Thẩm Ngọc Thành do dự, dù sao nếu có chuyện gì xảy ra, cả nhà họ Thẩm sẽ bị liên lụy.
Nhưng nếu chuyện này thành, thì nhà họ Thẩm sẽ có thể hoàn toàn tiến đến thị trường quốc tế.
“Không cần chần chừ nữa, chúng tôi không hợp tác.” Trương đại sư đột nhiên đứng dậy đi thẳng ra ngoài.
Dường như không có ý định hợp tác gì cả.
Thẩm Ngọc Thành nhìn Trương đại sư đang đi ra ngoài, trong lòng chợt nghĩ tới lời Thẩm Thiên Quân đã nói với mình, khi cơ hội đến, chúng ta phải nắm bắt, đừng để vụt mất, đừng sợ hãi rụt rè, hãy mạnh dạn thực hiện!
Dù gì thì người ta cũng là người phát ngôn của người giàu nhất, việc kinh doanh làm ăn rất lớn, đầu tư nhiều như vậy là chuyện bình thường, nếu không thì làm sao có thể trở thành người giàu nhất chứ?
Nghĩ đến đây, Thẩm Ngọc Thành khẽ cắn môi, đứng phắt lên.
"Trương đại sư, xin dừng bước!"
Thẩm Ngọc Thành nhanh chóng đuổi theo, không hề biết vừa rồi trong ly rượu có một thứ chất lỏng không rõ là gì, đó là một loại thuốc ảnh hưởng tâm thần người ta do Trương đại sư điều chế.
Bằng không, cho dù Thẩm Ngọc Thành có ngu ngốc đến đâu, cũng không dám quyết đoán trong chuyện lớn đến thế.
“Không cần phải nói nữa, chúng ta hoàn toàn không hợp tác được đâu.” Trương đại sư vẫn khăng khăng.
"Trương đại sư, xin ông dừng bước, ông xem chuyện này dù sao cũng lớn như vậy, tôi do dự cũng bình thường mà, ông hãy bớt giận đi."
“Phục vụ, lên thêm hai chai rượu, tôi bồi tội với Trương đại sư.” Thẩm Ngọc Thành có chút nóng nảy, tiến lên kéo Trương đại sư lại.
Trương đại sư càng như vậy, Thẩm Ngọc Thành sẽ càng không nghi ngờ thủ đoạn bên trong.
“Ha ha, Trương đại sư, mời ngồi.” Thẩm Ngọc Thành kéo Trương đại sư lại.
“Hợp tác là phải chân thành!” Trương đại sư cười khẩy một tiếng, vẫn kiêu ngạo.
“Nhà họ Thẩm chúng tôi chắc chắn có thành ý mà.” Thẩm Ngọc Thành lập tức gọi cho thư ký đang đợi ngoài cửa.
Ngay sau đó thư ký đi vào, nói đến chuyện này, thư ký liền có chút chần chờ mở miệng.
"Sếp Thẩm, chuyện này?"
"Chuyện này cái gì? Cứ quyết định như vậy đi!"
“Sếp Thẩm, sếp phải suy nghĩ kỹ!” Thư ký lại nhắc nhở.
“Mẹ kiếp, người giàu có nhất có thể lừa chúng ta sao?” Thẩm Ngọc Thành mắng to.
Thấy Thẩm Ngọc Thành kiên quyết như vậy, thư ký cũng không thuyết phục nữa.
“Trương đại sư, ông thấy tôi tuyệt đối chân thành rồi đấy.
Nếu có thể, tôi sẽ ký hợp đồng ngay lập tức.” Thẩm Ngọc Thành mỉm cười.
“Haiz, được rồi.” Trương đại sư lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Sau đó, ông ta lấy điện thoại ra và gọi một cuộc.
Rất nhanh đã có một người Ấn Độ và một người Anh đến.
Hai người đó mang hợp đồng đến.
Vì đây là một khoản đầu tư hợp tác nên tất nhiên không thể đặt tiền vào bất kỳ một bên nào, khẳng định phải đầu tư vào bên thứ ba.
Hơn nữa người Anh và người Ấn Độ cũng là những người kiểm soát thực tế dự án này.
Nghe nói người Anh là người đại diện của gia tộc Rothschild.
Gia tộc này giàu cỡ nào chứ?
Đô la Mỹ đều nằm trong tầm kiểm soát của người ta, anh nói xem giàu cỡ nào?
Bất kỳ một đại gia tộc nào về cơ bản chỉ có ba hoặc bốn thế hệ, nhưng gia tộc Rothschild người ta đã có bao nhiêu thế hệ rồi?
Vả lại được coi là một gia tộc hàng đầu thế giới, nếu trong nước không sinh ra một số gia tộc võ học hay gia tộc tu pháp, thì một gia tộc như vậy nhất định là kinh người nhất.
E rằng chỉ có dòng họ Bá tước Dracula trong truyền thuyết ở Anh mới có thể cạnh tranh được.
Hợp đồng có đóng dấu khiên, vương miện, sư tử và ngựa!
Đây là dấu ấn của gia tộc Rothschild.
Lại còn được mạ vàng, ngay cả hợp đồng cũng là da cừu.
Rõ ràng chuyện này trông ít nhất cũng là sự thật, về việc có phải sự thật hay không, Thẩm Ngọc Thành lúc này đã bị đánh thuốc rồi, làm sao có thể phân biệt được?
