Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 1542: “Không được di chuyển”




“Cô…”, Diệp Thành lặng lẽ nhìn Tử Huyên nhưng khuôn mặt hắn lúc này có phần kì lạ, hắn không biết Tử Huyên còn sống, cho tới bây giờ hắn mới biết vì sao hôm đó Tử Huyên lại đánh hắn, chẳng phải vì hắn chạm vào nơi không nên chạm sao?



Không lâu sau đó, phần trán của Diệp Thành chợt cau lại vì hắn nhận ra tinh nguyên thánh thể bên trong cơ thể của mình đang bị Tử Huyên hút lấy.



“Không được di chuyển”, biết Diệp Thành định phản kháng, Tử Huyên khẽ nói.

Advertisement



“Cô muốn làm gì?”, Diệp Thành cau mày nhìn Tử Huyên, hắn đương nhiên phải phản kháng vì Tử Huyên hiện giờ quá dị thường khiến một kẻ yếu đuối như hắn lúc này không có lấy cảm giác an toàn.



“Không được di chuyển”, Tử Huyên lên tiếng, giọng nói dễ nghe: “Ta cần tinh nguyên thánh thể giúp ngươi thoát khỏi vòng vây”.



Diệp Thành lại lần nữa cau mày thế nhưng hắn không phản kháng nữa vì lúc này trước mặt Tử Huyên hắn căn bản không có sức phản kháng.



Bên trong kết giới chìm vào yên lặng, Tử Huyên không nói gì, chỉ không ngừng hấp thu tinh nguyên thánh thể của Diệp Thành giống như đang ngưng tụ sức mạnh chuẩn bị thi triển thần thông mạnh mẽ và cần tiêu hao sức mạnh cực lớn.



Rầm! Keng! Đoàng!



Khi hai người chìm vào im lặng thì những đòn công kích mạnh mẽ hung tợn ở bên ngoài liên tiếp dội tới, quyền ảnh, kiếm mang, đao quang, trận đồ, binh khí đánh về phía này khiến kết giới rung chuyển dữ dội, trông có vẻ như nó có thể vỡ ra bất cứ lúc nào.



Rầm! Đoàng!



Giữa đất trời liên tiếp vang lên những âm thanh thế này, từng bóng hình từ tứ phương tám hướng kéo tới, khí thế dồi dào còn nhóm người phía Gia Cát Vũ, Hạo Thiên Huyền Chấn đều bị ép về một phương, bọn họ muốn sát phạt tới nhưng căn bản không có cơ hội.



Phá!



Không biết từ bao giờ tiếng hô dõng dạc này mới vang lên, kết giới khổng lồ nứt vỡ.



Chết đi!



Thấy kết giới bị phá, khuôn mặt của từng bóng người rợp trời tôi độc thấy rõ, bọn họ đánh ra từng chiêu thần thông mạnh nhất, thần thông cái thế giáng xuống muốn tiêu diệt Diệp Thành và Tử Huyên ngay tức khắc.



Thấy vậy, Diệp Thành đột nhiên nhìn sang Tử Huyên ở bên: “Còn chưa xong sao?”



So với hắn thì Tử Huyên lãnh đạm hơn nhiều, cô ta không hề có thêm bất cứ hành động nào thừa thãi, cứ thế để cho những đòn công kích giáng xuống.



Mãi tới khi những đòn công kích chỉ còn cách bọn họ chừng nửa trượng thì trong đôi mắt đẹp của Tử Huyên mới loé lên một đạo thần quang đưa Diệp Thành biến mất rồi sau đó lại xuất hiện giữa hư không.



Sau khi bọn họ xuất hiện giữa hư không, những người công kích bọn họ từ hư không trước đó lại xuất hiện dưới mặt đất.



Nói thẳng ra thì chính là hai bên thay đổi vị trí cho nhau, chỉ trong thời gian ngắn ngủi thay đổi vị trí.



Ôi trời!



Diệp Thành kinh ngạc.



Lại nhìn những người công kích bọn họ, người nào người nấy đều trong trạng thái thê thảm, không biết xảy ra chuyện gì nhưng giây trước bọn họ còn ở hư không thì giây sau đã xuất hiện dưới mặt đất rồi.