Phương Địch Vũ cuống quít chân tay, trong lúc nhất thời cũng không tìm được giấy, vội vàng lấy ra một khối tiên ngọc trân quý, tiện tay cắt thành chín khối phân cho chín đại cự đầu.
Lưu Lão Nông nhìn như giản dị nhưng cũng không thiếu tâm cơ, cầm miếng ngọc, là người đầu tiên trở về bao sương của mình. Những người khác cũng cảnh giác nhìn chằm chằm cự đầu xung quanh, cầm miếng ngọc trở về bao sương của mình.
Phụ tử Phương Địch Vũ không nhịn được nhìn nhau cười khổ.
Phương lão gia tử nói với Vũ La:
- Tiên sinh yên tâm. Chuyện của ngài, chúng ta nhất định bảo mật.
Vũ La gật đầu:
- Lão gia tử làm việc, ta yên tâm.
Thời gian hết một nén nhang, chín đại cự đầu mới tự suy nghĩ xong giá tiền, lục tục đi ra. Thiên Điểu Phượng lại là người cuối cùng, mãi đến khi Lưu Lão Nông giục ba lần nàng mới đi ra với vẻ mặt không vui:
- Giục cái gì mà giục, đòi mạng à! Ngươi vội vàng đi đầu thai?
Lưu Lão Nông không đấu võ mồm với nàng, cười hắc hắc nói:
- Thiên Điểu Phượng, ngươi vừa rồi đã nói cho dù ngươi không lấy được tấm Phù Vận Tiên Văn này, cũng không thể để ta đạt được.
Thiên Điểu Phượng nhất thời do dự nàng dù sao cũng là nữ tử tính toán nhiều một chút, vừa rồi ở trong bao sương chính là thế khó xử, sợ ra giá cao ăn thiệt thòi, lại sợ ra giá thấp không đoạt được bảo vật, luôn mãi do dự.
Lúc này lời nói của Lưu Lão Nông lại làm nàng trở nên lo lắng: Lão gia hỏa này lẽ nào ra giá trên trời, nhất định phải đoạt được thứ này? Vậy cái giá của mình cũng không đảm bảo nha...
Chẳng qua đạo tâm của nàng vững chắc rất nhanh đã hiểu được mình đã mắc bẫy của Lưu Lão Nông. Chính câu nói kia của Lưu Lão Nông đã làm cho nàng nghĩ như vậy.
Nàng hung hăng trừng mắt nhìn Lưu Lão Nông, vỗ mạnh miếng ngọc lên mặt bàn:
- Chính là cái giá này!
- Ha ha ha!
Lưu Lão Nông cảm thấy mưu thành, bèn cười lớn lên.
Phương Lộc Hiếu lấy tay ấn lên chín miếng ngọc cũng không lập tức mở ra, mà nói với chín đại cự đầu:
- Các vị, bất luận kết quả thế nào, bảo vật này rơi vào nhà ai, tất cả mọi người cũng không cần thất vọng. Thập Phương thương hành chúng ta đã đạt thành hiệp nghị với Vũ tiểu ca, sau này hợp tác trường kỳ.
Hắn nhìn chín đại cự đầu một chút bỗng nhiên mỉm cười, ném ra một tin tức bạo tạc:
- Các vị có thể còn chưa biết, món Phù Vận Tiên Văn này chính là món Phù Vận Tiên văn đầu tiên của Vũ tiểu ca.
- Cái gì?
Lần này ngay cả chín đại cự đầu cũng không thể bình tĩnh, nhất tề biến sắc.
Vọng Nguyệt tiên sinh khó có thể tin nói:
- Tác phẩm đầu tiên đã có tiêu chuẩn bậc này! Vũ tiểu ca tiền đồ không thể hạn lượng nha!
Thiên Điểu Phượng liếc nhanh Vũ La, trắng trợn nói:
- Vũ tiểu ca, dưới trướng mỗ gia nữ đệ tử vô số, mỗi người đều là tuyệt sắc nhân gian, tính cách dịu dàng, tuyệt đối là lương phối, không bằng...
