Trước đây Hạ Hân Hân cũng từng tiếp xúc với Dương Thiếu Thiên mấy lần.
Thứ nhất là vì Hạ Hân Hân vốn rất thích Dương Thiếu Thiên, thứ hai là vì sự phát triển của nhà họ Hạ.
Lúc trước Dương Thiếu Thiên đã liên tục bơm năm trăm triệu vào nhà họ Hạ để giải quyết vấn đề tài chính khẩn cấp của nhà họ Hạ, đồng thời Hạ Hân Hân cũng đã thế chấp ít nhất 15% cổ phần của nhà họ Hạ cho nhà họ Dương.
Trong mắt người ngoài, Hạ Hân Hân và Dương Thiếu Thiên thực sự là một cặp xứng đôi vừa lứa.
Nữ xinh đẹp như hoa, nam hào hoa phong nhã, có tiền như nhau, lại còn môn đăng hộ đối.
Hạ Hân Hân quay đầu lại nhìn Lạc Tú, sau đó lại nhìn Dương Thiếu Thiên.
Sự đối lập đã rõ ràng đến thế rồi, vốn chẳng cần phải nói thêm cái gì.
“Thiếu Thiên!” Hạ Hân Hân tươi cười chào hỏi.
“Hân Hân.” Dương Thiếu Thiên vẫy tay.
Hôm nay Dương Thiếu Thiên mặc bộ Tây phục màu đỏ của Versace, không chỉ có vẻ ngoài hết sức chói mắt và đầy khí chất quý tộc, mà còn thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
"Cậu Dương."
"Ồ, đó là anh Thiếu Thiên."
"Chào cậu Dương, đã lâu không gặp."
Hạ Hân Hân mở miệng gọi như vậy lập tức kéo theo rất nhiều người bắt đầu chào hỏi Dương Thiếu Thiên.
Trong biểu hiện chứa đầy sự tôn trọng và ngưỡng mộ.
Hoàn toàn trái ngược với Lạc Tú.
Nếu so sánh với Dương Thiếu Thiên lúc này, anh chẳng khác nào một người qua đường.
Lại thêm Sở Vân Hào ở bên, hai thiếu niên đứng chung một chỗ quả là cảnh đẹp ý vui.
Giống như ngôi sao bắt mắt nhất trong lĩnh vực này vậy.
Nhưng vào lúc này, Sở Vân Hào đột nhiên kéo Dương Thiếu Thiên nói thì thầm mấy câu bên tai anh ta.
Dương Thiếu Thiên nghe xong thì sắc mặt có chút thay đổi, thì thầm trả lời Sở Vân Hào.
"Yên tâm đi, cứ giao cho tôi.
Hôm nay tôi sẽ khiến anh ta đẹp mắt.".
||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||
Sau đó anh ta đi về phía Hạ Hân Hân một mình.
“Hân Hân, người bên cạnh em là ai vậy?” Dương Thiếu Thiên đột nhiên hỏi.
Vừa rồi Sở Vân Hào đã nhờ anh ta ra tay dạy dỗ tên oắt con kia một chút, vậy nên anh ta đang bắt đầu chuẩn bị gây rối với Lạc Tú.
Dù sao đối với anh ta thì chuyện dạy dỗ một người còn chẳng phải việc cỏn con ư?
Trên thực tế, rất nhiều người đang có mặt ở đây cũng rất tò mò tại sao Hạ Hân Hân lại dẫn theo một người đàn ông lạ mặt.
Chỉ là lúc đầu mọi người đều nghĩ người đàn ông này là tài xế của Hạ Hân Hân hay gì đó nên cũng không hỏi thêm câu nào.
Giờ phút này bị Dương Thiếu Thiên hỏi như vậy, Hạ Hân Hân lập tức cảm thấy bối rối.
Muốn cô ta giới thiệu Lạc Tú thế nào đây?
Chẳng lẽ nói Lạc Tú là chồng chưa cưới của cô ta ngay trước mặt mọi người và Dương Thiếu Thiên ư?
