Tuy rằng Merlin chi giới làm con Miệt Phiến Chung do Eric mang tới Anh quốc này xảy ra biến dị kinh người trở thành biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng, nhưng bản chất của nó về cơ bản vẫn là một con chung độc có khả năng trí tuệ không cao, hành vi của nó đều là dựa vào bản năng mà bộc phát.
Như là lúc này cảm nhận được sự sự nguy hiểm, nó không hành động như một sinh vật có trí tuệ, lợi dụng thân thể nữ hoàng Elizabeth uy hiếp Trương Văn Trọng mà là theo hành động bản năng muốn nhanh chóng diệt trừ mối nguy hiểm trước mắt, cho nên nó mới ra lệnh cho sáu con biến dị Miệt Phiết Chung trưởng thành tập kích về phía Trương Văn Trọng là mối nguy hiểm lớn nhất.
Hành động của nó cũng không phải hy vọng xa vời là có thể giết chết Trương Văn Trọng, mà nó chỉ muốn kéo dài thời gian một chút.
Chính nó lúc này tranh thủ rút những vòi hút máu đang đâm vào trái tim nữ hoàng Elizabeth ra, đồng thời những đốt chân đen lay động, ra sức thả người nhảy ra khỏi thân thể nữ hoàng, hóa thành một đạo hắc sắc, nhanh như chớp hướng về phía Tô Hiểu Mai cạnh bàn mổ.
Xem ra con biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng này đã quyết định lấy Tô Hiểu Mai làm chủ nhân ký sinh tiếp theo của nó.
Trái tim Thất Khiếu Linh Lung của Tô Hiểu Mai vốn chính là bảo vật hấp dẫn tà vật dễ dàng nhất, cho nên con biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng chọn nàng làm tân ký sinh chủ cũng là đương nhiên.
Điều này đã nằm trong dự liệu của Trương Văn Trọng nên hắn đã sớm có biện pháp đối phó, cho nên khi biến cố xảy ra hắn cũng không cảm thấy kinh hoảng.
Trương Văn Trọng tuy không kinh hoảng nhưng những người khác đều bị một màn đột biến này hù dọa hoảng sợ, nhất là sau khi đã được kiến thức sự hung ác của biến dị Miệt Phiến Chung cùng với thảm trạng của nữ hoàng, từ nội tâm đã sinh ra một sự sợ hãi đối với những con biến dị Miệt Phiến Chung này.
Lúc này đối với bọn họ, dù là sáu con biến dị Miệt Phiến Chung trưởng thành tập kích về phía Trương Văn Trọng, hay là con biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng tập kích Tô Hiểu Mai đều đáng sợ như nhau, họ cũng khó có thể ngăn cản.
Chỉ trong giây lát những tiếng kinh hô, những tiếng thét chói tai làm người ta sởn tóc gáy vang lên khắp phòng giải phẫu
"A, Lạy Chúa! Những con tà vật này phát điên rồi sao? Hai người các ngươi tránh ra mau lên đi!" Richard cùng Tyson lớn tiếng nhắc nhở, hai người họ vốn là đứng cạnh bàn mổ, lúc này cũng chia nhau chạy về phía Trương Văn Trọng cùng với Tô Hiểu Mai, muốn cứu viện bọn họ.
Vả lại vừa rồi Trương Văn Trọng cứu Tyson một mạng cũng làm cho hai vị giáo chủ Thánh Công Hội khắc ghi trong lòng, cho nên lúc này đây có cơ hội báo ân, hai vị giáo chủ đều không tiếc liều mạng xông tới cứu Trương Văn Trọng cùng với Tô Hiểu Mai.
Nhìn thấy con biến dị biến dị Miệt Phiến Chung nọ đang bay nhanh về phía mình, Tô Hiểu Mai trong lòng thầm nhủ mình phải bình tĩnh, không được khẩn trương, mình sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng mà coi như là tánh mạng của nàng có thật sự bị nguy hiểm đi chăng nữa thì nàng vẫn như cũ sẽ không lựa chọn né tránh hoặc lùi bước, mà là vẫn cắn chặt môi đứng bất động, hai tay thì cứ thi châm đều đặn lên người nữ hoàng Elizabeth.
Giờ này khắc này, Tô Hiểu Mai đã hoàn toàn đem sự an nguy tính mệnh của mình vứt ra sau đầu, trong đầu giờ đây chỉ quanh quẩn câu nói của Trương Văn Trọng: "Dưới bất cứ tình huống nào, chỉ cần thầy không kêu dừng thì em nhất định không được dừng thi châm!"