- Được rồi!
Lưu Lão Nông dường như cố ý đối nghịch với nàng:
- Hương sắc ôn nhu là mồ chôn đấng anh hùng, Thiên Điểu Phượng ngươi có ý gì?
Thiên Điểu Phượng giận tím mặt:
- Lưu Lão Nông ngươi lấy dạ tiểu nhân do lòng quân tử! Ta thấy Vũ tiểu ca một thân một mình, rất cơ khổ, muốn làm bà mối cho hắn...
Mắt thấy hai người sắp ầm ĩ lên, Thạch Long ngồi vững như núi bên cạnh bỗng nhiên khẽ nhíu mày:
- Vũ tiểu ca, vừa rồi ngươi đã nói, ba món ba phù của lần bán đấu giá này đều là tác phẩm của ngươi?
Lời này vừa nói ra, chín đại cự đầu thoáng cái tất cả đều phản ứng lại.
- A!
Mọi người đều trợn mắt há mồm.
Không sai, Vũ La vừa rồi đích xác đã nói qua những lời này, chỉ là lúc ấy mọi người vội vàng tranh đoạt Phù Vận Tiên Văn không chú ý tới. Lúc này nhớ tới lập tức phản ứng lại: Ba tác phẩm, có hai món là Phù Hạch Tiên Binh, một món là Phù Vận Tiên văn. Thế nhưng trong Cửu Giới Tinh Hà Tam Phù không thể đồng tu chính là chân lý, chưa từng có người đánh vỡ!
Vũ La gật đầu một cái:
- Ba món này, đích xác đều là tác phẩm của ta.
- Ta có thể luyện chế Phù Hạch Tiên Binh, cũng có thể triện khắc Phù Vận Tiên Văn, ừm, hẳn là cũng có thể luyện chế Phù Linh Tiên Đan. Chẳng qua đan đạo ta không quá am hiểu, tạm thời còn chưa muốn làm Phù Linh Tiên Đan.
- Phù.
Lần này đến phiên chín đại cự đầu hít một hơi khí lạnh.
Ngay cả trầm ổn như Thạch Long cũng không nhịn được nói một tiếng:
- Yêu nghiệt nha, yêu nghiệt nghịch thiên nha...
Tám đại cự đầu còn lại, bao gồm cả Vọng Nguyệt tiên sinh đều gật đầu đồng ý, chín đại cự đầu lần đầu tiên cùng chung nhận thức.
Phương Lộc Hiếu cười ha hả nói:
- Các vị, thực ra hai món Phù Hạch Tiên Binh kia cũng là tác phẩm thứ nhất và thứ hai của Vũ La tiên sinh.
Tin tức này hiện tại đối với chín đại cự đầu mà nói, cũng không tính là chấn động gì, món Phù Vận Tiên Văn đầu tiên đã có tiêu chuẩn như vậy, vậy Phù Hạch Tiên Binh của hắn luyện chế cũng không thể kém.
- Cho nên ta nói, Vũ La tiên sinh, tiền đồ không thể hạn lượng!
Vọng Nguyệt tiên sinh gật gật đầu, là người đầu tiên tỏ thái độ:
- Phương lão gia tử, sau này Thập Phương thương hành chính là đồng bạn hợp tác trường kỳ của Vọng Nguyệt sơn trang ta, có vấn đề gì có thể trực tiếp đi tìm Nhị đệ của ta xử lý.
Phương Lộc Hiếu vô cùng vui mừng:
- Đa tạ Vọng Nguyệt tiên sinh!
Vọng Nguyệt sơn trang không chỉ có một tòa sơn trang, sau lưng chính là một cỗ thế lực khổng lồ, phạm vi thế lực đã bao quát hai mươi tám tinh cầu tư hữu, sáu tinh cầu thương nghiệp cấp cao đẳng, cùng với mười tám tinh cầu thương nghiệp trung cấp, cấp thấp.