Hạ Hân Hân do dự một hồi, cuối cùng nhìn cách ăn mặc của Lạc Tú, rốt cuộc vẫn mở miệng nói.
"Anh ta là sếp của tôi…"
"Anh ấy là chồng chưa cưới của thiên kim Hạ Hân Hân của nhà họ Hạ đấy!"
Đột nhiên có một giọng nói cắt ngang lời Hạ Hân Hân, hơn nữa còn trực tiếp tiết lộ thân phận của Lạc Tú.
Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn về phía xa xa, trông thấy một người phụ nữ vô cùng lộng lẫy cũng mặc một chiếc váy dạ hội màu trắng đang chậm rãi bước vào như một nàng thiên nga trắng xinh đẹp.
Sau lưng có một đám người đi theo, khí thế vô cùng.
Chỉ cần nhìn sơ qua đã biết cô gái xinh đẹp này có thân phận không tầm thường.
Ở đằng xa, Vương Vận Vân và người đàn ông trung niên đứng bên cạnh đều mỉm cười thong dong.
"Chị, chị cứ để mặc con bé quậy phá như vậy liệu có ổn không? Nếu sau này Lạc gia trách cứ thì sao chúng ta có thể chịu nổi?" Người đàn ông đứng bên cạnh Vương Vận Vân có chút lo lắng.
“Chị cảm thấy có thể hôm nay sẽ có người gặp xui xẻo nhưng chắc chắn không phải chúng ta.” Vương Vận Vân nhìn Dương Thiếu Thiên và Sở Vân Hào, khóe miệng nở nụ cười giễu cợt.
Anh là chồng chưa cưới của Hạ Hân Hân ư?
Ngay khi những lời này vừa dứt, Lạc Tú lập tức trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người.
Vô số ánh mắt nhìn về phía Lạc Tú.
Nhưng sau khi nhìn thấy quần áo trên người Lạc Tú, những ánh mắt đó dần trở nên không thân thiện, mà thay vào đó là một loại khinh thường và cười nhạo.
Dù sao trong những trường hợp thế này, mọi người đều mặc quần áo rất chỉnh tề.
Chỉ có duy nhất một mình Lạc Tú ăn mặc khác biệt, xem ra còn kém hơn nhân viên phục vụ một phần.
Khuôn mặt Hạ Hân Hân thoáng cái đỏ lên, nhất thời cảm giác mặt mình nóng rát vô cùng.
Bởi vì cô ta cảm thấy sự thật kia nói ra rất xấu hổ.
“Vương Giai Giai, cô nói cái gì?” Dương Thiếu Thiên cũng ngây ngẩn cả người.
Vừa rồi Sở Vân Hào chỉ nói với anh ta người này là bạn của Hạ Hân Hân, rồi nhờ Dương Thiếu Thiên dạy dỗ Lạc Tú một chút.
Nhưng không ngờ đối phương lại đột nhiên biến thành chồng sắp cưới của Hạ Hân Hân.
Rõ ràng là anh ta muốn tới dạy dỗ Lạc Tú một trận, thế mà kết quả lại biến thành Lạc Tú ném cho anh ta một sự ô nhục trước.
Ngay cả Sở Vân Hào cũng ngây ngẩn cả người.
Lúc trước Hạ Tinh Thiến từng nói với anh ta Lạc Tú là bạn trai mình, mặc dù anh ta cũng đã nhìn ra Lạc Tú không phải.
Nhưng tại sao đột nhiên Lạc Tú lại đến Hải Đông và đột nhiên thân phận của Lạc Tú lại biến thành chồng chưa cưới của Hạ Hân Hân?
Những người có mặt ở đây đều là con cháu của những gia đình giàu có, đương nhiên họ cũng biết một ít tin đồn không căn cứ.
Trong mắt người ngoài, Dương Thiếu Thiên và Hạ Hân Hân là một đôi trai tài gái sắc được ông trời tác hợp.
Sao bỗng dưng lại đột nhiên xuất hiện thêm một người chồng chưa cưới của Hạ Hân Hân vậy?
