Tiếng Khóc Âm Hồn

Chương 82: Quỷ chiến




Phía sau lưng hai cô gái, cánh cửa phòng bị mở bung ra, kèm theo đó là một giọng đàn ông đang cầu cứu:

- - Cứu…..cứu...với…..có...ai không….?

Biết đằng sau có người, nhưng Kim vẫn nắm chặt tay Yến kéo đi. Cảm nhận được bàn tay em gái đang run rẩy, lạnh cóng, Kim vẫn cố bước đi bởi cô Lài đã dặn:

“ Cho dù có nghe thấy gì, cũng nhất định không được quay đầu lại nhìn. “

Nhưng thật không may, người vừa cố gắng thoát ra khỏi căn phòng đáng sợ ấy đã nhìn thấy hai cô gái đang bước bên ngoài hành lang.

- - Làm ơn...cứu...tôi…...Tôi ở...đây…...Cứu tôi….với….

Bất giác, Kim thấy Yến không bước tiếp nữa, nhận ra vấn đề, Kim khẽ nói:

- - Đi tiếp đi…...Đừng để tâm đến những thứ đằng sau.

Mặc dù đã đi qua căn phòng nơi con quỷ đang ở bên trong, từ lúc cánh cửa mở ra, cả Kim lẫn Yến đều nghe rõ trong phòng phát ra những tiếng cười đầy ma quái:

“ He...he...he…...Hi...hi….hi….”

Người đàn ông cầu cứu phía sau lưng cả hai lúc này như đang bị kéo lê vào bên trong. Sự hoảng loạn cùng với nỗi sợ tột cùng khi biết mình sắp chết, cộng với đó là lời kêu cứu không được đáp trả. Người đàn ông này đã hét lên:

- - CÁC NGƯỜI THẬT ĐỘC ÁC…...CỨ THẾ BỎ ĐI NHƯ THẾ SAO….? CỨU TÔI…...NÓ ĐANG MUỐN Gϊếŧ TÔI…..CỨU TÔI VỚI.

Được vài bước, nghe thấy tiếng kêu gào thảm thiết ấy, Yến tiếp tục khựng lại. Nhưng Yến không biết, trong lúc này, bản thân Yến cũng đang rơi vào tình cảnh nguy hiểm, còn nói gì đến việc cứu người khác.

Phía sau lưng, người đàn ông kia bị lôi xềnh xệch vào trong lúc này chỉ còn thò được cái đầu ra ngoài, hai cánh tay của ông ta vẫn đang cố bám víu lấy mép cửa. Đã đến cực hạn của sự chịu đựng, sự ích kỷ của con người bộc phát, người đàn ông này tiếp tục hét lên:

- - BÊN NGOÀI CÓ NGƯỜI…...Gϊếŧ CHÚNG NÓ VÀ THA CHO TÔI…...CHÚNG NÓ ĐANG CHẠY TRỐN…..

Tiếng cười man rợn đang vang lên văng vẳng bỗng chốc im bặt, trong khoảnh khắc, mọi thứ như dừng lại. Không gian không có lấy một tiếng động, tiếng la hét, cầu cứu phía sau lưng không còn nữa. Thay vào đó là một âm thanh khiến Kim gai người:

“ Phập “

“ Phụt “

Cảm giác như vừa có thứ gì đó cắm phập vào thân xác con người, ngay sau đó là tiếng máu bắn phụt ra tung tóe.

“ Lệt...bệt…”

Là tiếng bước chân, nhưng tiếng bước chân này không rõ ràng bởi người đang di chuyển có lẽ bàn chân đã nhơ nhớp dính đầy chất lỏng, mà thứ chất lỏng, nhầy nhầy ấy ơ đây chính là máu.

Siết chặt bàn tay Yến, Kim nói lớn:

- - CHẠY ĐI….

Dứt lời, Kim kéo tay Yến chạy nhanh về phía trước, cùng lúc đó, bước ra từ bên trong căn phòng đã không còn 1 ai sống sót là con bé Tươi, cơ thể nó không còn chỗ nào là không dính máu. Tóc nó cũng bê bết máu, khuôn mặt bị máu bắn vào đỏ lòm, nhơ nhoét, nó đã nhìn thấy trước mặt nó là hai cô gái đang chạy trên hành lang.

Nó nhoẻn miệng cười:

“ Hi...hi...hi…...Nhìn….thấy...rồi…..Hi...hi….hi…..”

Lập tức nó lao người đuổi theo….

“ Bịch….bịch….bịch “

Hai chị em Kim và Yến nghe thấy tiếng chân chạy ngay đằng sau lưng mình, thứ quái quỷ sát nhân ấy quá nhanh. Chỉ trong chớp mắt nó đã gần áp sát được cả hai. Điệu cười kinh dị cũng như giọng nói của nó vang lên mỗi lúc một gần, cho tới khi Kim cảm nhận được nó chỉ cách mình vài bước chân nữa mà thôi.

“ He….he….he…..Ai...bị….bắt...sẽ...phải...làm...ma….”

“ Hô….hô….hô…...Bắt….nè…..Hi….hi…..hi….”

Lập tức, Kim xoay người, một tay vẫn nắm chặt tay Yến, Kim lấy sức giật mạnh, kéo người Yến lao về phía trước. Cũng nhờ vào sự nhanh nhẹn cũng như ứng biến trước nguy hiểm của Kim mà pha xử lý ấy đã cứu Yến một mạng.