"Lão sư còn chưa kêu dừng, mình vẫn không được dừng." Trên trán, trên chóp mũi Tô Hiểu Mai lúc này đã đầm đìa mồ hôi, nhưng trong đầu vẫn luôn lặp lại câu nói đó, mạnh mẽ ép buộc lí trí của mình phải bình tĩnh lại.
Đôi môi mềm mại bị hàm răng gắt gao cắn lên, chảy ra một dòng máu đỏ tươi.
Biểu hiện của Tô Hiểu Mai làm cho Trương Văn Trọng khẽ gật đầu, biểu tình vô cùng thỏa mãn.
Nói ra thì có vẻ dài dòng, trên thực tế thì mọi việc chỉ diễn ra trong sát na mà thôi.
Trong sát na này, con biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng từ cơ thể nữ hoàng Elizabeth cũng đã bay tới trước mặt Tô Hiểu Mai.
Những vòi hút máu của nó giống như những cây kim dài đâm thẳng lên mặt của Tô Hiểu Mai.
Cùng lúc đó, những đốt chân đen của nó cũng ra sức đập đập, chuẩn bị chui vào miệng của Tô Hiểu Mai, từ đó mà tiến vào trong thân thể của Tô Hiểu Mai.
Richard gấp gấp chạy đến cứu Tô Hiểu Mai nhưng tốc độ vẫn chậm hơn so với con biến dị Miệt Phiến Chung vài phần, trước mắt đã thấy không còn kịp nữa.
Nhưng khi chỉ còn cách lằn ranh sinh tử một bước, Tô Hiểu Mai đã triệt để buông tha quan niệm sinh tử thì trong lòng mơ hồ có một sự biến hóa.
Tuy rằng biến hóa nhỏ này rất mơ hồ, rất yếu ớt, nhưng dù sao cũng đã mở ra cánh cửa đột phá, sau này sẽ có trợ giúp rất lớn đối với sự tu luyện của nàng.
Ngay tại lúc những vòi hút máu của con biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng sắp đâm vào ngũ quan Tô Hiểu Mai, một tiếng rít sắc nhọn đột nhiên vang lên bên tai Tô Hiểu Mai.
Thân ảnh tam túc ô tức thì xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Tô Hiểu Mai, cúi đầu xuống, cái mỏ sắc nhọn của nó mổ về phía con biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng.
Phi cầm vốn chính là thiên địch của côn trùng, tuy con biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng này không sợ những loài chim thông thường, nhưng tam túc ô đây là một loài ngũ phẩm linh cầm, chứ không phải là một loài chim bình thường.
Con biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng đang vui mừng vì sắp có được ký sinh chủ mới lúc này nghe được tiếng chim hót của tam túc ô thì đã nhận ra sự tồn tại của thiên địch, nó lập tức bỏ đi ý niệm ký sinh cơ thể Tô Hiểu Mai trong đầu.
Lập tức vỗ cánh cuống quýt bay lui về phía sau, mục đích chạy trốn khỏi thiên địch đáng sợ trước mắt này.
Nhưng tam túc ô làm sao mà cho nó cơ hội này, nhanh như tia chớp mổ một nhát lên đầu của con mẫu trùng, lập tức một cỗ dịch thể màu xanh thẫm từ trong vết mổ chảy ra.
Chiếm được ưu thế, tam túc ô cũng không dừng lại thế công của nó.
Nó phấn khởi bay về phía con biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng, đôi lợi trảo kiên cố như sắt thép như tia chớp lộ ra, thoáng cái bắt lấy con biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng, tha về một góc không có người, sau đó cái mỏ chim sắc nhọn của nó bắt đầu mổ con mẫu trùng liên tục.
Trong thời gian ngắn chưa đến một phút đồng hồ, tam túc ô đã mổ con biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng mà mọi người đều kinh sợ thành những mẩu nhỏ rồi đem nuốt vào trong bụng.
Mặc dù trong cơ thể biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng mang kịch độc, nhưng đối với tam túc ô cơ thể có thái dương tinh hỏa mà nói thì những kịch độc này không đáng để vào mắt của nó.
Trong phòng giải phẫu ngoài Trương Văn Trọng đã sớm có chuẩn bị cùng với Tô Hiểu Mai đã đặt toàn bộ tinh lực lên việc thi châm cho nữ hoàng Elizabeth ra thì ánh mắt mọi người đều dồn về phía tam túc ô.
Bọn họ thế nào cũng không ngờ, con biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng khủng bố như thế nhưng cư nhiên cứ như vậy bị một con quạ đen xấu xí xử lí một cách đơn giản.
"Ách, Lạy Chúa, ta không có nhìn lầm chứ? Con quạ đen này không chỉ một nhát mổ chết tà vật mà còn một ngụm nuốt lấy nó?"
"Lạy Chúa, nó thực sự là một con quạ đen sao?"
