã xuất hiện vấn đề gì đó thôi .
Đường Long vừa nói : " Liên lạc không được à ? " Vừa chỉnh kính đen chuẩn bị ấn nút kết nối điện thoại với Lý Lệ Văn . Trước khi rời khỏi khách sạn Hoa Đô , Đường Long đã mua 1 ít điện thoại di động ở cửa hàng của khách sạn để cấp cho bộ hạ rồi .
Sa Lệ nhìn lái xe của khách sạn Hoa Đô trong người bất an , không ngừng lau mồ hôi lạnh , lắc đầu nói với Đường Long : " Liên lạc rồi nhưng không được , máy tắt . "
Phát hiện không thể kết nối điện thoại nên Đường Long tức giận mắng : " Mẹ nó chứ ! Ta sao lại nghe lời khuyên của khách sạn mà mua cho các cô điện thoại nhỉ , nếu biết rằng sẽ có chuyện như vậy thì ta ỗi người trang bị một máy định vị rồi ( thời bây giờ đã có điện thoại định vị vệ tinh rồi mà thời tuong lai lại không có à ? Phát triển kém quá ) ! " Đường Long rất hối hận , lúc ấy mình là nghĩ đến mỗi cá nhân đều có suy nghĩ riêng , không ai nguyện ý bị người khác thời khắc nào cũng biết vị trí của mình , cho nên mới không có làm như vậy . Hiện tại mới biết nếu lúc ấy mình cấp cho bộ hạ trang bị định vị , hiện tại chỉ cần ấn nút trên kính đen là có thể lập tức biết vị trí các nàng rồi .
Lái xe của đoàn lo lắng bất an tiến lên một bước nói : " Tiên sinh , có lẽ các nàng do có chuyện gì nên chậm một chút mà thôi , chúng ta cứ đợi thêm một lúc nữa là các nàng sẽ trở lại thôi . "
Đường Long căn bản không có chú ý vị lái xe này . Nếu là những người khác mình cũng không có lo lắng như vậy , dù sao bộ hạ của mình mặc dù không có kiến thức xã hội nhưng đối với nhân tâm tà ác lại có hiểu biết đầy đủ . Nhưng Lý Lệ Văn kia một tổ 8 người tất cả đều không có kinh nghiệm cuộc sống . Mặc dù các nàng biết mình gặp phải vận mệnh u ám nhưng cũng bởi vì bọn tỷ muội đối với đám thuần thuần thiếu nữ đều ra sức bảo vệ , không bao giờ giảng giải những chuyện hắc ám với các nàng , khiến cho đám tiểu cô nương đó trong đầu vẫn là 1 tờ giấy trắng . Tuy nói lần trước Lý Lệ Văn thiếu chút nữa bị cường bạo , nhưng xem biểu hiện sau đó của nàng thì dường như đã quên đi chuyện trước kia . Mặc dù vì thế mà chúc phúc cho nàng , nhưng cũng bởi vì như vậy lại càng lo lắng , ai biết nàng lại gặp được tao ngộ giống nhau thì có thể hay không làm nàng nhớ lại chuyện cũ , khiến nàng nhân cách phân liệt ?
" Biết các nàng đi đường nào không ? " Đường Long hỏi .
Chư nữ đều lắc đầu . Vưu Na vốn vẫn không lên tiếng phát hiện Đường Long nhìn mình nói lời này , không khỏi có chút bối rối , hơn nữa còn có cảm giác hối hận nói : " Xin lỗi trưởng quan , chúng tôi không có điện thoại được cho nên hoàn toàn không biết các nàng đã đi đường nào . " Nói xong cúi đầu ăn năn .
