Bạch Tố Dao lúc này đã ngây người, miệng nàng mở lớn, trong lòng kinh hãi không thôi. Vị trung niên phụ nữ kia nhưng là cường giả của Bách Hoa Cốc, tu vi Hóa thần hậu kỳ cảnh, ở Bách Hoa Cốc cũng là một trong số những trưởng lão mạnh nhất.
Nhưng ở trong căn phòng này, trước mặt người thanh niên kia lại bị một tiếng nói ép qùy xuống, không dùng chút khí thế nào, hay bất kỳ một loại công pháp nào, chỉ đơn giản là một câu nói. Nhân vật như vậy, không biết phải mạnh mẽ đến thế nào.
Băng Nguyệt cung vậy mà có loại cao thủ như vậy, trách không được Thần Ma điện đại bại, còn phải dâng lễ bồi thường.
Nhìn bóng lưng Thiên Tà lúc này đã đi gần tới ngoài cửa, Bạch Tố Dao mãnh liệt hít sâu một hơi, nàng cảm thấy mình quá xem thường người thanh niên trước mắt này rồi. Trẻ tuổi như vậy mà trèo lên được chức trưởng lão, xem ra không phải là không có tài.
Lúc này trung niên mỹ phụ qùy dưới đất và mấy người mỹ phụ phía sau trong nội tâm cũng đã ầm ầm khiếp sợ. Người thanh niên trước mặt này nhìn như vô hại nhưng lại là một cao thủ tuyệt thế. Một người trưởng lão trẻ tuổi đã như vậy, không biết mấy vị trưởng lão còn lại còn khủng bố đến mức nào.
- Tiểu đệ đệ.... Không Thiên Tà trưởng lão xin dừng bước, là Ngọc Linh trưởng lão trước không đúng, ta thay mặt Ngọc Linh trưởng lão xin lỗi Thiên Tà trưởng lão. Hy vọng Thiên Tà trưởng lão không để bụng.
Bạch Tố Dao thái độ chuyển biến thành một trăm tám mươi độ, lập tức biến thành cung kính. Ở đại lục này thực lực mới là tất cả, thực lực mạnh mẽ tất nhiên sẽ được những người yếu hơn tôn kính.
Thiên Tà dừng chân, nhìn nàng một chút sau đó quay lại ghế ngồi.
Thiên Tà vừa rồi cũng rất có chừng mực, chỉ khiến người phụ nữ trung niên kia qùy trên đất mà thôi, cùng lắm là bị trầy da chứ không ảnh hưởng gì tới xương cốt. Người này nhanh chóng đứng dậy, đi về phía sau lưng của Bạch Tố Dao.
Thiên Tà ngồi xuống ghế, nói:
- Mỹ nữ, không cần dài dòng, nói mục đích các nàng tới đây lần này đi.
Bạch Tố Dao nghe vậy cũng thở ra một hơi. Nàng biết hắn không chấp nhất chuyện vừa rồi.
- Lần này Tố Dao phụng mệnh Cốc chủ tới đây là muốn hỏi ý định tiếp theo của Băng Nguyệt cung. Nếu như Băng Nguyệt cung có ý muốn kết minh, Bách Hoa Cốc chúng ta sẽ là đồng minh tốt nhất của Băng Nguyệt cung.
Thiên Tà nghe xong nàng nói, cười cười nhìn nàng:
- Theo như chúng ta được biết Bách Hoa Cốc quanh năm bế quan toả cảng, không có tiếp xúc với bên ngoài, không biết lần này sao lại có ý định muốn kết minh vậy.
- Thiên Tà trưởng lão đã hỏi như vậy, Tố Dao cũng xin nói thẳng. Chắc các vị cũng biết gần đây trên đại lục vô số môn phái nổi dậy, chiến loạn không ngừng xảy ra, Bách Hoa Cốc cũng chỉ muốn có một đồng minh tin cậy để cùng hỗ trợ lẫn nhau bảo vệ mình.
