Tiên Tuyệt

Chương 732-2: Đại Dũng Âm Binh (Trung)




Vũ La không giống những người khác, gặp phải tai nạn lập tức mất đi hết thảy hy vọng. Ngược lại hắn hết sức chắc chắc:

- Thiên môn rộng mở, tai vạ đến nơi, nhưng Thiên Đạo là như thế, mọi việc đều sẽ lưu lại một đường sinh cơ, ta đoán chừng không ngoài ba tháng, Thiên kiếp sẽ lại giáng xuống.

- Nhưng...

Chu Cẩn và Cốc Mục Thanh đều có lời muốn nói, thình lình bên ngoài vang lên tiếng nổ ầm ầm. Không bao lâu sau có người chạy tới thật nhanh, thở hổn hển nói không ra hơi:

- Hắc... Hắc Thủy tới...

Sắc mặt Vũ La đại biến, dẫn theo hai nàng chạy thật nhanh ra ngoài.

Bởi vì Chu Thanh Giang đã chuẩn bị trước, hôm nay Chung Nam sơn đã trở thành một tòa thành rất lớn. Tường thành kéo dài liên miên bất tuyệt xây ở lưng chừng núi, trên tường thành hiện đầy trận pháp cùng linh văn.

Lúc Vũ La đi lên đầu tường, bọn Chu Thanh Giang, Hoắc Liên Đông đã tới từ sớm, Hướng Cuồng Ngôn, Lư Niệm Vũ cùng Vu Thiên Thọ cũng đã tới. Thực Nguyệt Doanh vẻ mặt lạnh nhạt đứng ở phía sau Mạnh Liên Ân.

Vũ La đi tới, mọi người vội vàng nhường ra một vị trí.

Nhìn qua một vòng, ngoài xa chừng trăm dặm có một đường nước đen kịt đang chậm rãi tràn về phía này.

Ọc đường Hắc Thủy còn phải cắn nuốt sinh linh, vì vậy tốc độ chậm hơn nhiều so với hồng thủy bình thường. Bất quá đáng sợ chính là cũng không thể ngăn cản Hắc Thủy này được.

Ở phía trước Hắc Thủy, có hàng trăm tên tu sĩ chạy trốn chật vật không chịu nổi. Hiển nhiên bọn họ đã bôn tẩu thật lâu, linh nguyên gần như khô kiệt, cũng không có năng lực phi độn trên không trung, mà dùng hai chân chạy trốn trên mặt đất.

Chu Thanh Giang ra lệnh:

- Đi tiếp ứng bọn họ đi.

Những tiếng thét ra lệnh truyền xuống, sau đó có hàng trăm Hỏa Vân Chiến Xa bay ra khỏi tường thành, nhanh chóng tiếp đón những tu sĩ đang chạy tới.

Không nhắc tới chuyện những tu sĩ kia vô cùng cảm động, tạ ơn rối rít.

Vũ La nhìn Hắc Thủy kia, lại nhìn sang Thực Nguyệt Doanh. Không cần hắn đặt câu hỏi, tiên tử năm xưa liền chủ động mở miệng nói:

- Thâm Không uế Thủy, có lẽ ngươi cũng biết.

Vũ La gật đầu:

- Chỉ sợ... Thâm Không uế Thủy này đã cắn nuốt vô số sinh linh, đã sắp sửa diễn biến trở thành Đại Dũng Âm Binh.

Thực Nguyệt Doanh cũng vô cùng sửng sốt, vừa rồi bất quá nàng mới thuận miệng hỏi một câu, không ngờ rằng Vũ La thật sự biết vật này năm xưa chính là Thâm Không uế Thủy.

- Đại Dũng Âm Binh là vật gì?

Vu Thiên Thọ không nhịn được hỏi.

Vũ La nhìn Hắc Thủy, tốc độ của nó chợt gia tăng rất nhanh, nháy mắt đã vượt qua hàng chục dặm. Cho dù không có quá trình vượt qua khoảng cách đột ngột này, với nhãn quang mọi người tại đây cũng có thể dễ dàng nhìn rõ Hắc Thủy kia.