Đường Long mặc dù thấy hình dáng Vưu Na là lạ , nhưng cũng không có nghĩ nhiều , trực tiếp ra lệnh : " Vưu Na , Sa Lệ theo ta đến cảnh sát nhờ giúp đỡ , những người khác trở lại khách sạn chờ đợi ! "
Vẫn đứng ở bên cạnh nên lái xe nghe đối thoại mà kinh ngạc . Vừa rồi thần sắc hắn bối rối và lo lắng đều là giả vờ , vốn đây là chuyện thường , đến trễ một chút sao phải khẩn trương như vậy làm gì ? Nếu không phải khách nhân là trên hết thì thấy đám khách nhân đều khẩn trương như vậy , mình cũng sẽ không phải giả vờ khẩn trương làm gì . Hiện tại nghe được Đường Long không ngờ muốn đi cảnh sát nhờ vả , không khỏi cảm giác nhóm người này thật sự là chuyện bé xé ra to .
Hắn bước lên phía trước nói : " Tiên sinh , đồng bọn ngài bây giờ còn chưa thể khẳng định đã xảy ra chuyện gì , nói không chừng chỉ là đến trễ , không cần phải vội vàng như vậy…… "
Hắn còn chưa nói xong đã bị Đường Long cắt ngang : " Câm miệng ! Bộ hạ của ta sẽ không đến trễ ! Các nàng đã qua thời gian tập hợp còn không xuất hiện , nhất định là đã xảy ra chuyện ! Ngươi có nhiệm vụ chính là đem đám bộ hạ của ta trở về khách sạn , nếu trên đường ra chuyện gì , lão tử sẽ đem ngươi xử bắn ! " Đường Long hung tợn nói .
Mặc dù nhìn không được bộ dáng của Đường Long , nhưng ngữ khí âm lãnh của Đường Long kia làm lái xe cảm thấy rét lạnh trong lòng . Hắn trong lòng không ngừng lẩm bẩm : " Bộ hạ ?! Xử bắn ?! Má ơi , thì ra thiếu niên này là sĩ quan a , không trách được trưởng ti tình báo cũng phải hướng hắn cúc cung bồi tội . " Đối với chuyện trưởng ti tình báo hướng Đường Long cúc cung bồi tội sớm đã lan truyền trong khách sạn , chỉ cần là người có não đều biết thanh niên mang theo cái kính đen không phải nhân vật bình thường . Nếu không cảm thấy thanh niên này quá mức chuyện bé xé ra to , vị lái xe này cũng sẽ không đi lên nói mấy lời vừa rồi .
Đường Long không để ý tới việc lái xe này cúi đầu bảo chứng sẽ không xuất hiện vấn đề , phất tay lệnh cho đám nữ binh lên xe xong , mang theo Vưu Na và Sa Lệ xuyên qua đám người xem náo nhiệt , ngăn 1 cái taxi lại bảo nó chạy đến trụ sở cảnh sát gần nhất .
Đường Long bản thân là một nam nhân khỏe mạnh hơn nữa có con mắt thẩm mỹ nên đương nhiên biết bộ hạ của mình trong mắt nam nhân là mỹ nữ xuất sắc như thế nào . Hắn không phải không hiểu phong tình , chỉ là hắn đem đám mỹ nữ thủ hạ trở thành những người trọng yếu giống như tay chân của mình . Tin rằng người bình thường sẽ không sản sinh cảm giác luyến ái đối với tay chân mình , cũng bởi vì như vậy nên Đường Long mới có thể tự tại trong 1 rừng hoa như vậy .
Bất quá , người bình thường mặc dù sẽ không ái luyến tự kỷ tay chân , nhưng nhất định sẽ bảo vệ tay chân không bị thương tổn gì . Đường Long chính là dựa vào tâm tình như vậy mà xông tới chỗ cảnh sát . Hắn không hề sợ hãi đám người phong lưu hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt cảm tình , bởi vì bọn chúng cần thời gian mới thương tổn được tay chân của mình . Nhưng hắn lại sợ hãi đám lưu manh sử dụng bạo lực , nếu rơi vào trong tay bọn họ thì có lẽ tay chân của mình đã bị thương tổn rồi .
Đường Long âm thầm cắn răng , nếu thật sự có người thương tổn đến tay chân mình , mình nhất định sẽ đem bọn chúng phân thây toái cốt !