Song, trên mặt mọi người lập tức lộ rõ vẻ hả hê và chờ xem kịch vui.
Xem ra hôm nay có trò hay để xem rồi.
Đến cả người phụ nữ của Dương Thiếu Thiên mà cũng dám đoạt?
Dương Thiếu Thiên sẽ bỏ qua cho Lạc Tú mới là lạ.
Chỉ có một mình cô gái tên Vương Giai Giai đi tới trước mặt Lạc Tú, mỉm cười và nói.
“Xin chào, tôi tên là Vương Giai Giai.
Vương Vận Vân là dì của tôi.” Vương Giai Giai nhấc váy về phía Lạc Tú, thái độ có phần kính trọng.
Sắc mặt của Hạ Hân Hân đã khó coi vô cùng.
Dù sao cô ta hoàn toàn không muốn chuyện này bị phơi bày ngay trước mặt Dương Thiếu Thiên, hơn nữa còn trong trường hợp thế này.
Đây chẳng khác nào nói với toàn bộ Hải Đông rằng Lạc Tú là chồng chưa cưới của cô ta.
Nhưng người lên tiếng là Vương Giai Giai, là thiên kim của nhà họ Vương.
Hạ Hân Hân cũng không dám nói gì.
Vương Giai Giai này là người không dễ chọc, hoặc nên nói toàn bộ nhà họ Vương chẳng có ai dễ chọc, mỗi một kẻ đều là con hổ biết cười.
Là một thế hệ trẻ trong giới giàu có và quyền thế ở Hải Đông, Vương Giai Giai có địa vị và thủ đoạn không hề tầm thường.
Ít nhất là mạnh hơn rất nhiều so với Hạ Hân Hân.
“Chồng chưa cưới?” Sắc mặt Dương Thiếu Thiên trầm xuống.
Không nói đến những mặt khác, chỉ riêng việc Hạ Hân Hân sẽ là người phụ nữ của anh ta trong tương lai là chuyện được mọi người biết rõ và luôn công nhận.
Nên những lời này của Vương Giai Giai chẳng khác nào tát thẳng vào mặt anh ta một bạt tai vang dội, khiến Dương Thiếu Thiên xấu hổ trước mặt mọi người.
Người phụ nữ vốn đã định sẵn của mình đột nhiên trở thành vợ chưa cưới của một người ăn mặc rách nát chẳng biết chui ra từ đâu, cũng chẳng rõ lai lịch thế nào.
Cơn tức thế này, bảo Dương Thiếu Thiên sao có thể nuốt trôi cho được?
Cho dù chỉ trên mặt mũi cũng không.
“Thật sao?” Dương Thiếu Thiên chưa từ bỏ ý định nhìn về phía Hạ Hân Hân, muốn chờ Hạ Hân Hân tự mình xác nhận.
Do dự hồi lâu, cuối cùng Hạ Hân Hân vẫn chậm chạp gật đầu trong gian nan.
Dù sao chuyện này không thể giấu giếm được, sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác biết.
Đây cũng là vấn đề mà cô ta phải đối mặt.
Nhưng nhìn Lạc Tú, rồi lại nhìn Dương Thiếu Thiên.
Khoảng cách thực sự quá lớn.
Bất kể là xuất thân, gia cảnh hay năng lực, thậm chí là sở thích cá nhân, thoạt trông Lạc Tú và Dương Thiếu Thiên đều cách biệt như trời với đất.
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của Hạ Hân Hân, trong mắt Dương Thiếu Thiên lóe lên một chút tàn nhẫn khó phát hiện.
Sau đó dời tầm mắt về phía Lạc Tú.
Xung quanh càng ngày càng nhiều người nhìn về phía bọn họ với vẻ xem kịch vui.
Hiển nhiên biết nơi này sắp diễn ra trò hay để xem.
Đắc tội với Dương Thiếu Thiên, chỉ sợ chồng sắp cưới của Hạ Hân Hân sẽ gặp chuyện không may rồi..