Mà lúc này đại quân của Hằng Nhạc và Chính Dương cũng đang nhấn chìm đại quân của Thanh Vân như một đại dương đen.
Hai điện đấu với một điện, Thanh Vân Tông hoàn toàn rơi vào thế yếu, tuy đã dốc hết sức chống cự nhưng vẫn khó có thể chống lại quân địch đông như nước lũ.
Advertisement
Phụt! Phụt! Phụt!
Từng bóng người rơi xuống hư không, nổ tung hoá thành huyết hoa, trận chiến diễn ra hết sức ác liệt.
Đã chiến đấu thì mạng sống chỉ như cỏ rác, mỗi một giây đều có người ngã xuống, thiên thành Thanh Vân xinh đẹp đã chìm trong máu tươi, bầu trời đêm vốn có màu đen kịt cũng bị phủ lên một lớp máu đỏ.
Không chỉ phân điện thứ chín của Thanh Vân mà tám phân điện khác cũng gặp cảnh tương tự.
Nhìn lên hư không, nhìn xuống mặt đất, quân đấu với quân, tướng đấu với tướng, đâu đâu cũng có người, thần quang, kiếm mang, chưởng ấn, quyền ảnh, sát trận, trận đồ, binh khí.
Màn đêm yên tĩnh nhưng lại không hề yên bình, cả Nam Sở gần như đều hỗn loạn, khắp nơi đều vang lên tiếng nổ, khắp nơi đều sục sôi chiến đấu.
Không chỉ phân điện thứ chín của Thanh Vân Tông, lúc này, Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân đều dẫn người của Viêm Hoàng tới, sát phạt vào trong từng khu thành cổ.
Những thành cổ này đều của những gia tộc phụ thuộc Thanh Vân Tông vả lại gia tộc nào cũng vô cùng tàn bạo.
Đây chính là chiến lược của Diệp Thành, đã đánh thì phải đánh cho Thanh Vân Tông đau đớn, tê liệt, như vậy thì mới có thể khiến Thanh Vân hận Hằng Nhạc Tông và Chính Dương Tông tới tận xương tuỷ, như vậy thì sau này bọn họ mới có thể liên minh với Thanh Vân Tông đối đầu với Chính Dương Tông và đưa ra được điều kiện có lợi khác.
Chỉ vì trận đại chiến quá khốc liệt, chỉ vì địa điểm đại chiến quá nhiều, quá nhiều nên cả Nam Sở, thậm chí là cả bắc Sở và thế lực tứ phương của Đại Sở đều kinh động.
Nhìn tứ phương thần hoa bao quanh, đó chính là từng mảng huyết vụ đẫm máu cuộn trào, tiếng giết , gào rít, liên tiếp vang lên tạo thành làn sóng.
“Sao lại có động tĩnh lớn thế này?”, đã có không ít thế lực tới thăm dò, khi trông thấy từng chiến trường tan hoang, bọn họ đều tỏ ra hết sức ngỡ ngàng vì trận đại chiến quá thảm khốc, cảnh tượng đổ nát khắp nơi.
“Theo như tông tin đáng tin thì Hằng Nhạc Tông và Chính Dương Tông hai tông với mười tám phân điện cùng công kích chín phân điện của Thanh Vân Tông”.
“Hằng Nhạc Tông và Thanh Vân Tông liên minh, ta không nghe nhầm chứ?”, có người kinh ngạc lên tiếng: “Có chuyện gì vậy, người của Hằng Nhạc Tông đầu óc có vấn đề rồi sao? Sao lại có thể liên minh với Chính Dương Tông đánh Thanh Vân Tông?”
“Đầu của Doãn Chí Bình đúng là bị úng nước”, có lão già lạnh lùng lên tiếng: “Ta dám khẳng định đêm nay sẽ đánh tan Thanh Vân Tông, không mất bao lâu nữa Hằng Nhạc Tông sẽ dẹp bằng Thanh Vân Tông”.
“Đúng là ngông cuồng tự đại, sớm muộn gì Hằng Nhạc Tông cũng sẽ bị tiêu diệt”.
“Ngu ngốc, đúng là một lũ ngu ngốc”, trong màn đêm, lão tổ nhà họ Tư Đồ đứng sừng sững giữa vân đoàn hướng ánh mắt nhìn ra xa, ông ta bất giác thở dài: “Liên minh với Chính Dương Tông, ta thấy đám Thông Huyền đúng là hồ đồ”.