Tiếng Khóc Âm Hồn

Chương 119: " Sát Quỷ Trận "




Khẽ cúi xuống kiểm tra tình trạng của Tưởng, thầy Hai nói:

- - Thật may, cậu ta vẫn chưa chết.....Suýt chút nữa ta đã hại cậu ấy mất rồi.

Đứng dậy, nhìn thẳng về phía con quỷ, thầy Hai khoan thai vuốt nhẹ chòm râu bạc, mắt nhìn vào viên gạch đang bị phong bế bởi những cây trâm vàng, ông nói:

- - Đứa bé ấy không có tội, hãy trả lại thân xác cho nó.....Nghiệp chướng mà ngươi gây ra đã quá nặng rồi. Đừng gϊếŧ thêm người vô tội....

Con quỷ ngửa mặt lên trời cười man dại:

" Ha ha ha.....Ha ha ha.....Đúng là lũ thầy bùa mang danh chính đạo, miệng lưỡi lúc nào cũng đạo lý, luân thường, nghiệp chướng.....Nói mãi mà các ngươi không thấy nhàm chán sao...? Chỉ có ma thuật đen mới phát huy hết tất cả những tinh túy của bùa ngải. Ngươi hãy nhìn xem, ta đã làm được gì, ta có thể tạo ra được Quỷ Sống và sai khiến nó....Chắc chắn ngươi cũng đã thấy những gì mà nó làm được lúc ở bệnh viện rồi phải không..? Cái chết, mùi máu tanh, mùi của nội tạng.....Nó khiến cho bản thân ta cảm thấy rạo rực....Ha ha ha....Những người như người, sao có thể hiểu được cảm giác này.....Muốn ta từ bỏ sao....? Đừng phí công vô ích....Chết đi, lão già...."

Dứt lời, con quỷ lao thẳng về phía thầy Hai, ánh mắt nó long lên sòng sọc, những cái móng tay dài nhọn hoắt xòe ra như những lưỡi dao sắc lẹm nhằm vào thầy Hai. Khoảng không gian trong sân chao đảo, gió thổi mạnh khiến cho tiền vàng. đồ lễ bị thổi bay tứ tung.

Tiếng nghiến răng kèn kẹt gai người phát ra từ con quỷ không làm cho thầy Hai lay động. Vẫn đứng im tại chỗ, mắt nhắm, miệng lẩm nhẩm đọc chú, bất ngờ từ tay thầy Hai phóng ra hai cây kim bạc, đuôi kim đều có xâu hai sợi cước đỏ. Mũi kim xé gió đâm xuyên qua hai lòng bàn tay của con quỷ rồi ghim chặt vào hai trụ cổng phía sau lưng nó. Hai sợi cước bị kéo căng ra ánh lên màu đỏ rực khiến cho con quỷ không thể áp sát được thầy Hai. Khi con quỷ vẫn đang ra sức gầm gừ cố gắng rướn người về phía trước nhằm kéo đứt sợi cước đang giữ chặt lấy cơ thể nó thì thầy Hai tiếp tục ghim kim bạc xuyên qua hai lòng bàn chân của nó.

" Kéc.....kéc......kéc...."

Tiếng gào thét của con quỷ vang lên chói óc........Mái tóc của nó dựng đứng, đôi mắt trợn trừng đỏ au một màu máu, miệng thở khò khè cùng với đó là cái lưỡi lè ra trắng ởn dài phải đến cả gang tay nhơ nhớp dãi. Đây chính là hình dạng thật của con quỷ đang bị bóc dần khi trúng phải những cây kim mang pháp lực cùng những sợi cước được trì trú sức mạnh từ linh lực tu luyện cả đời của thầy Hai.

