Xung quanh xương sống chọc trời, lúc trước đã xuất hiện Không Gian Thần Lôi, hiện tại lại có tinh quang có lực lượng hệ Lôi, bỗng nhiên Vũ La nghĩ đến độ kiếp phi thăng trong truyền thuyết, không phải là lôi kiếp ư? Đây chắc chắn không phải là trùng hợp, chẳng lẽ đây thật sự là con đường dẫn tới Tiên Giới, cho nên mới phải có lực lượng hệ Lôi trấn giữ?
Cho dù là Vũ La, tới lúc này cũng không thể bình tĩnh được nữa.
Khi lực lượng của ngôi sao màu xanh lam này đạt tới mức lớn nhất, phóng xuất ra một lượt ba mươi sáu vầng sáng bạo phát trong Tinh Hải, rải ra sắc xanh lam đầy trời, bên trong thân thể Vũ La bỗng nhiên có thứ gì thoáng động.
Vốn hắn cho rằng đây là cảm giác kích động muốn phi thăng, nhưng không ngờ một thứ khẽ động, từ trong mi tâm hắn bay ra.
Vật nọ có màu xám, sau khi bay ra quay cuồng một trận, thanh thế rất mạnh, không thể ngăn được, xông về phía lôi tinh kia.
Lúc Vũ La lên tới đỉnh xương sống chọc trời này, không gian xung quanh không có gì biến hóa. Nhưng vật kia vừa xuất hiện, trong không gian dường như có vạn đạo thần lôi cùng nhau nổ vang, một tiếng ầm vang chấn động khiến cho hai tai Vũ La đau nhức.
Lôi tinh màu xanh kia bỗng nhiên tỏa sáng hào quang, vốn hư không tối đen nhất thời như dâng lên một mặt trời, không chút khách sáo lấn át ánh sáng của tất cả ngôi sao còn lại.
Cho đến lúc này Vũ La mới nhìn rõ, thứ từ trong cơ thể mình bay ra chính là thánh vật của Nhân tộc, Chuyên Húc Thạch Ẩn.
Từ khi bảo vật này vào tay Vũ La, vẫn chưa phát huy chút tác dụng nào. Nó vẫn tỏ ra kiêu ngạo vô cùng, Vũ La ngươi còn chưa có tư cách sử dụng bản thánh vật...
Thật ra bảo bối thích hợp sử dụng trong tay Vũ La không ít, Chuyên Húc Thạch Ấn không nghe, Vũ La cũng lười không triệu hồi nó, dần dần quên đi thánh vật Nhân tộc này.
Nhưng không ngờ rằng lúc này Chuyên Húc Thạch Ấn bay ra, theo thanh thế như vậy, rõ ràng là Chuyên Húc Thạch Ẩn đã dẫn động Thiên kiếp thành công.
Chuyên Húc Thạch Ẩn muốn đi, Vũ La thật ra cũng không hề đau lòng, vật này đối với hắn quả thật là gân gà. Hắn cũng hy vọng Chuyên Húc Thạch Ẩn có thể độ kiếp thành công, thứ nhất hắn sẽ ở bên cạnh tham quan học tập, tích lũy kinh nghiệm. Thứ hai, Chuyên Húc Thạch Ẩn tiến vào Tiên Giới trước một bước, dù sao cũng coi như có một đoạn thiện duyên với mình, sau này gặp lại nói không chừng có thể chiếu cố lẫn nhau.
Vũ La đứng bên dưới nhìn Chuyên Húc Thạch Ấn biến hóa càng ngày càng lớn, cuối cũng trở thành quái vật to cao như núi, không hề sợ hãi nghênh đón lôi quang màu xanh lam đang bay tới.
Lôi quang màu xanh lam kia cực kỳ mãnh liệt, sau lúc bạo phát bừng bừng ngưng tụ thành một đạo lôi quang hết sức thô to, dưới ánh sao lờ mờ xung quanh hung hăng giáng mạnh vào Chuyên Húc Thạch Ẩn.