- Vậy sao Bách Hoa Cốc lại chọn Băng Nguyệt cung của chúng ta. Trên đại lục cũng có vô số những tông môn khác mạnh mẽ hơn chúng ta.
Bạch Tố Dao nhìn Thiên Tà rồi nói:
- Băng Nguyệt cung là môn phái truyền thừa ngàn năm, Tố Dao tin tưởng thực lực cũng không kém hơn những tông môn khác. Hơn nữa Bách Hoa Cốc và Băng Nguyệt cung cùng sở hữu chung sơn mạch phía nam, vô cùng gần nhau, như vậy nếu có chuyện gì xảy ra cũng rất dễ trợ giúp lẫn nhau. Điều quan trọng nhất là Bách Hoa Cốc và Băng Nguyệt cung chỉ thu nhận đệ tử nữ.
Sơn mạch phía nam tên là Nam Hoang Sơn Mạch, Thần Ma điện mới trả lại cho Băng Nguyệt cung được vài ngày. Sơn Mạch này vô cùng rộng lớn, tuy nói là gần với Bách Hoa Cốc nhưng cũng phải mất gần nửa tháng mới vượt qua được. Hơn nữa bên trong vô cùng nguy hiểm, yêu thú lảng vảng khắp nơi.
Thiên Tà suy nghĩ một chút, nói:
- Nếu như kết minh thì Băng Nguyệt cung chúng ta có lợi ích gì? Ta được tin Bách Hoa Cốc còn đang bị cô lập, không biết có phải không?
- Như Tố Dao đã nói, Nam Hoang Sơn Mạch là vùng sơn mạch chung của Bách Hoa Cốc và Băng Nguyệt cung. Chỉ cần Băng Nguyệt cung đồng ý kết minh, Bách Hoa Cốc sẽ nhượng lại toàn bộ Nam Hoang Sơn Mạch cho Băng Nguyệt cung.
Bạch Tố Dao nói. Bách Hoa Cốc bây giờ ở trong một hoàn cảnh khá nguy hiểm, ba mặt bị những môn phái khác bao vây, mà những môn phái này lớn có, nhỏ có. Theo thông tin Bách Hoa Cốc nhận được thì bọn họ đã liên minh lại với nhau, liên tục chiêu mộ tán tu khắp đại lục. Bách Hoa Cốc cũng không thể ngồi yên chờ đợi, nếu như một khi những môn phái đó tấn công Bách Hoa Cốc, hậu quả sẽ vô cùng khó lường. Bách Hoa Cốc bây giờ phải tìm đường lui. Mà Băng Nguyệt cung là lựa chọn tốt nhất, vừa mới đánh bại Thần Ma điện, uy vọng của Băng Nguyệt cung bây giờ như mặt trời ban trưa, nếu hai phái kết minh, như vậy Bách Hoa Cốc dù cho có bị tấn công cũng còn có đường lui, cũng không phải sợ bị bao vây bốn phía.
Thiên Tà nghe thấy nàng nói vậy, hắn cũng hơi có một chút động tâm, nếu như đồng ý thì cả Sơn Mạch sẽ thuộc về Băng Nguyệt cung, tăng thêm phạm vi rèn luyện cho các đệ tử, đồng thời sinh tử chém giết cũng là một loại rèn luyện đối với các đệ tử.
- Nếu như đồng ý kết minh thì Băng Nguyệt cung phải làm những gì, Ta cũng không tin Bách Hoa Cốc ném ra miếng bánh lớn như vậy mà không nhận được hồi báo tương ứng.
- Bách Hoa Cốc chúng ta muốn cũng rất đơn giản, nếu như Bách Hoa Cốc bị kẻ địch tấn công, Băng Nguyệt cung phải toàn lực hỗ trợ. Đồng thời Băng Nguyệt cung nếu bị tấn công, Bách Hoa Cốc chúng ta cũng không im lặng đứng nhìn.
- Tố Dao nói bây giờ còn có phái nào muốn tấn công Băng Nguyệt cung chúng ta sao.
