Tiên Võ Đế Vương

Chương 606




Chương 606

Sở Huyên hoang mang lắc đầu: “Vị tiền bối đó dù đã từng chỉ điểm cho muội một hai chiêu nhưng môn pháp đó muội chưa từng học, đến muội còn không biết thì sao dạy Diệp Thành được?”

“Tên tiểu tử đó học được Tiên Thiên Canh Khí ở đâu vậy?”, Bàng Đại Xuyên gãi đầu, và cũng giống ông ta, cho dù là Bàng Đại Xuyên hay nhóm người phía Tư Đồ Nam đều gãi đầu gãi tai, khuôn mặt ai nấy đều hết sức khó hiểu.

“Sư huynh, việc này thật dị thường”, ở một nơi khác, rất nhiều trưởng lão nhìn về phía Thành Côn.

Thành Côn nheo mắt, đầu tiên là liếc nhìn Công Tôn Trí của Thanh Vân Tông rồi mới trầm giọng nói: “Ý của bọn họ chính là Chu Ngạo truyền Tiên Thiên Canh Khí cho Diệp Thành?”

“Không loại trừ khả năng này, có thể Thanh Vân Tông và Hằng Nhạc Tông mưu đồ cũng nên, hoặc có thể nói bọn họ liên thủ với nhau”.

Nghe vậy, đôi mắt Thành Côn hiện lên cái nhìn cay nghiệt: “Hai phái liên thủ muốn đối đầu Chính Dương Tông ta sao?”

“Ta nói này, hậu bối của Đại Sở Huyền Tông quả là nhân tài”, Đông Hoàng Thái Tâm trong hư không cũng nhìn Huyền Thần bằng ánh mắt đầy hứng thú: “Bí pháp này mà cũng truyền ra ngoài được sao?”

Huyền Thần không nói gì nhưng trong ánh mắt lại mang theo cái nhìn đầy ý tứ.

Khi tất cả còn đang xôn xao thì ánh mắt của tất cả mọi người đã hướng lên chiến đài.

Trên chiến đài, Diệp Thành với áo giáp Tiên Thiên Canh Khí bảo vệ đang vặn vặn cổ. Đây là hành động khiến mọi người kinh ngạc nhất về hắn kể từ đầu tới giờ. Không thể phủ nhận Tiên Thiên Canh Khí quả nhiên bá đạo, chí cương chí dương, kim cang khó phá, quả là một bí pháp thượng thừa trong thuật phòng ngự.

Vốn dĩ hắn định để dành bí thuật này để đối phó với Cơ Tuyết Băng nhưng hắn đã quá xem thường thực lực của Hoa Vân, kiếm khí âm dương và trận đồ bát quái kia quá bá đạo, còn hắn lại bị kiểm soát bởi Nguyệt Ảnh Thất Tinh Hoàn, nếu không dùng chiêu bài này thì chắc chắn sẽ thua.

“Ngươi học Tiên Thiên Canh Khí ở đâu?”, phía đối diện, Hoa Vân rất kích động, hắn hô to và nhìn chằm chằm vào Diệp Thành.

“Ta học ở đâu liên quan gì đến ngươi?”, Diệp Thành không hề nói thẳng vào vấn đề.

“Muốn chết”, bị nạt lại trước mặt mọi người, Hoa Vân tức tối vô cùng, hắn nhẩm niệm, kiếm khí chân dương cứ thế bay về phía Diệp Thành.

Bang! Bang! Bang!

Ngay sau đó, tiếng kim loại va vào nhau vang lên âm thanh chói tai, hai đạo kiếm khí âm dương của Hoa Vân mặc dù đánh trúng Diệp Thành nhưng lại không thể phá được lớp áo giáp Tiên Thiên Canh Khí trên người Diệp Thành, còn trên lớp áo giáo kia có rất nhiều đốm lửa loé lên.

“Tiên Thiên Canh Khí, kim cang khó phá, hay đấy”, sự phòng ngự bá đạo của Tiên Thiên Canh Khí khiến Diệp Thành phải bật cười, sau đó hắn bước lên một bước và sát phạt về phía trận đồ bát quái của Hoa Vân.

Cũng giống như mấy lần trước, một khi rơi vào bên trong trận đồ bát quái thì Diệp Thành đương nhiên sẽ cảm nhận được sức mạnh và tốc độ của mình bị hạn chế.

Thế nhưng lần này Diệp Thành lại tự xông vào, có phòng ngự bá đạo của Tiên Thiên Canh Khí, hắn đủ tự tin đối đầu với Hoa Vân trong trận đồ bát quái.

“Muốn chết”, Diệp Thành với khí thế mạnh mẽ sát phạt tới. Hoa Vân lạnh giọng, sau đó vung tay, một đạo đại ấn được tung ra.

Bát Hoang Chưởng.

Diệp Thành giống như con mãnh thú sát phạt tới, không hề tăng thêm phòng ngự, hắn cứ thế địch lại một chưởng của Hoa Vân sau đó xoay người tung ra Bát Hoang Chưởng.

Địa Thiên Ấn!

Hoa Vân vội thi triển bí pháp đối kháng.