Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 134: Nhiệm Vụ Bí Mật






Trương Kiệt đi vào phòng, nhét thẻ từ vào trong một cái máy, sau đó ngồi xuống cái ghế trước mặt năm vị giám khảo. Năm vị giáo khảo kia đều là những người đàn ông trung niên có vẻ mặt thong minh, bọn họ giờ phút này đang tại thông qua màn hình ảo trước mặt xem tư liệu của Trương Kiệt.
"Anh Trương Kiệt, trước tiên xin nhắc nhở, nếu như ngài được tuyển dụng, vậy thì ngài sẽ mất đi quốc tịch Nước Vũ Lai, đồng thời cũng tự động chuyển vào quốc tịch Đại Đường." một người đàn ông trung niên ở bên trên nói . Tuy lãnh địa Đường Long xưng với bên ngoài là Đường gia, nhưng bên trong, đặc biệt là sau khi Đường Long cải cách chế độ chính quân, quan viên cùng dân chúng của Đường Long đều tự xưng là Nước Đại Đường, hơn nữa những chỗ cần viết tên nước đều viết là nước Đại Đường. Về chuyện này, Đường Long căn bản không thèm để ý đến, gọi tên gì cũng vậy cả thôi.
Trương Kiệt trong nội tâm cười thầm, một thế lực chế độ gia tộc nho nhỏ, lại dám tự xưng là nước Đại Đường, thật sự là không biết trời cao đất rộng. Nhưng quốc tịch Nước Vũ Lai và thân phận kia của hắn đều là giả, việc nhập quốc tịch khác không sao cả. Cho nên Trương Kiệt gật gật đầu tỏ vẻ mình đã biết.
"Như vậy, nếu như anh đã biết, bây giờ phỏng vấn chính thức bắt đầu. Vấn đề thứ nhất là, ngài có quốc tịch Nước Vũ Lai tại sao lại muốn tới nước Đại Đường đảm nhiệm chức vụ nhân viên chính phủ?" Một người đàn ông trung niên gật gật đầu nói.
Sớm đã có chuẩn bị nên Trương Kiệt lập tức nói ra đáp án mà mình chuẩn bị sẵn, cứ như vậy, hỏi đáp 10 phút đồng hồ thoáng cái đã qua. Nhìn thấy năm người đàn ông trung niên đều thoả mãn gật đầu, Trương Kiệt âm thầm thở phào, xem ra ấn cảm giác để lại cho giám khảo là khá tốt.
Lúc Trương Kiệt cho rằng đã xong, người trung niên chính giữa kia đột nhiên hỏi: "Anh Trương Kiệt, anh ở một mình sao? Không có người thân sao?"
Trương Kiệt ngây người, lấy làm lạ sao lại đột nhiên hỏi vấn đề này? Nhưng hắn có lẽ hay là nên thành thật trả lời nói: "Tôi ở một mình, trong nhà không có người nào, không có gì lo lắng."
Người trung niên kia sau khi suy nghĩ một chút lại hỏi: "Anh nguyện ý hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh chính phủ, đến làm việc ở bất kỳ nơi nào mà chính phủ chỉ định?"
Trương Kiệt trong lòng nghĩ đây không phải là câu hỏi thừa sao? Cho dù mình rất không muốn bị điều đi làm ở nơi xa xôi hẻo lánh, nhưng người đến phỏng vấn xin việc lúc này tuyệt đối sẽ không trả lời là không muốn. Trương Kiệt không chút nghĩ ngợi gật đầu nói: "Tôi nguyện ý phục tùng tất cả mệnh lệnh của chính phủ."
Người đàn ông trung niên chính giữa hài lòng gật đầu nói: "Rất tốt, Anh Trương Kiệt, bây giờ mời anh đi đến bộ phận điều phối nhân sự đặc biệt của Bộ nhân sự nhận mệnh lệnh, địa chỉ cụ thể trên này có ghi rõ." Nói xong móc ra một tấm thẻ từ đưa cho Trương Kiệt.
Trương Kiệt nhận thẻ từ có chút nghi ngờ, bộ phận điều phối nhân sự đặc biệt?Tên của cơ quan này sao lại lạ như thế? Trương Kiệt rời phòng, đột nhiên nghe được cách đó không xa có vài người đang vui vẻ trò chuyện với nhau: "Tôi Huân tước nhị đẳng đi Bộ tư pháp."
Một thanh niên không vui mừng cho lắm nói: "Tôi Huân tước đi tam đẳng Bộ tài chính."
Một cái thanh niên dương dương đắc ý cười nói: "Ta Huân tước nhất đẳng đi Bộ nhân sự!" Hai người khác vừa nghe lập tức xôn xao: "Oa, Huân tước nhất đẳng ah, lại là Bộ nhân sự, huynh đệ về sau thăng quan cần phải nhờ vào ngươi!"
"Ha ha, huynh đệ một nhà có khả năng giúp được khẳng định sẽ giúp. Đi, chúc mừng thôi!" Người thanh niên này đắc ý lôi kéo hai người đi, hai người kia thì nói lớn: "Ngươi bao à nhà!" "Không thành vấn đề, đi mau."

