Sau khi những người nghe giảng lần lượt lưu luyến rời đi, Trương Văn Trọng cũng xoay người quay trở về phòng mình.
Thoáng thu thập đồ đạc một chút, lại chia tay với các nghiên cứu sinh, chuẩn bị về nhà.
Trần Nhàn cũng không đi, tuy rằng hiện tại nàng cũng ở bên trong tiểu khu biệt thự Hải Vận, nhưng cũng không trở về cùng Trương Văn Trọng.
Nàng làm như vậy là vì không muốn gây thêm sự phiền phức cho hắn.
Tuy nàng cũng hiểu rõ, kỳ thực hắn cũng không quan tâm những chuyện này, nhưng ai có thể bảo chứng, Vưu Giai có quan tâm hay không? Trần Nhàn cũng là nữ nhân, biết nữ nhân cho dù tính tình tốt bụng cùng độ lượng có lớn bao nhiêu, ở chuyện tình cảm cũng sẽ có lòng hẹp hòi.
Cho nên nàng mới cẩn thận đến như vậy.
So sánh với Trần Nhàn, Tô Hiểu Hồng cũng không có chút cẩn thận, nàng đi theo ngay phía sau hắn, cười hì hì nói: “Tối nay Vưu Giai tỷ sẽ đến nhà thầy sao? Tài nghệ nấu bếp của chị ấy rất giỏi, những loại rau cùng đặc sản vùng núi do Minh Hiên tỷ tặng đến trong tay chị ấy, khẳng định sẽ biến thành một bàn mỹ vị phong phú, nghĩ tới đây, em lại nhịn không được bắt đầu muốn chảy nước miếng…”
Tô Hiểu Hồng còn chưa nói xong, hắn đã không chút khách khí cắt lời: “Thế nào, muốn đến nhà tôi ăn cơm? Nghĩ cũng đừng nghĩ, cô đó, nên ngoan ngoãn về nhà đi thôi.
Bằng không cha mẹ cô sẽ lo lắng.
Sáng sớm mai cô hãy đến nhà tôi, mượn linh cư hảo hảo rèn luyện đạo tâm cùng linh lực.
Qua mấy ngày kế tiếp, tôi có thể chấp thuận cô không cần đến phòng y tế, tranh thủ thời gian ở lại linh cư tĩnh tu, bằng không đến khi cô tẩu hỏa nhập ma, sẽ biết khổ sở.”
Tô Hiểu Hồng cũng không tức giận, vẫn cười hì hì, sau đó nghiêm mặt làm nũng nói: “Em cũng không ngủ lại nhà thầy, ăn cơm xong liền đi, chu toàn rồi chứ? Những đặc sản vùng núi này, lần trước ở nhà Minh Hiên tỷ, không ăn được cho đã, ngày hôm nay thầy thế nào cũng phải cho em có lộc ăn đúng không? Lão sư, thầy tốt nhất, để em đến nhà thầy ăn bữa cơm đi…”
“Sợ cô rồi.” Trương Văn Trọng cười khổ lắc đầu, nói: “Trước tiên chúng ta nói rõ, ăn cơm xong tôi đưa cô về nhà.
Đến lúc đó mặc kệ cô mượn cớ gì, cũng đừng nghĩ ở lại nhà tôi.”
Tô Hiểu Hồng liên tục gật đầu, vừa cười vừa nói: “Yên tâm đi, lão sư, dù thầy không tiễn em, em cũng tự mình về.
Tối nay cha em đã nghĩ thông suốt, không ngờ mời em và mẹ cùng xem phim.
Nhưng thời gian có muộn một chút, không ngờ lại là sau mười giờ…”
Ngay khi hai người đi ra khỏi phòng y tế, một nữ nhân vóc người thướt tha, vẻ mặt mỉm cười nghênh đón, nói: “Bác sĩ Trương, bác sĩ Tô, đã lâu không gặp, còn nhớ tôi không?”
“Cô là…Cốc Vũ tiểu thư?” Trí nhớ của hắn luôn luôn rất tốt, liếc mắt liền nhận ra nữ nhân này là ai: “Tôi nhớ hẳn hiện tại cô đang làm người chủ trì trong đài truyền hình tỉnh phải không? Thế nào lại tới nơi này? Chẳng lẽ đến trường thăm thầy cô cũ hay sao?”