Sau khi ký hợp đồng.
“Bên chúng tôi xin đi trước một bước.” Trương đại sư trực tiếp gọi điện thoại cho ngân hàng và yêu cầu ngân hàng chuyển tiền trước.
Chưa gì đã trực tiếp qua tay bốn mươi tỷ đô la Mỹ!
Rõ ràng đây là dấu hiệu của sự giàu có phô trương.
“Để bên tôi chuyển mười tỷ đô la đến trước.” Thẩm Ngọc Thành lấy điện thoại ra.
"Nhưng sếp Thẩm, nếu sếp chuyển một số tiền lớn như vậy, chuỗi vốn của toàn bộ ngành sẽ bị đứt." Thư ký nhắc nhở.
"Bị đứt ư?"
“Bây giờ chúng ta không cần mấy sản nghiệp đó nữa rồi!” Thẩm Ngọc Thành lúc này thực sự đã bị loại thuốc kia làm cho mơ hồ.
“Nhưng sếp Thẩm, tốt hơn là sếp nên thảo luận vấn đề này với ông cụ một chút mới tốt.” Thư ký lại nhắc nhở.
"Thảo luận gì? Đó là ý của ông ấy đấy!" Thẩm Ngọc Thành đã ảo tưởng dự án này sẽ có thể thu được mười tỷ đô la Mỹ trong một năm kế tiếp rồi.
Dù sao vừa rồi ông ta cũng đã đọc bản thiết kế của dự án, thực sự rất hoành tráng!
Thậm chí, dự án này còn là điều mà trước đây nhà họ Thẩm chưa bao giờ dám nghĩ tới.
Đây là một mối làm ăn quốc tế lớn!
Theo Trương đại sư giới thiệu, ngay cả hoàng gia Dubai hiện cũng đã tham gia.
"Số tiền còn lại để chúng tôi góp thêm trong vài ngày tới."
“Nửa tháng nữa phải thanh toán!” Trương đại sư hừ lạnh.
“Được rồi, nhất định, nhất định!” Thẩm Ngọc Thành khoan thai đứng lên.
Chỉ nghĩ đến điều đó thôi cũng khiến ông ta thấy hứng thú.
Ông ta chưa bao giờ làm được nhiều việc lớn trong đời, thậm chí thủ đoạn kinh doanh và suy nghĩ của ông ta cũng không bằng Thẩm Nguyệt Lan.
Nhưng bây giờ, cuối cùng ông ta cũng cảm thấy mình rất hãnh diện.
Ông ta đã có một mối làm ăn lớn vươn tầm thế giới rồi!
Đây là thủ đoạn cao minh cỡ nào chứ?
Thậm chí, ông ta còn nghĩ đến việc khi về gia tộc thì sẽ được tung hô và khen ngợi.
Mang theo vẻ mặt đắc ý khi công việc thuận lợi, Thẩm Ngọc Thành rời đi.
Còn lo lắng về lừa đảo ư?
Ông ta không tin rằng người giàu nhất có thể trở thành người giàu nhất bằng cách lừa đảo.
Dù sao thì trước đó cũng im hơi lặng tiếng, giờ đột nhiên nhảy ra lừa đảo thì sao được? Chắc chắn là vụ làm ăn vươn tầm quốc tế rồi.
Có một số động tác âm thầm thật ra kiếm được nhiều tiền hơn mấy mối bên ngoài lắm.
Hơn nữa, nhà họ Thẩm có mối quan hệ khổng lồ, nếu lừa mình thì dù là người giàu nhất, nhà họ Thẩm bọn họ cũng có đủ khả năng để khiến người giàu nhất đẹp mặt.
Quan trọng nhất, chẳng phải bản thân người giàu nhất đã đầu tư ba mươi tỷ vào đó sao?
Lo lắng cái gì nữa?
Sau khi Thẩm Ngọc Thành rời đi, Trương đại sư lại cười khẩy.
“Làm phiền ngài Russell rồi.” Trương đại sư đột nhiên đi tới chào kiểu phương Tây.
“Không có gì đâu, tôi rất vinh dự khi được giúp đỡ ông.” Người Anh tên là Russell mỉm cười.
Ông ta thật sự là người đại diện của gia tộc Rothschild ở đại lục, nhưng thật ra, ông ta đã bị trục xuất từ lâu, song ông ta cũng có chút tình bạn bè với Trương đại sư.
Nếu không, với năng lực của nhà họ Thẩm, cho dù Trương đại sư đã đánh thuốc Thẩm Ngọc Thành thì nhà họ Thẩm cũng không ngu ngốc đến mức không điều tra ra.
Dự án đó và mọi thứ khác là có thật.
"Tôi sẽ yêu cầu ngân hàng hoàn lại tiền cho ông.
Còn tiền của nhà họ Thẩm, mỗi người chúng ta một nửa." Russell cười.
“Chờ thu tiền thôi.” Trương đại sư cũng lộ ra một nụ cười kỳ quái.
Số tiền ông ta đầu tư, Russell sẽ trả lại cho ông ta không thiếu một xu, còn tiền của nhà họ Thẩm thì bọn họ mỗi người một nửa.
Đằng sau chuyện này, dĩ nhiên là do Lạc Tú tính kế.
Họ lấy tiền của Thẩm Nguyệt Lan, Lạc Tú đương nhiên sẽ lấy lại gấp mười lần, một trăm lần..