Trương Kiệt nghe thấy những lời này nói bất giác sững sờ, bởi vì mấy tên kia là xếp trước mình, trong chốc lát sao bọn họ đã biết được tước vị và đơn vị phân phối của mình? Sao mình lại đến bộ phận điều phối nhân sự đặc biệt nhận mệnh lệnh? Trương Kiệt lắc đầu không thèm nghĩ nữa những thứ này, nhìn tấm thẻ từ trong tay kia, nhấn một cái nút trên cái thẻ từ, trên thẻ xuất hiện một tấm bản đồt thành thị.
"Cái nơi sáng sáng này chính là bộ phận điều phối nhân sự đặc biệt? Ừm, cách đây rất xa, chỉ có thể đi xe taxi." Nghĩ đến đây thì Trương Kiệt ngay tại cửa ra vào vẫy một chiếc xe taxi rời đi. Hiện tại Hành tinh Trung Châu cùng không khác lắm so với các nơi phát triển khác, các loại trang thiết bị phương tiện như đường cao tốc, xe bus cùng xe taxi đều rất đầy đủ.
Đi đến bộ phận điều phối nhân sự đặc biệt hiển thị trên thẻ, Trương Kiệt phát hiện bộ phận điều phối này ngoài cảnh vệ và nhân viên làm việc ra, thì không có ai khác. Trương Kiệt ở chỗ này nhận được một giấy CMND nước Đại Đường, và một huy chương kim loại nền xanh, có khắc 3 trường thương màu trắng
sớm đã điều tra chế độ huy chương tước vị nước Đại Đường, liền hiểu được cái huy chương này là chứng minh cho Tử tước tam đẳng.
Mà ngoại trừ những vật này ra ngoài, trong tay còn có một tấm thẻ từ ghi 9h sáng ba ngày sau tới một nơi nào đó báo danh, cầm những vật này, Trương Kiệt về ở lại khách sạn của mình. Lúc mới bước xuống xe trả tiền, không cẩn thận lại để rơi huy chương Tử tước tam đẳng trong túi áo ra.
Người tài xế kia nhìn thấy cái kia huy chương lập tức gương mặt tươi cười nói: "Ây da, không ngờ ngài lại là tử tước gia, ssao không đeo huy chương lên? Chẳng lẽ ngài không biết người có tước vị và có quân hàm có nhiều loại phí đều có thể hưởng chiết khấu sao?”
Trương Kiệt nghe vậy thuận tay đem huy chương dán lên ngực trái, sau đó cười nói: "Ngồi xe taxi cũng có chiết khấu sao?" Vừa nói vừa đem tiền đưa tới.
"Có chứ, đáng tiếc Tử tước gia, trước khi lên xe không có đeo huy chương tước vị, nếu không có thể hưởng giảm giá 20%." Lái xe nhận tiền cười nói.
"Tất cả Tước gia cũng có thể đánh được hưởng giám giá 20% sao? Như vậy các ngươi bị lỗ vốn rồi?" Trương Kiệt tò mò hỏi, nếu như chi phí tất cả Tước gia 6 hành tinh cũng có thể giảm giá, như vậy sẽ khiến những ngành sản xuất này tổ thất bao nhiêu tiền.
Lái xe vui mừng mà nói: "Ha ha, tước gia làm việc vì chúng tôi chúng tôi giảm giá chút ít có đáng gì, hơn nữa, những chi phi của các tước gia được giảm gia đều được ghi lại, lúc nộp thuế khoản tiền này sẽ được hoàn lại, chúng tôi không bị lỗ gì cả.”
Trương Kiệt sững sờ, sao chính phủ Đường Long lại nghĩ ra chuyện hoàn thuế này, phải biết rằng như thế chẳng phải hằng năm đều bị mất một khoản tiền lớn? Hắn lần nữa tò mò hỏi: "Chẳng lẽ tất cả ngành sản xuất đều có chế độ giảm giá cho nhân viên quân chính sao?"
"Làm gì có khả năng tất cả ngành sản xuất đều có giảm giá, mua đồ sẽ không có giảm giá. Trừ phi là cửa hàng tiến hành khuyến mãi giảm giá, bằng không thì mọi người mua đồ đều cùng một giá tiền." Lái xe cười cười hướng Trương Kiệt phất phất tay nói : "Chào tạm biệt và hẹn gặp lại Tử tước gia, hoan nghênh lần sau sử dụng xe của công ty chúng tôi."
Trương Kiệt lắc đầu, nhìn xem huy chương của mình thầm nghĩ: "Không biết ở khách sạn có được giảm giá hay không?" Trương Kiệt đi về phía khách sạn nhanh chóng phát hiện, những người đi ngang qua mình chỉ cần nhìn thấy huy chương của mình đều cung kính khom người lớn tiếng nói: "Tử tước gia." Mà người giữ cửa khách sạn thì sớm đã mở cửa vừa cúi người nói chào Tử tước gia, vừa cung nghênh mình đi vào. Mà quản lý đại sảnh cũng hấp tấp chạy tới hỏi han ân cần.
