Tiểu Bảo Bối Của Tổng Tài Lạnh Lùng Ác Ma

Chương 34




Trần Băng Di úp mặt vào giường.Sao hôm nay nó lại có cảm giác không tốt lành mấy nhỉ.Cái cảm giác như là thiếu mất cái gì đó, hay quên mất cái gì đó.Nó cứ bám lấy day dứt không chịu rời.Nó làm tăng lên sự tò mò cùng bứt rứt khó chịu khi chưa biết được điều đó là gì.

Mở điện thoại lên.Nó vào một trang web xem tin tức cho đỡ chán.Bỗng, một tin tức đập vào mắt nó.

"TỔNG TÀI HÀN ĐẾ BỊ TAI NẠN GIAO THÔNG ""

Nó như bị cuốn vào trong dòng chữ ấy.Tay vô thức lướt xuống dưới, những hình ảnh vô cùng ít ỏi chụp lại được Hàn Phong cùng với tấm hình một vụ tai nạn giao thông.

Hai chiếc xe tông vào nhau, nhưng bị thiệt hại nặng hơn là chiếc xe đằng trước.Tài xế chiếc xe đằng sau được cho rằng vì quá sợ hãi nên đã tự tử.Bức ảnh cho thấy rõ ràng, người lái xe đằng trước bị thương rất nặng.

Đầu bị đập vào vô lăng, mảnh kính găm vào vai, máu chảy đầm đìa.Tuy khuôn mặt đã bị làm mờ nhưng không khó để nhận ra đó là Hàn Phong.

Bức ảnh này là của một người qua đường chụp được.Anh ta có mặt đúng lúc xảy ra tai nạn.

Nó cứ lướt lướt, mắt cứ nhìn theo những dòng chữ to đùng hiện lên.

Đọc xong bản tin.Nó cảm thấy...bình thường(Hàn Như:Cái gì?!!!Như thế vẫn chưa bị ảnh hưởng gì à?)

Nó chỉ cảm thấy khuôn mặt kia có chút quen thuộc.Nhưng chả rảnh gì tìm hiểu kỹ.Cơn buồn chán vẫn cứ tiếp tục ập đến.

Nó tìm headphones rồi bật nhạc Anime buồn lên nghe cho dễ ngủ.Những giai điệu trầm bổng, mang đầy nỗi sầu vang lên.

Giọng nói nhỏ nhẹ, nhưng ẩn chứa đầy sự hoài niệm.Cứ thế nương theo giai điệu mà hòa tan vào trong gió.

Nó cũng phải công nhận, những bài hát này khá hay.Rồi dần dần, nó chìm sâu vào giấc ngủ.

Mà không nghĩ rằng, có thể khoảng trống trong lòng nó sẽ càng to dần.

Bên cánh cửa, đặt một khay thức ăn khói bay nghi ngút, hương thơm tỏa ngào ngạt khắp xung quanh, khêu gợi khứu giác của nó.

Nó ngồi dậy ăn hết khay thức ăn.Hương vị có chút quen thuộc.Nó nghĩ vẩn vơ rồi cười.Có thể là đồ mẹ làm, nghĩ rồi nó cũng muốn xuống xin them chút ít.

Bước xuống dưới cầu thang, nó bỗng nghe thấy tiếng nói chuyện hàn huyên của mấy cô hầu gái.

Hầu gái A:Tao thấy cái cô bà chủ mới đưa về rất xinh đẹp.

Hầu gái B:Có thể là con bà chủ lắm chứ, trông có vài nét rất giống.

HgC:Vậy à bà ta ngoại tình rồi, sao ông chủ không có phản ứng nhỉ?

HgA:Có mỗi cô chủ là phản ứng mạnh thôi.

HgB:Lần đầu tao thấy cô chủ tát bà chủ đấy!

HgC:Nói thế nào thì ngọn nguồn cũng bắt đầu từ cái cô gái mới vào kia, vừa rồi tao còn đưa thức ăn lên.