"Thần điểu! Con quạ đen này chính là một con thần điểu a!"
"Ai có thể nó cho ta biết, con quạ đen này tại sao lại nuốt lấy con tà vật kia? Lẽ nào nó không sợ kịch độc trong cơ thể tà vật sao?"
Tuy rằng đều tận mắt chứng kiến, nhưng mọi người vẫn là nhịn không được hoài nghi có phải mình bị hoa mắt hay không.
Bọn họ thậm chí còn không có chú ý lúc mà tam túc ô mổ chết con biến dị Miệt Phiến Chung mẫu trùng thì tay phải Trương Văn Trọng trong nháy mắt cũng phóng ra sáu cây ngân châm bắn về phía sáu con biến dị Miệt Phiến Chung trưởng thành đang bay về phía hắn, xuyên qua thân thể bọn chúng.
Sau khi một ngụm nuốt lấy con biến dị mẫu trùng, tam túc ô có vẻ còn chưa thỏa mãn.
Đối với nó mà nói, loại biến dị chung độc này so với những con sâu thông thường thì ăn ngon hơn rất nhiều.
Vì vậy nó phấn khởi vỗ cánh, bay đến trước mặt Trương Văn Trọng, mổ về phía sáu con biến dị Miệt Phiến Chung trưởng thành đang bị ngân châm xuyên qua, một nhát một con, đem toàn bộ sáu con đều nuốt vào bụng, chỉ còn để lại sáu cây ngân châm, chỉ nhổ mấy cây ngân châm ra.
Đến lúc này thì mọi người mới biết trong lúc bọn họ không chú ý thì sáu con biến dị Miệt Phiến Chung trưởng thành tập kích Trương Văn Trọng đã bị hắn dùng ngân châm ghim chết rồi.
Trương Văn Trọng cũng không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người, kiểm tra tình huống trong lồng ngực nữ hoàng Elizabethzabeth một chút.
Sau khi xác định biến dị Miệt Phiến Chung không lưu lại ấu trứng, Trương Văn Trọng mới dùng thủ pháp cực kỳ thành thạo cố định lại xương ngực cho nữ hoàng Elizabeth, rồi khâu lại vết mổ.
Sau đó đem kim khâu vết mổ cùng với kéo giải phẫu đang cầm trên tay thả vào trong khay dụng cụ để trên bàn, Trương Văn Trọng lúc này mới vỗ nhẹ đầu Tô Hiểu Mai, tán thưởng: "Tiểu Mai, biểu hiện của em ngày hôm nay rất tốt.
Được rồi, hiện tại có thể rút ngân châm trên người nữ hoàng ra rồi."
"Dạ" Tô Hiểu Mai đáp.
Tuy rằng trên gương mặt đầy vẻ mệt mỏi, thế nhưng có được sự chấp thuận cùng với lời tán thưởng của Trương Văn Trọng đã làm cho nàng cực kì vui mừng.
Tô Hiểu Mai lúc này bận bịu rút ngân châm trên người nữ hoàng Elizabeth ra, còn lại Trương Văn Trọng xoay người, gọi vào một vài nhân viên y tế của hoàng thất, căn dặn kỹ lưỡng một số phương pháp vật lý trị liệu phục hồi chức năng cần phải tiến hành cùng với một số điều liên quan cần chú ý trong thời kì dưỡng bệnh của nữ hoàng Elizabeth.
Sau đó hắn dựa vào tình huống thân thể của nữ hoàng, kê ra một phương thuốc bổ Đông y, rồi đưa cho Charles vương tử để hắn phái người đi đến những hiệu thuốc Đông y ở phố Hoa Kiều mua những vị thuốc này về sắc cho nữ hoàng uống, để bà mau chóng bình phục.
Charles vương tử lúc này còn đang thừ người ra.
Hiển nhiên là còn chưa từ trong một loạt biến cố đã xảy ra cùng với sự khiếp sợ khôi phục lại.
Trương Văn Trọng mỉm cười, hắn biết lúc này nên để cho Charles vương tử được yên tĩnh một lát, cho nên cũng không nói gì nữa, vỗ vỗ vài cái đã đem ngân châm toàn bộ rút ra đưa cho Tô Hiểu Mai, nhỏ giọng nói: "Đi theo thầy".
Sau khi Trương Văn Trọng cùng với Tô Hiểu Mai đã đi ra ngoài phòng mổ, Charles vương tử cùng với thân vương Philip đã tỉnh lại lúc này mới hoàn hồn.
Dặn dò những vương thất ngự y vài câu, hai người cũng lật đật ra khỏi phòng mổ, mục đích để đuổi theo bày tỏ lòng biết ơn đối với Trương Văn Trọng và Tô Hiểu Mai.