Dường như chứng thực lời nói của Thực Nguyệt Doanh và Vũ La, trong Hắc Thủy kia, từng con sóng khổng lồ bỗng nhiên trở nên bình lặng, mặt nước yên tĩnh vẫn tiến tới lặng lẽ không tiếng động.

Trên mặt nước từ từ đứng dậy từng cái kén nước màu đen rất lớn, trông như kén tằm.

Ngay sau đó những cái kén này nứt vỡ ra, từ trong đó chui ra từng tên âm binh toàn thân đen kịt.

Đám âm binh này vừa xuất hiện, thân thể chúng đã được bao bọc bởi khôi giáp hoàn mỹ.

Mà khôi giáp của chúng là do từng chiếc vảy hợp lại mà thành, trên mỗi chiếc vảy là một mặt người vặn vẹo, hiển nhiên trong mỗi chiếc vảy như vậy giam cầm một đạo oan hồn.

Những oan hồn này có đau đớn, có giãy dụa, có tức giận, có dữ tợn... Đủ các loại vẻ mặt không giống nhau. Nhưng trên mặt đám âm binh kia lại không có chút tình cảm, ngay cả hai mắt cũng là một mảng đen kịt, không thể phân biệt được con ngươi cùng tròng trắng mắt, nhìn qua quỷ dị vô cùng.

Lần này không cần Vũ La cùng Thực Nguyệt Doanh giải thích, tất cả mọi người cũng hiểu cái gì là Đại Dũng Âm Binh rồi.

Mà trong Hắc Thủy kia sinh ra một lượt có tới ba trăm Đại Dũng Âm Binh, ngay cả Thực Nguyệt Doanh cũng cảm thấy bất ngờ:

- Không ngờ lại nhiều như vậy... Mọi người, chuẩn bị khổ chiến đi thôi.

Thực Nguyệt Doanh đường đường là Trích Tiên (Tiên Nhân đọa lạc), mặc dù bị đọa xuống phàm trần, nhưng dù sao cũng từng là Tiên Nhân. Chiến lực của nàng ở Hoài Sơn hà, tất cả mọi người cũng đã được chứng kiến, nhưng hiện tại ngay cả nàng cũng nói khổ chiến, trong lòng mọi người chìm xuống, linh cảm bất tường nảy sinh trong lòng.

Thực Nguyệt Doanh lớn tiếng nhắc nhở mọi người:

- Ngàn vạn lần cẩn thận, Đại Dũng Âm Binh cực kỳ nham hiểm, cho dù là pháp bảo cũng không thể để dính với bọn chúng chút nào, bằng không khí âm uế nhất định sẽ theo pháp bảo làm ô nhiễm bản thể mọi người...

Nàng vẫn chưa nói hết, ba trăm Đại Dũng Âm Binh kia đã giậm mạnh hai chân một cái, từ trong Hắc Thủy đầy trời bay vọt lên không. Nháy mắt chúng đã vượt qua khoảng cách hàng chục dặm, giống như hàng trăm bóng ma bao phủ lấy Chung Nam sơn.

Những Đại Dũng Âm Binh này ai nấy sử dụng những món binh khí khác nhau, bổ nhào từ trên xuống cũng không cần biết đối thủ là ai, gặp người nào đầu tiên là bổ ngay tức khắc.

Chu Thanh Giang vung tay lên, trong Chung Nam sơn dâng lên một mảng hào quang mênh mông, bao phủ cả thành lại. Lão đích thân dẫn dắt cao thủ xông ra, đón đánh ba trăm Đại Dũng Âm Binh.

Mặc dù có Thực Nguyệt Doanh nhắc nhở, nhưng chiến đấu với âm binh quỷ dị đến từ tinh không này, là lần đầu tiên đối với mọi người. Thủ hạ của Chu Thanh Giang cũng toàn là Ám Vệ đã tích lũy nhiều năm, nhưng mới tiếp xúc lần đầu tiên đã có gần trăm người bị Hắc Thủy của Đại Dũng Âm Binh làm ô nhiễm.