Khi bản thể của quỷ càng lúc càng lộ ra rõ rệt, thầy Hai đưa tay lên bấm độn. Rút ra một mảnh giấy vàng hình chữ nhật, một tay cầm mảnh giấy giơ lên trước mặt con quỷ. Tay còn lại đưa ngón trỏ lên miệng, thầy Hai cắn ngón tay bật máu rồi dùng chính máu của mình vẽ lên mảnh giấy vàng một đạo bùa. Bùa vẽ đến đâu, sáng vàng kim xen lẫn ánh đỏ rực phát ra tới đó.

Vẽ xong bùa, thầy Hai tiếp tục đặt ngón tay trỏ đang rỉ máu của mình ấn một chấm đỏ vào chính giữa trán con quỷ. Ngay sau, ông dán lá bùa vừa vẽ vào chấm máu đỏ mình vừa ấn rồi khoanh chân ngồi xếp bằng trước mặt con quỷ.

Miệng lẩm nhẩm đọc rất nhanh những tiếng rì rầm không ai nghe rõ, cuối cùng, thầy Hai mở trừng mắt nhìn vào con quỷ rồi hô lớn:

- - OM BENZA SATTOA HUM....

Tay phải cầm chùy kim cang được đúc bằng bạc, tay trái cầm một chiếc chuông nhỏ cũng được được đúc bằng bạc. Tất cả những thứ này đều được thầy Hai dặn dò chú Nghị chuẩn bị cho mình trong ngày hôm nay. Tay cầm chùy, tay lắc chuông, miệng đọc thần chú Kim Cang Tát Đỏa. Thầy Hai muốn thu phục " Nguyên Hồn " của quỷ, khiến nó phải xuất hồn ra khỏi cơ thể bé Tươi. Có như vậy mới cứu được mạng sống của con bé.

Thầy Hai tiếp tục hô:

- - Có ta ở đây, còn không mau mau buông bỏ, xuất hồn trả xác, thanh lọc nghiệp chướng, quay đầu hướng phật, chấp nhận đày đọa mới mong chuộc được sát nghiệp......OM BENZA SATTOA.....H....

Còn chưa đọc được được hết câu thần chú......Từ miệng thầy Hai máu đột nhiên rỉ ra, trong khoảnh khắc đó, thầy Hai sững người lại chừng 1 giây, con quỷ vẫn đang bị những chiếc kim bạc cùng cước đỏ giữ chặt, tuy nhiên, lá bùa trên trán nó đang bốc cháy phừng phừng.

Chỉ một chớp mắt, lá bùa đã cháy ra tro, tàn tro bay theo gió để lộ ra đôi mắt con quỷ đang trừng trừng nhìn vào thầy Hai.

Nó nhoẻn miệng cười rồi lè lưỡi liếm ngược lên trán, nó liếm luôn dấu đỏ bằng máu ban nãy thầy Hai điểm chỉ.

Tiếng cười man dại từ con quỷ vang lên:

" He....he....he......He...he...he.....Lão thầy bùa khốn kiếp....Nếu là trước đây một ngày thì ta đã bị ngươi thu phục rồi......Nhưng tiếc cho ngươi, quỷ khí hiện nay của ta đã mạnh hơn rất nhiều....Chỉ với chú Kim Cang Tát Đỏa, chưa đủ sức để trục xuất được nguyên hồn của ta đâu......Ha....Ha....Ha.....Ha....Ha....Ha.....Có vẻ như sau thất bại, bản thân ngươi cũng bị ảnh hưởng thì phải.....Ta đang cảm nhận được linh lực từ những sợi cước này dần dần suy yếu.....Liệu rằng ngươi sẽ giữ được ta bao lâu nữa đây.....He...he...he......Ta nhận ra rồi......Thì...ra...là như vậy......He....he....he.....Lão...già....ngu...ngốc...."

Thầy Hai nén cơn đau, cố gắng không biểu hiện ra ngoài mặt, lau đi giọt máu vừa rỉ khỏi miệng.

Thầy Hai nói:

- - Ngươi...nhận ra...điều gì....?