Bên trong Chuyên Húc Thạch Ẩn toát ra từng đạo linh văn kỳ dị. Linh văn chuyển động lại tạo thành một chuỗi biến hóa kỳ dị khó lường, lấy linh văn hình thành một không gian, tương tự không gian của mê cung.
Đạo lôi quang to tướng kia xông vào trong không gian linh văn, không ngừng phản xạ bắn tới bắn lui, năng lượng tiêu hao nhanh chóng, cuối cùng tiêu tan trong vô hình.
Vũ La nhìn thấy mà mê mẩn tâm thần. Chiêu này của Chuyên Húc Thạch Ẩn quả thật đã đạt tới đỉnh phong, cho dù Vũ La tự cho mình rất có thành tựu trên phương diện linh văn, nhưng so với Chuyên Húc Thạch Ẩn cũng còn kém xa vạn dặm.
- Giỏi lắm!
Vũ La không nhịn được, bật thốt lời khen ngợi.
Sau khi đạo lôi quang kia bắn ra, lôi tinh cũng không yên lặng. Thể tích của nó bành trướng gấp mấy lần, đã to bằng nắm tay. Chợt một tiếng rắc thật lớn vang lên, một đạo lôi quang dường như muốn xé rách hư không oanh kích xuống một lần nữa.
Chuyên Húc Thạch Ẩn khẽ run lên một cái, không gian linh văn tiếp lấy đạo lôi quang này, mà bản thể của nó vẫn tiếp tục phi hành lên cao.
Rầm... Rầm... Rầm...
Liên tiếp chúi đạo lôi quang giáng xuống, Chuyên Húc Thạch Ẩn cũng dễ dàng tiếp được. Vũ La thở phào nhẹ nhõm trong lòng, hắn là không có sao, xem ra Chuyên Húc Thạch Ẩn sẽ độ kiếp thành công.
Nhưng không ngờ rằng ánh sáng của lôi tinh kia cũng không biến mất, mà trong số những ngôi sao xung quanh lại có tám ngôi sao tỏa thành lôi tinh, cũng từ ánh sáng vàng hóa thành sắc xanh lam. Chín lôi tinh, chín đạo lôi quang giáng xuống một lượt.
Chuyên Húc Thạch Ấn không hổ là thánh vật Nhân tộc, linh văn chớp động liên tục, một lượt bày ra chín không gian linh văn, nghênh đón chín đạo lôi kiếp.
Chuyên Húc Thạch Ấn đã sắp sửa tới gần bờ Tiên Giới.
Trong hư không lại có thêm ngôi sao chuyển hóa thành lôi tinh, lần này trước sau có tổng cộng tám mươi mốt lôi tinh.
Vũ La thở dài, biết Chuyên Húc Thạch Ấn nhất định thất bại. Theo điệu bộ này, ngay cả lão thiên cũng đối nghịch với ngươi, làm sao ngươi có thể phi thăng?
Hiển nhiên Chuyên Húc Thạch Ấn hết sức không cam lòng, dốc hết toàn lực phóng ra tám mươi mốt không gian linh văn, nghênh đón tất cả tám mươi mốt đạo lôi kiếp.
Lần này tất cả sao trên trời đều hóa thành lôi tinh, tinh quang hóa thành lôi quang vô cùng vô tận, giáng xuống như mưa bấc.
Chuyên Húc Thạch Ấn gắng gượng chống đỡ mười lần hô hấp, rốt cục không chịu nổi, ầm một tiếng rơi xuống dưới, giống như sao băng bùng cháy, rơi xuống bên cạnh Vũ La.
Vũ La thở dài một tiếng: Đánh rớt phàm trần, có lẽ chính là ý này...
