Kim Phi Dao chạy vào trong sân nhà mình, không nhịn nổi nữa, cười phá lên,
đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy người khác làm chuyện này, chỉ cảm
thấy vừa buồn cười vừa thú vị.
Hai nữ tu sĩ kia hẳn là người
chuyên luyện công pháp song tu, dựa vào việc song tu với nam tu sĩ để
kiếm linh thạch tu luyện. Tuy rằng kiếm tiền dễ lại không nguy hiểm, lúc song tu còn có thể tăng lên tu vi của bản thân nhưng đại đa số nữ tu sĩ vẫn không nguyện ý dựa vào phương thức tu luyện này.
Nhưng Kim
Phi Dao cũng không coi thường các nàng, mỗi người đều có cách sống riêng của mình, không ai cao thượng hơn ai cả, chỉ cần bản thân không ngại
thì người khác có làm gì cũng không liên quan đến mình.
Sau khi cười xong, nàng trở lại phòng luyện đan, muốn thử luyện một lò đan dược xem sao.
Thật ra sử dụng địa hỏa rất đơn giản, Đinh Tễ vì muốn xem bộ dáng xấu hổ của nàng nên đã nói hết cả những tâm đắc khi luyện đan cho nàng nghe, tuy
không cao siêu gì nhưng còn tốt hơn là không biết chút gì như Kim Phi
Dao.
Sắp xếp ổn thỏa xong, nàng niệm pháp quyết, tạo linh lực
thành một quả cầu nhỏ ở trên ngón tay, sau đó bắn vào một hỏa khẩu trong hầm. Hỏa khẩu được linh lực phát động lập tức mở ra, sóng nhiệt không
ngừng tràn khắp phòng luyện đan, chỉ một lát đã làm nàng mồ hôi đầy đầu.
Kim Phi Dao xắn tay áo lên, đặt lò luyện đan lên trên ngọn lửa, sau đó ngồi xếp bằng, nhắm mắt cẩn thận nhẩm lại trong đầu trình tự luyện chế Khư
Tạp hoàn, đợi đến khi cả tử kim lô đã nung đỏ bừng lên, nàng mở to mắt
chuẩn bị luyện đan.
Trước tiên, nàng dùng linh lực mở nắp đan lô, sau đó thứ tự ném tinh mang thảo, lưu lưu quả, hoàng tham… đủ mười vị
chủ dược vào trong đan lô. Sau đó lại đậy nắp lại, để chúng chậm rãi
luyện hóa bên trong.
Nửa canh giờ sau, nàng lại cho thêm các linh thảo khác vào đan lô rồi ngồi chờ những linh thảo này dung hợp. Nàng
lấy pháp khí lan dạ hương đựng nước ra, khẩn trương nhìn đan lô, chỉ chờ đan dược luyện thành sẽ lập tức dùng nước tráng qua (thối thủy).
Tốt nhất phải dùng nước của linh tuyền nhưng loại tiểu tu sĩ như nàng thì
làm gì có thứ đó, chỉ có thể dùng nước giếng thay thế thôi. Có vài đan
dược cao cấp phải dùng máu của yêu thú cao giai mà tráng mới có thể
luyện thành.
Đan lô bắt đầu chớp lên, nắp lô không ngừng run rẩy, tựa hồ như có gì đó đang va chạm vào đan lô. Đây là lúc đan dược thành
hình, yêu cầu bước cuối cùng là thối thủy.
Kim Phi Dao nhanh
chóng nhấc tay, nắp lô bay lên, nàng đổ nước trong lan dạ hương vào
trong đan lô, nghe “xèo” một tiếng, trong đan lô bốc lên một làn hơi
nước, nắp lô lại được đậy xuống, đan lô cũng bình tĩnh trở lại.
Xem ra đã xong rồi, Kim Phi Dao tắt địa hỏa đi, sau đó dùng khống vật thuật nhấc đan lô ra, mở nắp ra xem, trong đan lô chỉ có một đống bột phấn
màu đen, nàng mò trong đống bột phấn nửa ngày cũng không tìm được viên
đan dược nào, có vẻ thất bại rồi.