Con quỷ nhe răng nói:

" Điểm yếu chết người của các ngươi chính là luôn đặt sinh mạng của kẻ khác lên trên tất cả.....Cho dù đó có là linh hồn của ác linh, quỷ dữ thì các ngươi cũng muốn cứu, muốn phổ độ, muốn giúp chúng được siêu thoát, có cơ hội đầu thai, chuyển kiếp......Do vậy, ngươi vừa muốn thu phục ta, lại vừa muốn cứu lấy mạng sống của đứa bé này.....Đó là lý do vì sao, pháp lực, bùa chú của ngươi bị ảnh hưởng....Khác với ngươi, ta chỉ quan tâm đến kết quả đạt được.....Cho dù có phải gϊếŧ 10 người, 100 người, thậm chí là nhiều hơn thế để đi tới được cảnh giới cao nhất của tà thuật, ta cũng không ngần ngại mà ra tay....Chính vì vậy, chỉ sau một thời gian ngắn, ta đã có thể sai khiến được cả ma quỷ, biến một Quỷ Linh thành Quỷ Sống.....Giờ ngươi đã thấy sức mạnh khủng khiếp của ma thuật đen rồi chứ...? "

Thầy Hai đưa một tay lên ôm lấy ngực, dù đã cố gắng, nhưng tới lúc này, ông không thể chịu đựng được thêm nữa. Miệng thầy Hai thổ huyết, sắc mặt trắng bệch, tuy vẫn ngồi xếp bằng nhưng có vẻ như cơ thể thầy Hai đang khẽ run lên.

Thầy Hai nói thều thào:

- - Ta thua rồi, đúng là ta đã quá coi thường khả năng của ngươi.....Nhưng dù có phải chết, giữ chân ngươi được lúc nào....Ta vẫn cố đến lúc đó....Khục....khục....khục...Rốt cuộc....ngươi...là thần....thánh phương nào....?

Con quỷ lè lưỡi, ngoác cái miệng cười ghê rợn:

" He...he...he....Chỉ sợ ta nói ra, ngươi sẽ hoang mang mà chết nhanh hơn đó......Ngươi đã bao giờ nghe đến " Bùa Ngải Thất Sơn " chưa....? Ta chính là truyền nhân duy nhất của Thất Sơn Tà Phái....Người nắm giữ tất cả những bí thuật thất truyền, những bùa phép, ngải đen của vùng núi Thất Sơn bí ẩn. "

Thầy Hai tròn mắt ngạc nhiên, ông nói bằng giọng ngắt quãng thể hiện sự bàng hoàng:

- - Ngươi đến từ vùng Thất Sơn.....? Lại là truyền nhân của tà phái? Không thể nào, theo như những gì ta được biết, những thầy phù thủy thuộc nhóm tà thuật Thất Sơn đều đã bị tiêu diệt.....Tất cả những bí thuật luyện ngải độc địa đều bị thiêu sạch, đốt sạch....Bởi những gì các ngươi gây ra quá tàn ác, người vô tội chết trong tay các ngươi nhiều không đếm xuể, phụ nữ, trẻ em, đàn ông, người già......Không một ai được các ngươi bỏ qua cho sự điên cuồng, đắm chìm vào ma thuật cấm kỵ. Ta không tin...

Con quỷ đáp:

" Xem ra ngươi cũng biết không ít về những chuyện xảy ra với vùng Thất Sơn mấy chục năm về trước.....Cũng không có gì lạ, bởi trong giới bùa ngải, chẳng ai mà không biết hoặc từng nghe về " Bùa Ngải Thất Sơn ". Một lão già cao tuổi như ngươi, thông thạo thần chú Kim Cang Tát Đảo, có khả năng " Gọi Quỷ " thì ắt hẳn đạo hạnh của ngươi không phải tầm thường. Do đó, hiểu biết của ngươi sâu rộng là điều hoàn toàn có thể hiểu được......Nhưng ngươi nói đúng, những người được gọi là tà phái của vùng Thất Sơn năm đó đều bị tiêu diệt, đó là một trận chiến khiến cho cả một vùng núi phải rung chuyển. Tuy được gọi là chiến thắng, nhưng những bậc thầy phong thủy chính phái cũng vong mạng không ít. Tàng thư, bí thuật của nhóm tà phái đều bị thiêu hủy, các thầy bùa phép đen bị gϊếŧ không tha một ai.....Tuy nhiên, ta không xuất thân từ vùng Bảy Núi......He...he...he.....Chỉ là cơ duyên, một cơ duyên đã giúp cho ta nắm bắt được tất cả....Nói đúng hơn, ta chỉ là môn đồ của một thầy bùa trước khi ông ta chết. Dẫu vậy, hơn 20 năm qua, với những gì được truyền thụ, với khả năng thiên bẩm, ta đã vượt qua tất cả....Tạo ra được thứ mà ngay cả những kẻ đi trước chưa làm được.....Đây là bí mật sư phụ ta từng dặn trước khi chết: "Không được để lộ thân phận cho bất kỳ ai, cho tới khi ta đủ khả năng sai khiến quỷ thần". Nay mọi thứ đã định, hơn nữa với một lão già như ngươi, kẻ gây cản trở cho ta khá nhiều trong việc tu luyện, ta coi như dành cho ngươi một đặc ân trước khi chết....He...he...he...."

" Phựt "

Con quỷ cất tiếng cười, một sợi cước ghim vào lòng bàn tay của nó đã bị đứt.....Ngay lập tức, cánh tay của nó vươn tới chĩa những cái móng sắc nhọn về phía thầy Hai, tuy nhiên khoảng cách vẫn là chưa đủ để có thể chạm được vào người của thầy.

Con quỷ cất giọng cười man rợn:

" Hi...hi..hi....He...he...he.....Có vẻ như lão không giữ được lâu nữa thì phải.....Từ nãy đến giờ, lão chỉ ngồi im bất động, phải chăng lão đang cố gắng duy trì pháp lực để trị thương....Đáng tiếc rằng, pháp bảo của lão càng lúc càng yếu đi, còn ta, ngay khi thoát khỏi sự kìm hãm này, việc đầu tiên ta làm chính là đâm thẳng bàn tay này vào tim lão.....Với một kẻ như lão, sau khi ăn trọn trái tim của lão, quỷ khí của ta sẽ tăng cao....Ha ha ha.....Ha ha ha...."

Có vẻ như con quỷ nói đúng, thầy Hai tiếp tục ho ra máu khi một cây kim cùng sợi cước đỏ bị đứt đoạn. Một tay của con quỷ đã được giải thoát, nếu cứ tiếp tục tình trạng này, chỉ e không lâu nữa, sẽ không còn gì có thể ngăn cản được nó nữa.

Thầy Hai nói:

- - Ngươi nói đúng, sức ta đã cạn.....Có lẽ không thể duy trì được tình trạng này lâu hơn được nữa. Thì ra ngươi là môn đồ của Thất Sơn Tà Phái, không chỉ vậy, ta còn cảm nhận được ngươi là một người có thiên phú cực kỳ cao, tại sao không dùng khả năng của mình để giúp đời, cứu người, tu tập tích đức, trừ ma, diệt quỷ mà lại tìm cách luyện hóa quỷ ma, sai khiến chúng gϊếŧ người vô tội, tạo ra nghiệp chướng nhiều đời, khiến bản thân không thể quay đầu......Kết cục của những kẻ coi thường mạng sống của người khác, độc ác, đánh mất lương tri, bán linh hồn cho quỷ dữ đều chỉ có một cái chết bị đọa đày xuống sâu thẳm địa ngục mà thôi.

