Tiên Y

Chương 200: Hai Cuộc Điện Thoại – Hai Kiện Sự Tình






Sau khi Bộ An ninh Quốc gia biết được bí mật của Tông, Tổ hai nhà.

Sau hơn một tháng thời gian, họ vẫn bảo trì yên lặng, không có vội vã lựa chọn hành động, mà là điều khiển tinh anh cao thủ âm thầm bố trí thiên la địa võng, đợi chờ thời cơ để có thể đem Tông, Tổ hai nhà một lưới hốt gọn.
Tông, Tổ hai nhà vẫn không phát tác ra những cơn sóng ngầm mãnh liệt ẩn giấu phía dưới nhìn như vô cùng bình tĩnh đang ngày càng bủa vây bon họ, bọn họ vẫn toàn lực tập trung phát triển thế lực tại Ung Thành.

Có lẽ là bởi vì trong thời gian này xảy ra nhiều sự vụ quá mức rườm rà, hay hoặc giả là bọn họ còn đang chờ đợi thời cơ tốt nhất, cho nên trong một tháng thời gian này, bọn họ cũng thật không có dây dưa đến Trương Văn Trọng.

Điều này làm cho Trương Văn Trọng rất vui mừng thoải mái.
Tông, Tổ hai nhà nằm mơ cũng không thể nào nghĩ đến bí mật hai nhà bọn họ, cùng với kế hoạch phát triển mấy năm tương tai sắp tới, đều đã bị Bộ An ninh Quốc gia nắm giữ.

Bọn họ càng không có khả năng nghĩ đến thời gian tận diệt của hai nhà đã gần kề.
Hôm nay buổi sáng, ngay tại lúc Trương Văn Trọng đang thay thuốc dán cho chân của một đồng học vì chơi bóng rỗ mà bị thương, thì điện thoại của hắn đột nhiên vang lên.

Cầm lấy điện thoại, nhìn thoáng qua màn hình, trên đó chỉ biểu hiện hai chữ tên của một người: Diêu Phiệt.
Xem ra, Bộ An ninh Quốc gia đối với hai nhà Tông, Tổ đã bắt đầu hành động !
Trương Văn Trọng ra hiệu bảo Tô Hiểu Hồng đến thay cho hắn tiếp tục quấn băng cho vị đồng học này, còn hắn thì cầm điện thoại đi ra ngoài bệnh viện trường, kiếm một địa phương bốn bề vắng lặng, nhấn xuống phím nghe.
“Diêu cảnh quan, các người đã đến lúc thu lưới rồi sao ?” Trương Văn Trọng hỏi.
Diêu Phiệt cười ha hả hồi đáp: “Haha, quả nhiên không có sự tình gì mơ tưởng có thể giấu diếm được Trương thượng tá nha.

Đúng vậy, chúng ta tại 8 giờ đêm qua, đã phát lệnh bắt đầu toàn diện thu lưới.

Tại Hoài Nam, Ung Thành, cùng với vài địa phương khác, đã tập kích và chiếm cứ các thế lực huyện thị của hai nhà Tông, Tổ.

Trải qua một buổi tối chiến đấu, cuối cùng đã đem thế lực Tông, Tổ hai nhà diệt trừ hầu như không còn.” Truyện Tiên Y Truyện Tiên Y Truyện Tiên Y
“Chúc mừng các ngươi !” Trương Văn Trọng nói.
Truyện Tiên Y
Tuy Diêu Phiệt trong điện thoại nói vô cùng đơn giản, nhưng là Trương Văn Trọng lại biết, từ đêm qua cho đến rạng sáng hôm nay, tại những huyện thị Diêu Phiệt nói này, đã bộc phát vô số lần kịch liệt chém giết.

Cũng không biết, qua lần thứ nhất hành động diệt trừ Tông, Tổ hai nhà này, có bao nhiêu người sẽ trở thành liệt sĩ.”

Diêu Phiệt lại nói: “Lần này có thể thuận lợi diệt trừ Tông, Tổ hai nhà, đều là nhờ vào sự tương trợ to lớn của Trương thượng tá.

Nếu không có sự hỗ trợ của ngài, chúng ta còn không biết đợi đến khi nào mới diệt trừ được thế lực bám rễ sâu xa của hai nhà này.” Truyện Tiên Y
“Diêu cảnh quan quá khen rồi !” Trương Văn Trọng cười nhạt một tiếng, nói ra: “Diêu cảnh quan lần này gọi điện thoại tới, chắc hẳn còn có chuyện khác muốn nói với ta a ? Sẽ không đơn giản chỉ là vì nói với ta lời cảm tạ chứ ?”.
“Đúng vậy, thật sự là ta còn có một số chuyện vô cùng trọng yếu muốn nói với ngài.” Khi nói đến chuyện này, ngữ khí của Diêu Phiệt vô cùng nghiêm túc.