Kim Phi Dao cào cào tóc, không
biết mình đã làm sai chỗ nào, liền đổ bột phấn ra, dùng nước rửa sạch
đan lô. Sau đó nàng không luyện tiếp nữa, nếu cứ loạn luyện như vậy cũng không phải cách, phải tìm người để hỏi chút kinh nghiệm luyện đan mới
được, kinh nghiệm của Đinh Tễ chẳng có tác dụng gì cả.
Đột nhiên
nàng nhớ ra mai là ngày có tu sĩ Trúc Cơ kỳ tới dạy học, lần dạy trước
trùng với đợt đội nàng ra ngoài săn Thiết Giáp quy nên không đi nghe.
Nghe mọi người kể lần trước giảng về cách chế tác bùa, tuy chỉ đề cập
đến vài điểm quan trọng, không truyền thụ hết kinh nghiệm nghiên cứu của mình nhưng vẫn vô cùng có lợi cho tu sĩ Luyện Khí kỳ chuyên chế phù.
Nghĩ vậy, Kim Phi Dao quyết định mai sẽ tới xem sao, nếu may mắn gặp đúng
buổi giảng về luyện đan thì tốt quá. Nếu không thì sẽ trao đổi với các
tu sĩ khác cũng được, chứ cứ trông vào loại kinh nghiệm gà mờ của Đinh
Tễ thì không luyện bản thân thành kẻ nghèo hèn mới là lạ.
Buổi
tối, nàng lại pha chế canh linh dược, một góc phòng tu luyện đã bị nàng
biến thành phòng tắm, đặt vào đó một cái thùng gỗ đủ một người nằm ngâm
nước nóng, còn làm một cái giá để đựng quần áo và khăn khố, sau này vì
ngâm lâu dài nên cả đồ ăn đồ uống nàng cũng mang vào, toàn bộ phòng tu
luyện thoạt nhìn giống như là một nhà ở vậy.
Sáng tinh mơ hôm
sau, nàng thu thập một chút rồi đi tới nơi dạy học. Môn nhân Luyện Khí
kỳ của Toàn Tiên môn rất nhiều, nếu đi chậm thì không thể kiếm được chỗ
đẹp. Nàng chạy tới nơi đã thấy không ít người tụ tập dưới đài.
Nghe Kinh đài nằm ngay trong khu vực của môn nhân Luyện Khí kỳ, để thể hiện
địa vị của tu sĩ dạy học nên đã chọn ra nơi cao nhất, rộng rãi nhất để
làm chỗ giảng dạy.
Khắp nơi ngoại trừ mặt cỏ xanh ngắt thì chỉ có một bình đài cao nửa trượng rộng ba trượng nằm chính giữa, trên mặt
trải chiếc chiếu bóng loáng tinh xảo. Bốn phía không có tay vịn để tiện
cho việc dạy học. Hơn nữa, tu sĩ dạy học đều là Trúc Cơ kỳ, có các loại
pháp thuật để khuếch đại thanh âm, không sợ sân lớn quá người khác nghe
không rõ.
Chỗ gần bình đài đã có một vòng tu sĩ ngồi sẵn, có lẽ
những người xếp hàng sớm nhất này phải đến từ lúc trời chưa sáng, thực
là vô cùng hiếu học.
Kim Phi Dao đi một vòng quanh bình đài, định tìm một chỗ nhiều nhiều nữ tu sĩ một chút, chợt nghe trong đám người có người gọi mình, ngước mắt lên nhìn thì thấy một mỹ nhân thoát tục đang
đứng trong đám người vẫy tay với mình.
“Hóa ra là Liễu đạo hữu,
ngươi tới sớm nhỉ.” Người này chính là Liễu Khinh Ba, thấy chỗ nàng ta
đứng ngay gần bình đài, chung quanh lại không quá đông đúc, Kim Phi Dao
liền đi qua đó.