Con quỷ ( trong lốt cô bé Tươi) vừa đâm cánh tay với những ngón chụm lại cùng với bộ móng vuốt sắc lẹm, nhọn hoắt như dao toan hạ sát Yến nhưng không trúng đích. Kim đẩy mạnh Yến về phía ngã rẽ sang bên khu vực thang máy, Kim nói lớn:

- - CHẠY ĐI YẾN…...BÊN TRÁI LÀ THANG MÁY, CHẠY NGAY ĐI.

Bỏ qua tất cả những gì cô Lài dặn dò: “ Không quay đầu, không nhìn vào con quỷ, không nghe……”

Kim trừng mắt mặt đối mặt với con quỷ khi mà nó vừa định ra tay gϊếŧ chết cô em gái của mình. Quá kinh dị, toàn bộ cơ thể nó chỉ có máu và máu, đôi mắt trợn trừng chỉ còn lòng trắng, thân người mảnh khảnh, nhỏ nhắn của đứa bé chỉ tầm 13 tuổi, nhưng cái bàn tay móng vuốt của nó vẫn còn dính những miếng thịt, miếng nội tạng của những người đã bị nó gϊếŧ. Mùi máu tanh nồng bốc ra từ người con quỷ khiến cho Kim cảm thấy lạnh gáy.

Nhưng, lúc này không phải lúc để nỗi sợ lấn át, tuy cô Lài gọi nó là quỷ, nhưng trong mắt Kim, nó vẫn chỉ là một con nhóc kỳ quái đang gϊếŧ người một cách vô tội vạ.

Không gϊếŧ được mục tiêu, con quỷ liếc mắt nhìn sang Kim, miệng nó vừa định nhe ra cười thì….

“ Bốp “

Kim tung một cú đấm hết lực trúng thẳng vào mặt con quỷ, mặc dù đã dồn hết sức vào cú đấm. Nhưng cũng chỉ khiến con quỷ bị khựng lại mà thôi, chưa kể đến việc bàn tay của Kim tê dại, cứ như vừa đấm vào bức tường vậy.

Kim nghiến răng nói:

- - Khốn kiếp…..Mày là thứ gì vậy….

Còn chưa nói hết câu thì con quỷ đã lao thẳng vào người Kim, nó nhe răng, giơ những cái móng dài nhọn hoắt tấn công Kim. Bản thân là người được học võ, cũng đã đạt được tới đai đen…….Bình thường, Kim có thể 1 mình đấu với 3 thằng đàn ông lực lưỡng, nếu không bị giới hạn về cách ra đòn tránh những chỗ hiểm, Kim đủ khả năng hạ gục bất cứ gã đàn ông nào chỉ với 1 đòn vào yếu huyệt. Luyện võ nên từ phản xạ cho tới thể lực của Kim đều thuộc dạng vượt trội hơn người. Nhờ vào điều này mà cho tới bây giờ, Kim vẫn chưa bị gϊếŧ.

Những đòn tấn công của con quỷ không theo một bài bản nào cả, nó chỉ dùng sức để gϊếŧ chết những người đang xuất hiện trước mặt. Tuy nó mạnh và dữ tợn, nhưng lại những bước di chuyển của nó lại chỉ là của một đứa con nít.

“ Vù….vù…..vù….”

Không quá khó khăn để Kim tránh được những đòn hạ sát, chiều ngược lại, những cú đấm, cú đá của Kim vào nó cũng chẳng có chút cân nặng nào. Thậm chí càng lúc Kim càng khiến con Quỷ như nổi điên lên. Mải đối đầu với quỷ, lúc này Kim mới nhìn về phía trước, Yến vẫn đang ngồi bệt dưới đất.

Kim tròn mắt:

- - Sao em vẫn chưa chịu chạy đi…….Còn ở đây là chết đấy….Chạy đi Yến….

“ Vụt “

Chỉ trong một khoảnh khắc xao nhãng, Kim mặc dù né được nhát cào của con quỷ nhưng dù chỉ một cái móng tay khẽ sượt qua cũng đã khiến vùng cổ ngay sau mang tai của Kim bật máu. Biết lơ là là sẽ mất mạng, Kim thủ thế, chắn phía trước Yến, ngăn cho con quỷ tấn công cô em gái giờ đây đang sợ đến mất hồn.

Toàn thân Yến đang run lên vì sợ, nhìn con quỷ trong lốt đứa bé gái với cái cơ thể ướt đẫm máu người, bốc ra mùi tanh nồng nặc. Yến không thể đứng dậy, Kim tiếp tục nói lớn:

- - ĐỨNG DẬY VÀ CHẠY ĐI. ĐỒ YẾU ĐUỐI.

Tiếng hét của Kim như khiến Yến giật mình, vẫn còn rất sợ nhưng Yến đã bắt đầu gượng dậy, nhưng Yến không chạy…….Run giọng, Yến tiến lên bên cạnh Kim, mắt nhìn thẳng vào con quỷ, Yến nói:

- - Không, em không chạy nữa…….Có chết thì cùng chết…..

Con quỷ đang nhe răng gầm gừ, bỗng nhiên khi nghe thấy giọng nói của Yến, nó buông thõng hai tay, cúi đầu xuống một chút, mái tóc dính đầy máu rũ xuống che kín khuôn mặt của nó.

Cả Kim lẫn Yến đứng yên nuốt nước bọt không hiểu chuyện gì, mọi thứ trở về trạng thái tĩnh lặng…….Những bóng đèn trần hành lang bắt đầu nhập nhoạng…..

“ Bụp “

Có cái đột nhiên nổ tóe tia lửa điện…..Giọng cười kinh dị phát ra từ con quỷ:

“ He….he….he……..Ta….nhận….ra…..ngươi…...Đồ…..phá…..đám…..He….He...he…”

“ Đi…..chết…..đi “