Trương Kiệt Nhìn thấy đây hết thảy bất giác nở nụ cười, đây là sự đãi ngộ mà lúc trước mình ở khách sạn này cũng không có. Hơn nữa nhìn dáng vẻ của bọn họ, cho dù là khách sạn cao cấp nhất Nước Vũ Lai, cũng không có sự cung kính đối đãi khách hàng phát ra tự đáy lòng như bọn họ. Trương Kiệt bất giác sờ sờ một chút huy chương trên ngực, trong lòng nghĩ thầm: "Không ngờ trong thế lực nhỏ này, quan viên chính phủ lại được người tôn kính như vậy, khó trách nhiều người tìm đủ mọi cách cũng muốn trở thành quan viên chính phủ. Tuy sau khi trở thành quan viên không được tham ô nhận hối lộ, không được lợi dụng quyền lực mưu cầu lợi ích riêng, nhưng có thể hưởng thụ sự tôn kính mà dân chúng phát ra từ nội tâm, như vậy chỉ sợ không có người nào muốn phạm pháp loạn kỷ cương mà mất đi cái tước vị này a? Ừm, Đường Long thật có tài, cũng không biết chế độ này có phải là hắn nghĩ ra không, hẳn là có người giúp hắn nghĩ ra? Dù sao Đường Long cũng chỉ mới 21, 22 tuổi."
Ba ngày sau, Trương Kiệt sửa soạn lại hành lý của mình xong đeo huy chương Tử tước tam đẳng, đi xe taxi đi tới địa điểm báo danh. Lúc Trương Kiệt sửa soạn hành lý có chút kỳ quái những người nhận được tước vị của bộ phận điều phối nhân sự đặc biệt có được thống nhất sắp xếp nhà ở không? Nếu không sao lại yêu cầu mình mang theo tất cả đồ dùng cá nhân đi báo cáo.
Sau khi xe dừng lại, Trương Kiệt phát hiện nơi này lại là một nhà xưởng trống trải, ban đầu còn có chút nghi ngờ, nhưng nhìn thấy bên ngoài nhà xưởng là vô số những thứ như đồ gia dụng, điện máy, xe bay các loại chất thành từng đống. Trương Kiệt lắc đầu, còn cho rằng mình tám giờ đi ra khỏi cửa là sớm rồi, không ngờ còn có nhiều người còn đến sớm hơn mình.
Đương thời điểm Trương Kiệt đang chuẩn bị đi vào, một chiếc xe chở hàng của công ty dọn nhà dừng lại trước cổng không xa, sau đó nhìn thấy một mỹ nữ dẫn theo vài người mặc đồ đồng phục đi về phía mình.
Cô gái đẹp dáng người cao ngực vĩ đại kia, điều khiến người ta chú ý nhất chính là trên ngực nàng cũng đeo huy chương Tử tước tam đẳng ba trường thương. Mỹ nữ đeo kính đen nhai kẹo cao su này nhìn thất dung mạo của Trương Kiệt thì bất giác ngây người, cô ấy chưa từng nhìn thấy người đàn ông nào lại có vị đàn ông hơn nữa lại vô cùng đẹp trai thành thục.
Hai tay chống nạnh liền buông xuống, đồng thời tháo kính xuống. Lộ ra cặp mắt to mê người, sau đó đưa tay với Trương Kiệt cười nói: “Xin chào, tôi tên là Lý Viên, anh cũng là người nhận đượclệnh của bộ phận điều phối nhân sự đặc biệt?”
Trương Kiệt bắt tay của nàng nói: "Tôi lên là Trương Kiệt, hãy để cho công nhân đem đồ của cô chuyển xuống đây đi, xem ra bên trong đã tập trung rất nhiều người." Nói xong chỉ đống đồ dùng sau lưng mình kia.
Lý Viên nhìn những đống đồ chất chồng như núi kia lắc đầu: "Làm cái gì vậy, cho dù muốn chúng ta ở cùgn, cũng chỉ cần đưa địa chỉ cho chúng ta, chúng ta có thể dọn tới, cần gì phải chồng chất phơi nắng ở chỗ này?" Nói xong nàng phất tay với công nhân phía sau nói: "Bắt đầu dỡ hàng, tùy tiện tìm một chỗ gần đấy chất thành một đống là được rồi."
Trương Kiệt nhìn xem cặp da trong tay mình, nhìn nhìn lại vô số thùng giấy gần đấy, đành phải đem thùng đẻ ở nơi hẻo lánh, chuẩn bị đi vào bên trong đi, mà cô gái đẹp kia cũng không quản những công nhân bốc vác kia xử lý nhà của mình như thế nào, vội vàng đi theo.
Sau khi đi vào hai người Trương Kiệt, phát hiện không có người nào, nhưng ở của con đường cách đó không xa vọng đến âm thanh ồn ào. Sau khi đi về phía đó, phát hiện bên trong là một căn phòng lớn, trong căn phòng lớn này có rất nhiều nam nữ thanh niên ngồi, hơn nữa xung quanh có mười mấy cửa, thỉnh thoảng có một hai người đi vào.
"Có mấy ngàn người." Trương Kiệt cảm thán nói.
"Đúng vậy, hơn nữa tất cả đều là người trẻ tuổi, một người trung niên cũng không có." Lý Viên nói xong nói tiếp: "Đi mau, tìm một vị trí ngồi, bằng không thì chỗ tốt đều bị người ta cướp sạch." Nói xong thì kéo Trương Kiệt chạy.