“Còn không bởi vì anh.” Cốc Vũ vừa cười vừa nói: “Đài truyền hình nhận được tin tức do quần chúng gọi tới, nói anh giảng bài bên trong đại học Ung Thành, khiến cho hiệu ứng oanh động cực lớn.
Vì vậy gọi chúng tôi đến phỏng vấn.” Dứt lời nàng chỉ vào một ký giả cầm microphone và một vị cầm camera, bọn họ đang ngăn cản những người vừa đến nghe hắn giảng bài từ trong đi ra.
Kỳ thực với thân phận hiện tại của Cốc Vũ, vốn không cần ra ngoài bôn ba như trước.
Lần này sở dĩ nàng chạy tới phòng y tế đại học Ung Thành, đều bởi vì Trương Văn Trọng.
Tuy rằng nàng không ngừng nhắc nhở chính mình, nam nhân này không có khả năng cùng nàng phát triển quan hệ, nhưng nàng vẫn nhịn không được muốn tới nơi này nhìn hắn.
“Nếu như không có biện pháp trở thành tình nhân, làm người bạn cũng không tệ…” Cốc Vũ không ngừng nói với mình.
Về phần nàng có rộng rãi được như vậy hay không, chính bản thân nàng cũng không rõ ràng.
Hắn cũng không biết suy nghĩ trong lòng nàng, Tô Hiểu Hồng tuy rằng nhìn ra một chút, nhưng cũng không vạch trần.
Cho nên sau khi nói vài câu, hắn liền cáo từ muốn rời đi.
“Lẽ nào mình không có chút hấp dẫn nào sao?” Nghĩ lại thường ngày những nam nhân độc thân luôn vây quanh mình, lại nhìn nam nhân trước mắt, trong lòng Cốc Vũ nhiều ít hiện lên tia ủy khuất.
Lúc trên đường tới, nàng còn cố ý trang điểm một chút…
Nhưng Cốc Vũ hiện tại cũng không còn là cô gái mới bước ra đời như ngày trước.
Nàng rất nhanh điều chỉnh tốt tâm tình, mỉm cười nói: “Bác sĩ Trương, khoan hãy đi, tôi còn một việc chính sự nói với anh.”
“Chính sự gì?” Hắn ngừng chân, vẻ mặt nghi hoặc hỏi.
Cốc Vũ vội vàng nói: “Là như vậy, đài truyền hình chúng tôi vào năm trước khởi đầu một tiết mục dưỡng sinh bảo vệ sức khỏe.
Hiện tại tôi được điều đến chủ trì tiết mục này.
Cho nên tôi muốn mời anh đi làm khách quý của tiết mục, hướng mọi người truyền thụ một ít dự phòng về những căn bệnh thông thường, cùng với một ít tri thức phương diện dưỡng sinh…”
Trương Văn Trọng còn chưa trả lời, Tô Hiểu Hồng lại nói: “Tiết mục của các vị có phải là dưỡng sinh bách khoa? Trước đây tôi từng xem qua, bất quá lúc ấy cũng chưa phải do cô chủ trì.
Dưỡng sinh chuyên gia gì đó nói căn bản chỉ là chuyện phiếm mà thôi.
Nếu như thực sự làm theo lời hắn, còn chưa dưỡng sinh được, thân thể đã suy sụp mất.”
Vẻ mặt Cốc Vũ xấu hổ, tuy rằng trước đó không do nàng chủ trì, nhưng dù sao cũng là tiết mục đài truyền hình, nghe câu nói không khách khí của Tô Hiểu Hồng, không chút lưu tình nói cho nàng, nàng thật thấy ngại ngùng.
Thế nhưng nàng lại không thể phản bác.
Bởi vì tiết mục dưỡng sinh bách khoa lúc trước đích thật từng bị không ít khán giả trách cứ, nói người đại diện tiết mục sau khi giới thiệu phương pháp dưỡng sinh, thân thể chẳng những không hề khỏe mạnh, trái lại còn bị nhiễm đủ loại bệnh tật.
Xấu hổ thì xấu hổ, Cốc Vũ cũng không cãi lại, trái ngược còn nhận lấy sai lầm đài truyền hình đã phạm phải trước đó, lại nói: “Chính bởi vì tiết mục dưỡng sinh bách khoa phạm vào lệch lạc, đã mời tới một ít dưỡng sinh chuyên gia lừa đảo, cho nên tôi muốn mời bác sĩ Trương trở thành khách quý của tiết mục, truyền cho dân chúng một ít phương pháp dưỡng sinh thiết thực hữu hiệu cùng phương pháp phòng bệnh, để mọi người có thể sửa chữa lệch lạc, tiến hành dưỡng sinh phòng bệnh có khoa học.”