Thực Nguyệt Doanh không nói hai lời, vung chưởng đẩy ra, lập tức quét tất cả những người bị ô nhiễm ra ngoài, rơi xuống bên dưới tường thành.

Tất cả Ám Vệ đều nổi giận:

- Nàng làm gì vậy?

Thực Nguyệt Doanh không thèm nhìn bọn họ, chỉ nhìn chăm chú đám Đại Dũng Âm Binh đang xông tới trên không, điểm ra một chỉ. Vòng Cửu Trủng Liên Hoàn trên cổ tay nàng kêu lên leng keng, một đạo hào quang bắn nhanh ra, quét qua không trung một lượt, tiêu diệt mười tên Đại Dũng Ám Binh.

Cho dù là nàng cũng vô cùng cẩn thận, không dám có chút sơ ý qua loa.

Mà trăm tên cao thủ Ám Vệ bị nàng hất ra ngoài thành đã ngã xuống đất, tỏ ra vô cùng đau đớn, gào thét thê thảm. Chỉ sau mười mấy lần hô hấp, tất cả đều hóa thành một bãi Hắc Thủy, khiến cho mặt đất bên ngoài thành cũng bị ô nhiễm không ít.

Bọn Ám Vệ vô cùng hoảng sợ, năng lực ô nhiễm của những Hắc Thủy này là cực mạnh, nếu rơi vào trong thành e rằng tối thiểu cũng có trăm người bị nó lây nhiễm.

Vũ La xuất hiện bên cạnh Chu Thanh Giang không biết khi nào, nói với lão:

- Cho những người khác đi xuống đi, chiến đấu như vậy, bọn họ xông lên chẳng qua là chịu chết.

Chu Thanh Giang cũng biết, không thể làm gì khác hơn là vung tay lên, lệnh cho cao thủ Ám Vệ lui xuống.

Đám Đại Dũng Âm Binh còn lại vẫn bao phủ trên bầu trời Chung Nam sơn. Mặt trời lên cao chiếu rọi bóng đám Đại Dũng Âm Binh này in xuống dưới thật dài thật lớn, lộ ra vẻ kinh khủng quỷ dị vô cùng.

Vốn Vũ La cũng không có biện pháp gì hay để đối phó đám Đại Dũng Âm Binh này, nhưng hiện tại hắn có pháp thuật Long tộc. Mặc dù hắn chỉ có thể sử dụng pháp thuật Long tộc cửu phẩm, bát phẩm thấp nhất, nhưng phối hợp thêm thiên hạ đệ nhất trấn phù Thiên Địa Tù Lao, cũng đã thừa sức đối phó đám Đại Dũng Âm Binh này.

Thực Nguyệt Doanh dẫn dắt mọi người, chỉ dựa vào lực lượng bản thân giết hết những Đại Dũng Âm Binh kia. Ngay cả Thực Nguyệt Doanh cũng vô cùng cẩn thận, đừng nói chi là những người khác.

Vũ La trôi nổi giữa không trung nhưng không nhúc nhích, rất kỳ quái. Nhiều lần Đại Dũng Âm Binh xông lên, cũng là Hướng Cuồng Ngôn giúp hắn giết hết. Bất quá Hướng Cuồng Ngôn hiểu Vũ La rất rõ ràng, biết Vũ La làm như vậy nhất định là có nguyên nhân, cũng không quấy rầy hắn, chỉ tiêu diệt tất cả những Đại Dũng Âm Binh mạo hiểm tiếp cận hắn.

Tất cả mọi người đều là cường giả đứng đầu Ngũ Phương giới, nhưng nhiều người như vậy vất vả một phen cũng chỉ tiêu diệt được ba mươi tên Đại Dũng Âm Binh. Mà trong số đó đã có một nửa là công lao của Thực Nguyệt Doanh.