Trương Kiệt cùng Lý Viên sau khi tìm được vị trí ngồi xuống, những người xung quanh đều đến tự giới thiệu. Lúc này Trương Kiệt mới phát hiện những người này đều là thân phận Tử tước tam đẳgn, xem ra tất cả đều có được ở bộ phận điều phối nhân viên đặc biệt. Lý Viên có thể là người có tính hướng ngoại, cũng có thể có thể mượn ưu thế mỹ nữ, không lâu sau trở nên thân quen với những người xung quanh.
Trương Kiệt đang suy nghĩ bộ phận điều phối nhân viên đặc biệt này tập hợp nhiều người như thế để làm gì, Lý Viện đột nhiên lại gần nói: “Nói cho ngươi biết, mấy ngàn người ở đây đều là tử tước tam đẳng, không có người thấp hơn, không có người cao hơn, toàn bộ đều giống nhau.
"Sao lại như thế?" Trương Kiệt tò mò hỏi. Lý Viên nhún nhún vai mở ra hai tay lắc đầu nói: "Ta cũng không biết."
Trương Kiệt muốn hỏi nàng là làm sao vượt qua được cuộc kiểm tra thì đột nhiên xung quanh vọng lại tiếng bước đều, trái tim Trương Kiệt liền đập mạnh, cho dù là kẻ ngốc nghe thấy tiếng bước chân này cũng biết là một nhóm quân đội đến. Mấy ngàn Tử tước tam đẳng đang tìm người nói chuyện phiếm, lập tức an tĩnh lại, tiếng bước chân kia càng ngày càng gần, mọi người thần sắc bối rối bốn phía nhìn quanh.
Nhìn thấy Lý Viên bên cạnh một chút sợ hãi vẻ cũng không có, ngược lại ngồi nghiêm chỉnh bắt đầu đứng dậy, bất giác tò mò hỏi: "Sao cô không sợ à?"

"Sợ cái gì, bất kể là binh sĩ quân đội hay là quan viên chính phủ đều là làm việc vì gia chủ điện hạ, chỉ cần là quân đội của Đường gia, bọn họ sẽ không gây hại cho những những quan viên Đường gia như chúng ta. Hơn nữa ta suy đoán, chúng ta lần này rất có thể bị bộ ngành bí mật chọn trúng." Lý Viên nói đến đây vẻ mặt đã kích động.
Vài người nghe thấy Lý Viên nói, lập tức học Lý Viên ngồi nghiêm chỉnh, nhìn thấy trong ánh mắt của bọn họ toát ra đến thần sắc kích động, chỉ sợ cũng suy nghĩ giống như Lý Viên. Người có thể đến tới chỗ này không có người ngu ngốc, những người này sau khi kinh hoảng lập tức cũng suy nghĩ giống như Lý Viên, cho nên vốn là thần sắc khủng hoảng lập tức đổi lại thần sắc kích động, hơn nữa tất cả mọi người ngồi nghiêm chỉnh.
Rất nhanh, binh sĩ Đường gia mặc quân phục nhưng không mang theo vũ khí từ những cửa kia đi ra, những binh lính này nhanh chóng đứng dựat tường, vây quanh mấy ngàn quan viên này. Mấy ngàn quan viên nhìn thấy trận hình này lập tức đứng thẳng lên, Trương Kiệt liếc qua những binh lính kia, phát hiện quân hàm thấp nhất của bọn họ đều là hạ sĩ, nếu như so sánh quan hàm và tước vị với nhau, binh lính thấp nhất của bọn họ cũng chỉ thấp hơn tử tước tam đẳng của mình một bậc
Trương Kiệt tim đập nhanh hơn, mình không phải may mắn vậychứ? Mới trúng tuyển hãy được vào bộ ngành quanh trọng? Là Bộ tình báo có lẽ hay là bộ ngành khác? Nghe nói ngành tình báo chọn lựa thành viên rất nghiêm khắc, thân thế trong sạch là quan trọng nhất, nghĩ đến mình là người nước ngoài nên không có khả năng vừa trúng tuyển đã được vào bộ tình báo a?
Lúc Trương Kiệt đang suy nghĩ lung tung, âm thanh giày đế cứng đi trên mặt đất vang lên bên tai hắn, vừa nghe thấy âm thanh này Trương Kiệt liền biết được đó là tiếng giày da đế thấp của nữ phát ra, bất giác nhìn về phía phát ra âm thanh, phát hiện một thiếu nữ mặc quân phục sĩ quan, trên vai đeo quân hàm thượng úy, dáng vẻ xinh đẹp đáng yêu, nhưng là vẻ mặt lạnh lùng đang đứng trên sân khấu trước mặt mình.
Nhìn thấy dung mạo của thiếu nữ này, Trương Kiệt trong lòng lại giật mình, cô gái này là một trong mất trăm mục tiêu nhỏ của mình, người nhỏ tuổi nhất đại đội SK23, năm nay mới 18 tuổi - Lý Lệ Văn. Trương Kiệt vẫn chưa biết Lý Lệ Văn đã sửa họ hơn nữa biến thành em nuôi của Đường Long rồi, bằng không thì hắn sẽ lập tức xem Đường Lệ Văn là mục tiêu.