“Chúng ta hành động lần này, mặc đù đã đem Tông gia một lưới bắt gọn, nhưng là Tổ gia thì lại có hai con cá lọt lưới chạy trốn ra nước ngoài.

Một người là Tổ gia gia chủ Tổ Thiếu, một người khác là Tổ Trà cháu gái ruột của hắn.

Căn cứ vào tình báo mà chúng ta nắm giữ được, Tổ Thiếu này hẳn là một Thiên cấp trung kỳ cao thủ, còn về phần cháu gái hắn thì thông tin tình bảo không được tỉ mỉ.

Chỉ biết cô ta là cháu gái ruột của hắn, tháng tám năm nay vừa tròn mười sáu tuổi.” Truyện Tiên Y
Thoáng dừng lại một chút, Diêu Phiệt lại tiếp tục nói : “Tuy lần này hành động, chỉ có Tổng tham mưu Bộ Cục cảnh vệ Bạch tướng quân, Bộ trưởng Bộ An ninh Quốc gia, cùng với ta và thủ hạ của ta biết rõ những sự tình trong đó, ngoài ra, những người còn lại đều không biết rõ tình hình.

Nhưng mà chúng ta cũng không thể bài trừ tận gốc, nên Tổ Thiếu cùng Tổ Trà chắc chắn sẽ tìm đến ngươi gây phiền phức.

Cho nên ta lần này gọi điện đến, ngoại trừ muốn nói tin tức tốt, còn muốn đem tin tức xấu hiện tại này cùng nhau nói cho ngài biết, để ngài sớm có chuẩn bị.”
“Thiên cấp trung kỳ cao thủ sao ? Tốt, ta biết rồi.” Trương Văn Trọng cười nhạt một tiếng.

Tuy hiện tại tu vi của hắn chỉ là Luyện Thể Kỳ, muốn một mình ngạnh khánh Tông, Tổ hai đại thế lực khổng lồ võ học thế gia thì không thể nào, nhưng nếu chỉ là ứng phó một tên Thiên cấp trung kỳ cao thủ, lại là một việc chẳng khó khăn gì.

Huống chi, Tổ Thiếu cùng Tổ Trà hiện tại còn đang ở nước ngoài trốn tránh đầu sóng ngọn gió.
Đợi đến lúc bọn họ chuồn êm về nước, tu vi của mình nói không chừng đã bước chân vào cảnh giới cuối cùng của Luyện Thể Kỳ là Luyện Mạch Cảnh.

Đến lúc đó, đừng nói là Thiên cấp trung kỳ cao thủ, cho dù là Thiên cấp hậu kỳ hoặc đỉnh phong kỳ cao thủ, hắn cũng có thể dễ dàng đối phó như trở bàn tay.
Thái độ lạnh nhạt này của Trương Văn Trọng làm cho Diêu Phiệt rất là kinh ngạc.

Bất quá hắn nghĩ lại, Trương Văn Trọng con người này trên người khắp nới đều lộ ra nét cổ quái, nói không chừng hắn thật sự không sợ sự trả thù của hai người Tổ gia xót lại này.


Vì vậy, Diêu Phiệt vừa cười vừa nói: “Ta cũng biết rõ, Trương thượng tá một thân tu vi tinh thâm, bãn lĩnh siêu phàm, tự nhiên là sẽ không đem Tổ Thiếu cùng Tổ Trà xem vào trong mắt, thật sự là ta đã quá mức khẩn trương.

Tốt lắm, Trương thượng tá, nếu như không có sự tình gì khác, ta liền cúp điện thoại đây.

Ài, ta thật sự rất là mệt nhọc nha, tuy chúng ta đã thành công thu lưới, nhưng vẫn còn rất nhiều việc vặt cần ta xử lý.

Việc này làm cho chẳng những ngày nghỉ của ta đã không có, mà còn phải ngay cả ngày bình thường cũng phải tăng ca thức đêm a.

Bất công nhất là, cái việc cư nhiên tăng ca này lại không có một chút tiền lương trợ cấp nào cả.”
Lúc Diêu Phiệt nói những lời này, căn bản không giống như là lời của người Bộ An ninh Quốc gia phải nói, hắn nói những lời nói liên miên cằn nhằn bực tức này, càng giống như là một viên chức nhỏ trong một công ty bình thường phàn nàn về chế độ lương bổng của công ty mình.

