Tiên Võ Đế Vương

Chương 259




Chương 259

Lại nhìn sang Doãn Chí Bình, hắn chưa hôn mê mà nằm im một chỗ, máu tươi chảy ra khỏi miệng, đôi mắt nhìn Diệp Thành với vẻ không sao tin nổi. Hắn muốn cử động nhưng ngặt nỗi xương cốt và kinh mạch đều đứt rất nhiều.

Trông bộ dạng này của hắn không nằm trên giường vài tháng thì rất khó có thể hồi phục lại bình thường, điều này cũng có nghĩa là đến cơ hội tham gia vào phần thi Phục Hoạt hắn cũng không có chứ đừng nói là vào nội môn.

“Đây chính là cái giá khi hại người thân của ta”, Diệp Thành lạnh giọng, nếu không phải có mấy người phía Đạo Huyền Chân Nhân ngăn lại thì hôm nay hắn nhất định sẽ diệt Doãn Chí Bình.

Bên dưới đã có người chuyên trách lên chiến đài lôi Doãn Chí Bình đang sống dở chết dở xuống còn Triệu Chí Kính cũng đi theo. Đồ nhi mà ông ta tâm đắc nhất lúc này lại thảm bại, ông ta chẳng còn tâm trạng mà xem tiếp.

“Diệp Thành thắng”.

Sau tiếng hô vang vọng của Đạo Huyền Chân Nhân, Diệp Thành lảo đảo đi xuống khỏi chiến đài dưới con mắt chứng kiến của tất cả mọi người.

Trận chiến này quả thật kinh người, tất cả mọi người đều hết sức bất ngờ. Một tên đệ tử thực tập như Diệp Thành mà lại có khí thế quật cường không ai có thể ngăn lại. Dù hắn có được vào nội môn hay không thì trận so tài ở ngoại môn lần này hắn cũng đã trở thành một truyền kỳ.

“Tiểu tử, ngươi ra tay tàn độc quá đấy”,vừa ngồi xuống, Sở Huyên trên vân đoan đã truyền âm tới.

Diệp Thành nhìn vào không trung ho hắng một tiếng, “không thể phủ nhận hoả khí của con hôm nay hơi lớn”.

Nghe vậy, Sở Huyên vô thức cau mày, như vậy mà hơi lớn sao? Suýt chút nữa khiến người ta chết mà còn nói như vậy.

Sở Huyên bắt đầu ý thức được rằng nếu như thu nạp một đệ tử trông có phần thanh tú nhưng lại mạnh mẽ từ trong cốt cách như vậy thì sau này nhất định sẽ khiến nội môn náo nhiệt hơn ngoại môn, còn một người làm sư tôn như cô chắc chắn sẽ rất đau đầu.

Sau trận đại chiến của Diệp Thành và Doãn Chí Bình, vòng đầu tiên của cuộc so tài ngoại môn mới chấm dứt, điều đó có nghĩa rằng một nửa đệ tử sẽ tham gia vào phần thi Phục Hoạt, những đệ tử thắng ở vòng đầu tiên tiếp tục chiến đấu.

“Vòng thứ hai bắt đầu”.

Sau tiếng hô của Đạo Huyền Chân Nhân, la bàn khổng lồ bắt đầu phát sáng và xoay chuyển, phát ra hai đạo linh quang.

Hai đạo linh quang không phân trước sau, chiếu về hai hướng.

Ôi chao!

Đột nhiên bên dưới chiến đài vang lên tiếng mắng chửi.

Người lên tiếng chính là Hùng Nhị.

Cũng không thể trách hắn kích động như vậy vì trong hai người được chọn thì một người là đệ tử chân truyền đệ nhất của Nhân Dương Phong – Giang Hạo, còn người còn lại chính là kẻ vừa trải qua huyết chiến – Diệp Thành.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Thành với ánh mắt tỏ vẻ đáng thương.

Bọn họ đều tận mắt chứng kiến sự khốc liệt mà Diệp Thành phải trải qua sau khi chiến đấu với Doãn Chí Bình. Mặc dù Diệp Thành chiến thắng nhưng hắn đang trong trạng thái mất sức.

Còn Giang Hạo vượt qua thử thách thứ nhất một cách dễ dàng, căn bản không hề tiêu hao sức lực, lại thêm thực lực của hắn căn bản không hề yếu hơn Doãn Chí Bình nên trận quyết đấu này ngay từ đầu đã được định sẵn Diệp Thành không thể đánh lại rồi.