Đường Lệ Văn đang nghiêm mặt nhìn khắp mấy ngàn quan viên ở đây, lạnh giọng nói : "Chư vị ở đây đều là tinh anh nhân tài đã trải qua chọn lựa kỹ càng, tập trung tất cả mọi người ở đây, là bởi vì chúng ta sắp sửa đi chấp hành một nhiệm vụ không thể bộc lộ thân phận của mình. Hiện tại các vị hãy tháo những tước hàm và các loại giấy chứng minh thân phận nước Đại Đường xuống." Nói xong Đường Lệ Văn liền tháo quân hàm Thượng úy rồi móc ra một tấm thẻ quân nhân để trên mặt đất.
Các Tử tước tam đẳng kia còn không có kịp phản ứng thì động tác của đồng loạt chỉnh tề tháo quân hàm và căn cước quân nhân xuống để trên mặt đất của những binh lính kia làm cho bọn họ tỉnh lại, lập tức tháo huy chương xuống và móc ra CMND để trên mặt đất.
Đường Lệ Văn nhìn thất tất cả mọi người đều làm xong, liền nói: "Tốt, hiện tại dựa theo thứ tự chỗ ngồi, lần lượt theo quân nhân của chúng ta rời khỏi nơi này." Nói xong không để ý tới những người này trở về nơi mà cô ấy đến. Đường Lệ Văn đi vào lập tức ôm lấy một người nói: "Anh, vừa rồi thật dọa người, mấy ngàn người toàn bộ đều nhìn em, thật sự là làm ta sợ muốn chết, lần sau em sẽ không làm nữa đâu."
Đường Long mỉm cười sờ đầu Đường Lệ Văn cười nói: "Em lúc đó chẳng phải rất phong độ sao? Em biểu hiện rất tốt ah. Cái gì mà lần sau không làm nữa? Đi ra bên ngoài, ngoại trừ Chị thì em là người lớn nhất , ngươi không giúp Chị sao được?"
"Em đã biểu hiện rất tốt?" Đường Lệ Văn hưng phấn hỏi.
Đường Long cười nói: "Đương nhiên, ai Nhìn thấy bộ dáng của em ai mà không nói em là lãnh khốc nữ tướng quân ah, em không thấy bọn họ thở mạnh cũng không dám thở sao?"
Đường Lệ Văn nghiêng đầu cười nói: "Hì hì, hiện tại nghĩ lại cũng không đáng sợ như vậy, chỉ cần em làm mặt lạnh, bọn họ sẽ không biết trong nội tâm của em kỳ thật rất sợ bọn họ."
"Được rồi, anh sẽ tiễn em ra sân bay, Chị đã chờ ngoài đó rồi." Đường Long nói. Đường Lệ Văn nhu thuận nhẹ gật đầu, kéo cánh tay Đường Long đi ra ngoài.
Đoàn người Trương Kiệt theo thứ tự quân nhân đi ra ngoài căn phòng đi lên tàu vận chuyển, bọn họ được phân chia lên mấy chục chiếc phi thuyền vận chuyển hành khách. Nhưng may mắn Trương Kiệt và Lý Viên ở cùng một phi thuyền, hơn nữa còn ngồi cạnh nhau.
Nhìn thấy mọi người đều hưng phấn nhỏ giọng nói chuyện, Trương Kiệt cũng nhỏ giọng hỏi Lý Viên: "Không biết đó là nhiệm vụ gì, lại khiến cho chúng ta phải che giấu thân phận."
"Tuy không biết là nhiệm vụ gì, nhưng nhất định là rất quan trọng, bởi vì nữ sĩ quan thượng úy kia là em nuôi của gia chủ điện hạ. Anh nghĩ xem ngay cả em nuôi của gia chủ cũng điều động, chuyện này không quan trọng sao?” Lý Viên hai mắt sáng lên nói.
Trương Kiệt sững sờ: "Em gái của gia chủ?"
"Đúng vậy, ngươi không biết à?" Lý Viên khó hiểu hỏi.
"Ta là người bên ngoài, nghe nói ở đây có thể thi triển sở trưởng cho nên mới tới tham gia phỏng vấn." Trương Kiệt giải thích, giờ phút này trong lòng của hắn sôi sục không thôi, em gái của Đường Long? Thật không ngờ, mục tiêu nhỏ lại nhiên trở thành mục tiêu lớn. Trong thời gian Trương Kiệt ở đây cũng đã thám thính nghe qua chuyện của vài mục tiêu lớn, những quan viên dân chúng kia đều đồn rằng mục tiêu lớn có quan hệ mờ ám với Đường Long, sau khi biết được tin này mình đã chuẩn bị từ bỏ mục tiêu lớn, chuẩn bị tấn công mục tiêu nhỏ. Không ngờ một mục tiêu nhỏ trong đó lại trở thành mục tiêu còn lớn hơn mục tiêu lớn, xem ra mình phải bỏ công tập trung vào mục tiêu siêu cấp này mới được.
"Ồ? Lại là đưa chúng ta đến cảng vũ trụ, chẳng lẽ nhiệm vụ này phải rời khỏi Tinh vực Trung Châu sao?" Lý Viên Nhìn ra ngoài cửa sổ giật mình nói. Trương Kiệt nghe vậy ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ, quả nhiên, nơi mà những phi thuyền mình đến là cảng vũ trụ. Nhưng Trương Kiệt đối với mấy cái này không để ý lắm, với hắn mà nói, quan trọng là làm sao nâng cao địa vị của mình, làm sao khiến ục tiêu siêu cấp kia chú ý tới mình.
