Vũ La gật đầu, hắn đã giết Ngọc Cốt Vu Tổ Tiên Tôn khẳng định là biết.
Hắn thủy chung không hiểu được, Vu Tổ Tiên Tôn cùng mình đã là cục diện không chết không thôi, vì sao còn chưa xuất thủ?
Nếu như lần trước Vu Tổ Tiên Tôn trực tiếp xuất thủ, Vũ La khi đó còn là Tứ phẩm hạ, hiện tại hắn đã là Nhất phẩm thượng rồi. Muốn giết Vũ La, nhất định phải trả giá càng đắt hơn nhiều.
Vu Tổ Tiên Tôn khẳng định hiểu được, để mặc một địch nhân tư chất bất phàm phát triển sẽ mang đến hậu quả tai hại như thế nào.
Sau khi hắn dừng lại ở tinh không phù đảo không lâu, liền dẫn theo mấy người Triệu Hiểu Hiểu trở về Cự Tượng Tinh.
Thật ra Tổ Thiên Thu đã nhận được báo cáo của đám hạ nhân trên Cự Tượng Tinh, biết Lương Thính Băng đã tới. Bởi vậy trên đường trở về đã chọn một thời điểm, vô cùng cẩn thận nói với Vũ La.
Vốn tưởng rằng Vũ La hẳn là có chút hứng thú với chuyện này, lại không ngờ rằng Vũ La chỉ thản nhiên đáp một tiếng liền bỏ qua.
Đối với Lương Thính Băng, thái độ của Vũ La thật sự là ra vẻ không quan trọng.
Dù sao nàng cũng là muội muội của Lương Mạt Vũ, không thể làm cho người ta quá mất mặt. Thế nhưng hắn quả thực không có cảm tình gì đối với nữ tử thích cố ý làm ra vẻ huyền bí, lại mang danh hiệu Tiên giới đệ nhất mỹ nhân này.
Nếu như trở về gặp mặt, Vũ La nhất định lễ tiết không thiếu, thế nhưng ngươi hy vọng hắn có thể có sắc mặt hòa nhã gì đó, chính là mơ mộng hão huyền rồi.
Chiến hạm nhìn như chậm rãi chạy trong Tinh Hải, Vũ La nhìn bên ngoài một chút nói:
- Chuẩn bị mở hư không tiếp dẫn điểm.
Tổ Thiên Thu đáp một tiếng liền đi chuẩn bị, thế nhưng Vũ La không nói ra vị trí của hư không tiếp dẫn điểm, lại làm cho hắn có chút ngoài ý muốn:
- Tiên sinh, đây không phải là Cự Tượng Tinh Vực sao?
Vũ La gật đầu:
- Đương nhiên không phải, đây là Tiên Vu tinh.
- Hả?
Vũ La sắc mặt bình thản:
- Trước tiên chúng ta đi nói đạo lý với Vu Tổ Tiên Tôn rồi trở về.
Người sống chết không tới tìm ta, vậy ta đi tìm ngươi là được.
Từ trong Tinh Hải nhìn lại, Tiên Vu tinh xanh ngát ẩm ướt, mặt ngoài còn che một tầng quang vụ màu phấn hồng nhàn nhạt, đó không phải là cương phong, mà là độc chướng trên Tiên Vu tinh.
Loại độc chướng này cũng không phải là những loại ở thế giới đẳng cấp thấp, cho dù là Tiên Nhân bình thường hít vào một tia cũng sẽ lập tức trúng độc ngã xuống, dưới Tứ phẩm trong vòng một canh giờ sẽ mất mạng.
Vũ La đứng ở trong Tinh Hải, cảm thụ sinh mệnh lực hùng mạnh mà dồi dào của Tiên Vu tinh, cũng âm thầm kinh ngạc, e rằng Vu Tổ Tiên Tôn là người hùng mạnh nhất trong các Tiên Tôn của mấy Tinh Vực phụ cận Tinh Vực Cự Tượng.
Mấy người Tổ Thiên Thu đều ở lại trong chiến hạm, nhìn ra phía xa ngoài mấy vạn dặm. Vũ La cũng không muốn đợi khi khai chiến sẽ lan đến bọn họ.
Tâm niệm của hắn khẽ động, một bộ tiên giáp nửa người hiện lên ở trên người.
Bộ tiên giáp này chính là Thiên Đồng Vũ Trang sau khi Vũ La cải tiến, mặc dù chỉ là giáp nửa người, thế nhưng trên thực tế lực phòng ngự còn mạnh hơn mấy lần so với Thiên Đồng Vũ Trang. Không chỉ như vậy, lực công kích cường hãn của bộ giáp nửa người này Thiên Đồng Vũ Trang có thúc ngựa cũng không đuổi kịp.
Bộ giáp nửa người này chính là Vũ La chế tạo ra trên đường tới đây, bộ phận hạch tâm chính là Thiên Mệnh Thần Phù Thái Thượng Kiếm Chú tam phẩm. Mà áo giáp này cũng là Phù Hạch Tiên Binh, trong đó sử dụng cũng không phải là linh văn, mà là thần văn.
Áo giáp nửa người vô cùng tinh mỹ, bảo hộ vai trái, trước ngực sau lưng của hắn, trên thắt lưng không có áo giáp, nhưng có một chiếc đai lưng kim loại to bằng bàn tay. Áo giáp trên vai trái có vẻ dày một chút, tâm niệm của Vũ La vừa động, kim loại trên vai trái chấn động, từ đó thò ra một khẩu Hồng Vũ Tiên Pháo khéo léo.
Tiểu thuyền và khẩu Hồng Vũ Tiên Pháo kia đã lưu lại cho Thiết Hoành Giang, Vũ La tạm thời luyện chế khẩu này, uy lực so với khẩu trước đó tăng lên không ít, dù sao chính là sử dụng thần văn luyện chế mà thành.
