Tiểu Bạch Liên, Đại Thần Thương Em!

Chương 3: Đại thần xuất hiện




ASK: Đại thần, ấn tượng đầu tiên của anh về Bạch Liên Hoa là gì? —- Anti fan trung thành của Tiểu Bạch Liên.

ANS: Tình yêu các anti fan đối với cậu ấy là tình yêu chân chính. —- Kỳ Tu.

**

Sau khi Kỳ Tu tan tầm trở về liền thấy được tin nhắn cầu cứu của cô bạn chuẩn bị.

Trong mắt anh, Cảnh Trình là một cô gái rất độc lập. Mặc dù quan hệ của hai người không tệ, nhưng trong phương diện làm kịch, về cơ bản bình thường cô cũng không tìm đến anh.

Mà lần đầu tiên cô tìm anh lại là cầu cứu, chắc đã gặp phải phiền phức không nhỏ.

Người ta nói tử hồng, tử hồng, không ném đá không hồng nổi(1). Mà mỗi CV được phong làm đại thần đều phải có một quá khứ XFXY.

Anh vốn đã quen với XFXY, sau khi nhìn thấy tin nhắn của chuẩn bị, ngoài cảm thấy chút đồng tình với cô ra, còn hào phóng đồng ý.

Kỳ Tu: OK.

Cô bạn chuẩn bị đang tải tài liệu offline thấy từ “ok” thẳng thắn của Kỳ Tu, tim đập nhanh vài nhịp, bàn tay run rẩy bấm nhầm “cancel” tài liệu đã tải được 99%…

Chuẩn bị chưa kịp tiếc thương cho chỗ yaoi đã khao khát từ lâu bị chính tay mình xóa bỏ, trong lòng lại nổi lên một dấu hỏi thật to.

Lạ thật, từ bao giờ đại thần tiếp kịch thoái mái thế Σ(⊙▽⊙” a

Không thể trách tại sao cô kinh ngạc, phải biết rằng Kỳ Tu ở trong giới nhiều năm như vậy, vì sao chỉ có hai bộ kịch hoàn thành, ngoài trừ bị staff bỏ bom ra, quan trọng nhất là anh rất kén chọn kịch.

Rất ít chuẩn bị có thể mời anh phối kịch.

Vậy nên bây giờ đại thần chẳng hỏi câu nào đã đồng ý khiến cô sợ hết hồn.

Đương nhiên chuẩn bị làm sao biết được, có đôi khi định mệnh chính là diệu kỳ như thế ╮( ̄▽ ̄”)╭ Nếu không làm sao sinh ra JQ ﹁_﹁

Chuẩn bị sợ đại thần đổi ý, ngay lập tức gõ chữ hỏi han.

Cảnh Trình: Đại, đại thần, anh, anh cứ thế mà nhận sao?

Kỳ Tu: Không thì phải làm sao?

Cảnh Trình: *híp mắt cười* Cảm ơn đại thần!

Dù đã đồng ý, Kỳ Tu vẫn muốn hỏi cho rõ ràng, cái gì đã gây khó khăn cho Cảnh Trình.

Kỳ Tu: Kịch của cô xảy ra chuyện gì?

Cảnh Trình cân nhắc từ ngữ, uyển chuyển kể hết sự thật cho đại thần.

Cảnh Trình: Chủ dịch thụ trong kịch mới của tôi là một đứa bé ngoan, nhưng không biết trước đây cậu ấy đắc tội với ai, có người vẫn anti mãi… Ăn nói hơi quá đáng. Lần này không biết bị cái gì kích thích, trực tiếp tới post kịch của tôi ném đá, ném hơn một nghìn lâu. Thụ nghĩ cậu ấy làm liên lụy tổ kịch nên tới xin lỗi chịu tội, nói có thể đổi người thay cậu ấy, đương nhiên tôi không đồng ý.

Cảnh Trình: Sau đó chủ dịch công là người mới, chắc là bị thế trận dọa sợ, mẹ đẻ anh ta lấy cớ không hợp. Tôi đã đảm bảo với tác giả sẽ không hãm hại kịch, hơn nữa kịch bản kỳ hai cũng làm xong rồi, chuẩn bị tháng tới làm, giờ không tìm được công âm thích hợp, tôi thấy thanh tuyến của đại thần rất phù hợp, đành phải tới nhờ anh cứu giúp.

Đương nhiên chuẩn bị chỉ nói đại khái nguyên nhân cùng kết quả, thực ra ý của mẹ đẻ chủ dịch công là ‘nếu chuẩn bị lo cho kịch thì mau chóng đá Bạch Tiểu Vân đi, nếu không con trai nhà người ta sẽ không phối nữa’.

Thế nhưng trong lòng Cảnh Trình rất thích Bạch Tiểu Vân, cậu ấy giao âm nhanh nhất trong tổ kịch, âm thô cũng có chất lượng tốt nhất, bình thường còn chủ động yêu cầu PIA, thái độ hiền lành, nghe lời không cãi, có thể thấy cậu ấy rất để tâm đến kịch. Một CV nghiêm túc như vậy, Cảnh Trình thích vô cùng.