"Ai, ngươi xem những quân nhân kia, bọn họ toàn bộ đã thay đồ vest đen. Đi xuống phi thuyền, Lý Viên đụng Trương Kiệt, chỉ vào những quân nhân đi xuống từ những phi thuyền khác.
Trương Kiệt lơ đễnh gật đầu, nếu như là hành động bí mật, ăn mặc quân phục hai màu xanh trắng đặc biệt của Đường gia, không cần báo ra tên tuổi người ta cũng biết là người của Đường gia, thay quần áo là chuyện bình thường. Nếu như mình những quan viên này có trang phục thống nhất, mình cũng là cần thay quần áo. Trương Kiệt giờ phút này mới chú ý tới cảng vũ trụ này trừ những người mình ra xung quanh cơ hồ không có ai, hơn nữa phương tiện của cảng vũ trụ này cũng rất tồi tàn. Lúc nhìn thấy số hiệu cảng khẩu của cảng vũ trụ đích, Trương Kiệt lập tức tỉnh ngộ đây là cảng vũ trụ mấy ngày trước có đưa tin cần phải xây dựng lại kia, xem ra độ bảo mật của nhiệm vụ này rất cao.
Trương Kiệt bọn họ lần nữa lặng yên không lên tiếng được dẫn lên hơn mấy chục chiếc phi thuyền bề ngoài cũ nát, sau khi đi vào bọn người Trương Kiệt đều ngây người. Những chiếc phi thuyền bề ngoài cũ kĩ, nhưng bên trong trang thiết bị vô cùng hào hoa, không được hoàn mỹ chính là cửa sổ của phi thuyền này không được mở ra, hoàn toàn không thể nhìn thấy phong cảnh bên ngoài phi thuyền.
Phi thuyền chậm rãi khởi động, tất cả mọi người lẳng lặng ngồi ở vị trí của mình, mà ngay cả Lý Viên rất thích nói chuyện cũng không lên tiếng. Mọi người đều không biết mình sẽ được đưa đến nơi nào, không biết tiền đồ của bọn họ như thế nào nên đều mất đi hứng thú nói chuyện.
Không biết qua rồi bao lâu, phi thuyền bắt đầu hạ cánh, không có đồng hồ nên Trương Kiệt đại khái phỏng chừng đã đi mấy giờ. Tuy trên đường tiến hành nhiều lần bước nhảy Không Gian, nhưng Trương Kiệt biết rõ vô số những điểm ngăn cản bố trí dày đặc khắp Tinh hệ Vô Loạn. Hắn tin rằng phi thuyề ncủa mình không có bay ra khỏi Tinh vực Trung Châu, hắn dám khẳng định như vậy là vì phi thuyền trong quá trình bay hoàn toàn không dừng lại làm bất cứ nhiệm vụ giao thiệp nào. Không có sự đồng ý của thế lực biên giới, bất luận phi thuyền nào cũng không thể đi qua lưới bảo vệ của điểm ngăn cản một cách dễ dàng.
Cửa khoang mở ra, những quân nhân kia mặc đồ vest đen từng người đi ra ngoài. Bọn người Trương Kiệt sau khi đi ra theo, cả người đều ngây ra đó, bởi vì những người mình đang ở trong một cảng vũ trụ trống không cực lớn, xuyên qua kiếng thủy tinh trong suốt nhìn ra bên ngoài, bên ngoài lại là một nơi hoang vu.
Bọn người Trương Kiệt lập tức choáng váng, nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài, trẻ con ba tuổi cũng biết cảng vũ trụ này được xây trên một hành tinh không có bất kỳ sinh vật, không thích hợp cho con người sinh sống. Nhìn không gian phía xa, có thể kết luận cái hành tinh này không ở trong Tinh vực Trung Châu, khồng biết rõ bản đồ tinh hệ nên Trương Kiệt căn bản không biết rõ mình đang ở phương nào, nhìn thần sắc những người xung quanh, tin rằng bọn họ cũng giống như mình.
Lúc mọi người đến bên kính thủy tinh nhìn cảnh sắc bên ngoài, Trương Kiệt thì lại quan sát xung quanh, Trương Kiệt phát hiện trong đại sảnh rộng mênh mông của cảng vũ trụ này, ngoại trừ những quan viên đồng nghiệp của mình kia, thì là những quân nhân mặc đồ vest đen. Những quân nhân này cũng cảm thấy hiếu kỳ vì cái cảng vũ trụ trống rỗng này giốgn mình, không có một người nào, không có một người nào lộ ra thần sắc đăm chiêu, điều này cho thấy chỗ này ngay cả người của quân đội cũng không rõ lắm.
Đường Long ở đâu tìm ra được hành tinh này? Tinh hệ Vô Loạn có nhiều thế lực như thế không thể nào không có sự tồn tại của hành tinh không người mà không bị ai phát hiện. Nếu như cái hành tinh này ở trong phạm vi thế lực nào đó, trừ phi thế lực này có hiệp định bí mật với Đường Long, bằng không thì không thể nào lại để cho Đường Long xây dựng cảng vũ trụ trong phạm vi thế lực của bọn họ.