Hắn tiện tay điểm ra một cái, một đạo Vu lực màu vàng sẫm đón lấy Chuyên Húc Thạch Ấn đang rơi xuống. Sau khi dập tắt ngọn lửa, Chuyên Húc Thạch Ấn đã cháy chỉ còn lại một phần ba, đen nhẻm như than. Nếu hiện tại có ai nhìn thấy, chắc chắn không tin đây đường đường là thánh vật Nhân tộc: Chuyên Húc Thạch Ấn.
Sau khi Chuyên Húc Thạch Ấn rơi xuống, lôi tinh đầy trời dần dần biến mất. Nhưng ngay sau đó, toàn bộ sao trời cũng biến mất không thấy đâu nữa. Trên đầu Vũ La lại là một mảng bóng tối sâu không thấy đáy.
Hắn lắc đầu, hoàn toàn hết hy vọng rồi.
Nơi này đích xác là con đường thông thiên, đáng tiếc con đường này đã bị lão thiên phá hỏng.
Nhớ lại một ít kiến thức Đông Thổ, Vũ La có thể khẳng định chắc chắn, sở dĩ thế giới này không thể phi thăng, tuyệt đối không phải là vấn đề của bản thân thế giới này, mà là vấn đề của Tiên Giới. Hiển nhiên là có người nào đó không hy vọng người của thế giới này phi thăng, cho nên phá hoại tất cả con đường phi thăng.
Trừ ra có được lực lượng như Khô cốt Thần Long lúc trước, lại thêm thần vật giống như thiên hạ đệ nhất đao phù Ngục Đoạn Càn Khôn, vậy còn có cơ hội đánh cuộc một lần.
Nhớ tới Khô Cốt Thần Long, lúc trước Vũ La vẫn cho rằng nhất định nó đã phi thăng. Nhưng thấy tao ngộ của Chuyên Húc Thạch Ấn vừa rồi, khiến cho Vũ La cũng cảm thấy nghi ngờ: Nó thật phi thăng Tiên Giới rồi sao?
E rằng không đơn giản như vậy...
Vũ La tiện tay thu Chuyên Húc Thạch Ấn không biết sống chết vào trong Thiên Phù Chi Quốc, ngửa đầu nhìn trời, chỉ trong thoáng chốc chợt rộ lên một tràng cười tự giễu cợt mình:
- Quả nhiên mình vẫn còn có chút không cam lòng...
Không cam lòng cũng không có cách nào, Vũ La lắc đầu, đang chuẩn bị bò xuống xương sống thiên trụ, bỗng nhiên trong hư không trên đỉnh đầu, lôi tinh đầu tiên lại xuất hiện. Lần này vừa xuất hiện đã chiếu ra hào quang vạn trượng, nhanh chóng ngưng tụ thành một đạo lôi quang thô to, giáng xuống ầm một tiếng, mục tiêu nhắm vào xương sống chọc trời.
Vũ La sợ hết hồn, hiện tại hắn cũng có thể ngăn đạo lôi quang này, nhưng điều kiện quyết là hắn phải chuẩn bị đầy đủ.
Lôi tinh này có hơi vô sỉ, thình lình xuất hiện, âm thầm lặng lẽ giáng xuống, Vũ La vội vàng chuẩn bị ứng phó, nhưng không ngờ mục tiêu của lôi quang cũng không phải là hắn, mà là chui thẳng vào lỗ hổng giống như giếng sâu giữa xương sống chọc trời.
Lôi quang sáng lạn, tốc độ cực nhanh, từ đầu tới đuôi lóe sáng, cả xương sống chọc trời chuẩn bị sụp đổ.
Từng vết rách như mạng nhện nhanh chóng hiện đầy cả xương sống Ma Long, sau đó không chịu nổi áp lực, rắc một tiếng vỡ tan tành. Những mảnh vụn xương sống màu vàng tung bay đầy trời, giữa lôi quang, những mảnh vụn này bùng lên ngọn lửa màu vàng, nhanh chóng hóa thành tro bụi.
Chỉ trong thoáng chốc, xương sống chọc trời Ma Long khổng lồ tan thành tro bụi.