Bởi vì mọi người xung quanh đều ngồi, nếu hai
nàng đứng nói chuyện với nhau thì thật không tốt cho nên hai người liền
song song ngồi xuống, bắt đầu hàn huyên.
“Kim đạo hữu, từ lúc từ
biệt ngày ấy ta vẫn chưa gặp lại đạo hữu, ngay cả lúc dạy học cũng không thấy ngươi.” Liễu Khinh Ba nhìn nàng, nhẹ nhàng nói.
Kim Phi Dao nhớ ra trước kia nàng ta từng mời mình tới chơi nhưng nàng đã sớm quên
hết sạch, đành phải ngượng ngùng nói: “Thời gian vừa rồi ta rất bận,
không có lúc nào rảnh cả, hôm nay mới có chút thời gian rỗi, nghe nói
đúng lúc dạy học nên mới tới đây. Không biết hôm nay dạy gì vậy? Mong là đúng thứ ta muốn học.”
“Kim đạo hữu đừng lo, không cần biết là
giảng cái gì, đó đều là tâm đắc của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, rất có lợi với
chúng ta. Nghe khẩu khí của Kim đạo hữu thì dường như có gì đặc biệt
muốn học sao?” Liễu Khinh Ba lấy tay che miệng, tao nhã cười.
“Ta đang học luyện đan, chưa thành công được lần nào, muốn nghe kinh nghiệm của các tu sĩ khác chứ cứ bế môn tự học thì tiến bộ quá chậm.” Kim Phi
Dao mới chỉ luyện đan một lần, nhưng nàng muốn hỏi thăm Liễu Khinh Ba
nên tự động khuếch đại thất bại của mình, lại còn lắc đầu tội nghiệp tố
khổ với nàng. “Ta nhịn ăn nhịn mặc để tiết kiệm linh thạch, mua mấy phần linh thảo nhưng đều bị đốt thành bụi phấn đen sì cả rồi, nửa viên phế
đan cũng không luyện ra, về sau chắc phải thắt lưng buộc bụng qua ngày
thôi.”
Liễu Khinh Ba nghe xong lại nhíu mày, tựa hồ đang lo lắng chuyện gì, Kim Phi Dao thì ủ rũ ngồi một bên, vẻ mặt uể oải.
Một lát sau, Liễu Khinh Ba dường như đã hiểu ra, tươi cười nói với Kim Phi
Dao: “Kim đạo hữu, đó là do ngươi không khống chế tốt hỏa hậu khi dung
hợp dược liệu.” Sau đó nàng ghé gần vào tai Kim Phi Dao, thấp giọng nói: “Lúc luyện đan ngươi hãy phân ra một tia thần thức vào trong đan lô để
theo dõi tình huống linh thảo. Như vậy thì có thể phán đoán, điều khiển
hỏa hậu, không cần phải quyết định theo hướng dẫn trong đan phương bằng
cách quan sát trạng thái bên ngoài của đan lô nữa.”
“Liễu đạo
hữu, ngươi đúng là quý nhân của ta, thế mà chịu nói ra việc này với ta.
Nếu cứ để tự ta nghĩ thì không biết đến lúc nào mới ra. Ta thật không
biết phải cảm ơn ngươi thế nào nữa.” Kim Phi Dao chính là diễn trò để
nàng tự nói cho mình, bây giờ đạt được mục đích liền bày ra bộ dáng
ngoài dự đoán, cảm kích vô cùng.
Liễu Khinh Ba lắc đầu cười nói:
“Kim đạo hữu khách khí rồi, đây chính là một chút ta lĩnh hội được trong lúc luyện đan, không tính là gì. Nếu nói là giúp đỡ, ta thực sự có
chuyện muốn nhờ Kim đạo hữu.”
“A…” Kim Phi Dao há miệng, ngây ngẩn cả người, thật sự có chuyện sao.