Trương Kiệt đang suy nghĩ thì đột nhiên lắc đầu, tự giễu nghĩ thầm: "Mình sao thế này, lần này nhiệm vụ của mình không phải đương làm gián điệp, mà là theo đuổi con gái, chuyện Đường Long làm sao có thể ở chỗ này xây dựng cảng vũ trụ, mình căn bản không cần quan tâm."
Trong lúc đó, một giọng nữ lạnh lùng vang lên từ những chiếc loa xung quanh cảng vũ trụ: "Tập hợp! Cứ 100 người làm thành một hàng!" Bọn người Trương Kiệt nghe thấy nhìn xung quanh, phát hiện chính giữa đại sảnh có một người con gái mặc đồ vest xung quanh có 4 người đàn ông mặc vest đen đứng, cô gái này chính là em gái nuôi của Đườgn Long—— Đường Lệ Văn.
Lập tức có phản ứng chính là quân nhân mặc đồ Vest đen, bọn họ nhanh chóng theo yêu cầu xếp thành hàng. Mà những nhân viên khác có một chút không biết làm sao, một hồi lâu mới làm theo quân đội xếp thành một đội hình vuông. Nhưng đội ngũ hình vuông này thật sự là khó coi, mỗi một hàng đều xiêu xiêu vẹo vẹo.
Đường Lệ Văn không có để ý đội ngũ những quan viên kia, tiến lên một bước tay để sau lưng mặt lạnh nói: "Từ hôm nay trở đi, bất luận kẻ nào hỏi thân phận của các ngươi, các ngươi đều chỉ có thể trả lời mình là thành viên hạm đội Tinh Hà, tuyệt đối không thể nói mình là một phần tử của Đường gia. Hiểu chưa?"
"Rõ!" Quân nhân mặc vVest đen đồng thanh đáp, bên phía đội quan viên cũng làm theo nhưng không đều. Các quan viên lúc này đều thì thầm, nghe cái tên hạm đội Tinh Hà này thì biết nhiệm vụ bí mật lần này là tiến hành chiến đấu, triệu tập những quân nhân kia tới tham gia nhiệm vụ này thì không có gì kỳ quái, nhưng triệu tập những quan văn này tới để làm gì?
Đường Lệ Văn không nói gì, chỉ là xoay người lại đưa lưng về phía những đám người kia đã xếp thành hàng. Lúc này phía trước mặt của cô ấy hiện ra một màn hình ảo cực lớn, trên màn hình một cô gái vô cùng xinh đẹp, đang dùng bàn tay trắng như ngọc vuốt ve một con mèo đen đáng yêu đang mỉm cười nhìn nàng.
Đường Lệ Văn đứng nghiêm chào nói: "Chào sếp."
Cô gái xinh đẹp kia sau khi sờ đầu con mèo đen nhỏ đang nằm trong ngực nàng cười hỏi: "Chuẩn bị xong?"
"Vâng, đã chuẩn bị xong." Đường Lệ Văn cung kính nói.
"Ừm, đem bọn họ sắp xếp đi lên ba tàu chiến hạm 251, 252, 253, xử lý xong đến soái hạm của ta." Cô gái xinh đẹp ôm thật chặt con mèo đen nhỏ đang muốn giãy dụa thoát khỏi, gật đầu nói.
"Vâng!" Đường Lệ Văn kính cẩn chào, màn ảnh khổng lồ biến mất.
Đường Lệ Văn vung tay lên, sau lưng bốn mặt người đàn ông mặc đồ đen lạnh lùng lập tức đi ra thành 3 hàng, bọn họ theo thứ tự nói: " Nhóm 1, 4, 7... đi theo ta!" " Nhóm 2, 5, 8... đi theo ta!" " Nhóm 3, 6, 9... đi theo ta!" Bọn họ nói xong trong chớp mắt đi vào những cửa thông đạo khác nhau.
Vẫn là những quân nhân mặc vest đen kia phản ứng tương đối nhanh, rất nhanh đã hiểu số trong hàng của mình, tự động đi sau lưng người đàn ông mặc vest đen đã đọc con số mà mình thuộc về. Mà những quan viên kia sau khi lén lút tính toán, sau khi tính ra được số của mình là hàng nào mới theo số của hàng mình đi theo. Trương Kiệt cùng Lý Viên xếp cùng một chỗ, cho nên bọn họ một trước một sau đi theo người đàn ông mặc vest đen kia tiến vào cùng một cửa.
Sau khi đi vào cửa thông đạo, các quan viên đều nhỏ giọng mà nói chuyện với nhau. Trương Kiệt khều Lý Viên, nhỏ giọng hỏi: "Cô gái trên màn hình kia là ai, ta nhìn thấy cô lúc nhìn thấy cô ấy thì hít một hơi thật sâu, ngươi quen cô ấy à?"
Lý Viên quay đầu nhỏ giọng nói : "Cô ấy chính là chị của gia chủ điện hạ - Đường Tinh tiểu thư, nhiệm vụ lần này thật sự là siêu cấp lợi hại ah, hai người thân của gia chủ đều xuất động!"