Trên đường đi Vũ La đã luyện chế Bán Thần Tiên Giáp và khẩu Hồng Vũ Tiên Pháo này, không còn thời gian đi luyện chế linh phù đạn pháo. Thế nhưng Vũ La rất có lòng tin, cho dù là không có linh phù đạn pháo, uy lực của khẩu Hồng Vũ Tiên Pháo này cũng đủ giết chết địch nhân ngang hàng với Lý Tu Viễn.
Hồng Vũ Tiên Pháo chậm rãi sáng lên, Vũ La đề thăng lực lượng của Hồng Vũ Tiên Pháo không kiêng nể gì, Vu Tổ Tiên Tôn trên Tiên Vu tinh nhất định phát hiện.
Thế nhưng không ngờ Vu Tổ Tiên Tôn có thể nhịn được, Vũ La lộ ra một tia cười nhạt: Tốt, ngươi giả ngu với ta, ta sẽ làm cho ngươi biến thành ngu thật.
Hồng Vũ Tiên Pháo lóe lên quang mang cường liệt, một đạo năng lượng hồng lưu bắn ra. Ở trong Tinh Hải, một pháo này giống như một ngôi sao chối bỗng nhiên xuất hiện, kéo theo đuôi sáng hình cái chồi thật dài, hung hăng bắn về phía Tiên Vu tinh.
Tầng quang vụ màu phấn hồng nhàn nhạt trên Tiên Vu tinh bỗng nhiên ngưng tụ lại, gào thét bay lên va chạm với phát pháo kia.
Nổ tung kịch liệt, làm cho toàn bộ Tiên Vu tinh đều chấn động kịch liệt, tinh cầu này mất tự nhiên đã lệch khỏi quỹ đạo của mình. Quang mang bắn ra bốn phía tán loạn trong Tinh Hải, có không ít quét ở trên Tiên Vu tinh, ở trên Tiên Vu tinh tuyệt đối là tai nạn hủy thiên diệt địa.
Vu Tổ Tiên Tôn gầm lên một tiếng giận dữ:
- Vũ La, ngươi khinh người quá đáng.
Một đạo quang mang xanh biếc từ trên Tiên Vu tinh vọt lên, sau khi rời khỏi Tiên Vu tinh khí thế liền một đường bành trướng, tới trong Tinh Hải đã đạt tới đỉnh phong, dễ dàng vượt qua Lý Tu Viễn năm đó.
Vũ La cười ha hả:
- Cuối cùng ngươi cũng đi ra rồi, thế nào, không nhịn được nữa sao?
Vu Tổ Tiên Tôn vẻ mặt chính khí lẫm liệt:
- Vũ La, bản tọa niệm tình ngươi trẻ người non dạ, nhiều lần khoan dung độ lượng không tính toán với ngươi, không ngờ rằng ngươi được một tấc lại muốn tiến một thước, cho rằng bản tọa dễ khi hiếp phải không? Giết tới cửa như vậy, dù tốt nhịn đến mấy cũng không nhịn được!
Vũ La cười nhạt một trận:
- Được rồi, nơi này chỉ có hai người ta và ngươi, cũng không có Tiên Nhân vây xem, ngươi làm ra bộ dạng lời nghiêm nghĩa chính như vậy có lợi gì?
Vu Tổ Tiên Tôn vẻ mặt lạnh lẽo:
- Công đạo tự ở lòng người.
Vũ La xua tay:
- Ngươi có thể một mực biểu diễn như vậy, trước đây ta vẫn không hiểu vì sao ngươi năm lần bảy lượt phái người âm thầm hạ thủ với ta, thủy chung lại không chính diện đối địch với ta, ngược lại còn tìm mọi cách ấn nhẫn, lần này trên đường tới đây ta đã nghĩ ra rồi.
Vu Tổ Tiên Tôn sắc mặt khẽ biến:
- Bản tọa phái người ám toán ngươi bao giờ, ngươi chớ có ngậm máu phun người...
Vũ La lại không thèm để ý:
- Ngươi không thừa nhận cũng không sao, trong lòng ta hiểu được là được. Ta đoán là ý đồ của ngươi không nhỏ, nhưng nơi này dù sao cũng là Tiên giới, nếu như ngươi muốn trở thành chủ nhân Tiên giới, danh tiếng cũng rất quan trọng, còn phải có một ít nhân vật quan trọng tán thành, nói ví dụ... Lương Phu Tử.
Vu Tổ Tiên Tôn lại biến sắc, lần này lại không nói gì. Vũ La biết mình đã đoán đúng.
Ý đồ của Vu Tổ Tiên Tôn đích xác không nhỏ, mục tiêu của hắn tuyệt đối không chỉ là địa vị hiện tại của mình, mục tiêu của hắn là Lam Điệp Tiên Tôn năm xưa, nắm giữ toàn bộ Tiên giới ở trong tay mình.
Đáng tiếc nơi này cũng không phải là Ma Vực, nếu như là Ma Vực, Vu Tổ Tiên Tôn có thể không chút cố kỵ đại sát tứ phương. Thế nhưng ở trong Tiên Vực, bề ngoài của hắn phải sắm vai một chính nhân quân tử, nhất định phải bị Vũ La khi dễ tới cửa mới có thể hoàn thủ, tuyệt đối là tấm gương nhân nghĩa.
Hơn nữa trong đó còn liên quan đến Lương Phu Tử.
Hắn muốn trở thành chủ nhân Tiên giới, nhất định phải nhận được sự tán thành của người như Lương Phu Tử, thế nhưng quan hệ của Vũ La và Lương Mạt Vũ bày ra đó, làm cho hắn sợ ném chuột vỡ đồ.