Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 1372: “Lần này náo nhiệt thật”




Ngay sau đó đại điện cuả Hằng Nhạc Tông nhưu bùng nổ vì tiếng gằn giọng của Doãn Chí Bình. Sau đó, những kẻ mạnh của Hằng Nhạc Tông vừa chuộc người trở về chưa kịp ngồi xuống nhấp ngụm trà đã phải sát phạt ra ngoài.



Lúc này, Nam Sở thật sự rất náo nhiệt, những lần bắt trói người trước đó đều cách nhau mười mấy canh giờ nhưng hôm nay lại khác, đệ tử của tam tông đồng thời bị trói, vả lại còn lần lượt nhận được cảnh báo.



Advertisement

“Có cần đến mức vậy không chứ?”, người của tứ phương vẻ mặt đặc sắc thấy rõ.



“Trông có vẻ như có người muốn gây chia rẽ mối quan hệ của tam tông rồi”, có người buông lời.



“Ngươi thì hiểu cái quái gì, ngươi từng gặp kẻ nào ly gián mà dùng cách phô trương thế này chưa? Nếu như ngươi đụng tới mối quan hệ của tam tông thì to gan làm vậy sao? Đương nhiên sẽ không rồi, ta thấy tám phần là tam tông tự trói người của nhau”.



“Chưa chắc”, có người phản bác, “việc này mập mờ, thật giả thế nào chưa biết được”.



“Có điều chắc chắn một việc đó là lần này cả ba tông đều gặp rắc rối”, có người tặc lưỡi, “vốn dĩ đều như trên chảo lửa, bây giờ lại nghi kị và đối đầu lẫn nhau, cho dù có người muốn li gián thì bọn họ cũng sẽ sai rồi thêm sai”.



“Hiện giờ việc mà ta đang suy nghĩ đó là đi đâu xem kịch, tới đỉnh Khung Sơn, Thanh Sơn, Hoa Sơn hay Địa Long Sơn đây?”



“Lần này náo nhiệt thật”, trong tiểu viên ở Cổ Thành, nhóm Chu Ngạo nhìn vài phương hướng trong hư không mà tặc lưỡi.




Nói rồi bọn họ nhìn sang Diệp Thành, sự khởi đầu của mọi chuyện đều do vị trước mặt đây làm ra, Nam Sở có một tên tiện nhân thế này mà an toàn được mới lạ.



Thấy ánh mắt đó của mọi người, Diệp Thành chỉ nhướng vai, hắn nhìn sang Cơ Tuyết Băng.



Phía này Cơ Tuyết Băng cũng nhìn vài hướng trong hư không. Lúc này, cho dù là bọn họ thì cũng cảm thấy khó hiểu, đệ tử của tam tông đồng thời bị trói, lại bị lừa đem tiền đi chuộc, nhìn cảnh này đúng là có người muốn li gián rồi.



Có điều nghĩ kĩ thì sự việc có lẽ không đơn giản như vậy, nếu như là cô thì nếu muốn chia rẽ mối quan hệ tam tông cô lại không lựa chọn cách làm phô trương như thế, ít nhất thì sẽ không vội vàng ra tay như vậy.



Nhất thời, cô cảm thấy đầu óc hoang mang, việc này thật khó hiểu, thật giả lẫn lộn khiến người ta rối như tơ vò.



Có lẽ vì quá chăm chú suy nghĩ nên Cơ Tuyết Băng không nhận ra có người đứng sau mình từ bao giờ.



Khi Cơ Tuyết Băng đang trầm ngâm thì Diệp Thành đã ra tay dính mười mấy đạo linh phù lên người cô.



Vù! Vù! Vù!



Không lâu sau đó, linh phù dần phát sáng, đó chính là một loạt linh phù được tổ hợp lại, bên trên còn có phù văn hiển hiện sau đó lưu chuyển ra và liên kết thành chín đường phù cố định cô lại.



“Ngươi làm gì?”, Cơ Tuyết Băng lạnh lùng nhìn Diệp Thành, với khả năng quan sát của cô ta thì đương nhiên có thể nhìn ra những phù văn này chính là phù chú phong ấn.



“Không làm gì cả, muốn cô ở đây thêm đôi ngày thôi mà”, Diệp Thành mặt dày gãi tai.



“Ngươi…”, Cơ Tuyết Băng mặt mày lạnh đi rất nhiều, gương mặt cô cũng đỏ bừng, vì quá kinh ngạc nên phong cấm vùng đan hải của cô đã bị xông phá, thế nhưng đúng lúc then chốt Diệp Thành lại phong ấn cô lại.

Sự thực cũng đúng như vậy, Diệp Thành đang nghĩ tới điểm này nên mới phong cấm cô trước.