"Đường Tinh tiểu thư? Có phải là Đường Tinh tiểu thư có hạm đội riêng không? !" Trương Kiệt giật mình thấp giọng nói, hắn không ngờ số mình lại tốt thế, vừa mới trở thành nhân viên chính phủ của Đường Long đã được sắp xếp làm việc dưới trướng hai mục tiêu siêu cấp.
"Chính là cô ấy, Đường Tinh tiểu thư rất ít lộ diện, nếu không ta trùng hợp có lần nhìn thấy gia chủ điện hạ đi cùng nàng ra ngoài, ta cũng sẽ không vừa nhìn thấy nàng là đã nhận ra." Lý Viên thuận miệng nói.
Trương Kiệt nghe vậy liền liếc Lý Viên, xem ra thân phận Lý Viên cũng không phải tầm thường a, người bình thường làm sao có khả năng nhìn thấy Đường Long đi ra ngoài cùng Đường Tinh, bởi vì người bình thường thì không thể nào đi đến gần phủ đệ Đường Long đi dạo. Phải biết rằng những người ở gần nhà Đường Long đều không phải người bình thường, chỗ đó trị an nghiêm khắc nhất. Người bình thường đi vào khu đó dạo? Nhất định sẽ bị nghi ngờ là gián điệp, sẽ bị bắt lại thẩm vấn.
Trương Kiệt theo thang máy tự động đi ra thông đạo, đột nhiên phát trước mắt sáng chói. Nheo mắt nhìn, hắn và tất cả mọi người cũng đều ngạc nhiên há to miệng, bởi vì bốn phía đỗ mấy trăm chiếc phi thuyền khổng lồ màu trắng bạc, hình dạng bầu dục Nhìn thấy chiếc chiến hạm nổi tiếng khắp tinh vực Trung Châu, Trương Kiệt nghẹn ngào nói: "Chiến hạm bạch kình?"
Lý Viên mặt mũi tràn đầy hưng phấn lầm bầm nói: "Không ngờ ta lại có may mắn ngồi trên chiến hạm bạch kình, nói ra sẽ có người hâm mộ chết đi được." Những quan viên kia và quân nhân tất cả đều giống như Lý Viên, vô cùng hưng phấn nhìn những chiếc chiến hạm khổng lồ này.
Trương Kiệt tìm kiếm xung quanh, trong chốc lát, hắn phát hiện cái chỗ này ít nhất có 500 chiếc chiến hạm bạch kình, thói quen suy nghĩ theo cách gián điệp, trong đầu Trương Kiệt lập tức thầm nghĩ: "Đường Long có được 1000 chiếc chiến hạm bạch kình sức chiến đấu siêu mạnh, nghe nói nếu như không là vì trong cuộc chiến đấu lần trước những chiếc chiến hạm khác đều bị hư tổn, buộc phải đem những chiến hạm bạch kình phân tán đến tất cả cái hành tinh đóng giữ, hắn đã dựa vào một ngàn chiếc chiến hạm bạch kình tấn công hơn mấy chục hành tinh. Nhưng nhiệm vụ lần này là gì? Khiến cho hắn phải lấy ra 500 chiếc chiến hạm bạch kình đến tiến hành nhiệm vụ này? 500 chiếc chiến hạm này là hắn điều động tập hợp từ các hành tinh, hay là hắn có được 500 tàu chiến hạm khác nữa? Nhưng nếu như hắn có được như vậy một lực lượng cơ động lượng như vậy, sao không lập tức tấn công những hành tinh khác, ngược lại muốn đem những chiến hạm này giấu ở chỗ này?"
Lúc Trương Kiệt đang suy nghĩ lung tung, đám người Trương Kiệt đã đi vào trong một chiếc chiến hạm không có sơn bất kỳ ký hiệu gì, chỉ có sơn con số 251. Tiến vào bên trong chiến hạm thì Trương Kiệt lập tức tỉnh táo lại, hắn giả vờ cảm thấy rất hứng thú giống như những quan viên và quân nhân kia sờ mó tham quan xung quanh chiếc chiến hạm này. Nhưng Trương Kiệt rất nhanh phát hiện, những người điều khiển chiếc chiến hạm này cũng là những người đàn ông mặc đồ vest lạnh lùng, những người đàn ông có một đièm giống nhau —— lạnh lùng ít nói. Cho dù một số cô gái xinh đẹp đến gần dịu dàng hỏi thăm cũng chỉ lạnh lùng trả lời ngắn gọn.
Đồng thời Trương Kiệt cũng nghe thấy một quân nhân nói thầm với bạn mình: "Những quân nhân này so với cấm vệ quân của Chủ công còn lợi hại hơn." Nghe thấy lời này Trương Kiệt bất giác suy đoán những quân nhân lạnh lùng ít nói này có phải là thành viên của hạm đội tư nhân Đường Tinh hay không?
Lúc mọi người còn hưng phấn hiếu kỳ ở bên trong chiến ham bạch kình cẩn thận quan sát, chiến hạm bắt đầu chậm rãi khởi động. Thông qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài hành tinh dần dần nhỏ đi, tất cả mọi người đều hiểu, nhiệm vụ bí mật cuối cùng đã bắt đầu rồi