Lần này gặp chuyện không may, cậu ấy còn gửi tin nhắn cho cô. Không biết vì sao cô lại cảm thấy đau lòng thay Bạch Tiểu Vân.

Vậy nên Cảnh Trình tình nguyện thay đổi công một lần nữa, tìm Kỳ Tu tới giúp, chứ nhất quyết không thay Bạch Tiểu Vân.

Tuy rằng cô không có quá nhiều hứng thú với mấy cái tin đồn, nhưng không có nghĩa là cô không biết.

Những người ném đá người ta lại chạy tới trong post kịch để ném như thế này nhiều năm qua rất ít thấy trong giới võng phối. Loại chuyện này thật ra rất JP, người ta hay nói ‘ghét người chứ không ghét kịch’, thường sẽ không ai ném đá cả tổ kịch. Vậy nên Bạch Tiểu Vân bị người ta ghét, rất có khả năng đã gây thù chuốc oán rất sâu sắc.

Ai nha, không biết sao cậu ấy lại đắc tội với những người đó.

Kỳ Tu tắt cửa sổ chat với chuẩn bị, hiện tại đúng lúc rảnh rỗi, đã lâu anh không lên diễn đàn võng phối dạo một vòng. Tìm được cái kịch của Cảnh Trình, anh xem từng trang từng trang, không khỏi nhíu mày.

Mấy lời công kích CV ngay cả anh còn thấy khó coi, không biết đương sự sẽ cảm thấy thế nào?

Ngón tay Kỳ Tu khẽ di chuyển, lên lầu 0 xem danh sách thành viên tìm ID của thụ.

Rất nhanh, anh đã thấy được ID tên “Bạch Tiểu Vân”.

“Bạch Tiểu Vân?” Kỳ Tu nhẹ nhàng đọc thành tiếng.

Hóa ra những người đó gọi cậu ấy là Tiểu Bạch Liên vì ID của cậu ấy đảo ngược đọc là Tiểu Bạch Vân sao?

ID mềm mại như thế, bị ném đá kinh khủng như vậy, cậu ấy bình thường nhất định bị bắt nạt không ít nha…

Kỳ Tu ma xui quỷ khiến nhấn mở tổ kịch Cảnh Trình mới kéo anh vào, tìm thấy ava QQ của Một đám mây trắng, suy nghĩ một chút, gửi cho cậu một câu.

**

Tối hôm qua cả đêm Bạch Tiểu Vân ngủ không ngon, bây giờ cậu không có dũng khí xem câu trả lời của chuẩn bị.

Cậu rất thích 《Long đằng 》, nhưng không dám nghĩ kỳ hai sẽ lại cho cậu phối nữa. Cậu vào giới hai năm, chưa từng có chuẩn bị tìm cậu phối chính kịch. Đây là bộ chính kịch dài kỳ đầu tiên của cậu, thế nên cậu nỗ lực phối âm gấp trăm lần bình thường, mỗi âm thô gửi cho chuẩn bị đều có thể tìm thấy không dưới hai mươi bản demo có cùng nội dung trong máy tính của cậu… Hơn nữa, chuẩn bị còn là bạn thân của thần tượng, hợp tác với chuẩn bị này cảm giác giống như được đến gần thần tượng hơn một chút.

Vậy nên trong lòng cậu thật sự rất sợ chuẩn bị nói tổ kịch quyết định thay cậu.

Nhưng vì cậu mà cả tổ kịch bị anti, cậu không thể liên lụy tới người khác…

Bạch Tiểu Vân nhìn hai quầng thâm to bự dưới mắt mình, cậu dùng nước đá chườm một chút rồi mau chóng đi làm.

Bởi vì không nghỉ ngơi tốt, cả ngày cậu cứ ngẩn ngơ. Buổi chiều, chị Lý trong phòng làm việc bận gọi điện thoại với khách hành, tiện tay đưa Bạch Tiểu Vân một phần tài liệu, “Bạch Vân, giúp chị đóng dấu rồi giao cho quản lý.”

Bình thường, Bạch Tiểu Vân sẽ thu dọn phòng làm việc sạch sẽ, còn pha cà phê cho đồng nghiệp, ngoài ra mỗi khi đồng nghiệp vội vàng hẹn hò muốn cậu đổi ca, cậu cũng không từ chối bao giờ.

Bạch Tiểu Vân đầu óc hồ đồ, choáng váng tất nhiên không cự tuyệt, cậu giúp cô đóng dấu tài liệu rồi nộp cho quán lý.

Chờ khi cậu hoàn thành rất cả chỗ công việc lộn xộn, tự pha cho mình một ly cà phê nâng cao tinh thần, giương mắt lại lại thấy chị Lý đang tức giận nói gì đó với đồng nghiệp, còn dùng ánh mắt khó chịu nhìn về phía cậu.