Con quỷ nhoẻn miệng đáp:

" Tới lúc gần chết mà vẫn còn giáo lý nhân sinh được sao....? He he he, lão làm ta buồn cười quá. Cho dù có cứu bao nhiêu người, tạo phúc tới đâu thì khi chết đi, lão cũng chỉ còn lại nắm xương khô. Còn ta, đúng, ta bán linh hồn cho quỷ dữ, nhưng đổi lại ta sẽ duy trì được tuổi thọ, pháp lực càng tăng, quỷ khí càng mạnh ta sẽ có thể trường tồn cùng trời đất. Hơn thế, ta nắm trong tay quyền sở hữu, sai khiến cả ma quỷ, sinh sát là do ta......Thú vị hơn rất nhiều so với những gì lão nói....He he he "

" Vù....vù....vù...."

Gió lốc từ đâu thổi tới cuốn phăng tất cả mọi thứ như vàng mã, hương bài, mũ ngựa dạt hết về phía cánh cổng ra vào. Trên nền sân lúc này chỉ còn lại thầy Hai ngồi xếp bằng trước mặt con quỷ.

Cơn gió lớn đến bất chợt rồi cũng nhanh chóng tan biến, không gian im ắng, con quỷ cười đắc trí:

" Khư....khư....khư.....bùa phép, lễ vật cúng tế của lão đều bị hủy hoại rồi.....Bản thân lão cũng đã sức tàn lực kiệt, chỉ e ta chưa kịp ra tay lão cũng đã tự gϊếŧ chết chính mình......Sau khi lão chết, sẽ không còn ai có thể ngăn cản ta được nữa. Cắt đứt được mối liên kết với bản thể cũ, con quỷ này sẽ không còn bị bất cứ thứ gì ràng buộc.....Nó sẽ là nỗi khiếp sợ mỗi khi màn đêm buông xuống...Khư....khư...khư....Khư...khư...khư...."

Thầy Hai chống 1 tay xuống đất, ông hỏi:

- - Ta cũng....không sống được...lâu nữa......Nhưng...cho...tới...bây giờ, ta cũng...không hiểu được....Tại..sao...ngươi....lại....ám..hại cậu....thanh niên....sống trong ngôi nhà này.....Ta biết, để luyện được....một " Quỷ Linh Nhi " phải tiêu...tốn của...ngươi rất nhiều công sức....Đánh đổi bằng cả máu....cả...tuổi thọ....Nếu như....muốn gϊếŧ chết...cậu ta....đối với ngươi mà nói....Việc này quá dễ dàng, đằng này..ngươi không làm...vậy.....Ngươi...vẫn....để...kẻ bị....yểm...bùa...được sống....tới tận...5 năm....Tới...bây giờ....mới muốn....gϊếŧ....là....sao.....? Mục...đích....của...ngươi...là....gì....? Chẳng....lẽ....cậu ta...đã làm..gì đắc....tội với....ngươi...để ngươi...phải hao tổn....sức...lực đến...như vậy...? Cho...ta...biết...coi như....ân huệ...trước khi ta...chết được không....?

Con quỷ đáp:

" Kẻ sắp chết luôn tò mò.....Đó cũng chính là lý do khiến lão tới đây phải không...? Tới để cứu người, hưng thật không may, ngay cả mạng của lão cũng không giữ được thì nói gì tới cứu người khác.....Thôi được rồi, nói cho lão biết để lão chết được nhắm mắt cũng là ta ban ơn cho lão vậy......Ta không gϊếŧ nó là bởi vì......"

" Pằng....Pằng "

Tiếng súng nổ vang lên từ bức tường ngay phía sau lưng của thầy Hai.

" Leng....Keng...Leng....Keng "

Hai viên đạn rơi xuống đất từ lòng bàn tay của con quỷ, người vừa nổ súng chính là Tưởng. Sau khi thầy Hai cứu, Tưởng ngất xỉu và được thầy Hai cho ngồi dựa vào bờ tường ngay bên cạnh đằng sau thầy. Không biết Tưởng tỉnh dậy từ lúc nào, nhưng ngay khi mở mắt, nhìn thấy thứ sinh vật với hình thù cổ quái, đáng sợ đang xuất hiện trước mặt mình, giơ vuốt, nhe nanh, lè lưỡi đầy kinh hãi, Tưởng lập tức rút súng bắn.