Nhưng bất đồng duy nhất chính là lúc hắn nói ra những lời này, giọng điệu lại rất thoải mái, rõ ràng cho thấy mang theo một loại tâm tình trêu chọc.

Truyện Tiên Y
Trương Văn Trọng không khỏi nhịn được cười lên, không có tiếp tục mà nghe hắn nói những lời nhàm chán này.

Lắc đầu cười nhẹ, xoay người, hướng về phía bệnh viện trong trường mà đi đến.

Nhưng ngay lúc này, điện thoại di động của hắn lại một lần nữa vang lên.

Lần này gọi đến không phải ai khác mà chính là Vưu Giai Giai.

Truyện Tiên Y Truyện Tiên Y
Trương Văn Trọng vừa mới ấn xuống phím nghe.

Thanh âm của Vưu Giai Giai liền từ trong điện thoại di động truyền ra : “Uy, Trọng ca, anh lúc này còn đang đi làm hả?”
Trương Văn Trọng trả lời: “Uh, kiếm ta có chuyện gì sao?”

Vưu Giai Giai sẳng giọng: “Nghe lời anh nói, nếu không có chuyện em liền không thể điện thoại cho anh sao ?”
Trương Văn Trọng cười khổ nói: “Ta không có ý tứ này.

Ta chỉ cảm thấy, ngươi gọi cho ta lần này nhất định là có chuyện gì muốn nói với ta.

Chẳng lẽ ta đoán sai rồi sao ?”
“Không…Không…Anh đoán không có sai.

Thật sự em đang có chuyện muốn nói với anh.” Vưu Giai Giai vội vàng nói ra.

Mà lúc đang nói những lời này, trong lòng nàng còn có một chút cảm giác ngọt ngào, kiều nhan trên mặt cũng có một chút đỏ ửng.

Nàng nhịn không được trong lòng âm thầm suy đoán: “Trọng ca như thế nào lại biết ta gọi điện cho hắn lần này là có chuyện muốn nói ? Chẳng lẽ đây gọi là tâm linh cảm ứng, chỉ có ở những người thật lòng yêu nhau mới có sao ?”
Đáng tiếc, Vưu Giai Giai lúc này đây đã đoán sai.
Trương Văn Trọng sở dĩ có thể đoán ra nàng gọi điện thoại tới là có chuyện muốn nói không phải bởi vì hư vô tâm linh cảm ứng, mà là ở bên nàng lâu ngày, hắn rất biết rõ tính cách của nàng.

Tính cách của Vưu Giai Giai là điển hình của một người rất thực tế.

Nàng tuyệt đối sẽ không như những nữ nhân khác tại trong điện thoại quan tâm ngươi có ăn cơm hay chưa, có mặc thêm quần áo khi trời trở lạnh hay không.

Nhưng nàng sẽ trực tiếp làm một bữa ăn sáng ngon lành và đem quần áo ấm áp đưa ngay đến trước mặt ngươi.
Cho nên, Trương Văn Trọng cảm thấy Vưu Giai Giai gọi điện thoại tới là tuyệt đối có chuyện muốn nói, không thể nào vô duyên vô cớ.
Trương Văn Trọng không hề biết nội tâm Vưu Giai Giai lúc này đang suy nghĩ những gì, hắn khẽ cười nói : “Nói đi.

Lần này là có chuyện gì vậy ?”
Vưu Giai Giai cũng không có trực tiếp trả lời hắn, mà là mỉm cười hỏi ngược lại: “Anh biết ngày này tuần sau là ngày gì không ?”
Trương Văn Trọng nghe vậy không khỏi sững sở, hắn cau mày suy nghĩ trong chốc lát, nhưng đều không thể nghĩ ra ngày này tuần sau là có ngày lễ gì đặc biệt, chỉ đành mở miệng dò hỏi: “Tuần sau à? Tết Trung Thu còn cách một khoảng thời gian nữa mà ? Ta chỉ biết ngày này tuần sau là ngày chủ nhật, sao vậy, Vưu Giai Giai, chẳng lẽ ngày này tuần sau là một ngày gì đặc biệt sao?”
Nghe thấy những lời này của Trương Văn Trọng, Vưu Giai Giai không ngừng trong lòng mắng hắn là một tên đầu gỗ siêu ngu ngốc, chẳng hiểu một chút cái gì gọi là phong tình.