Bạch Tiểu Vân nghi hoặc, có chuyện gì vậy?

Hóa ra vừa rồi phần tài liệu chị Lý đưa cho cậu có lỗi, đương nhiên nguyên nhân không phải tại Bạch Tiểu Vân, mà là do chị ta bận quá, cho rằng đã gõ văn bản rồi, nhưng bên trong không có.

Sau khi quản lí nhận được, tất nhiên mắng cho chị ta một trận.

Nào ngờ chị Lý đổ hết trách nhiệm lên đầu Bạch Tiểu Vân. Chị ta nói rõ ràng chị ta đã gõ văn bản rồi mới đem đi đóng dấu, chắc chắn là Bạch Vân cố ý gõ… một phần tài liệu khác.

Chị ta còn một mực kêu Bạch Tiểu Vân cố ý nộp sai tài liệu để hại chị ta, muốn dẫm đạp lên chị ta.

Chỉ có thể nói ‘sông sâu biển thẳm dễ dò, nào ai lấy thước mà đo lòng người’, có những người luôn thích ‘lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử’.

Ba người như hổ, lời đồn truyền rất nhanh, đến khi hết giờ, không ít đồng nghiệp đều nhìn Bạch Tiểu Vân khinh thường.

Bạch Tiểu Vân có trăm miệng cũng khó giải thích, đành phải yên lặng thu dọn đồ của mình, cuối cùng rời khỏi công ty.

Cậu không trực tiếp về nhà, mà là tới một ngân hàng gần đó.

Bạch Tiểu Vân nhìn chỗ tiền tiết kiệm gửi trong ngân hàng, tổng cộng có ba vạn ba nghìn tám trăm bốn mươi hai tệ. Cậu thở dài, trực tiếp gửi ba vạn đồng tới tài khoản của ba.

Buổi trưa hôm nay, ba cậu đã gọi điện thoại cho cậu, không hiểu hôm qua dì đã nói gì với ông, trong điện thoại, ông nổi giận đùng đùng mắng cậu đủ nửa tiếng.

Cuối cùng, ba cậu còn nói với cậu mấy câu.

“Nuôi mày lớn bằng chừng này còn không bằng nuôi chó, chó còn biết giữ nhà, mày thì bất hiếu. Sau này đừng có vác mặt về nhà, tao không có loại con biến thái như mày! Mặt mũi tao đều bị mày làm mất sạch!”

Sau đó đối phương hung hăng cúp máy, trong đầu cậu tất cả đều vang vọng mấy câu đó, khiến cậu đau đớn.

Không biết từ lúc nào, tiếng máy bận trong điện thoại cũng trở nên chói tai như thế.

Bạch Tiểu Vân gửi tiền xong, trong lòng cũng thoải mái hơn nhiều. Cậu nghĩ, phần tình nghĩa cậu nợ những người gọi là người nhà này hãy dùng ba vạn đồng trả hết đi.

Sau này, cậu với gia đình ba người đó không còn liên quan gì hết!

Về đến nhà, cậu nấu cho bản thân một con cá mới mua ở chợ, mặc kệ người khác đối xử tệ với cậu thế nào, cậu không thể không thương chính mình.

Ăn cơm chiều xong, Bạch Tiểu Vân mở máy tính, nghĩ thầm dù sao hôm này cũng đủ đen đủi rồi, không thể đen hơn được nữa đâu. Cho dù chuẩn bị có thay người, cậu cũng không sao cả.

Thế nhưng cậu không ngờ đến kết quả ngoài ý muốn như vậy.

Bạch Tiểu Vân mở Q, dưới góc phải màn hình đột nhiên nhảy ra không ít avatar, mà ở trên cùng là ava của một người xa lạ.

Hiếu kỳ mở ra, Bạch Tiểu Vân há hốc vì kinh ngạc.

Đó, đó… Quả nhiên không phải cậu nhìn lầm. Người có QQ tên là Kỳ Tu kia chính là nam thần của cậu, thần tượng của cậu, đại thần của cậu!

Chuyện này khiến ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn, ngón tay cậu còn run rẩy, thế này là thế nào QAQ

Bạch Tiểu Vân kích động đến suýt khóc.

Ôi mẹ ơi, sao đại thần lại có QQ của cậu, hơn nữa sao đột nhiên đại thần lại nhắn tin cho cậu?

Gào khóc~

Hiện tại toàn bộ đại não của Bạch Tiểu Vân đã bị tin nhắn của đại thần xâm chiếm, những phiền muộn trước đó đã bị ném hết ra sau đầu.

Bạch Tiểu Vân không dám tin tưởng mà dụi dụi mắt, rất không có tiền đồ trả lời ba chữ…

Bạch Tiểu Vân: Đại, đại thần QAQ

*Chú thích:

(1) Nguyên văn là tử hồng tử hồng, bất kháp bất tử bất kháp bất hồng.