Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 1553: Đây không phải là chuyện nói chơi. 




Hôm qua, tất cả các lão tổ của Chính Dương Tông đều có mặt vậy mà cô ta dám ra tay cứu hắn, nếu như để người của Chính Dương Tông biết thì có trời mới biết bọn họ sẽ trừng phạt Cơ Tuyết Băng thế nào.



“Ta cứu muội ba lần, muội cứu ta một lần, muội còn nợ ta hai mối ân tình”, Diệp Thành lẩm bẩm, trong lòng tính toán có phải nên tìm thời gian để Cơ Tuyết Băng trả nợ mối ân tình đó cho mình hay không.



Nghĩ rồi, hắn như một bóng ma bước vào điện chính của phân điện thứ năm, tới địa cung của phân điện thứ năm.

Advertisement



Thánh Chủ!



Hắn vừa hiện thân, Si Hồn trấn thủ phân điện thứ năm vội vàng hành lễ.



“Phía Hằng Nhạc Tông có tin tức gì không? Mấy người phía Thông Huyền Chân Nhân đã về chưa?”, Diệp Thành nhìn Si Hồn.



“Chưa ạ”, Si Hồn trả lời dứt khoát, cho dù là đối với thánh chủ là Diệp Thành thì hắn ta vẫn mang theo khuôn mặt lạnh lùng, về điểm này thì Diệp Thành không còn thấy lạ từ lâu rồi.



“Ta đoán bọn họ vẫn chưa về”, Diệp Thành gãi tay, “tám phần vẫn đang bay về phía Hằng Nhạc Tông”.



“Thánh Chủ, phía Viêm Tôn đã đợi người từ lâu rồi”.



“Mở Truyền Tống Trận, giờ ta về”, Diệp Thành cứ thế bước vào Truyền Tống Trận.







Không lâu sau đó, Truyền Tống Trận rung lên, nhanh chóng xoay chuyển và Diệp Thành biến mất bên trong đó.



Bước vào thông đạo không gian, Diệp Thành bất giác nhớ lại chuyện bên trong hố đen.



Lúc này nghĩ lại hắn chợt cảm thấy toàn thân lạnh toát, bên trong hố đen không gian, khí hải hỗn độn thật kinh người, cho dù với một kẻ có tu vi và thực lực như hắn thì cũng không trụ nổi vài giây, nếu không phải hắn phản ứng nhanh thì e rằng đã biến thành tro bụi từ lâu rồi.



“Con rồng kia nói phải, hố đen không gian quả thực không phải là nơi gì hay ho”, Diệp Thành tặc lưỡi, “sau này nếu không phải gặp trường hợp bất đắc dĩ thì tuyệt đối không thể vào đó, vẫn nên ít vào đó thì hơn”.



Nói rồi, Diệp Thành không quên xoa xoa Tiên Luân Nhãn bên mắt trái.



Lần này đại chiến với Doãn Chí Bình hắn đã mấy lần sử dụng tới Tiên Luân Thiên Đạo, tiêu hao sức mạnh rất lớn của Tiên Luân Nhãn, muốn hoàn toàn hồi phục thì phải mất mười ngày hoặc nửa tháng, đây không phải là chuyện nói chơi.



Sau một khắc đồng hồ, Diệp Thành bước ra khỏi Truyền Tống Trận, hiện thân trong địa cung của Hằng Nhạc Tông.



Ập vào mắt hắn chính là mấy chục bóng hình, Thiên Tông Lão Tổ, Chung Giang, Cổ Tam Thông, còn có cả Dương Đỉnh Thiên, Đạo Huyền Chân Nhân, Phong Vô Ngấn…lúc này bọn họ đều đang đứng bên trong địa cung như thể chờ đợi để đón hắn quay lại.



“Ồ, tất cả mọi người đều ở đây sao?”, Diệp Thành nhoẻn miệng cười.



Ngay lập tức, Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân liền đi tới xoa cằm, bọn họ đi hai vòng xung quanh Diệp Thành, nhìn hắn như thể nhìn một kẻ quái dị.



Diệp Thành kích động nói, “suýt chút nữa thì con sợ đái ra quần rồi”.

“Chúng ta đã đánh giá quá thấp thực lực của Doãn Chí Bình”, mấy người phía Thiên Tông Lão Tổ có phần dè chừng, “nếu như biết sớm thì thà chúng ta lùi một bước lựa chọn phương án thứ hai chứ không thể để con một mình mạo hiểm như vậy”.