Hắn ngược lại rất khách khí, liên tục xin lỗi Biện Tây Lương, nói ba vị đại sư đều đang bế quan tu luyện không thể gặp khách, thực sự thất lễ rồi.
Biện Tây Lương đương nhiên sẽ không cho là thật, nhưng cũng không dám trách cứ.
Đường Tử Phong an bài cho bọn họ một chỗ ở hẻo lánh, trong biệt viện này không có người hầu, chuyện gì cũng phải tự mình động thủ. Biện Tây Lương không tiện bảo Mạnh Liên Ân hầu hạ, Mạnh Liên Ân cũng không có tính toán này, rất nhiều năm hắn cũng chưa từng động tay chân làm những việc này, Biện Tây Lương có chút thê lương.
Vũ La đuổi Biện Tây Lương đi, lại căn dặn Kiều Hổ và Mã Hồng mình phải bế quan, trước khi chưa đi ra, bất kể là ai tới, tất cả đều nói mình không gặp.
Hắn biết mục đích của Biện Tây Lương tới Nhược Lô Ngục, như vậy cũng có thể đoán được thái độ của những môn phái khác. Ngồi ở trong mật thất, tự suy nghĩ những chuyện trong thời gian này, khóe môi của Vũ La nhếch lên một tia cười nhạt: Quả nhiên là người hiền lành dễ bị kẻ khác bắt nạt, mình chém giết một trận, diệt Trưởng lão hội, phá Long Hổ Sơn, những người này lập tức ăn nói khép nép, ngược lại chuẩn bị lễ đăng môn, khẩn cầu mình tha thứ.
- Hèn!
Vũ La phun ra một chữ đánh giá, sau đó liền quẳng chuyện này ra sau đầu, hai tay vừa lật, Thần Huyết Thạch xuất hiện, bắt đầu đột phá cảnh giới Long Đan.
Cảnh giới Long Đan tương đương với Đạo Cảnh Đan Thành của tu sĩ bình thường. Vũ La ở trong Đông Hồ địa cung cũng đã là Long Đan đỉnh phong.
Thế nhưng cảnh giới sau Long Đan chính là Long Hồn, cảnh giới này lại có chút khác biệt với Đạo Cảnh Đan Thành của tu sĩ bình thường.
Hai tay Vũ La nắm Thần Huyết Thạch, vận chuyển Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp, thuận lợi bắt đầu tu luyện. Từng tia lực lượng thuần túy nhất từ trong Thần Huyết Thạch chiết lấy ra, giống như sóng biển thủy triều tiến vào trong thân thể của Vũ La. Dựa theo lộ tuyến vận hành của Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp, nhanh như tuấn mã, vận hành thần tốc.
Nước chảy thành sông, vô cùng dễ dàng đã được chín đại chu thiên.
Trong Minh Đường Cung, Linh Long trong huyết sắc cự tháp gầm một tiếng dài bay vút ra, trong mỗi một tấc vuông thiên địa đã tràn ngập năng lượng của Thần Huyết Thạch, dòng sông đen của Vu lực màu vàng sẫm bị áp chế ngay cả nước sông cũng bất động, giống như một hắc hồ cực dài.
Ầm ầm ầm...
Liên tiếp chín tiếng sấm, năng lượng đầy cả thế giới ở trên không trung ngưng tụ thành một quang cầu bằng nắm tay. Linh Long bay vọt lên, bay vút qua bầu trời, nuốt quang cầu kia vào trong bụng, sau đó lại là một tiếng long ngâm lảnh lót, chui vào trong tầng thứ nhất của huyết sắc cự tháp cuộn thành một luồng, chìm vào trong minh tưởng giống như Vũ La đả tọa.
Vũ La đem ý thức thậm nhập tầng thứ nhất của huyết sắc cự tháp, chỉ thấy chín điểm quang minh trong thân thể Linh Long không ngừng chuyển động, giống như chín con chuột nhỏ không an phận, mà Long Đan của nó lại sáng rực lơ lửng trên đỉnh đầu.
Lần này tiến đến, Vũ La mới phát hiện, không biết từ khi nào, trên bức tường của huyết sắc cự tháp lại nổi lên một bộ đồ án. Tấm đồ án này lơ lửng trên vách tường của huyết sắc cự tháp, giống như một tấm màng ánh sáng bịt kín.
Trên tấm màng ánh sáng là một con rồng dài cực lớn, trên thân thể con rồng có từng nhánh kinh mạch dùng màu sắc khác nhau để biểu thị, hơn nữa có linh quang chảy trong đó.
Vũ La lưu tâm một chút đã nhìn ra, công pháp đánh dấu trên tấm long mạch đồ này chính là một bộ công pháp của Linh Long hiện tại đang vận hành.
Hắn lập tức hiểu được, bộ công pháp này cũng không phải vốn có trong huyết sắc cự tháp, mà là của bản thân Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp, chiếu vào trong huyết sắc cự tháp để cho Linh Long tu hành.
Mà lúc này, chín đoàn quang mang trong cơ thể Linh Long đã hòa hợp thành một luồng ở trong miệng Linh Long, lộ vẻ càng thêm sáng sủa, lại càng thêm cô đọng.
Linh Long há mồm vừa phun, quang mang kia đã lao vào trong Long Đan. Năng lượng của Long Đan tăng lớn, giống như muốn nổ tung, nhanh chóng bành trướng bằng chậu rửa mặt.
