Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 1343: “Chuyện này thật mới lạ”




“Làm náo loạn Đại Sở, một trăm đệ tử đứng đầu bảng Phong Vân bị hắn giết hơn phân nửa, các thế lực ở Bắc Sở hầu như đều bị hắn động đến, không ngờ hắn lại chạy tới Nam Sở để gây chuyện, đầu tiên là giết Thánh tử của Thanh Vân Tông, bây giờ lại trói Thánh nữ của Chính Dương Tông, quá lợi hại”.



Chẳng mấy chốc, chuyện Tần Vũ trói Thánh nữ của Chính Dương Tông đã lan ra khắp nơi như chắp cánh.



“Cái gì? Cơ Tuyết Băng bị Tần Vũ bắt?”, thám tử nhà Tư Đồ vừa từ Thanh Vân Tông về, nước còn chưa kịp uống đã chạy thẳng đến Khung Sơn.

Advertisement



“Chuyện này thật mới lạ”, thám tử của nhà Thượng Quan cũng vậy.



“Tần Vũ”, trong Thanh Vân Tông, mấy bóng người bay vút ra ngoài như thần mang, ai cũng có tu vi cảnh giới Chuẩn Thiên, sát khí ngút trời lao thẳng tới Khung Sơn.



“Thật thú vị”, trong đại điện Hằng Nhạc Tông, sau khi nghe tin này, Doãn Chí Bình nở nụ cười nhạo báng. Trên bảng Phong Vân của Đại Sở bây giờ, hắn ta đứng thứ nhất, Tần Vũ đứng thứ hai, Cơ Tuyết Băng đứng thứ ba, kẻ xếp thứ hai bắt trói kẻ thứ ba, nghe thôi đã thấy mới mẻ rồi.



“Tần Vũ, ngươi đang tự tìm đến cái chết đấy”, trong Chính Dương Tông, mấy chục bóng người bay ra, ai cũng khí thế ngút trời, tu vi yếu nhất cũng là cảnh giới Không Minh đỉnh phong, trong đó còn có ba tu sĩ cảnh giới Chuẩn Thiên.



Thời gian này bọn họ đại chiến liên tục thất bại, lửa giận kìm nén trong lòng đã lâu, vừa dập được thì Diệp Thành lại châm mồi khiến ngọn lửa trong họ như tìm thấy chỗ trút.



Phụt! Phụt! Phụt!



Trong đại điện thành cổ Thiên Thu, ai nghe thấy tin này xong dù là Thiên Tông Lão Tổ và Chung Giang luôn điềm tĩnh, hay Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân luôn gian giảo, không nghiêm túc cũng đều phụt ra một ngụm trà.



Mẹ kiếp!



Hai giây sau, toàn bộ thành cổ Thiên Thu đều bùng nổ.







“Trói người xưa để đòi tiền chuộc, ngươi đúng là huynh của ta!”, phía Tạ Vân suýt thì quỳ xuống, vẻ mặt sùng bái!



“Trói người xưa thì cũng thôi, còn dám đòi tiền chuộc, ôi mẹ ơi!”



“Có phải tên này bắt trói người thành nghiện rồi không?”



“Chuyện thế này cũng chỉ tên mặt dày Diệp Thành mới có thể làm được”, mọi người đều tặc lưỡi, thở dài.



“Chuyện này nên ghi vào sử sách”, mọi người đều vuốt râu nói với vẻ đầy ẩn ý: “Kẻ gian trá nhất từ trước đến nay, ngoài hắn không còn ai nữa”.



“Tỷ à, tỷ mau về đi! Hắn sắp lên trời rồi!”, trong tiểu uyển, nghe thấy tin này, Sở Linh day mạnh chân mày.



“Sư phụ, hay là con đổi tên nhé!”, trong sơn cốc yên tĩnh, Tần Vũ trịnh trọng nhìn Độc Cô Ngạo: “Hắn làm vậy, ra ngoài con cũng không dám nói mình là Tần Vũ, vì sợ bị đánh chết”.



“Hay là con đổi tên thành Diệp Thành đi!”, ngay cả Độc Cô Ngạo cũng không khỏi ho khan.



“Trói cả Cơ Tuyết Băng, ngươi đúng là…”, Bích Du ở bên cạnh cũng hung hăng day đầu mày, vẻ mặt rất thú vị, từ xưa đến nay chắc chỉ có mình hắn là trói người xưa đi đòi tiền chuộc.



“Đừng nói nữa, ta không quen kẻ này”, trong quần sơn chim chóc cũng không thèm đậu, Ngô Tam Pháo đỡ trán.

“Ta tò mò có phải tiểu tử đó đã ngủ với cô ta rồi không?”, Thái Ất Chân Nhân ở bên cạnh cầm túi, nhả ra từng làn khói, vẻ mặt xa xăm.