Khi nói lời này, Cốc Vũ len lén quan sát biểu tình của Trương Văn Trọng, khi nàng nhìn thấy hắn khẽ gật đầu, trái tim treo cao liền thả lỏng xuống tới, thầm nghĩ chuyện này hơn phân nửa có thể thành công.
Quả nhiên hắn nghe xong lời nàng nói, thoáng trầm ngâm một lúc, gật đầu: “Cô nói không sai, thân là bác sĩ, tôi có chức trách sửa chữa quan niệm dưỡng sinh sai lầm này.
Nhưng tôi vừa về Ung Thành, còn có rất nhiều chuyện phải làm.
Làm khách quý cho tiết mục, phải thêm một đoạn thời gian nữa mới được.”
“Không thành vấn đề, tiết mục dưỡng sinh của chúng tôi, gần đây đang chỉnh đốn, qua thời gian mới tiếp tục trình chiếu.
Nghĩ đến tới thời gian đó, bác sĩ Trương cũng đã có thời gian.” Cốc Vũ vội vàng nói, chỉ cần hắn chịu trở thành khách quý của tiết mục, đối với nàng mà nói thật tốt.
Nàng thậm chí có thể dự liệu, khi hắn tham gia sẽ thu được hiệu suất bạn xem đài cực cao, thậm chí tạo thành ảnh hưởng cực lớn trong xã hội.
Sau khi đưa danh thiếp cho hắn, lại ghi lại số điện thoại của hắn, Cốc Vũ mỹ mãn rời đi.
Trong thời gian ngắn nàng đã điều chỉnh tốt tâm tình.
Đối với nàng mà nói, được điện thoại của hắn, làm bạn bình thường, cũng đã là không tệ.
Sau khi Cốc Vũ rời khỏi, hắn cùng Tô Hiểu Hồng đi tới ngồi vào xe quay trở về tiểu khu biệt thự Hải Vận.
Đúng như Tô Hiểu Hồng dự liệu, Vưu Giai đang ở trong nhà hắn, đang cùng Vương Hân Di thu xếp cơm tối.
Trương Thành Quý lão gia tử đang chơi cờ vây cùng Tiêu Đồ, yêu quái có tướng mạo hung ác độc địa này, tài nghệ chơi cờ vây cũng không kém, đánh tới Trương lão gia tử thua liên tục, nếu không có Minh Xà bên cạnh bày mưu tính kế, chỉ sợ đã sớm bại từ lâu.
Trương Trạch Thụy lại cảm thấy hứng thú đối với luyện khí, Ngô Công Tinh tự nhiên không bỏ qua cơ hội lấy lòng, kiên trì cẩn thận chỉ dẫn kinh nghiệm cho hắn.
Mà tiểu Liên Nam đang cùng Tam Túc Ô và ba tiểu yêu đùa giỡn thành một đoàn.
Nhìn cảnh tượng nhiệt náo trong nhà, hắn mỉm cười lặng lẽ đi vào.
“Hôm nay chúng ta có lộc ăn, là đặc sản vùng núi tốt nhất.” Hắn cầm túi huy lên trước mặt mọi người, chợt quay đầu nhìn Tô Hiểu Hồng nói: “Còn suy nghĩ cái gì? Mang mấy thứ này vào phòng bếp, giúp Giai Giai và Di tỷ làm cơm đi.
Ăn cơm trong nhà tôi, cũng không phải ăn không nhé.”
Vưu Giai cười đi ra: “Tiểu muội, đừng nghe anh ấy nói bậy.
Nào, giao mấy thứ này cho em.” Dứt lời nàng tiếp nhận hai túi trong tay hắn, xoay người đi nhanh vào phòng bếp.
Tô Hiểu Hồng trừng mắt với hắn, chợt bước nhanh theo Vưu Giai vào trong, hét lên: “Em cũng tới hỗ trợ, hôm nay cho mọi người kiến thức tài nấu bếp của em.”
“Con cũng muốn biểu diễn tài làm bếp nữa.” Tiểu Liên Nam cũng theo ồn ào, dẫn Tam Túc Ô và ba tiểu yêu chạy vào, nhất thời bên trong bếp một trận gà bay chó sủa, rất náo nhiệt…