Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm

Chương 102: Hắc Giác Sư (2)




Thấy vô số vật màu đen từ trên cơ thể Hắc Giác Thú hướng về phía mình bay tới với tốc độ cực cao, Ngọc Nhi và Vi Nhi biến sắc, trên tay lợi kiếm không ngừng vung vẩy, vô số kiếm ảnh đem chính bản thân mình bao vây lại. Tạo thành một lớp vỏ bọc bảo vệ.

- Keng... Keng keng.

Những âm thanh kim loại va chạm vang lên, những đốm lửa nhỏ bay tung tóe. Bởi vì trời tối mà xem ra khung cảnh này có chút khá hoa lệ, như đầy trời phoá hoa vậy.

Ngọc Nhi và Vi Nhi phải rất vất vả mới cản lại được toàn bộ số vật đen vảy giáp của Hắc Giác Thú. Mỗi lần lưỡi kiếm ngăn chặn được một mảnh giáp nhỏ, hai nàng lại cảm thấy tay cầm kiếm của mình tê dại dần. Uy lực của chúng quả nhiên vượt qua khỏi sự phán đoán của hai người. Khi đón đỡ xong tất cả những mảnh giáp, hai người chỉ kém một chút là vất kiếm xuống.

Hắc Giác Sư đem toàn bộ những mảnh giáp màu đen vừa thả ra thu hồi lại vào thân thể của mình. Vừa rồi chính là một môn thú kỹ của nó. Thấy hai nàng bình yên vô sự, Hắc Giác Sư đã giận lại càng giận hơn, trong miệng lớn phát ra tiếng gào trầm thấp. Đồng thời hai cái sừng trên đỉnh đầu nó cũng chậm rãi phát sáng, xem ra đang hội tụ năng lượng. Rất nhanh hai đạo hàn mang từ trên sừng nó phóng ra, hướng về phía hai nàng.

Đối mặt với không biết tên thú kỹ, Ngọc Nhi cùng Vi Nhi cũng không dám có một chút khinh thường nào, hai người nhanh chóng cất đi kiếm, sau đó đạp bộ pháp rồi mỗi người oanh ra một quyền.

- Liệt Viêm Quyền - Long Thôn Thiên Địa.

- Hàn Băng Quyền - Hàn Long phệ Thiên.

Liệt Viêm Quyền và Hàn Băng Quyền là hai bộ quyền pháp lần lượt do Vi Nhi và Ngọc Nhi tu luyện, phẩm cấp của chúng cũng không thấp.

- Ầm

Long Thôn Thiên Địa của Vi Nhi là một con rồng màu lửa va chạm với hai chùm sáng hàn mang của Hắc Giác Thú trước. Những tiếng ầm ầm nổ vang lên, không gian dường như cũng có chút vặn vẹo, bốn phía mặt đất nơi bị ảnh hưởng cũng xuất hiện những vết nứt nhỏ. Nhưng rất nhanh, đầu long màu lửa của Vi Nhi bị hai chùm sáng thôn phệ.

- Ầm

Lại một tiếng va chạm mạnh vang lên, Hàn Long Phệ Thiên của Ngọc Nhi cũng ra nhập cuộc chiến. Đồng thời đánh lui Hắc Giác Sư, khiến nó liên tục lui hơn hai mươi bước. Trên mặt đất xuất hiện hai vết trượt sâu hoắm do hai chân nó tạo thành.

Đối mặt với hai Đại Thừa Kỳ cao thủ, Hắc Giác Sư mặc dù thân thể cứng rắn, lực phòng ngự cao, nhưng dù sao cũng là hai người đồng cấp, nó muốn chiếm thượng phong cũng không dễ.

- Ồ...

Phía xa xa đang ăn thịt nướng Thiên Tà ồ nhẹ lên một tiếng, xem ra hắn cũng có chút bất ngờ.

- Rốnggg

Bị đẩy lui nhưng Hắc Giác Sư cũng không có bị thương. Nó gầm mạnh một tiếng, cả người vảy giáp màu đen dựng đứng lên, như những lưỡi dao sắc bén. Thân hình nó cũng trở nên lớn hơn gấp rưỡi lúc truớc. Đôi mắt to lớn càng thêm đỏ rực. Xem ra nó đã nổi điên, không đúng là cuồng hoá.

Cuồng hoá cũng là một kỹ năng của Yêu thú. Giống như cấm thuật của nhân loại, Cuồng hoá giúp yêu thú tăng cao nhanh chóng thực lực, nhưng để đổi lại, nó sẽ lấy đi thọ nguyên, tinh huyết của người sử dụng.

Hắc Giác Sư cuồng hoá, trên người nó khí tức cũng trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Lần nữa hướng về phía hai người Ngọc Nhi và Vi Nhi đánh tới. Tuy hình thể nó lớn hơn trước, nhưng tốc độ lại không chậm hơn chút nào, mà còn nhanh hơn rất nhiều.

Hắc Giác Sư giống như một tia chớp màu đen vậy, lao qua hai người Ngọc Nhi và Vi Nhi, trên thân vảy giáp sắc nhọn như lưỡi dao muốn cắt hai người thành từng mảnh.