Nhìn bộ dạng sửng sốt của nàng, Liễu Khinh Ba lại dùng những ngón tay thon
dài che miệng mà cười, “Kim đạo hữu đừng lo lắng, đối với ngươi thì đây
cũng là một chuyện tốt.”
“Không phải, ta không có ý đó, có chuyện gì thì mời Liễu đạo hữu cứ nói.” Kim Phi Dao có chút xấu hổ, may mà da
mặt nàng đủ dày, sau khi phục hồi tinh thần thì coi như không có việc
gì, hỏi.
“Ta có nhận một nhiệm vụ hái linh thảo nhưng không phải
của Toàn Tiên môn, thù lao cũng khá cao, một người một ngàn khối linh
thạch, nhưng vì không đủ người nên muốn mời Kim đạo hữu đi cùng.”
Kim Phi Dao lắc đầu nói: “Chỉ là hái linh thảo mà lại trả thù lao cao như vậy, tức là rất nguy hiểm.”
Liễu Khinh Ba gật đầu, không phủ nhận: “Đó là một gốc hỏa tiên liên sáu trăm năm, có một con thi quỷ đã thành hình trông giữ, nhưng mới vừa vào cấp
ba, còn chưa quá nguy hiểm.”
“Thi quỷ à? Nếu vừa tiến vào cấp ba
thì tu sĩ Luyện Khí kỳ có sĩ số đông một chút là có thể bắt.” Thứ này
Kim Phi Dao cũng biết, là do thi hài của tu sĩ dị biến mà thành, thi quỷ cấp ba vừa mới có linh trí, ngoại trừ trông rất ghê tởm, sức lực rất
lớn và có độc ra thì không có gì đáng sợ.
“Thi quỷ không phải là
vấn đề, chủ yếu là hỏa tiên liên này sinh trưởng trong một huyệt động.
Trong động đó có rất nhiều nhện mắt quỷ cấp một, vài con đầu lĩnh đã cấp hai, nhiệm vụ của chúng ta là giải quyết đống nhện mắt quỷ này, tài
liệu của nhện mắt quỷ cũng có thể cho chúng ta.” Liễu Khinh Ba nói, Kim
Phi Dao trầm mặc nghe.
Một con nhện mắt quỷ có thể đẻ trăm trứng, lại ở trong huyệt động thì số lượng hẳn là rất kinh người. Tuy giết
nhện mắt quỷ xong có thể thu lấy tài liệu kiếm chút tiền nhưng nếu bị
một đám thủ lĩnh cấp hai ngăn chặn trong huyệt động chật hẹp thì muốn
chạy trốn cũng khó.
Nhìn mặt Kim Phi Dao hiện vẻ lúng túng, Liễu
Khinh Ba còn nói: “Kim đạo hữu yên tâm, chắc chắn không chỉ có hai chúng ta đi, ta chuẩn bị gọi thêm một người nữa. Người ra nhiệm vụ có tu vi
Trúc Cơ kỳ, hắn cũng sẽ mang mấy người đến, nghe nói còn có một tán tiên khác nhận nhiệm vụ, lúc đó hẳn là sẽ có mười mấy người. Dù sao số linh
thạch cho mỗi người là cố định, người càng nhiều chúng ta càng có lợi.
Quỷ mắt nhện ai thích giết thì giết, chỉ cần mang theo nhiều túi trữ vật thu lấy xác nhện, lúc xong nhiệm vụ có thể tách tài liệu ra.”
Nghe nàng giải thích xong, Kim Phi Dao cảm thấy việc này có thể nhận. Có tu
sĩ Trúc Cơ kỳ tọa trấn, lại còn có nhiều tu sĩ Luyện Khí kỳ đi theo như
vậy thì mình cũng chỉ cần đi theo góp một tay là được, việc có lợi như
vậy sao lại không đi chứ?
“Được, vậy ta đi cùng Liễu đạo hữu một chuyến.”