- Tuy nhiên bây giờ không có, nhưng có ai đảm bảo được tương lai sẽ không có đâu.
Thiên Tà gật gật đầu, dù sao tương lai cũng không ai nói trước được.
- Được. Băng Nguyệt cung chúng ta sẽ kết minh với Bách Hoa Cốc.
Nghe hắn đồng ý, cả đám người Bách Hoa Cốc thở ra một hơi, nếu như Băng Nguyệt cung không chịu liên minh với Bách Hoa Cốc mà liên minh với những phái khác, lúc đó không phải là Nam Hoang Sơn Mạch đơn giản như vậy, mà là cả Bách Hoa Cốc cũng bị tiêu diệt theo.
- Tuy nhiên...
- Không biết Thiên Tà trưởng lão còn muốn thêm điều gì nữa, chỉ cần không quá đáng, chúng ta sẽ cố gắng suy nghĩ.
Người phụ nữ trung niên vừa rồi qùy trên mặt đất lập tức hỏi.
Thiên Tà nhìn cả đám người Bách Hoa Cốc, nói:
- Tuy chúng ta liên minh, nhưng Băng Nguyệt cung sẽ không tham gia bất kỳ một cuộc tấn công nào với những môn phái khác mà Bách Hoa Cốc là người chủ động gây chiến. Băng Nguyệt cung chúng ta chỉ hỗ trợ khi Bách Hoa Cốc bị phái khác vô cớ tấn công.
Nghe vậy, đám người Bách Hoa Cốc thở ra một hơi, Bạch Tố Dao cười nói:
- Thiên Tà trưởng lão yên tâm. Bách Hoa Cốc chúng ta không bao giờ Vô cớ tấn công phái khác, chúng ta cũng chỉ muốn yên bình qua ngày.
Một mỹ phụ khác đứng ra, nói:
- Chúng ta còn muốn thường xuyên cho đệ tử hai phái giao lưu để củng cố quan hệ đồng minh, tốt nhất là mỗi năm một lần. Không biết ý của Băng Nguyệt cung thế nào.
Giao lưu?Dù sao lâu lâu cho đệ tử ra ngoài học hỏi một chút cho biết mình biết người cũng là một chủ ý hay. Thiên Tà trong lòng thầm nói, sau đó nhìn mỹ phụ, nói:
- Tốt, chúng ta đồng ý kết minh. Ngày kết minh do Bách Hoa Cốc các vị lựa chọn, đồng thời cũng đồng ý với ý định một năm tổ chức một lần giao lưu, Băng Nguyệt cung mỗi lần đến giao lưu sẽ cử mười vị đệ tử tinh anh nhất đi. Nếu như Bách Hoa Cốc gặp nạn chúng ta cũng sẽ cho hai mươi vị cao thủ đến cứu viện. Các vị thấy sao?
- Không biết hai mươi vị cao thủ của Băng Nguyệt cung tu vi như thế nào?
- Nếu như là hai năm sau thì là hai mươi vị Hóa thần cảnh trung kỳ tới hậu kỳ. Còn nếu như trong vòng hai năm này Bách Hoa Cốc bị tấn công thì đích thân bản trưởng lão sẽ tới.
- Hai mươi vị Hóa thần cảnh...
Đám người Bách Hoa Cốc khiếp sợ, hai mươi vị Hóa thần cảnh đủ để san bằng bất kỳ một tông môn nào trên đại lục. Bách Hoa Cốc các nàng toàn bộ cũng chỉ có gần mười người tu vi đạt tới Hóa thần cảnh mà thôi. Không nghĩ tới Băng Nguyệt cung che giấu sâu như vậy.
- Không biết Thiên Tà trưởng lão bây giờ tu vi là...
- Tu vi của ta sao? Không lẽ các vị không nhìn thấy, ta chỉ là một người bình thường mà thôi. Các vị nghỉ ngơi đi.
Thiên Tà mỉm cười nhìn đám người, sau đó quay người bước đi.
----- Bình luận góp ý đi nào m.n. Mấy hôm nay im lặng thế -----