Dưới nữa còn có mười hai thế giới tinh cầu cấp thấp.
Vọng Nguyệt sơn trang chính là nơi tiềm tu của Vọng Nguyệt tiên sinh, cũng là trung tâm của cỗ thế lực khổng lồ này.
Chẳng qua Vọng Nguyệt tiên sinh mặc dù nhìn qua người rất hòa khí, lại là một thân ngạo cốt, muốn thu được hữu nghị chân chính của hắn cũng không dễ dàng. Lần này, nhờ phúc của Vũ La, Phương Lộc Hiếu xem như là đạt được sở nguyện.
Vọng Nguyệt tiên sinh nói xong, những đại cự đầu khác cũng đều tỏ thái độ. Bào Hao Long Tinh Đoàn của Thạch Long, Thiên Điểu Triều Phượng Môn của Thiên Điểu Phượng, Bán Nông Tinh Tọa của Lưu Lão Nông... Đều biểu đạt ý đồ hợp tác với Phương Lộc Hiếu.
Chín đại cự đầu ánh mắt đầu tiên đã nhìn ra Vũ La chính là thân thể phàm tục. Thế nhưng đã đến cảnh giới như bọn họ, sự uyên bác của kiến thức và lịch duyệt tuyệt đối Tiên Nhân cảnh giới như Lão Hắc, Lôi Ba không cách nào tưởng tượng.
Thân thể phàm tục đối với bọn họ mà nói, căn bản không phải vấn đề gì.
Bọn họ từng thấy qua nhiều quỷ tài Tiên giới tư chất còn kém hơn so với Vũ La, cuối cùng thành tựu lại cao kinh người.
Ai nói Vũ La sẽ không trở thành người kế tiếp?
Mà trên thực tế, thành tựu hiện tại của Vũ La cũng đã có thể được xưng là “Tiên giới quỷ tài” rồi.
- Được rồi, hiện tại tới xem mọi người ra giá, nhìn xem tấm Phù Vận Tiên Văn này rốt cuộc rơi vào nhà ai!
Chín đại cự đầu không khỏi ngừng hô hấp.
Mặc dù nói mọi người đã làm tốt quan hệ với Vũ La, lại có môi giới là Thập Phương thương hành, thế nhưng chuyện tương lai ai có thể nói rõ ràng? Cho nên nếu như có thể thu tấm Phù Vận Tiên Văn này vào trong túi, không thể nghi ngờ là kết quả tốt nhất.
Để biểu thị công bằng, Phương Lộc Hiếu đem toàn bộ chín miếng ngọc ra, bày lần lượt trên mặt bàn:
- Mọi người mời xem.
Giá viết trên miếng ngọc đầu tiên là: Thanh Hải Tinh Ngọc sơn một tòa!
Tòa ngọc sơn này mọi người đều biết, chí ít có thể khai thác được bảy ngàn vạn tiên ngọc, lúc trước tiền thế chấp là năm ngàn vạn tiên ngọc, ra giá bảy ngàn vạn cũng không tính là thấp rồi.
Thế nhưng cái giá này vừa công bố, trong chín đại cự đầu không ít người đều thở phào nhẹ nhõm, người ra cái giá này vẻ mặt tức giận, biết mình ra giá thấp rồi.
Ngay sau đó Phương Lộc Hiếu đưa tay về phía miếng ngọc thứ hai.
Cơ hội theo Ngũ Tổ Tiên Tôn tu hành ba năm.
Cơ hội này vô cùng trân quý, Ngũ Tổ Tiên Tôn đường đường chúa tể một phương, đi theo ba năm nhất định thu được lợi ích cả đời. Cơ hội học tập này cũng không biết làm sao lưu truyền ra, các loại thế lực đã trải qua một phen minh tranh ám đấu, cuối cùng bị Thiên Điểu Phượng lấy được vào tay.