Năng lượng trong Thần Huyết Thạch điên cuồng dũng mãnh tiến vào, lao vào trong cơ thể của Vũ La, lại nhanh chóng dung nhập vào trong Minh Đường Cung, hóa thành từng dải quang mang, theo các cửa tháp của huyết sắc cự tháp tiến vào, trực tiếp dung nhập vào trong Long Đan.
Long Đan không thể ngăn chặn vẫn bành trướng đến lớn bằng chậu nước, quang mang mãnh liệt giống như mặt trời, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Quang mang mãnh liệt kia duy trì thời gian một khắc đồng hồ, Linh Long ở trong quang mang đột nhiên động, thân thể vặn vẹn kỳ dị, diễn luyện một lần những đồ án trên vách tường tầng thứ nhất của huyết sắc cự tháp. Thân thể của nó dường như cũng đã đạt tới một cực hạn, quẫy mạnh một cái, long lân ngân sắc ngoài thân đều tróc ra, hóa thành vầng sáng ngân sắc bay lượn đầy trời, mà long lân mới lại nhanh chóng sinh trưởng ra, sáng bóng càng thêm tịnh lệ, nhìn qua cũng càng thêm cứng rắn...
Ầm...
Huyết sắc cự tháp chấn động mạnh, trong Long Đan lao ra một đạo quang mang, thẳng đến một đạo quang luân (vòng sáng) trên đỉnh tầng thứ nhất của huyết sắc cự tháp, bắn thủng quang luân không biết đi đâu.
Long Đan cấp tốc xoay tròn, càng biến càng nhỏ, cuối cùng trở về kích thước trước đây, quang mang cũng theo đó biến mất, thế nhưng trong Long Đan lại xuất hiện một hư ảnh hình rồng, ẩn nấp ở trong đó, dường như vô cùng yếu đuối, nhẹ nhàng phiêu đãng.
Đây chính là Long Hồn vừa mới thành hình, hiện tại còn rất yếu ớt, giống như trẻ con mới sinh, đòi hỏi phải cẩn thận che chở chiếu cố.
Vũ La tiếp tục vận chuyển Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp, năng lượng của Thần Huyết Thạch cũng không đình chỉ, lực lượng bổn nguyên nhất trực tiếp dung nhập vào trong Long Hồn, Long Hồn được củng cố lớn mạnh nhanh chóng.
Cũng không biết qua bao lâu, Long Hồn trong Long Đan đã lộ vẻ có chút ngưng thực, mà Vũ La cũng đã có chút uể oải. Khi hắn đang chuẩn bị thu công, lại không ngờ rằng thân thể Linh Long vừa quẫy, không ngờ trực tiếp chui vào từ đạo quang luân trên đỉnh tầng thứ nhất của huyết sắc cự tháp.
Lúc này Vũ La mới chú ý tới, ở giữa quang luân này sau khi bị một đạo quang mang kia của Long Đan đâm thủng, đã lộ ra một lỗ tròn thông lên tầng phía trên.
Vũ La không biết huyết sắc cự tháp có chấp thuận cho hắn đi lên theo hay không, không thể làm gì khác hơn là cẩn thận dè dặt thử một chút. Không ngờ rằng ý thức thuận lợi xuyên qua quang luân kia, theo Linh Long tiến vào tầng thứ hai.
Diện tích của tầng thứ hai nhỏ hơn so với tầng thứ nhất, trên vách tường bốn phía lại có một bộ pháp môn rèn luyện thân thể của Long tộc, so với tầng thứ nhất rõ ràng là phức tạp hơn một chút, hiển nhiên đẳng cấp cao hơn.
Linh Long Đang vặn vẹo thân thể, mô phỏng lại mỗi một động tác.
Bộ động tác này đối với Linh Long hiện tại mà nói vô cùng khó khăn, mấy lần nó suýt nữa không cách nào tiếp tục, thế nhưng mỗi khi như vậy trong Long Đan trong cơ thể Linh Long lại phóng ra một cỗ lực lượng nhu hòa, dưới sự chống đỡ của cỗ lực lượng này, Linh Long luôn vô cùng mạo hiểm hoàn thành động tác.
Làm xong một bộ động tác Linh Long đã mệt có chút thở dốc, quỳ rạp trên mặt đất muốn khẽ động cũng không thể động.
Hiệu quả rèn luyện của bộ động tác này cực kỳ rõ ràng, Vũ La có thể nhìn thấy sau khi hoàn thành bộ động tác này, trong mỗi một chiếc lân phiến của Linh Long đều tuôn ra một tia năng lượng, lại chảy vào trong Long Đan.
Mặc dù mỗi một tia đều cực kỳ nhỏ, thế nhưng tích tiểu thành đại, đến bên trong Long Đan năng lượng này đã cực kỳ khả quan rồi.
Võ giả thế tục cũng có phương pháp rèn luyện từ ngoại đến nội, Vũ La không ngờ rằng Long tộc không ngờ cũng có loại phương pháp tu luyện bậc này. Khi hắn đang tấm tắc lấy làm kỳ bỗng nhiên cảm giác có điểm không thích hợp.
Một cánh cửa sổ tầng thứ hai của huyết sắc cự tháp két một tiếng mở ra, Linh Long kia có cảm giác nôn nóng không thoải mái, vì vậy há mồm gào thét một tiếng, Long Đan từ trong cửa sổ bắn ra ngoài.
Vũ La vội vàng rút ý thức của mình từ trong huyết sắc cự tháp ra, đến Minh Đường Cung bên ngoài vừa nhìn, trong dòng sông đen của Vu lực màu vàng sẫm đã là sóng nước ngập trời, vòng xoáy nổi lên bốn phía.