Sự việc diễn ra quá nhanh khiến cho thầy Hai cũng không thể lường trước được tình huống này.

Sau hai phát súng đầu tiên không khiến c0n quỷ hề hấn gì, Tưởng càng phát điên, cánh tay bị bẻ gãy nhói lên đầy đau đớn lại càng khiến Tưởng không cam chịu. Tưởng đứng bật dậy, tiến thẳng tới gần con quỷ. Một tay buông thõng, tay còn lại Tưởng dí súng vào con quỷ, cứ thế Tưởng bóp cò bắn liên tục...

" Pằng....Pằng....Pằng...."

Tiếp tục 3 phát súng được nổ ra với cự ly gần hơn khi nãy, nhưng kết quả cũng không hề thay đổi. Mặc dù đứng cách con quỷ rất gần, vậy mà cả 3 phát súng đều không phát nào trúng mục tiêu. Bản thân Tưởng cũng không thể lý giải tại sao lại như vậy......Run run bàn tay, Tưởng sợ đến cứng cả người, đến đôi chân cũng sắp đứng không vững.

Tưởng nghe thấy tiếng quát lớn của ông lão đang ngồi xếp bằng phía sau lưng mình:

- - LÙI LẠI NGAY......LÙI LẠI SAU LƯNG TA....

" Phập "

Nhưng tiếc rằng, mọi thứ đã quá muộn, cánh tay của con quỷ không với được tới vị trí của thầy Hai là bởi cho tới thời điểm này, tất cả đều nằm trong sự tính toán của thầy.....Trừ việc Tưởng tỉnh lại và hành động một cách cảm tính dại dột, ngay như việc thầy Hai để Tưởng ở phía sau cũng bởi ông không muốn Tưởng bị con quỷ gϊếŧ chết. Sự căm thù, hoảng loạn đã khiến cho Tưởng phải trả giá.

Sau tiếng hét của thầy Hai, Tưởng có lùi người lại nhưng việc đó chỉ giúp anh công an không tin vào ma quỷ tránh được cú đâm thẳng vào ổ bụng, tuy nhiên phần đùi của Tưởng không may mắn như vậy. Những cái móng dài, nhọn hoắt của con quỷ như một lưỡi dao cắm phập vào đùi Tưởng khiến Tưởng thét lên đau đớn:

- - Á......Á.....Á.....

" Phựt "

Đúng lúc này, tiếp tục thêm một sợi cước ghim vào lòng bàn tay con quỷ bị đứt đoạn. Có nghĩa giờ đây, cả hai cánh tay của nó đều đã được tự do. Ngay lập tức, nó nhào tới cố gắng túm lấy Tưởng, nó đã gϊếŧ hụt Tưởng một lần, và lần này trái tim đang đập thình thịch trong lồng ngực Tưởng toát ra một nỗi sợ khiến cho nó muốn moi tim Tưởng ăn ngấu nghiến ngay lập tức.

" He...he...he.....Đi....chết....đi.....He...He...he..."

Tưởng chỉ còn cách cái chết trong khoảnh khắc thì đột nhiên mặt đất rung chuyển, gió lạnh thấu xương thổi về....

" Ào....Ào....Ào..."

Giọng nói của thầy Hai hô vang:

- - CÓ TA Ở ĐÂY, ĐỪNG HÒNG HẠI NGƯỜI.....QUỶ THẦN HAI VAI - SỨ GIẢ ĐỊA NGỤC - BÁT MÔN TRÌ TRÚ - TỨ HƯỚNG THỈNH LINH - KHAI SÁT QUỶ TRẬN.