Cuối cùng, khi nàng nghe thấy Trương Văn Trọng hỏi thăm sau đó, nàng chỉ có thể là một bụng đầy ủy khuất bắt đắc dĩ trả lời: “Ngày này tuần sau chính là sinh nhật của em.” Trong nội tâm nàng nhịn không được thầm nghĩ : “Từ này về sau ta dứt khoát gọi ngươi là Trương đầu gỗ, bởi vì ngưởi quả thực chính là một tên đầu gỗ siêu cấp ngu ngốc !”
Nếu Trương Văn Trọng nghe thấy những lời này của Vưu Giai Giai không biết sẽ cảm thấy như thế nào.

Hắn chỉ ngạc nhiên trả lời: “Hả? Sinh nhật của ngươi à ? Vậy ta đây nên chúc mừng ngươi sinh nhật vui vẻ a.” Tại sâu trong nội tâm của hắn thầm nghĩ: “Sinh nhật sao? Sinh nhật của ta là lúc nào nhỉ ? Mấy ngàn năm trôi qua, ta cũng đã sớm không nhớ ra được sinh nhật của mình là lúc nào rồi.”
Và nếu Vưu Giai Giai cũng nghe thấy những lời này của Trương Văn Trọng cũng không biết nàng sẽ phản ứng ra sao.


Nàng tiếp tục nói: “Trọng ca, anh sẽ không nói với em là định dùng một câu “”Sinh nhật vui vẻ.” liền đem em đuổi đi rồi a ? Em đây là muốn quà sinh nhật đó !” Trong điện thoại di động truyền ra tiếng cười như tiếng chuông bạc của Vưu Giai Giai.

“Tuần sau đúng là chủ nhật, cho nên em tính mở môt buổi tiệc sinh nhật, đến lúc đó anh nhất định phải đến tham gia nha.”
Kỳ thật, so sánh việc tổ chức một buổi tiệc sinh nhật huyên náo, Vưu Giai Giai càng muốn có cơ hội được một mình cùng ăn cơm với Trương Văn Trọng dưới ánh nến thật lãng mạn.

Nhưng đáng tiếc, muội muội nàng Vưu Tinh Tinh thì muốn thay nàng mở một buổi tiệc sinh nhật thật linh đình, hoành tráng.

Cô gái nhỏ Vưu Tinh Tinh này trời sinh chính là một người yêu mến hoạt bát náo nhiệt, sôi nổi ồn ào.

Hiện tại có một cơ hội danh chính ngôn thuận để mà náo nhiệt như thế, nàng như thế nào mà dễ dàng buông tha a? Cuối cùng, không thể lay chuyển được em gái của mình, Vưu Giai Giai đành chỉ có thể để cho Vưu Tinh Tinh an bài mọi sự, tổ chức một yến hội sinh nhật thật linh đình náo nhiệt.

Mà người thứ nhất nàng muốn tự mình gọi điện thoại mời đến, chính là Trương Văn Trọng.

Truyện Tiên Y
“Tốt.

Đến lúc đó ta nhất định sẽ đến.” Trương Văn Trọng đầu tiên là đáp ứng, sau đó lại hỏi: “À, đúng rồi, ngươi muốn một món quà sinh nhật như thế nào ?”
“Trọng ca, anh cứ tùy ý tặng đại một món quà đi, chỉ cần là anh đến, bất kể đó là món quà gì, tỷ tỷ của ta cũng nhất định sẽ rất yêu thích cho mà xem.” Đột nhiên trong điện thoại di động vang lên tiếng của Vưu Tinh Tinh.
Ngay sau đó, truyền đến một hồi tiếng động tranh đoạt điện thoại.

Xem ra ở bên kia, Vưu Giai Giai cùng Vưu Tinh Tinh đang diễn ra một hồi tranh đoạt điện thoại huyên náo túi bụi.
Thật vất vã mới đoạt lại được điện thoại di dộng của mình, Vưu Giai Giai đầu tiên xin lỗi, sau lại sợ Vưu Tinh Tinh tiếp tục đoạt lấy điện thoại lần nữa, nên vội vàng nói: “Trọng ca, anh đã hứa rồi đấy nhé.

Tuần sau anh nhất định phải đến đấy.

Về phần quà sinh nhật, món quà nào anh thích là được rồi.

Như vậy đi, em tắt điện thoại đây.

Tinh Tinh cô gái nhỏ này vẫn một mực ở bên làm ầm ĩ, em phải đi thu tập nhỏ đây.” Lời vừa nói xong, nàng liền cúp điện thoại.
Trương Văn Trọng có thể đoán được, ở bên kia điện thoại, đang nhất định diễn ra một hồi náo nhiệt đại chiến a.