Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 1529: “Cố gắng chống đỡ”




“Ta hết cách rồi”, Diệp Thành hộc máu, nhưng vẫn niệm chú: “Thoát khỏi trạng thái ma đạo, sức chiến đấu của ta sẽ giảm đi rất nhiều. Khi ấy ta sẽ không thể ngăn được Doãn Chí Bình, ta chỉ có thể liều mạng cùng hắn thôi. Không độ diệt được sức mạnh ác ma của hắn thì không thể đánh hắn trở lại trạng thái ban đầu, không đánh được hắn trở lại trạng thái ban đầu thì ta không thể giết được hắn”.



“Cách này của ngươi là hại mình hại người đấy”.



“Ta cũng không còn cách nào khác”, vẻ mặt Diệp Thành đã bắt đầu trở nên vặn vẹo: “Cho dù chiến đấu đến mức độ diệt hết ma huyết trong cơ thể, ta cũng phải diệt được sức mạnh ác ma của hắn, sức mạnh đó quá cường hãn khiến ta thấy sợ hãi”.



Advertisement

“Ta thật sự hối hận vì đã truyền Đại Nhật Như Lai Tịnh Thế Chú cho ngươi”, Thái Hư Cổ Long day mạnh đầu mày: “Ta có thể nói với ngươi một cách rất có trách nhiệm rằng, dù ngươi thắng trận này thì ngươi cũng phải trả cái giá thảm khốc, bởi vì… ngươi đã bị Đại Nhật Như Lai để ý rồi”.



“Là sao?”, Diệp Thành đột nhiên nhíu mày.



“Đánh trước đi! Đừng phân tâm”, Thái Hư Cổ Long thở dài: “Đánh xong, ta sẽ giải thích cặn kẽ cho ngươi”.



A!



Khi hai người đang nói chuyện thì tiếng gào khóc thảm thiết của Doãn Chí Bình lại vang lên trên hư không của Loạn Cổ Thương Nguyên.



Giờ phút này, khí tức ác sát trên người hắn ta đã bị tiêu diệt hơn một phần tư, ánh sáng ác ma cũng nhanh chóng mờ đi, thậm chí tâm trí hắn ta cũng bị một sức mạnh cường đại mà bí ẩn xâm chiếm.



Quan trọng nhất là vì Phật âm áp chế nên hắn ta không thể tập trung sức mạnh đột phá giam cầm do Diệp Thành tạo ra.



Làm sao để phá! Làm sao để phá!



Doãn Chí Bình gào thét trong lòng nhưng cũng mang theo hy vọng, hy vọng Thái Hư Cổ Long trong cơ thể có thể chỉ cho mình cách phá.



“Cố gắng chống đỡ”, Thái Hư Cổ Long hít một hơi thật sâu, nhìn Diệp Thành và ba đạo thân của hắn.



Giờ phút này chính nó cũng bất lực.



Nó cũng từng nghĩ để Doãn Chí Bình phong ấn sức mạnh ác ma, như vậy áp chế từ Tịnh Thế sẽ giảm đi rất nhiều.



Nhưng nếu là vậy thì Doãn Chí Bình sẽ thoát khỏi trạng thái ma đạo, sức chiến đấu sẽ giảm đi rất nhiều, đến lúc đó sẽ bị Diệp Thành hoàn toàn áp chế, muốn phá được giam cầm là điều không thể.




Vậy nên nó chỉ có thể bảo Doãn Chí Bình cố gắng chống đỡ, cho đến khi Diệp Thành bị Đại Nhật Như Lai Tịnh Thế Chú độ diệt ma đạo trên người, khi ấy sức chiến đấu của Diệp Thành sẽ giảm mạnh, Doãn Chí Bình mới có cơ hội sống.



“Vậy thì liều thôi!”, Doãn Chí Bình rống lên một cách man rợ, vẻ mặt vặn vẹo dữ tợn như ác ma: “Ta muốn xem xem ngươi độ diệt ma tâm của ta trước hay là ngươi tự độ diệt ma huyết của ngươi trước”.



Sau đó hắn ta đốt cháy sức mạnh ác ma, bắt đầu chống lại Đại Nhật Như Lai Tịnh Thế Chú.



Phụt!



Vì Doãn Chí Bình chống lại nên Diệp Thành chợt phun ra một ngụm máu, hứng chịu phản phệ dữ dội hơn.



“Không đấu lại được, không đấu lại được”, thấy khí tức ác sát trên người liên tục bị độ diệt, miệng Diệp Thành lại hộc máu.



Hắn biết rõ nhất tình trạng của mình, huyết ma trong cơ thể hắn cùng lắm chỉ nhiều chừng nắm tay trẻ con, nhưng trái tim ác ma của Doãn Chí Bình lại hội tụ sức mạnh ác ma thuần tuý, cực kỳ mạnh mẽ. Nếu cứ đấu thế này, hắn sẽ không đấu lại Doãn Chí Bình, một khi thoát khỏi trạng thái ma đạo thì hắn không phải đối thủ của hắn ta.



Tình huống lúc này là điều hắn chưa nghĩ tới, hắn đã nghĩ tới tất cả những khả năng có thể xảy ra nhưng chưa bao giờ nghĩ tới trái tim ác ma trong người Doãn Chí Bình, cũng chính vì biến số này mới khiến người luôn tự tin vào khả năng bất khả chiến bại cùng cấp của mình là hắn cũng phải khổ sở.



Nghĩ đến đây, Diệp Thành đột nhiên ngẩng đầu, Tiên Luân Nhãn nhắm chuẩn Doãn Chí Bình, ấn ký Tiên Luân trên đồng tử của hắn bắt đầu chuyển động.

Tiên Luân Thiên Đạo, mở!